Nếu hiện tại người trước mắt đổi thành Sess, thì tôi sẽ làm thế nào? Không đúng, hiện tại không là lúc nhớ đến Sess!
“Em có thể suy nghĩ kĩ, em có muốn tôi đưa em vào lớp không?”
“Không… Không cần đâu.” Tôi đứng lên chạy vội, nhưng Hasegawa lại nói: “Vết thương của em còn chưa lành hẳn, đi chậm một chút.” Âm thanh Hasegawa có chút dồn dập, nhưng tôi nghe xong còn chạy hăng hơn.
Trời ạ! Lần đầu tiên có người tỏ tình với tôi, khẩn trương khẩn trương!
Nhưng tôi chỉ dùng nửa buổi sáng đã nghĩ kĩ rõ ràng ( Hitomi: Thầy giáo giảng cái gì hoàn toàn không có nghe! ), tôi muốn cự tuyệt. Tuy rằng cự tuyệt một người đàn ông tốt như vậy sẽ bị thiên lôi đánh, nhưng vẫn tốt hơn bị Sess đánh, Sess vẫn luôn bá đạo như vậy, thậm chí có thể đuổi đến thế giới này giết người!
Mặt khác, không biết vì sao, gần đây trong lòng luôn nhớ đến ánh mắt của Sess ngày ấy nhìn tôi. Tuy rằng hắn không tỏ tình với tôi, nhưng trong lòng có lẽ có thể hiểu được. Tôi có thể cự tuyệt Hasegawa, nhưng lại không cự tuyệt được Sess.
Đến lúc tan học, tôi chủ động đến văn phòng của Hasegawa. Hắn mỉm cười: “Rất hiếm khi em chủ động tới nơi này, nhưng…”
“Em xin lỗi.” Tôi cúi đầu chín mươi độ, nói: “Bởi vì nhiều nguyên nhân cho nên em không thể trở thành bạn gái của thầy, xin hãy tha thứ.” Cúi đầu không dám ngẩng lên, nghe thấy Hasegawa thở dài chậm rãi nói: “Kỳ thực tôi đã sớm đoán được sẽ như vậy, nhưng tôi sẽ không buông tay.” Nhìn thấy một đôi giày da đi đến trước mặt tôi, một cái bàn tay to vuốt đầu tôi nói: “Tôi đưa em trở về, đừng cự tuyệt tôi, cũng đừng nói gì cả, nếu không tâm tình của tôi sẽ kém đi.”
Tôi đứng ở trước cửa thần miếu Higurashi nhìn hắn lái xe đi, tôi cũng không muốn mình có thể nói cái gì đó khiến tình hình loạn thêm.
Tóm lại, Chiến quốc bên kia phải xử lý một chút. Tôi đã sớm thu xếp đồ vác trên lưng, cầm theo cả hòm thuốc, rồi nói với bác Higurasi: “Cháu qua bên kia đây.”
“Trên đường cẩn thận.”
“Vâng.” Đi đến đó rồi thì phải nói như thế nào? Ngồi ở bên cạnh giếng vẽ vẽ lên đất nửa giờ, mới nhảy vào…
Vừa đến bên kia, liền cảm thấy sau lưng căng thẳng, sau đó cả người bị nhấc ra khỏi giếng.
Gặp mặt quá nhanh, còn chưa nghĩ kĩ nên nói cái gì, đột nhiên Sess đã đứng ở trước mặt tôi, tôi run rẩy lắp bắp “Đã lâu không gặp…”
“…” Sess không nói gì, xoay người đặt tôi lên lưng A-un rồi bước đi.
Trầm mặc!
Sao mà ngay cả lúc trầm mặc, tim cũng sẽ đập gia tốc chứ? Vuốt vuốt trái tim, sẽ không phải là sinh bệnh chứ?
“Vết thương, còn chưa lành sao?” Sess đột nhiên nói chuyện, tôi cảm giác như trời giáng đánh một tiếng sấm, tôi sợ tới mức kém chút ngã xuống lưng A-un. Ổn người lại, rồi vỗ ngực nói: “Không sao rồi, hoàn toàn…” Vỗ hơi mạnh, đau quá.
Sess lúc này có chút bất đắc dĩ, hắn đến gần A-un, rồi nắm lấy cổ áo Jaken ném đi. Bình thường, động tác này của hắn có nghĩa là hắn sẽ làm gì đó với tôi, tôi lấy một bàn tay che trước ngực, tay kia thì che miệng, nói: “Ngươi làm cái gì?”
Sess chỉ có một bàn tay, hắn chọn phương pháp nhanh nhất, xoẹt một tiếng, xé ra quần áo trước ngực tôi.
Không hay ho! Đây chính là đồ tôi mới mua, tuy không quá đắt, nhưng cũng không thể cứ hủy hoại như vậy được! Thậm chí, hắn còn xé cả băng vải trước ngực tôi, nhưng bởi vì tôi che lại, nên không bị nhìn thấy hết, nhưng vị trí ở giữa lại bị xem thấy hết.
Vì sao gần đây Sess rất tích cực phá hỏng quần áo của tôi? Đang nghi ngờ, đã thấy hắn lấy ra một cái ống trúc, đổ một nửa bình lên vết thương trước ngực tôi. Nếu tôi không đoán sai thì đây là nước mắt của cổ thụ Bokuseno, lần này chắc chắn là hắn khóc cực kỳ ‘thống khoái’, nếu không thì sẽ không có nhiều nước như vậy.
Vết thương được đổ nước mắt, khóe miệng tôi run rẩy nói: “Ta chỉ mang theo một bộ quần áo.” Đồ tôi vừa mang đến chỉ có nội y, mà quần áo tinh linh cây dệt đã bị phá hủy hoàn toàn.
“Trong balo của ngươi có.” Sess ném ống trúc cho tôi, sau đó nhìn nhìn ba lô trên lưng A-un.
Tôi mở ra, thấy bên trong có hai bộ quần áo, một bộ kimono màu trắng cực kỳ xinh đẹp trang trí hình hoa anh đào, một bộ khác là trang phục vu nữ. Vuốt lên nó, toàn bộ là do tinh linh cây dệt.
“Cây già kia hẳn sẽ nhanh mọc lại da?” Trong lòng cực kỳ cảm kích Sess, tôi cầm lấy kimônô muốn tìm một chỗ kín để mặc vào. Nhưng Sess vẫn đứng ở đó, đầu cũng lười quay lại. Tôi ngại ngùng đi đến phía sau A-un, chậm rãi cởi quần áo thay.
Do hiệu quả nước mắt cổ thụ, nên vết thương đã không cần băng bó, chỉ cần động tác không quá lớn, hẳn là sẽ không vỡ ra.
“Đi thôi!” Đợi đến khi Jaken chạy về, ánh mắt Jaken tràn ngập ai oán lầm bầm lầu bầu: “Vì sao mỗi lần Hitomiko thay quần áo, ta đều bị ném đi, Sesshoumaru sama thật sự là…”
“Thế nào?” Tâm tình Sess xem ra tốt lắm, trước kia thì sẽ làm như không nghe thấy, hiện tại lại mở miệng hỏi.
“Thực xin lỗi Sesshoumaru sama, ta không cố ý! Thực xin lỗi!!!” Jaken quỳ gối ở trên lưng A-un liên tục dập đầu.
Vốn đang rối rắm chuyện tôi và Sess, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ Jaken liền không nhịn được bật cười. Sau đó vừa nhìn mặt trời đang lặn vừa nghĩ, dù sao cứ thế này cũng không tệ, vì sao cứ phải muốn làm rõ ràng chứ! Nhưng đi tới đi lui lại cảm thấy không đúng, rõ ràng Sess đang đuổi theo Naraku, mà lúc này lại luôn đi thẳng hướng tây, chẳng lẽ hắn muốn về tây quốc?
“Chúng ta đi đâu?”
“Thánh địa tộc Bạch Khuyển.”
“Hả?” Nhớ được trước kia từng đã nghe người của tộc Khuyển nói, thánh địa của tộc Bạch Khuyển ngoài mỗi đại tộc trưởng cùng với vợ ra thì không ai có thể đến, hơn nữa hiện tại chúng tôi ba yêu quái một con người, cứ thế mà đi?
Núi Bạch Khuyển!
Một tòa thánh địa được năng lực của tộc Bạch Khuyển nâng lên không trung, bên trong có các di vật của các tộc trưởng cùng với chúc phúc với con cháu.
Đương nhiên, ngoài Sess ra thì không có người nào có thể nhìn thấy. Cho nên tôi biết, toàn bộ là vì do Sess đột nhiên dắt tay của tôi, vì thế mới có thể nhìn đến lâu các giữa bầu trời.
Hắn nói với Jaken và A-un: “Không phải người của bộ tộc không được đến gần, nếu không sẽ hóa tro bụi.”
Sau đó ném tôi lên lưng hắn, rồi thả người lên biến thành một con chó lớn bay về phía không trung. Chúng ta biết, cho dù Sess biến thành hình người cũng có thân cao 1m90. (Lời tác giả: có tư liệu! ) huống chi là biến thành nguyên hình, tôi đoán sau một trăm tám mươi năm nữa, hắn sẽ có thể bằng Inu no Taishou, cho đến lúc này đừng nói Inuyasha, cho dù là Naraku cũng sẽ bị giết chỉ bằng một chiêu.
Đang nghĩ, chúng tôi đã dừng trong kết giới của núi Bạch Khuyển, Sess lại biến trở về hình người.
Nơi này tuy rằng là nơi thần thánh, nhưng là lại đầy hài cốt. Bọn họ xếp hàng hai bên có quy luật, ở giữa lộ ra một con đường màu trắng được trải bằng tơ.
Kỳ quái chính là, tuy đầy hài cốt, nhưng khi đến gần sau lại không cảm thấy đáng sợ, ngược lại lại cảm thấy cực kỳ tường hòa và yên tĩnh.
“Đó là?”
“Hài cốt của các vợ chồng tộc trưởng tộc Bạch Khuyển các đời, trước khi chết bọn họ sẽ đến đây, sau đó yên tĩnh qua đời.”
“Thì ra là thế, nhưng những hài cốt đó tuyệt không đáng sợ.”
“Điều đó chứng minh bọn họ đã tiếp nhận nàng.”
“Đương nhiên, ta đâu có ác ý gì với các ngươi. Đúng rồi, hài cốt của Inu no Taishou hẳn là không ở đây đúng không?” Hình như tôi đã hỏi Sess chuyện hắn không thích nghe, hắn có tức giận hay không!
Nhưng biểu cảm của hắn không có biến hóa gì, cánh tay cầm lấy tay của tôi không buông nói: “Đúng vậy, nhưng hắn đem một bộ phận của thân thể lưu tại nơi này.”
Tôi cũng không hỏi hắn để lại cái gì, nhưng nhìn ánh mắt sùng kính của hắn, là hiểu những thứ được để ở nơi này nhất định là cực kỳ thần thánh đối với Sess và tộc Khuyển.
“Vì sao mang ta tới nơi này?” Nếu là nơi quan trọng của tộc Bạch Khuyển, tôi là một con người, hình như không nên xuất hiện ở đây.
Sess không nói gì, bước chân đột nhiên ngừng lại.
Tôi thấy phía trước có một khối tảng đá rất lớn, mặt trên có khắc rất nhiều hoa văn. Sess không nói gì, vươn móng vuốt để lại trên tảng đá một vệt, sâu hơn các vệt khác rất nhiều.
Vừa rồi hình như hắn dùng toàn lực, nhưng lại chỉ làm cho tảng đá này xuất hiện một vệt, có thể thấy được tảng đá này không phải tảng đá bình thường.
“Dùng hết toàn lực ấn lên, nàng hẳn là có thể.” Sess lui lại mấy bước, để tôi đem hết toàn lực ấn vào.
Tuy rằng không biết có ý gì, nhưng nếu hắn đã bảo thì tôi chỉ có thể nghe theo, bởi vì nhìn vẻ mặt hắn rất nghiêm túc, chỉ sợ không nghe theo là sẽ trực tiếp bị đẩy ra núi Bạch Khuyển.
Hít sâu một hơi, đặt Luyện Nha ở trên lưng. Sau đó rút kiếm bổ vào tảng đá. Chiêu thức rút kiếm này cơ hồ là có quán tính mạnh nhất của kiếm đạo Nhật Bản của tôi, có lực đạo lớn nhất.
Khách xích một tiếng, mặt trên xuất hiện một đường dấu vết không sâu cũng không tính nông, trùng hiwjp chồng lên dấu vết Sess vừa để lại. Hắn gật đầu tỏ vẻ vừa lòng, sau đó nhìn về phía bên cạnh nói: “Đây là cha và mẹ lưu lại.”
“Oa, năng lượng của Yue không kém Inu no Taishou chút nào. Không hổ là công chúa tộc Bạch Khuyển!”
“Đi vào.”
“Nơi nào?”
Tảng đá kia lập tức bị tách ra hai nửa, lộ ra một con đường.
Tôi đi theo Sess tiến vào, chỉ đi vài bước, liền thấy được một căn phòng đá. Chính giữa có một tảng đá đỏ tươi, phía dưới là một cái chậu hoa mĩ, có lẽ là dùng để đựng các cống phẩm. Sess bắt lấy tay của tôi đặt lên tảng đá, cảm giác được ngón tay đau xót, máu của tôi chảy ra. Mà Sess sau khi thả tay tôi ra, cũng cắt ngón tay một chút.
“Trước khi lấy máu thì nên nói một câu, rất đau, Á! Lần này lại cắt tóc, kiểu tóc của tôi!” Tôi hỏng mất thôi, sao Sess lại thô bạo như vậy. Đang định bạo đi, lại phát hiện hắn cũng cắt một lọn tóc xuống, hai loại tóc đen trắng quấn vào nhau ném vào cái chậu.
Thì ra, thứ này là dùng để trang trí tóc!
Trước mắt đột nhiên sáng ngời, bên trong xuất hiện một cái vòng đen trắng, mà hai mảnh đá nhỏ đỏ như máu ở bên trong. Sess lấy ra, nhìn cổ tay của tôi, sau đó có lẽ cảm thấy quá lớn. Sau đó liền đeo chúng vào cổ tôi.
Tôi bình thường không thích mang theo vật phẩm trang sức gì, nhưng thứ Sess cho tôi thì lại khác, tôi thích thú sờ sờ, nói: “Cảm giác giống như không mang gì cả vậy, rất tuyệt. Nhưng, vì sao là đen trắng?”
“Là tóc.” Cổ tay của Sess đeo một cái vòng giống cái của tôi như đúc, nói: “Tảng đá bên trong là năng lực hộ vệ của tộc Bạch Khuyển, nó có thể bảo vệ nàng.”
“Nói vậy, thứ này là bảo vật, cám ơn ngươi.” Có thứ bảo vệ đương nhiên rất tốt, nhưng lại là của tộc Bạch Khuyển…
“Lại đây.” Sess dắt tay của tôi, sau đó đi tới một cái giường bằng đá, nói: “Đêm nay lưu lại.”
“Ừ… Hả?” Lưu lại thì có thể, nhưng vì sao phải tay trong tay nằm xuống?
“Đây là quy định của tộc Bạch Khuyển, người kết tóc xong phải ngủ lại một đêm, làm lễ kết hợp trên giường. Nhưng thân thể nàng có thương tích, ngày sau làm tiếp, nhưng tối nay thì phải lưu lại.” Sess lạnh nhạt nằm xuống, một bàn tay lại đặt lên người ta, như là sợ ta chạy mất.
Tôi phân tích lời này thấy không bình thường, giãy giụa ngồi dậy nói: “Sess Sess, cái gì là người kết tóc?”
Hôm nay Sess lại không ‘hỏi mười câu đáp một câu’, hắn hồi đáp: “Vừa rồi đem tóc của nnagf và ta đặt ở bên trong cái vòng, đó là kết tóc.”
“Nhưng vì sao chúng ta chạy đến tận đây kết tóc?” Đây mới là trọng điểm, không chỉ kết tóc mà còn phải nằm ở ngủ trên giường một đêm.
Sess nhíu nhíu mày nói: “Đây là nghi thức.”
“Rốt cuộc là nghi thức gì chứ?” Hơi phát điên, cảm thấy không ổn.
Quả nhiên, Sess nhấc khóe miệng nói: “Nghi thức tộc trưởng thành hôn”
Rầm! Tôi lập tức ngã từ trên giường xuống.
Nghi thức thành hôn… có nghĩa là những động tác vừa rồi…chính là tôi mơ mơ hồ hồ gả mình đi mà không biết gì? Lên đến giường rồi mới biết được hôm nay thì ra là ngày mình kết hôn!!!
“Sess Sess, ngươi rõ ràng là lừa hôn! Khi nào thì ta nói muốn gả cho ngươi? Không đúng! Hẳn là nên nói ngươi chừng nào thì cầu hôn ta? Hôn cũng chưa cầu, ngay cả thổ lộ cũng đều giảm đi, trực tiếp liền kết hôn, nào có ai như thế? Còn nữa, ta không muốn kết hôn… ưm ưm…” Lời đang nói bị môi hắn đột nhiên áp đi lên đè ép trở về, chỉ nghe thấy âm thanh trầm thấp của Sess ở bên trên truyền đến: “Đã chậm rồi.”
“Không chậm, hôn lễ còn chưa hoàn thành…”
“Nàng muốn hoàn thành bây giờ sao?” Sess làm tư thế muốn hủy đi quần áo trên người tôi, tôi vội lấy hai tay nắm chặt quần áo, liên tục lắc đầu: “Không… Không được!”
“Ngủ.”
Hắn đưa tôi nằm lại giường đá, sau đó đè lại, ngủ!
Nhưng tôi vẫn buồn bực, giường đá này là nơi các tộc trưởng tộc Bạch Khuyển cưới vợ đêm đầu, chúng tôi ngủ ở đây có phải không tốt? Quan trọng nhất là, cái gì mà về sau làm tiếp? Nằm khoảng một giờ, không ngủ được.
Chuyện này còn kích động hơn cả chuyện Hasegawa thổ lộ với tôi, vốn là muốn trở về hỏi rõ ràng ý của Sess rồi mới quyết định mình nên làm sao bây giờ. Nhưng Sess thật sự rất tích cực, lập tức đã biến tôi thành gái có chồng, còn mang theo lễ vật của tộc Bạch Khuyển, thật khiến người ta rơi lệ đầy mặt.
“Đừng phí công nghĩ cách rời khỏi ta, lễ vật của tộc Bạch Khuyển vừa bảo vệ đồng thời cũng là nguyền rủa, chỉ cần mang theo cả đời không lấy xuống, cũng không phản bội đối phương, nếu không sẽ chết.” Sess hình như không có nói sai, nhưng tôi lại cảm giác được vật phẩm đáng yêu trên cổ kia trở nên cực kỳ đáng sợ. Nghĩ nghĩ, lại nói: “Cha ngươi còn cùng với Izayoi có Inuyasha.”