Chương 284

Chương 284

Edit: Bộ Yến Tử

Tại quản sự vừa dứt lời, sân ngoài liền có một nữ tử mười bảy mười tám tuổi bước vào. Dáng người trước lồi sau lõm, tròng mắt xoay vòng lưu chuyển, vừa nhìn chính là người không an phận.

Cô ta đi tới trước mặt Lưu Đồng thi lễ, thanh âm kiều mị: “Nô tì Tiểu Thúy Nhi, gặp qua Cửu điện hạ.”

Lưu Đồng nhíu mày, đang muốn mở miệng, Ngụy Tử giành trước nói: “Tuy rằng chủ tử chúng ta gặp khó khăn, nhưng cũng không phải mặt hàng nào cũng thu. Nếu như ngươi cảm thấy cô ta hầu hạ tốt, vậy ngươi cứ việc giữ lại cho bản thân dùng đi.”

Tiểu Thúy Nhi mắt nước mắt lưng tròng nhìn Lưu Đồng.

Lông mày Lưu Đồng nhăn lại càng sâu, lên tiếng nói: “Tại quản sự mang người về đi, nơi này của ta không đủ lương thực, cô ta muốn cố ý lưu lại cũng không có cơm cho cô ta ăn.”

Ngụy Tử cười đắc ý.

Hiển nhiên, Tại quản sự và Tiểu Thúy Nhi rất bất ngờ đối với việc Lưu Đồng thình lình trả lời.

Tại quản sự thăm dò: “Ý của Cửu điện hạ là…”

“Mặt chữ thượng ý tứ.” Lưu Đồng thản nhiên nói: “Cô ta muốn ở lại đây, cứ chờ bị đói chết.”

Lúc này Tiểu Thúy Nhi đánh lui trống lớn, chuyển mắt nhìn về phía Tại quản sự.

Sắc mặt Tại quản sự không mấy đẹp mắt, nụ cười hề hề trên mặt ngụy trang không nổi nữa: “Cửu điện hạ, đây là… Đây là Tĩnh phi nương nương đau lòng Cửu điện hạ…”

“Hiền phi nương nương cũng không đồng tình ta, Tĩnh phi nương nương đến đồng tình làm cái gì?” Lưu Đồng bật cười: “Trong ấn tượng của ta, ta không có giao tình gì với Tĩnh phi nương nương.”

Rốt cuộc tươi cười trên mặt Tại quản sự không nhịn được, thu khuôn mặt tươi cười kỳ quái nói: “Cửu điện hạ tưởng tượng tốt lắm, có Tiểu Thúy Nhi ở lại chỗ này, mỗi ngày ta còn có thể đưa chút thúc ăn đến tiểu viện cho ngài. Nếu như Tiểu Thúy Nhi không được ở lại, chờ ta vừa ra khỏi cửa viện, khóa cửa lại, nơi này của ngài nên vĩnh viễn đóng lại.”

“Ngươi, tùy, ý.”

Lưu Đồng nhàn nhạt đáp lại hắn ta ba chữ, đuôi lông mày khẽ nhếch, Hoa Trạch tiếp lời: “Bớt nói nhảm đi, nói xong mau cút, cũng nên nhanh chóng khóa cửa lại, chủ tử chúng ta không thích hoạn quan không rõ lai lịch.”

Nháy mắt sắc mặt Tại quản sự biến sắc, hừ lạnh, trước mặt Lưu Đồng bộc lộ rõ dung mạo, ngoan độc nói: “Các ngươi không nên hối hận.”

“Phô trương thanh thế.”

“Cáo mượn oai hùm.”

Hoa Trạch nói một câu, Ngụy Tử tiếp một câu, mắng: “Mau cút đi!”

Đoàn người Tại quản sự vừa đi, sau khi khóa ổ khóa, thanh âm nhọn tế của Tại quản sự lại vang lên: “Bưng nước thép tới rót vào ổ khóa cho ta!”

Rót nước thép vào ổ khóa, cửa viện này đã không thể nào mở ra được nữa.

Lưu Đồng bật cười ra tiếng, lười nghe thái giám kia diễn trò, trở lại giúp Thường Nhuận Chi đỡ lấy thắt lưng đi vào buồng trong.

Thường Nhuận Chi nhíu mày hỏi: “Tiểu Thúy Nhi là ý Tĩnh phi nương nương muốn đưa đến cạnh chàng, hay là

Kế Thê

Kế Thê

Status: Completed Author:

Số chương: 365
Editor: Bộ Yến Tử + Trương Phi Yên

Thường Nhuận Chi tỉnh lại, đập vào mắt cô là khung cảnh cổ đại. Cô như lọt vào sương mù, hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Những người này là ai? Cổ nhân sao? Vì cái gì mà cô thấy khung cảnh vô cùng xa lạ này lại nhen nhóm một sự thân thuộc như vậy?

Khi cô vẫn chưa kịp hiểu gì thì một phần trí nhớ ùa vào óc cô khiến cô đau đớn mà ngất lịm....

Diễn biến câu chuyện, cuộc đời Thường Nhuận Chi sẽ ra sao? Mời các bạn đón đọc tác phẩm mới của Hồ Thiên Bát Nguyệt: Kế Thê.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset