Lúc Phí Hành Phong về đến nhà, Phí Nguyên và Mạc Y đều đã đi ngủ rồi. Phòng Phí Thiên vẫn còn sáng đèn, nghe nói là có cuộc họp trực tuyến với phòng thí nghiệm cô đầu tư ở nước ngoài. Phí Hành Phong không làm phiền cô, cùng Túng Phồn ăn một chút đồ ăn khuya nhà bếp chuẩn bị xong thì cùng nhau đi về phòng.
Túng Phồn lười biếng dựa vào đầu giường, thong thả lật từng trang sách một.
Phí Hành Phong còn đang tắm, Túng Phồn hoàn toàn không nghe được tiếng nước bên trong, nhưng cảm giác vẫn tốt hơn là phải ở trong phòng một mình, đại khái đây chính là nhược điểm của việc phòng ở quá lớn.
Bộ quần áo Túng Phồn gây xôn xao dư luận lúc tối thực chất không được làm đúng theo tiêu chuẩn của lễ phục, đối với cậu mà nói, đó chẳng qua chỉ là một cái áo khoác ngoài hết sức bình thường mà thôi. Mọi người đánh giá nó cao như vậy, thực sự là Túng Phồn cảm thấy vô cùng bất ngờ. Cậu không quá để ý đến bình luận ở trêи mạng, cậu biết rõ ý định ban đầu của mình khi làm bộ quần áo này là gì, cho nên đánh giá của mọi người phần lớn chính là dành cho họa tiết được thêu trêи áo, đối với các thiết kế sau này của Túng Phồn hoàn toàn không có giá trị tham khảo, chỉ là giúp Phí Hành Phong tăng thêm cái chủ đề thôi.
Đặt vấn đề thiết kế sang một bên, có thể giúp Phí Hành Phong tăng thêm một đợt lưu lượng, Túng Phồn cũng thấy vui rồi. Mua đất, thuê văn phòng, ủng hộ cho sự nghiệp của cậu, Túng Phồn cảm thấy Phí Hành Phong đã vì mình mà làm quá nhiều, mà chuyện cậu làm cho người này chẳng qua cũng chỉ là thiết kế bộ lễ phục đầu tiên, khi hai người mới quen biết. Bây giờ cậu có thể dùng kỹ năng của mình để mang lại nhiệt độ thảo luận cho Phí Hành Phong, mà không phải vì mấy chuyện thối nát của nhà họ Túng, Túng Phồn thấy kiêu hãnh vô cùng, cậu có thể tự tin nói cho tất cả mọi người rằng “Nhìn đi, cái tôi có thể làm cho Phí Hành Phong, không phải ai cũng có thể làm được”.
Có lẽ so sánh như vậy rất vô nghĩa, nhưng đối với Túng Phồn, nó có thể giúp cậu thấy tự tin hơn. Bởi vì vấn đề thẩm mỹ thời trang không có bất cứ một tiêu chuẩn nào, nhất là nhà thiết kể nhỏ như cậu, phản hồi nhận được cũng ít. Nhưng Phí Hành Phong mặc trang phục cậu làm xuất hiện trước công chúng, cho nên điều này đã tạo giúp cậu một bước đệm quan trọng để tiếp thu nhận xét của một bộ phận khán giả. Một bộ quần áo, chỉ cần có 60% người nhìn cảm thấy thiết kế của nó không tệ, đối với Túng Phồn thì đã có thể đem ra ngoài khoe rồi.
Lau khô tóc xong, Phí Hành Phong từ phòng tắm đi ra, trêи người còn mang theo mùi hương lẫn lộn giữa dầu gội đầu và sữa tắm, là mùi chanh hòa trộn cùng mùi lan Nam Phi.
“Hôm nay tuyến thể của em còn thấy trướng nữa không?” Chui vào trong chăn, Phí Hành Phong sờ sờ tay và chân của Túng Phồn, thấy cậu không bị lạnh mới thôi không chỉnh điều hòa tăng nhiệt độ lên nữa.
“Không có.” Túng Phồn đặt sách xuống. Từ sau khi cậu nói cho Phí Hành Phong biết mình có khả năng là đang phân hóa lần hai, Phí Hành Phong liền vô cùng để ý, hầu như ngày nào cũng sẽ hỏi cậu như vậy.
Túng Phồn phân hóa thành công hay thất bại thì đối với Phí Hành Phong mà nói hoàn toàn không có bất cứ ảnh hưởng gì, hắn yêu Túng Phồn hoàn toàn không có quan hệ đến giới tính của cậu.
Nhưng Túng Phồn thì lại thấy lo lắng nhiều hơn, cậu sợ nếu mình thực sự phân hóa thành omega, tin tức tố của cậu sẽ không thể giúp gì cho chứng hưng cảm tin tức tố của Phí Hành Phong nữa, đến lúc đó, hai người họ phải làm sao đây?
Về việc này, Túng Phồn có hỏi ý kiến Phan Huyền rồi, nhưng Phan Huyền cũng không thể đưa ra đáp án chính xác, chỉ nói có lẽ đối với chứng bệnh này của Phí Hành Phong không có trợ giúp lớn như bây giờ nữa mà thôi, cái đó còn cần phân tích dựa trêи tình huống cụ thể, để Túng Phồn đừng quá lo lắng.
Túng Phồn cố gắng để bản thân mình không nghĩ đến vấn đề này nữa, gần tới tết nguyên đán rồi, mọi người đều hi vọng sẽ có một cái tết đầm ấm, vui vẻ, loại chuyện khiến người âu sầu như này, tốt nhất là cứ tạm gác qua một bên đã.
Phí Hành Phong hôn lên mặt Túng Phồn một cái, nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần chúng ta tốt là được rồi. Lùi một bước mà nói, coi như chứng hưng cảm của anh không thể kiểm soát được, cùng lắm thì lại như trước đây, không đóng phim nữa, có thể còn làm em cảm thấy bị áp chế, cái này thì hai chúng ta phải tìm cách khắc phục. Với lại, chị anh đầu tư rất nhiều phòng thí nghiệm nghiên cứu dược phẩm, họ cũng vẫn luôn nghiên cứu thuốc điều trị chứng bệnh này, gặp được em là một điều kỳ diệu hết sức tình cờ, nếu không được thì chẳng qua anh chỉ là trở về giai đoạn trước khi sự tình cờ này xảy ra, nhận một kết quả không phải là ngẫu nhiên thôi.”
Phí Hành Phong biết Túng Phồn đang lo lắng vì điều gì, có lúc càng kìm nén, cảm giác lo lắng lại chỉ càng nhiều.
“Ừm.” Túng Phồn nở một mụ cười nhẹ nhõm với Phí Hành Phong, lại có hơi hống hách nói, “Dù sao em cũng không buông anh ra đâu, nếu mà anh dám bội tình bạc nghĩa, em sẽ lên mạng bóc phốt anh.”
Từ sau khi xác định quan hệ với Phí Hành Phong, cậu đã nghĩ cho dù thụ chính có xuất hiện thật thì cậu cũng không rút lui. Cho dù cậu có không giúp gì được cho chứng bệnh của Phí Hành Phong nữa cậu cũng không muốn buông tay.
Phí Hành Phong cười nói: “Được. Nếu mà anh dám bội tình bạc nghĩa, em cứ việc phốt cho anh thân bại danh liệt.”
Tâm trạng Túng Phồn tốt hơn một chút, cậu dựa vào trong lòng Phí hành Phong, cùng hắn tán gẫu về buổi lễ kỷ niệm thời trang hồi tối, thảo luận xem trang phục của người nào trông đẹp, có nhà thiết kế đặc biệt nổi tiếng nào có mặt không, v…v… Lễ kỷ niệm năm nay, bản thân Phí Hành Phong không phải rất muốn tham gia, chả mấy khi hai người cùng được nghỉ dài ngày như vậy, hắn càng thích ở nhà với Túng Phồn hơn. Nhưng Lý Thiên Lang nói cái này liên quan đến chất lượng nhãn hàng hắn làm đại diện sau khi comeback, nếu ban tổ chức đã gửi thư mời rồi thì nhất định phải đi một chuyến.
Nói được một lúc, Túng Phồn đã bắt đầu gà gật, Phí Hành Phong vừa mới tắt đèn, thì lại nhận được tin nhắn của Phí Thiên, hỏi hai người đã ngủ hay chưa.
Phí Hành Phong đưa điện thoại cho Túng Phồn xem qua, sau đó nhắn lại cho Phí Thiên là họ đang chuẩn bị đi ngủ.
Phí Thiên hỏi giờ cỏ thể nói chuyện một chút không, với cả hai người.
Tối khuya thế này Phí Thiên còn muốn tìm họ nói chuyện, vậy chắc chắn là chuyện rất quan trọng.
Sau khi Túng Phồn gật đầu đồng ý, Phí Hành Phong mới để chị gái qua phòng của bọn họ, hai người xuống giường, ngồi ra ghế sofa chờ.
Không lâu sau, Phí Thiên đi tới, vẫn mặc bộ quần áo mặc nhà lúc tối nay, cô vẫn chưa thay đồ ngủ, rõ ràng là chỉ vừa mới hết bận.
“Chị, có chuyện gì mà chị tìm bọn em muốn vậy?”
Phí Thiên ngồi đối diện với Phí Hành Phong và Túng Phồn, cô cười nói: “Có một việc đối với hai đứa mà nói thì chị chính là “Chị gái xấu xa” đấy.”
“Chuyện gì vậy?” Phí Hành Phong rất tin tưởng chị gái mình, cho nên chỉ coi như cô đang nói giỡn.
Ấn tượng của Túng Phồn đối với Phí Thiên cũng rất tốt, cho nên cũng không để bụng lời nói của cô.
Phí Thiên nhìn hai người rồi nghiêm túc nói: “Là thế này. Một trong những phòng nghiên cứu y tế dược phẩm nhà chúng ta đầu tư ở nước ngoài, khi đang làm một nghiên cứu thực nghiệm khác thì ngẫu nhiên phát hiện ra pheromone của một tình nguyện viên có thể xoa dịu chứng hưng cảm pheromone của em. Người này tên là Đường Á, là một người mẫu gốc Hoa.”
Tin tức này khiến trong lòng Túng Phồn giật thót một cái, có thể xoa dịu chứng bệnh của Phí Hành Phong giống như cậu, vậy đây chẳng phải là… Thụ chính à?
Đây không phải suy đoán lung tung của Túng Phồn, mà là sau khi cẩn thận suy nghĩ, thụ chính trong truyện chắc hẳn phải giống cậu, có thể xoa dịu chứng bệnh của Phí Hành Phong thì mới có cơ hội tiếp cận với người này. Nếu cậu đi theo con đường giống như nguyên chủ, sớm đã chết mất ngáp, Phí Hành Phong bị chứng hưng cảm tin tức tố hành hạ nhiều năm như vậy, đột nhiên có một người có thể làm giảm bớt chứng bệnh của hắn, nhà họ Phí chắc chắn sẽ muốn sắp xếp để hai người gặp nhau một lần. Phí Hành Phong lớn lên không tệ, gia cảnh cũng tốt. Thụ chính nếu đã là người mẫu thì nhất định bộ dạng cũng không kém gì ai. Hai người làm cái tình yêu sét đánh, vậy không phải là kiểu mẫu tiêu chuẩn của việc chắc chắn sẽ happy ending à?
Phí Hành Phong thản nhiên như không, nói: “Cho nên sao?”
Chuyện của hắn và Túng Phồn, chị gái hắn chắc chắn không nói cho những nhân viên nghiên cứu của phòng thí nghiệm kia, bọn họ thậm chí còn không biết bản mẫu pheromone đang nghiên cứu là của hắn, cho nên báo cho chị hắn một tiếng về thành quả mới nhất của họ cũng là lẽ thường tình.
Phí Thiên nhìn Túng Phồn một cái, rồi nói với Phí Hành Phong: “Chị biết Túng Phồn có thể sẽ phân hóa lần hai, sau khi phân hóa xong còn có thể xoa dịu chứng hưng cảm của em hay không còn chưa thể xác định được, cho nên chị em làm người xấu một lần, cho hai đứa có thêm một đường lui.”
Chưa đợi Túng Phồn mở miệng nói chuyện, Phí Hành Phong đã lên tiếng: “Không cần, em không có hứng thú, cho dù Túng Phồn không thể giúp em chuyện này, em cũng chỉ cần em ấy thôi.”
Phí Thiên nhướng mày, là một người chị luôn suy nghĩ cho em trai mình, Phí Thiên biết hiện giờ nhìn qua, trông cô không khác gì Vương mẫu nương nương, chuyên chia rẽ đôi trẻ: “Nhưng em không suy nghĩ thực tế hơn một chút sao? Nếu sau này Túng Phồn không giúp được em nữa, trong lòng cậu ấy nhất định sẽ không vui, áp lực tâm lý cũng lớn, chờ đến khi áp lực quá sức chịu đựng, tất cả những gì hai đứa còn lại sẽ chỉ là những cuộc cãi vã và chiến tranh lạnh không hồi kết.”
Phí Hành Phong nghiêm mặt nhìn Phí Thiên, một lúc sau mới nói: “Chị, đều là alpha, chị nên hiểu được suy nghĩ của em, thay vì đưa ra phương án chuẩn bị như này mới phải.”
“Có nói gì thì chị cũng là chị của em, suy nghĩ cho em đầu tiên là chuyện thường.”
Phí Hành Phong cau mày, tay siết chặt tay Túng Phồn, nói: “Chị, chúng ta đã rất nhiều năm không cãi nhau rồi, em không nghĩ chị sẽ muốn dùng chuyện như này để gây xung đột với em.”
Phí Thiên tiếm tục mỉm cười: “So?”
Phí hành Phong: “Có phải chị có phát hiện gì khác không?”
Túng Phồn vẫn không lên tiếng, cậu sẽ không vì chuyện thụ chính có khả năng sẽ xuất hiện mà cảm thấy bất an, chỉ là đang nghĩ xem nên làm thế nào để thụ chính này lượn đi chỗ khác, đừng có đến gây chuyện với cậu là được. Nếu không cậu sợ sẽ xảy ra bạo lực đẫm máu mất.
Phí Thiên trầm mặc nhìn Phí Hành Phong một lúc lâu, cuối cùng mất hứng, cười nói: “Được rồi, em đúng thật là em trai chế. Chế qua đây là để nói cho hai đứa biết, mùi tin tức tố của omega tên Đường Á kia giống Túng Phồn, đều là mùi hoa tử đằng. Mùi tin tức tố này vốn vô cùng hiếm thấy, cũng không được các alpha khác ưa thích, cho nên phán đoán bước đầu là tin tức tố mùi hoa tử đằng có tác dụng xoa dịu chứng hưng cảm của em. Nói như vậy thì cho dù Túng Phồn có phân hóa thành omega thật, mùi vị tin tức tố cũng sẽ không thay đổi, cho nên hai đứa không cần phải lo lắng về chứng bệnh này nữa. Chẳng qua là tin tức tố này chỉ có tác dụng động viên với duy nhất trường hợp của em mà thôi, đối với những người khác không có công dụng như vậy. Cho nên chuyện nghiên cứu cách chữa chứng hưng cảm tăng tiết tin tức tố hãy còn lâu mới thành công được.”
Đây đối với hai người mà nói đúng là một tin vô cùng tốt, trêи mặt Phí Hành Phong và Túng Phồn không khỏi lộ ra vẻ tươi cười.
“Chị, chị không thể có chuyện gì thì nói thẳng ra à? Cứ nhất định phải lừa gạt, nói chuyện cong cong quẹo quẹo như vậy nữa.” Phí Hành Phong cực chẳng đã lên tiếng dè bỉu chị gái.
Phí Thiên nhún vai: “Thế thì làm sao? Từ hồi hai đứa về nhà, chế đây ngày nào cũng phải ăn cơm chó, còn không cho chế được xả tức một tí à? Với lại, chế cũng muốn xem xem em trai mình có phải con người không, nếu nhân phẩm mà có vấn đề thì nhân tiện đánh một trận cho kịp thời tỉnh ngộ luôn.”
Túng Phồn không biết mình nên cười hay nên khóc nữa, nhưng mà cuối cùng đêm nay cậu cũng có thể yên tâm ngủ một giấc ngon lành rồi.
Phí Thiên quay sang nói với Túng Phồn: “Phòng thực nghiệm có làm kiểm tra độ xứng đôi giữa tin tức tố của Hành Phong cùng Đường Á, chỉ vừa đạt yêu cầu là qua 60% thôi, không thể so sánh với hai đứa được. Nhưng mà kể cả là xứng đôi 100%, thì cũng chả ảnh hưởng gì đến Hành Phong đâu, Túng Phồn cũng đừng để ý làm gì.”
“Vâng chị.” Túng Phồn vui vẻ đáp lời.
Thực ra, sau khi Phí Thiên biết được tin này, cô cũng không thèm hỏi đối phương thêm một câu nào, mấy cái cô vừa nói đều là nhân viên phòng thí nghiệm báo cáo trực tiếp lên, sau đó cô cũng chỉ hỏi đến tình hình nghiên cứu đang tiến triển đến đâu rồi thôi. Là một alpha, không cần biết là tình huống gì xảy ra, cô cũng nhất định không phản bội omega của mình, đây cũng là tiêu chuẩn chung cho tất cả mọi alpha khác, cũng là quan niệm đạo đức cơ bản nhất. Cho nên đây cũng là lý do khiến Túng Sĩ Lương bị alpha khinh bỉ, coi thường đến vậy.
Bây giờ, mọi thứ đều đã tốt đẹp, cô cũng hi vọng em trai mình có thể cùng Túng Phồn sinh hoạt thật vui vẻ, hạnh phúc mãi về sau. Đây có lẽ chính là tâm nguyện lớn nhất của người thân trong gia đình.