1:00 AM
MALONE ĐANG Ở RENNES, ĐI DẠO TRONG NHÀ THỜ MARY Magdalene, và vẫn những chi tiết kỳ quặc đó lại làm anh có cảm giác bất ổn. Gian chính không một bóng người, ngoài một người đơn độc đứng trước ban thờ, mặc một cái áo choàng giáo sĩ màu đen. Khi người đàn ông quay lại, anh thấy khuôn mặt ông ta quen quen.
Bérenger Saunière.
“Tại sao ngươi lại ở đây ?”, Saunière hỏi, giọng rít lên. “Đây là nhà thờ của ta. Tạo tác của ta. Không của ai khác ngoài ta”.
“Nó là của ông như thế nào ?”
“Ta đã nắm lấy cơ may. Chỉ có ta, không ai khác”.
“Cơ may gì ?”
“Những người thách thức cả thế giới luôn luôn gặp nhiều rủi ro”.
Rồi anh nhìn thấy một cái lỗ to trên sàn nhà, ngay trước ban thờ, và những bậc cầu thang dẫn vào bóng tối.
“Ở dưới đó có gì ?”, anh hỏi.
“Bước đầu tiên trên con đường đến với chân lý. Chúa ban phước cho tất cả những ai bảo vệ chân lý đó. Chúa ban phước cho lòng khoan dung của họ”.
Nhà thờ đang bao vây anh đột nhiên biến mất và anh đang đứng trong một quảng trường trồng đầy cây ngay trước sứ quán Mỹ ở Mexico City. Người chạy nhốn nháo về mọi phía, và những tiếng còi vang lên, tiếng những cái lốp xe cào cháy mặt đường, và tiếng động cơ gào rú.”
“Rồi những tiếng súng.
Đến từ một cái xe vừa đỗ lại. Những gã đàn ông xuất hiện. Bắn vào một người đàn bà trung niên và một nhà ngoại giao Đan Mạch trẻ tuổi đang ăn trưa trong bóng cây. Những người lính gác sứ quán liền phản ứng, nhưng bọn chúng còn ở quá xa.
Anh rút súng ra và bắn.
Xác người nằm vật trên nền đường. Đầu của Cai Thorvaldsen vỡ tung khi những viên đạn nhằm vào người đàn bà bắn trúng anh. Anh bắn ngã hai gã đàn ông đã bắt đầu cuộc nhộn nhạo, rồi cảm thấy vai mình vỡ ra khi một viên đạn khoan thẳng vào người anh.
Sự đau đớn làm tê liệt các giác quan của anh.
Máu trào ra từ vết thương.
Anh bắn người ra phía sau, nhưng vẫn bắn được kẻ đã nhằm vào mình. Viên đạn xuyên qua bộ mặt màu đen, và bộ mặt đó lại trở lại thành Bérenger Saunière.
“Tại sao ngươi lại bắn ta ?”, Saunière bình thản hỏi.
Những bức tường nhà thờ lại hình thành lại và các bức vẽ về cuộc chịu nạn xuất hiện. Malone nhìn thấy một cây đàn violon nằm trên một hàng ghế. Một mảnh kim loại nằm trên mấy cái dây. Saunière bay lơ lửng và ném cát vào mảnh kim loại. Rồi ông ta kéo một cái vĩ trên những sợi dây và, khi những nốt nhạc sắc nhọn vang lên, cát tự sắp xếp lại thành một hình thù cố định.
Saunière mỉm cười. “Nơi nào mảnh kim loại này không rung, thì cát đứng yên. Thay đổi độ rung một chút là hình thù sẽ thay đổi. Mỗi lần là một hình”.”
“Bức tượng Asmodeus nhăn nhó sống lại, và cái hình hài giống quỷ đó để cái bình nước thánh xuống rồi bước thẳng đến chỗ anh.
“Nơi này kinh khủng quá”, con quỷ nói.
“Ở đây ngươi không được chào đón đâu”, Saunière hét lên.
“Tại sao ông lại tính cả tôi vào đó ?”
Saunière không trả lời. Một hình thù khác xuất hiện từ trong bóng tối. Người đàn ông nhỏ bé mặc áo choàng thầy tu màu nâu từ bức tranh Đọc các Quy định của Lòng nhân từ. Mấy ngón tay của ông ta vẫn đặt trên môi, ra hiệu im lặng, và ông ta cầm cái ghế trên đó viết dòng chữ ACABOCE A°1681.
Ngón tay rời ra và người đàn ông nói bé nói, “Ta là alpha và omega, khởi đầu và kết thúc”.
Rồi người đàn ông bé nhỏ biến mất.
Một người đàn bà xuất hiện, khuôn mặt mờ tối, mặc một bộ quần áo sẫm màu không nhìn rõ các chi tiết. “Anh biết mộ của ta”, bà ta nói.
Marie d’Hautpoul de Blanchefort.
“Anh có sợ nhện không ?”, bà ta hỏi. “Chúng sẽ không làm hại anh đâu”.
Trên ngực bà ta các chữ số La Mã xuất hiện, sáng rực như mặt trời. LIXLIXI. Một con nhện hình thành dưới các ký tự, cùng hình hài với tấm bia mộ của Marie. Giữa đám chân là bảy cái chấm. Nhưng hai khoảng trống ở gần đầu của nó không có dấu chấm nào. Marie lấy ngón tay vạch một đường từ cổ xuống, đến ngực, đi qua những dòng chữ sáng rực đến chỗ hình ảnh con nhện. Một mũi tên xuất hiện ở nơi ngón tay bà ta vừa rời đi.
Cùng hình ảnh mũi tên hai đầu ở bia mộ.
Anh đang bay lơ lửng. Ra khỏi nhà thờ. Qua những bức tường, ra đến ngoài sân, và đến khu vườn hoa nơi đặt bức tượng Đức Mẹ Đồng Trinh trên cây cột của người Visigoth. Đá không còn mang màu ghi xám bị thời tiết và thời gian ăn mòn nữa. Thay vào đó, những từ PENITENCE, PENITENCE và MISSION 1891 lóe sáng lên.
Asmodeus lại xuất hiện. Con quỷ nói, “Bằng dấu hiệu này ngươi sẽ chiến thắng nó”.
Nằm trước cây cột của người Visigoth là Cai Thorvaldsen. Một lối đi lát nhựa trơn tuột ở dưới người anh, sẫm lại vì máu, hai bên tạo thành những góc cạnh kỳ quái, giống như Jacket Đỏ ở Round Tower. Mắt anh mở trừng trừng, vẻ như bị chấn động rất mạnh.
Anh nghe thấy một tiếng nói sắc, cứng, máy móc. Và anh nhìn thấy một cái vô tuyến với một người đàn ông có ria đang đọc tin tức, nói về cái chết của một luật gia người Mexico và một nhà ngoại giao Đan Mạch, nguyên nhân về vụ giết người chưa được làm rõ.
Và sau đó.
“Bảy người chết – chín người bị thương”.
Malone tỉnh dậy.
Trước đây anh đã từng mơ thấy Cai Thorvaldsen – nhiều lần – nhưng chưa bao giờ có quan hệ gì với Rennes-le-Château. Có vẻ như là tâm trí anh đang đầy tràn những suy nghĩ mà anh thấy khó lòng tránh khỏi khi có tự bắt mình thiếp đi, hai giờ trước. Cuối cùng anh cũng ngủ được trong một căn phòng ở lâu đài của Cassiopeia Vitt. Cô đã đảm bảo với anh rằng những kẻ đang nhìn ngó họ bên ngoài kia cũng đã bị theo dõi và họ sẽ sẵn sàng khi nào de Roquefort quyết định hành động trong đêm. Nhưng anh đồng ý với nhận định của cô. Họ đang được an toàn, ít nhất là cho đến ngày mai.
Vì vậy anh đã ngủ.
Nhưng tâm trí anh như thể vẫn tiếp tục tìm cách giải câu đố.
Phần lớn nội dung của giấc mơ đã mờ nhạt đi, nhưng anh vẫn nhớ được đoạn cuối ở cái vô tuyến với người phát thanh viên đang thông báo về vụ tấn công ở Mexico City. Sau này anh đã được biết rằng Cai Thorvaldsen có hẹn với nữ luật gia người Mexico. Bà đang tiến hành một cuộc điều tra đầy bất trắc đối với một tập đoàn bí ẩn. Cảnh sát địa phương biết được rằng có nhiều hiểm nguy mà bà không hề hay biết. Cảnh sát có mặt tại đó, nhưng thật đáng ngạc nhiên vì không ai trong số họ ở gần đấy khi những kẻ cầm súng xuất hiện từ cái xe. Bà và Thorvaldsen trẻ tuổi đang ngồi trên một cái ghế băng ăn bữa trưa của họ. Malone đang ở gần đó, trên đường vỏ sứ quán sau khi vào thành phố có việc. Anh đã sử dụng khẩu súng tự động của mình để hạ gục hai kẻ tấn công trước khi hai tên khác nhận ra sự có mặt của anh. Anh không hề nhìn thấy tên thứ ba rồi tên thứ tư một trong số đó đã bắn trúng vai anh. Trước khi ngã xuống bất tỉnh, anh còn kịp bắn chết kẻ đã bắn mình, và tên cuối cùng đã bị một lính gác đại sứ quán hạ.
Nhưng đó là sau khi nhiều viên đạn đã bắn vẫn nhiều người.
Bảy người chết – chín người bị thương.
Anh ngồi dậy trên giường.
Anh vừa tìm ra lời giải cho câu đó của Ronmos.