Tiểu Sess nhanh chóng xuất hiện, nói “Có thể cử động không?”
“Có lẽ không thể…” Tôi nhìn trời, nhìn mặt trời đang mọc lên
Tiểu Sess vươn đầu lưỡi liếm mặt bên trái của tôi. bởi vì quá mức thư thái, tôi có chút buồn ngủ. Ngay trước khi tôi mất ý thức, tôi nghe thấy hắn hét lớn “Phụ nữ! Không được nhắm mắt lại!”
Sau đó hình như nghe thấy tiếng trâu kêu to, nhất định là ảo giác, một nơi hoang vắng như này sao có thể có trâu?
Khi tôi mở mắt, lại biết được đó không phải ảo giác mà là thật có trâu kêu!
Trong truyện Ynuyasha, người lấy trâu làm phương tiện đi lại chỉ có một, đó là Toutousai! Hiện tại ông ta đang ngồi trước mặt tôi, một cái chùy sắt to đùng được dắt ở bên hông ông ta. Mà bên khủy tay tôi có một vật ấm áp nằm sấp xuống, đúng là tiểu Sess. Nhìn hắn, tôi mỉm cười, lại nghe Toutousai nói “Thật là một cô bé kỳ quái, rõ ràng đã bị hủy mặt mà còn có thể cười được”
“Nhưng mạng vẫn còn, vậy là đủ rồi…” Chậm rãi ngồi dậy, kinh động đến tiểu Sess, hắn mở mắt ra thấy tôi tỉnh lại liền trực tiếp đứng thẳng “Toutousai, tỉnh lại hẳn là không sao rồi?”
“Hẳn là không sao” Toutousai nhìn một bên, ông ta nhấc một thanh kiếm lên rồi bảo tôi “Thứ này đã không thể dùng được nữa”
Quay đầu thấy cái ông ta chỉ, đúng là thanh kiếm mà ông lão Takeda đưa cho tôi, không khỏi giận dữ nói “Chủ nhân của nó là một người rất tốt, mà nó đã cứu ta, ta có ơn với nó”
“Tuy nó không thể dùng được nữa, nhưng không chết”
“Kiếm cũng có mạng sao?”
“Đương nhiên, hồn của nó vẫn còn tồn tại”
“Như vậy, có thể xin ông cứu nó sao? Ta muốn nó sống sót”
“Vậy sao? Ta có thể giúp ngươi, nhưng mà cũng phải xem chủ nhân của nó là ngươi có tài cán gì có thể giúp nó?”
“Chủ nhân, ta sao?” Chỉ chỉ mũi mình, tôi cầm nó chưa được bao lâu, thế nào lại thành chủ nhân của nó rồi
“Là ngươi, nó thừa nhận ngươi trở thành chủ nhân của nó. Nhưng mà muốn cứu tính mạng nó cần một thứ rất quan trọng, ngươi có thể lấy được nó ở trong vòng một ngày không?”
“Cái gì vậy?”
“Răng nanh của đại yêu quái”
“A?” Nói đến đại yêu quái, thời kì này chỉ có Inu no Taishou và Yue, còn có con của họ, Sesshoumaru. Nhưng bây giờ hắn còn nhỏ, có được không? Tôi quay đầu nhìn Sesshomaru, hắn đang dùng móng vuốt dụi dụi sau tai
“Đương nhiên thiếu gia Sesshomaru thì có thể, tuy rằng ngài ấy còn nhỏ nhưng dù sao vẫn là con của đại yêu quái, hơn nữa lại là yêu quái thuần huyết. Cho nên, răng nanh của ngài ấy có thể cứu thanh kiếm này. Hơn nữa khi thiếu gia Sesshomaru trưởng thành, năng lực của thanh kiếm cũng sẽ càng ngày càng lớn”
Nhìn ánh mắt Toutousai, tôi biết ông ta sớm nghĩ tới Sesshomaru, chỉ là chưa dám nhắc tới mà thôi. Tôi cũng có chút do dự, vươn tay nắm lấy cằm tiểu Sess nhìn kỹ!
Tiểu Sess giãy giụa né tránh “Ngươi làm cái gì?”
”Nhìn ngươi đã đến thời kì rụng răng chưa…” Răng nanh của hắn vừa trắng vừa đẹp có thể đóng quảng cáo, nhưng xem ra là chưa rụng được
“Ta có thể giúp ngươi” Tiểu Sess đột nhiên nói
“Thật không?” Tôi có chút vui sướng, về sau nếu có thể sử dụng một thanh kiếm được tạo bằng răng của Sess thì quá tuyệt
“Phải” Tiểu Sess trực tiếp biến móng vuốt thành tay người, hai ngón tay với vào trong miệng, một cái răng nanh máu chảy đầm đìa xuất hiện trong tay hắn
Động tác rất nhanh, nhưng không đau sao? Khóe miệng tôi run rẩy “Ít ra cũng nên cần một chút thuốc tê”
“Không cần” Tiểu Sess ném răng nanh cho Toutousai “Nếu ngươi đánh không tốt chuôi kiếm này, giết ngươi!”
Tôi nghẹn, tuổi còn nhỏ mà đã lãnh khốc như vậy, vậy… trưởng thành cũng rất lãnh khốc. Tôi rốt cục nghĩ tới bộ dáng lúc tiểu Sess lớn lên, lắc lắc đầu đuổi hình ảnh đó ra, rồi nói với Toutousai “Thật xin lỗi…” Vì ông lão ngài rất có khả năng bị Sess đuổi giết, vẫn nên xin lỗi trước thì tốt hơn
Toutousai trực tiếp cầm răng nanh và kiếm bắt đầu vào việc, tôi ngồi ở trên tảng đá nghỉ ngơi, mặt bên trái hình như không đau lắm, nhưng vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu. Một cô gái bị hủy mặt, tôi cực kỳ có lỗi với Yaku Hitomiko “Hiện tại trông ta rất khó nhìn đúng không?”
“Không khác gì trước kia ” Tiểu Sess nghiêm túc nhìn tôi
Không hiểu những lời này là an ủi hay đả kích, tóm lại tâm tình tôi cũng không tốt lên, nhưng cũng không ủ rũ nữa. Chỉ là muốn cười, nhưng vừa mới nhấc môi lên thì bên mặt trái đau nhói, nên nhịn cười xuống, nói “Cám ơn”
Tiểu Sess ngẩn ra, sau đó liếm móng vuốt “Lại là lời nói của con người, nhưng… cũng cám ơn!”
Tôi nghe thấy, vui quá liền giương môi cười, nhưng lập tức ngã nhào xuống đất kêu lên “Đau đau đau đau…”
“Ngươi ngu ngốc sao?”
Không nói được gì, tôi thật sự ngốc như vậy sao, sao cứ luôn bị trẻ con kêu ngu ngốc ngu ngốc! Nhưng, vừa mới nghỉ ngơi mới hơn một giờ liền đột nhiên bị Toutousai kéo mạnh đi
“Ngươi làm cái gì?” Tiểu Sess quát hỏi Toutousai, khiến ông ta sợ tới mức suýt nữa hất văng tôi ra
“Đương nhiên là làm chú dẫn, nếu không làm thế, cô bé này sẽ không thể khống chế được yêu lực của kiếm yêu này, nên phải dùng máu của cô bé để làm chú dẫn”
“À!” Tôi theo ông ta đi, sau đó Toutousai dùng dao cắt một đường nhỏ trên đầu ngón tay tôi, máu bắt đầu chảy ra. Tiếp theo đó, máu chảy từng giọt ra tiếng, rồi ông ta buông tay tôi nói “Được rồi”
Thu tay lại, tôi nói “Ông xuất hiện của ở đây hẳn là không phải trùng hợp đi?”
“Là chủ nhân lệnh cho ta đi đón Sesshomaru-sama”
“Vậy người đâu?” Nghe thấy bọn họ bắt đầu tìm tiểu Sess, như vậy là ả Huy Nguyệt kia đã được giải quyết
“Rất nhanh sẽ đến đón ngài ấy”
“Vậy thì tốt rồi” Tình huống của tôi hiện giờ rất khó bảo vệ Sess
“Ngươi vội muốn đi sao?” Tiểu Sess hừ một tiếng
“Cũng không phải vậy. Hiện tại ta không thể bảo vệ ngươi khỏi tay đại yêu quái Huy Nguyệt kia, cho nên ngươi trở lại bên cạnh cha mẹ vẫn an toàn hơn” Tôi muốn xoa xoa đầu tiểu Sess một chút, nhưng hắn lại trực tiếp xoay người tránh đi
Hắn giận sao?
Nhưng lần này hình như giận lâu hơn, thẳng đến sang ngày hôm sau, hắn cũng không nói một câu nào với tôi
“Sess Sess… Uống sương sớm không?” Tôi đem sương sớm cho hắn, nghĩ mình phải nhanh nhanh khỏi hẳn, để còn cười tươi, nói tạm biệt với hắn!
“Phụ nữ ngu ngốc này, bị thương sao còn đi hứng sương sớm!”
“Ai nha nha, rốt cục nói chuyện, ngạc nhiên quá, cảm động quá…” Hai tay tôi chắp vào làm dáng vẻ cầu nguyện
Tiểu Sess hừ một tiếng, tiếp tục trầm mặc
Thật không dễ dỗ, hai tay tôi chống má nghĩ nghĩ phương pháp khiến hắn vui vẻ. Đột nhiên một giọng nói trầm thấp vang lên
“Sesshomaru”
Yêu lực rất có cảm giác áp lực, tôi đứng thẳng xoay người nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ trắng đang đứng đằng sau mình, đeo hai thanh kiếm ở eo, trên lưng còn có một thanh nữa. Dung mạo này, khí chất này, nhất định là Inu no Taishou. Chỉ có đàn ông như vậy mới xứng đôi với một phụ nữ cao quý như Yue
“Inu no Taishou?”
“Phải, ngươi là Yaku Hitomiko?”
“Đúng, chuyện Huy Nguyệt đã giải quyết xong rồi sao?”
“Phải, ả bị ta và Yue phong ấn” Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua con mình “Đa tạ ngươi đã chăm sóc Sesshomaru, hiện tại ta có thể mang Sesshomaru đi không?”
“Đương nhiên có thể” Tôi tránh ra vài bước, trong lòng có chút căng thẳng, nhìn Inu no Taishou xoay người, hắn nói “Sau này nếu có chuyện gì, tộc Khuyển sẽ toàn lực giúp đỡ. Sesshomaru, đi thôi!” Nói xong cất bước đi
Tôi há miệng muốn nói, lại không biết mình nên nói gì. Tiểu Sess đi phía sau cha, một đôi mắt vàng liếc tôi một cái, sau đó không hề quay đầu lại đi thẳng
“Chờ một chút…” Tôi nói ba chữ, sau đó dậm chân, trong lòng kêu gào nhanh đi tìm kiếp trước trước của mình, nhưng những điều nói ra lại ngược lại
“Cái gì?”
“Ta… ta… vết thương của ta chưa khỏi, có thể mượn nhà ngươi dưỡng thương được không?”
“Đương nhiên có thể” Inu no Taishou không chút do dự liền đáp ứng
Tôi nhìn tiểu Sess, nhẹ nhàng thở ra, lại thấy hắn hơi kinh ngạc nhìn tôi, khóe miệng hắn hơi kéo lên, không hiểu sao tôi thấy nụ cười này rất quỷ dị. Nhưng ngay sau đó tiểu Sess hừ một tiếng, ánh mắt nhìn sang nơi khác. Nhưng mà, tôi lại thấy cái đuôi của hắn không ngừng ngoe nguẩy, hình như cực kỳ khoan khoái