Chương 4: Hủy dung

Hủy dung

Lục thiếu gia được cứu, Đại Hoàn cũng được cứu. Chỉ có Thanh Liên lại nằm trên giường bệnh.

Vết thương trên trán dính nước, sưng phồng. Đại phu thăm khám, thở dài:

-E là không thể làm gì. Tiểu nha đầu này….

Một khuôn mặt tuyệt mỹ, giờ phải mang vết sẹo như thế, ai mà không cảm thương. Nhâm Uyển ngồi bên giường, ánh mắt không giấu được bao tâm tình phức tạp. Thanh Liên đã cứu Lục đệ và cũng vì vậy mà bị hủy dung.

-Muội yên tâm, muội đã cứu Lục đệ, phủ ta không quên ơn muội đâu.

-Đại tiểu thư nói đúng -Ngũ phu nhân cũng rưng rưng nước mắt bên canh- Nha đầu cứu con ta, ta….ta đền đáp sao cũng không đủ. Con muốn gì cứ nói, ta nhất định đáp ứng.

Ngũ phu nhân chỉ có đứa con trai này làm chỗ dựa. Thanh Liên có ơn cứu mạng, bà muốn đền đáp nhưng cũng biết thân phận mình. Bà cũng chỉ là tiểu thiếp của Thừa tướng, đến từ thôn trang nghèo khó. Tài lực đều không có, chỉ có thể nói lời cảm tạ tận đáy lòng.

-Phu nhân làm Thanh Liên hổ thẹn. Nô tỳ chỉ làm tròn bổn phận của mình thôi. Huống gì, cứu Lục thiếu gia không chỉ có mình nô tỳ. Nhờ Thủy Cúc phản ứng nhanh nhẹn, thị vệ phủ phản ứng nhanh nhẹn mới kịp thời cứu Thiếu gia và cả nô tỳ.

Không “thị sủng sinh kiêu”, cử chỉ đúng mực, lời nói nhẹ nhàng. Đại phu nhân nghe chuyện cũng rất hài lòng.

Nha hoàn dung mạo tuyệt sắc, nhưng giờ đã có khiếm khuyết, cũng khó câu được tâm của nam nhân. Biết tính toán, ứng đối, làm nha hoàn hồi môn của Nhâm Uyển sau này sẽ rất thích hợp. Thân phận tiểu thư thừa tướng phủ của Nhâm Uyển, cộng thêm tài sắc của nàng tương lai gả vào hoàng gia là rất cao. Hơn nữa trong yến tiệc ở Khang vương phủ, Lệ phi nhìn thấy Nhâm Uyển đã rất vừa ý. Tứ hoàng tử chưa có chính phi, Nhâm Uyển gả vào đó, vừa hay….

-Không sao cả, vết sẹo trên trán cũng không khó che đậy.- Đại phu nhân phất tay áo.Sau chuyện này, địa vị của Thanh Liên ở Thính Vũ lâu sẽ càng cao. Cho nàng vinh dự như vậy đã là quá đủ rồi.- Sau khi lành vết thương, ngươi chuyển đến hầu hạ cho đại tiểu thư, thăng làm nha hoàn nhị đẳng.

-Đa tạ phu nhân.

Đại phu nhân là mẹ đẻ của tiểu thư, vốn là dòng chính của Tạ hầu gia. Với con gái, bà rất ít khi biểu lộ sự thân mật. Nhưng bà cũng hết sức thương yêu tiểu thư, luôn lo lắng cho tương lai của người. Thanh Liên thật lòng kính trọng bà.

-Tất cả lui đi! Ngươi cũng nghỉ ngơi đi!

-Dạ…

Đối với những người có khiếm khuyết trên mặt, có thể dùng hoa điền che giấu. Nhưng hoa điền chỉ dùng cho tiểu thư khuê các, hay ít nhất cũng là con gái phú hộ, người giàu có. Nha hoàn như Thanh Liên chỉ có thể chải kiểu tóc thích hợp để che giấu vết sẹo của mình.

Không quan trọng. Dung mạo tươi đẹp cũng đâu có nghĩa gì đâu.

Thanh Liên nhắm ghiền mắt, dưỡng thần. Nhị đẳng nha hoàn là phần thưởng bất ngờ với nàng. Với vai trò đó, chắc chắn nàng sẽ được cùng tiểu thư tham gia lễ hội Trung thu sắp đến. Gặp gỡ người ấy….Liệu có thể nói gì không?

…Nghỉ ngơi hai ngày, Thanh Liên đã đến hầu hạ Nhâm Uyển. Nhìn vẻ mặt nàng, Nhâm Uyển vội hỏi thăm:

-Em thấy thế nào rồi? Đã khỏe hẳn chưa?

-Hồi tiểu thư….Thanh Liên đã khỏe rồi ạ.

-Được rồi. Vậy em theo Điềm nhi ra sau đi, em ấy sẽ dạy cho em làm việc.

-Dạ, tiểu thư.

Nhâm Uyển có tám nha hoàn chuyên hầu hạ trong phòng. Điềm Nhi, Thanh Nhi, Túc Nhi hầu hạ về sinh hoạt cá nhân, là nha hoàn cận thân. Thanh Liên mới được nâng là nhị đẳng nha hoàn, bằng với Túc Nhi.

Điềm Nhi mở tủ y phục, vui vẻ nói:

-Chúng ta phụ trách việc hầu hạ ăn ngủ, theo sát tiểu thư. Tỷ hay theo tiểu thư ra ngoài, thỉnh thoảng được tiểu thư cử đi làm việc. Thanh Nhi giám sát việc ăn uống cho tiểu thư. Túc Nhi có chút võ nghệ, có thể bảo vệ an toàn cho tiểu thư. Muội có biết về phấn son, đồ trang điểm không?

-Muội có biết một ít.

-Ừ. Tỷ sẽ dạy cho muội một chút về cách trang điểm, bới tóc, chọn trang sức cho tiểu thư.

Điềm Nhi khéo léo, nhiệt tình chỉ dẫn cách bới tóc trong các trường hợp thường ngày. Kiếp trước Thanh Liên cũng cùng Điềm Nhi làm việc này. Nàng không khéo tay bằng Điềm Nhi nhưng lại có tài phối trang phục và chọn trang sức, bao giờ cũng làm tiểu thư hài lòng khen ngợi.

-Muội cứ từ từ học. Tiểu thư là người khoan dung, chỉ cần chúng ta hết lòng hầu hạ, người sẽ không bạc đãi chúng ta.

-Dạ, muội biết rồi.

Điềm Nhi là người được đào tạo để thay thế vị trí của Tần ma ma sau này. Điềm Nhi và Thanh Liên có quan hệ rất tốt. Lúc Thanh Liên thay thế vương phi, Điềm Nhi đã ôm lấy nàng, khóc rất nhiều.

Số phận Thanh Liên thay đổi, còn Điềm Nhi các nàng….Trong vòng binh loạn khi đó, thân phận những nha hoàn hầu hạ như họ rồi sẽ về đâu?

Thanh Liên nhìn ra cửa. Thính Vũ lâu mùa này đang có nhiều cây phong thay lá. Từng chiếc lá rơi theo gió, bất giác khiến nàng lại thấy nhói lòng.

Không Có Lai Sinh

Không Có Lai Sinh

Status: Completed Author:

Kiếp trước, đời không có gì nuối tiếc. Thanh Liên một lòng hộ chủ. Vương phi có ơn, có nghĩa, nàng thay Vương phi gánh chịu kiếp nạn, cũng không tính là gì?

Chỉ là….một ánh mắt vương vấn, một bóng hình thoắt hiện khiến Thanh Liên trước giờ phút đó đã quyết định hủy mình. Chỉ để không thẹn với ai.

Tưởng chỉ có mình “tự mình đa tình”, nào ngờ những ngày làm linh hồn phiêu lãng, nàng nhìn thấy hắn…Hắn vẫn lạnh lùng như vậy. Gươm không chùn khi ra chiến trận, vẫn hiên ngang hộ chủ, lập nhiều công lớn.

Và cô độc…Luôn cô độc một mình.

Cuối đời, trước khi chết, nàng nghe rõ hắn gọi. Gọi ” Liên nhi.”

Nàng chọn lựa, giữa vinh hoa kiếp sau được hưởng và cơ hội làm lại. Nàng phải chăng đã phụ hắn, làm hắn lỡ cả đời.

Lai sinh….không chung bước

Kiếp này nguyện chung đôi.

Định đào bên nhà vì bên này hố nhiều quá nhưng sợ mất bài. Thôi nhét vô mục truyện ngắn vậy. Lên tinh thần đi lấp một hố khác để đào hố mới đê!

Lời chuyên gia đào hố – Không có com không lấp.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset