Tôi rõ sự lợi hại của Tùng Vân Nha, cho nên mang theo Jaken tránh ở đằng sau núi đá
Hai anh em kia vẫn giống như trước, gặp mặt liền đánh nhau, nhưng lần này bởi vì có Tùng Vân Nha tham dự, cho nên tình hình trở nên cực kỳ quái dị.
Nó khống chế được Inuyasha, bức lui Sess trong nháy mắt. Dưới tình thế cấp bách, Sess nhanh chóng rút Thiết Toái Nha bên hông Inuyasha, đánh ra Phong Thương.
Inuyasha tuy không bị thương, nhưng tâm trí đã loạn, nghe thấy Tùng Vân Nha kêu gào cần máu, liền nhìn về phía chúng tôi. Tôi nhanh chóng rút Luyện Nha ra hô “Thương Long Phá!” Rồng điện xông ra, đột nhiên phát hiện vốn chỉ có một con rồng lại biến thành hai cái, điện lực cũng tăng lên đánh lui Inuyasha và Tùng Vân Nha.
Tôi giật nảy mình, bị kích thích? Sao lực lượng của tôi tăng nhanh như vậy! Đột nhiên bên tai nghe thấy tiếng của Kagome: “Ngồi xuống!” Thời cơ tốt, không có ai bị thương, hai tiếng ‘ngồi xuống’ phát ra, Tùng Vân Nha liền bay, Inuyasha và Kagome ngã cùng nhau.
Nhưng hai luồng lực lượng tranh đấu lại kém chút thổi bay tôi.
Đang đấu với sức gió, chợt nghe tiếng của Sess mơ hồ bay tới: “Chờ ta trở lại.”
“Ừ… không đúng! Ngươi đi đâu?!” Hỏi xong liền hiểu ra, đương nhiên phải đi đuổi theo Tùng Vân Nha. Nhưng, hận khí của Tùng Vân Nha quá nặng, nếu không, Sess sử dụng nó cũng không tệ. ( Lời tác giả: Bởi vì người nào đó không xem kỹ anime Inuyasha, cho nên không biết rõ lắm sẽ xảy ra chuyện gì! ) quan trọng nhất là cái tay kia, lần này nhất định phải lấy lại. Nghĩ đến đây, tôi bắt đầu nghĩ cảnh tượng ngay lúc đó, sau đó chuyển mục tiêu dời đến A-un rất nhanh. Nó bỗng dưng hắt xì, trừng bốn mắt con mắt vô tội nhìn tôi.
Vỗ vỗ lưng nó tôi nói: “Sau này, toàn bộ dựa vào ngươi.”
Lúc này Inuyasha cũng đuổi theo Tùng Vân Nha, hắn hỏi Myouga, cha hắn là người như thế nào. Myouga trả lời: “Ngài ấy là một yêu quái hiền lành”
“Là một yêu quái rất mạnh, cũng là kẻ lăng nhăng.” Lời này là tôi nói cho Inuyasha nghe, rõ ràng thấy lỗ tai hắn giật giật.
“So với ta hiện tại thì sao?”
“Mạnh hơn nhiều lắm, thậm chí còn mạnh hơn cả Sesshoumaru.”
Inuyasha nghe xong câu nói của tôi liền không nói gì nữa, sau đó phi thân đi mất. Quả nhiên cậu bé kia còn đang suy nghĩ đến cha mình, tuy rằng hắn nói không để ý, nhưng trong lòng vẫn quan tâm.
Kagome và tôi, hai đứa bị vứt bỏ phải ngồi ở một bên, sau khi cô ấy tỉnh lại, câu nói đầu tiên là: “Inuyasha đâu?”
“Đuổi theo Tùng Vân Nha.”
Sango cùng Miroku đến nơi, sau đó bọn họ bắt đầu giúp đỡ Kagome nhặt lên các hạt linh ngôn. Kagome tiếp nhận: “Cám ơn.”
“Xem ra đã không ai có thể ngăn cản Inuyasha.” Sango nói xong, mọi người không nói gì.
Bọn họ bắt đầu bàn luận lai lịch của Tùng Vân Nha, nói là trước khi Inu no Taishou chết, không thấy hắn nói giao thanh kiếm này cho ai, xử lý như thế nào, cho nên mới bị phong ấn lại. Rồi bắt đầu nói đến ba thanh kiếm khống chế thiên – địa – nhân, mà ba thanh kiếm kia cùng bị Inu no Taishou có được. Lực lượng như vậy, cường đại như vậy khiến tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
Nhưng trong trí nhớ của tôi, Inu no Taishou kỳ thực xem như là một yêu quái dịu dàng. Không lạnh lùng kiêu ngạo giống Sess, cũng không hay kích động thiếu suy nghĩ giống Inuyasha.
“Hitomiko sama, ngươi có biện pháp khống chế Tùng Vân Nha không?” Toutousai đột nhiên hỏi tôi đang ngẩn người.
Tôi nghĩ nghĩ một chút, năm đó quả thật không có nói đến chuyện này, vì thế lắc lắc đầu : “Không có.” Nếu sớm nghĩ đến tình hình trước mắt, liền tính dùng ma, tôi cũng sẽ moi chuyện Tùng Vân Nha hỏi cho ra.
“Tóm lại, chúng ta nên đi tìm Inuyasha.”
“Ừ.” Tôi cũng phải tìm Sess.
Mọi người chỉ thoáng nghỉ ngơi một chút, liền cưỡi tọa kỵ bay trên trời. Sau đó mọi người đồng thời cảm giác được một luồng âm khí, kết quả khi nhìn xuống thì thấy một tòa thành tràn ngập người chết.
Nhược điểm của người chết là lửa, đúng hợp ý tôi. Nhưng bầu trời đột nhiên âm u lên, sấm sét chớp nhoáng, chỉ chốc lát sau liền nổi lên bão, tuy rằng không lớn, nhưng không thể nghi ngờ rằng tình hình này bất lợi đối với chúng tôi.
Miroku bắt đầu tính toán, ước chừng một người sẽ phải đối phó với một trăm người.
“Vậy phải cố lên thôi! Ta xuất phát trước.” Quay đầu nói: “Jaken, cố lên.”
“Vâng, Hitomiko sama!” Jaken bởi vì sợ hãi nên toàn thân không ngừng run.
Nhưng, mấy thứ này vừa chém là tái sinh ngay, chỉ có thể dùng lửa thiêu mới có thể chặt đứt tà khí. Nghĩ đến đây, tôi bảo A-un bay lên, tôi ngồi trên lưng nó triệu ra Xích Diễm.
Mưa nhỏ không hề làm uy lực của Xích Diễm giảm bớt, chỉ bay một vòng qua không trung, đám binh lính quỷ quái liền giảm đi không ít. Miroku và Sango cưỡi Kirara rớt xuống, cười nói: “Hitomiko sama quả nhiên rất lợi hại!”
“Đâu có đâu có, ta chỉ là rất am hiểu nghịch lửa thôi.” Nói xong mỉm cười, tiếp tục lấy linh lực chỉ huy Xích Diễm bay lượn.
Nhưng để thao túng Xích Diễm thì phải tiêu hao linh lực rất lớn, chỉ trong chốc lát tôi đã mệt mỏi. Nhưng tôi nghĩ, hiện tại số lượng địch ít nhất cũng giảm đi bảy tám phần, trong núi này chỉ có một bộ phận yêu quái nhỏ đang ngăn cản Inuyasha và Sess.
Đột nhiên, thứ gì đó trên bầu trời rơi xuống, tôi vươn tay đỡ lấy, thì ra là Thiên Sinh nha. Khóe miệng run rẩy, quả nhiên giống tình tiết trong tác phẩm, bị nổ tung ra xa. Vậy có phải tôi cũng giống như tình tiết trong tác phẩm là bị bắt? Đang nghĩ, một cánh tay quỷ đã nắm chặt sau cổ tôi.
“Đau quá!” Nắm chặt thì được, nhưng không thể dịu dàng chút sao.
Kagome chạy tới dùng mũi tên muốn bắn con quỷ kia, nhưng cô ấy cũng bị bắt. Được rồi, hai người đều bị bắt, sau đó sẽ là Takemaru.
Tốc độ của quỷ rất nhanh, lại không có ai ngăn cản, cho nên nhanh chóng vào được trong thành gặp Takemaru giờ đã trở nên người không ra người quỷ không ra quỷ.
“A! Đã lâu không gặp!” Tôi đứng dậy bắt đầu chào hỏi, sau đó nhìn tay trái của hắn, đó là thứ của Sess nhà tôi.
“Là ngươi?” Takemaru đứng lên, trong ánh mắt tràn ngập hận thù.
Mà âm thanh của Tùng Vân Nha vang lên: “Giết! Tất cả bọn chúng đều giống Izayoi! Giết chúng, để xem hai anh em kia sẽ thế nào, thật rất muốn xem một lần!”
“Ngươi là biến thái sao? Chỉ là một thanh kiếm cái gì cũng không dám nói, chỉ có thể ở bên cạnh chủ nhân, hiện tại lại muốn giết con hắn, ngươi không biết là ngươi rất buồn cười sao!” Tôi theo bản năng nhấc tay, bởi vì mũi kiếm của Takemaru đã đâm đến gần
Kagome lấy vỏ kiếm xuống, nói lớn “Ngươi muốn làm cái gì?! Mau buông ra! Á!!!” Takemaru vung tay lên, Kagome lập tức bị đánh bay ra ngoài, may mà hắn không dùng hết toàn lực, cho nên không bị thương.
“Nhiều năm không gặp, Takemaru ngươi đúng là càng ngày càng xấu, ngay cả con gái cũng đánh!” So với năm đó thân là con người, hắn hiện tại thật đáng sợ.
“Giết! Đoạt Thiên Sinh nha!”
“Chạy mau! Hitomiko!” Kagome thật vất vả hít thở, liền đến kêu tôi.
Sess sẽ tới đây rất nhanh, nếu hai chúng tôi liên thủ, có lẽ có thể lấy được cánh tay kia. Tôi rút ra Luyện Nha, hô: “Thương Long Phá!”
“Ngươi… thế nhưng lại biết chiêu thức của hắn!” Takemaru vung Tùng Vân Nha, đánh tan được Thương Long Phá. Đúng lúc này, Sess đã đến nơi, hắn bổ kiếm về phía Tùng Vân Nha. Sau đó liếc bọn tôi, nói: “Đi mau! Các ngươi ở đây chỉ biết vướng bận!”
“Ta…” Tôi hẳn là sẽ không vướng bận!
“Đi mau!” Sess híp hai mắt lại, tôi lập tức nghĩ đến hắn có chủ nghĩa đàn ông rất sâu, không cho phép tôi tham gia cuộc chiến của hắn. Thôi! Bảo đi thì đi vậy, tôi để Thời Sinh Nha lên mặt đất nói: “Thứ của ngươi vĩnh viễn là của ngươi.” Nói xong liền cùng Kagome nhanh chóng rời khỏi
Vừa đi vừa hối hận, dạy Sess cái gì không dạy, lại đi dạy cái gì mà nam phải chăm sóc nữ, phải bảo vệ vợ. Trước kia tôi còn có thân phận trưởng bối, hiện tại thì ngang hàng, rõ ràng thái độ của hắn cường ngạnh lên rất nhiều. Chẳng lẽ cả đời này tôi bị ép? Không được! Tôi muốn phản kích!
“Hitomiko! Làm gì vậy! Chạy mau!”
“A?” thần chí tôi lại bay mất, chờ hồn bay trở về thân thể mới phát hiện Kagome đang bị quỷ bóp cổ. Khóe miệng run rẩy, ở tinh huống nguy hiểm như thế mà vẫn thất thần thì trên đời có lẽ chỉ có một mình tôi, trong tay còn cầm Luyện Nha, không chút nghĩ ngợi bổ ra một nhát, con quỷ kia liền bị chém thành hai nửa, chờ nó ngã xuống đất tôi mới nhớ tới mình hình như đoạt mất công lao anh hùng cứu mỹ nhân của Inuyasha.
“Hitomiko, không nghĩ tới cậu rất lợi hại!”
“Nào có đứa con gái nào có sức lực như ngươi hả!.” Tiếng của Inuyasha ở phía dưới vang lên, tôi cực kỳ buồn bực lạnh lùng nói: “Nào có tên con trai nào chạy chậm như ngươi, nếu trễ thêm chút là Tùng Vân Nha sẽ bị Sess Sess xử lý luôn rồi!”
“Kagome, các ngươi đi trước, ta đi một chút sẽ trở lại.” Nói xong Inuyasha một chân đã đạp ở trên bậc thềm, xem ra hắn cực kỳ sốt ruột.
Kagome gật gật đầu: “Được!” Sau đó lôi kéo tôi chạy xuống.
Này, đúng vậy, gần đây không hiểu sao tôi hay thất thần.
Mới vừa đi ra khỏi thành đuổi theo nhóm Sango, đã thấy thành đằng sau đã xảy ra biến hóa. Xem ra Takemaru lại đi lĩnh lợi thế, hắn cũng là tên đáng thương, bị một người phụ nữ phá hỏng cả đời, thẳng đến cuối cùng vẫn còn yêu nàng.
“Cái tên Tùng Vân Nha kia, đã mở ra cửa minh giới.” Vỏ kiếm đột nhiên nói.
Rất lạnh! Từ đáy lòng dâng lên thấy lạnh cả người, tôi ôm lấy cánh tay, toàn thân run rẩy. Phải trấn định lại, bởi vì nếu muốn thu hồi cánh tay của Sess từ bên trong thì không hề dễ dàng. Tuy rằng đã chuẩn bị tốt, nhưng cũng phải cần lực lượng tương đối lớn.
Lúc này kịp thời chống đỡ bằng kết giới, mọi người tránh ở bên trong kết giới, khí lạnh được giảm bớt đi chút. Mắt thấy Sess và Inuyasha vọt tới chỗ Tùng Vân Nha, nhưng anh em nhà này thật đúng là khắc trời sinh, ngay cả khi đối phó cùng một kẻ địch cũng thế, đông một kiếm tây một kiếm, rảnh tay là đánh nhau hai đấm, đúng là lộn xộn!
Kagome rốt cục không nhìn được nữa, cô ấy lao ra kết giới lớn tiếng kêu nói Inuyasha và Sess hãy hợp tác. Tuy rằng cách rất xa, nhưng tôi vẫn nhìn thấy lỗ tai hắn run lẩy bẩy, hiển nhiên, hắn không đồng ý! Mà Sess, căn bản là không thèm nghe.
Cực giỏi! Rất muốn thử xem khi tôi đứng trong nguy hiểm, hắn có cứu tôi giống Inuyasha cứu Kagome hay không, nhưng rõ ràng là không nên thử, bởi vì khi Ngục Long Phá đến gần, hắn đột nhiên đẩy Inuyasha ra, bảo vệ hắn.
“Á!!” Mặc dù ở trong nguyên tác, tôi cảm thấy dáng vẻ này của hắn thật có tình, nhưng trong hiện thực đột nhiên nhìn thấy tận mắt như thế, thì lại cảm thấy đáng sợ. Nếu không phải là uy lực của Ngục Long Phá giảm bớt, chỉ sợ Sess sẽ đứt tay đứt chân. May mà, Thiên Sinh nha kịp thời mở ra kết giới bảo vệ hắn.
“Sesshoumaru sama! Ngài không sao thật tốt quá!” mặt Jaken đầy nước mắt.
“Đương nhiên hắn sẽ không sao.” Nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại nghe Jaken nói: “Vì sao ngươi không đi hỗ trợ?”
“Nơi này hiện tại là minh giới, nếu ta đi ra ngoài dùng linh lực giữ tỉnh táo thôi đã rất khó, căn bản là không thể giúp hắn cái gì, tương phản, khi bọn họ đánh nhau còn bị vướng chân vướng tay.” Tôi vỗ vỗ A-un, chỉ cần thời cơ vừa xuất hiện thì tôi sẽ hành động, hẳn là sẽ thành công!
Đang nghĩ, Inuyasha đã lớn tiếng kêu gào hắn có thứ phải bảo vệ. Tôi nhìn Sess, hắn cũng có đúng không! Thấy hắn nhìn về phía tôi, tôi mặt dày vẫy vẫy tay với hắn. Mỗ yêu hừ một tiếng: “Sesshoumaru ta không có thứ gì phải bảo vệ!”
Ngã! Hắn cố ý, nhất định là cố ý!
Nhưng Thương Long hợp với hai luồng lực lượng ào ào thẳng hướng Tùng Vân Nha, thời cơ đến! Tôi lập tức lao tới kêu lên: “A-un!”
Tôi nhảy lên lưng nó, phóng về phía trung tâm gió lốc. Khi tiếp cận gió lốc, tôi triệu ra Xích Diễm, nó xoay một vòng ở không trung, cấp tốc vọt vào dùng miệng ngậm cánh tay của Sess rồi bay về. Mà lúc này luồng lốc xoáy kia đến gần, Xích Diễm đúng lúc quấn quanh tôi và A-un, bảo vệ chúng tôi không bị ngã xuống
“Á!” Hai luồng xung đột rất lớn, chúng tôi bị đẩy dời xa mấy thước mới dừng lại. Xích Diễm hóa thân mà biến mất, tôi mặt xám mày tro cùng với A-un bị chổng vó, đương nhiên còn có cánh tay bị đứt kia của Sess.
Cảm động, Sess rốt cục có thể cáo biệt với hình tượng cụt tay.
Đột nhiên một bạch ảnh bay tới trước mặt tôi “Ngu xuẩn! Vì sao lại làm chuyện nguy hiểm như vậy!”
“Đương nhiên là… tặng cho ngươi!” Tôi cười giơ cánh tay lên, khó khăn lắm mới lấy được, hẳn là hắn sẽ vui sướng đi!
“Hừ!” Nhưng Sess lại không thèm nhìn tới một cái.
Đột nhiên không gian sáng bừng, ảo ảnh của Inu no Taishou xuất hiện tại trước mặt.
“Sesshoumaru, Inuyasha, các con đều đã tìm được đáp án, ta đã không còn chuyện gì muốn các con đi làm nữa.” Chỉ để lại một câu nói, hắn liền biến mất, nhưng Sess lại hừ: “Nhàm chán!” Sau đó quay đầu khó chịu tiêu sái bước đi.
Vẫy vẫy tay với nhóm Kagome, sau đó ôm lấy một cánh tay của Sess đuổi kịp hắn. Trời rất nóng, tay sẽ không bị hỏng đấy chứ? Nhưng vuốt cánh tay lạnh lẽo, hẳn là được bảo vệ cho nên mới như thế.
“Sess Sess, ta biết bởi vì Inuyasha chém tay ngươi nên ngươi cho rằng đó là sỉ nhục, cho nên muốn vứt bỏ. Nhưng chỉ một cánh tay thì không tiện bằng hai cái, giống như ăn cơm, ngươi phải cần một tay cầm chén một tay cầm đũa… Đúng rồi! Ngươi là yêu quái không cần bát. Vậy ví dụ như, hai kiếm… Thiên Sinh nha lại không thể chém người, hình như vô dụng… Tóm lại có rất nhiều chỗ không tiện, ngươi mang theo đi, Inuyasha dùng chính là kiếm của cha ngươi, cho nên ngươi tính thua ở trong tay Inu no Taishou, cũng không có gì mất mặt…”
“Câm miệng!” Tiếng của Sess cực lạnh, thậm chí có chút phiền.
“Sess Sess, ta biết ta vì cánh tay này mà đi vào chỗ nguy hiểm là không đúng. Nhưng mà…” Lý do, ông trời xin hãy ban cho tôi một cái lý do.
“Nhưng mà… người ta muốn ngươi dùng hai tay đến ôm cơ!” Thượng đế ơi, xin ngài đang đi ngủ bây giờ, không nghe được câu nói buồn nôn của tôi!
Khựng! Sess dừng lại, hình như đang suy nghĩ. Nhìn hắn, tôi và Jaken không dám phát ra một tí âm thanh nào, thẳng đến khi hắn đột nhiên vươn tay nói: “Đưa ta!”