Chương 63: Vĩ thanh

Vĩ thanh

Cái nắng nóng của mùa hè chỉ còn là ký ức nhạt nhoà khi Johnny và mẹ cậu lái xe ô tô đến Rừng Vĩnh hằng. Hôm đó là Thứ bảy, trời ngả về chiều. Những hàng cây cao vút che khuất chiếc xe khi bà lái. Trước mặt, ánh sáng mặt trời xuyên qua lỗ chỗ, và họ có thể thấy những cột đá granite và những bụi dâu đen. “Mẹ không thể tin con đã từng ra ngoài này.”

“Bình tĩnh đi mẹ.”

“Chuyện gì cũng có thể xảy ra ngoài này.”

Johnny trỏ tay. “Nghĩa trang ở phía đằng kia.” Bà lái xe nhanh nhất có thể, sau đó họ ra khỏi xe. Johnny dẫn bà đi xuyên qua chỗ cắt trong lùm cây. “Thám tử Hunt nói gã được chôn cất ở đây hồi tuần rồi. Một vài người bạn của mẹ gã chung tiền mai táng.” Họ bước bộ xa hơn. Nước sơn trên hàng rào vẫn màu trắng. Cỏ mọc dài thậm thượt và bắt đầu đơm hạt. “Đôi khi con cũng nên ra ngoài này và cắt cỏ.”

“Thôi đừng, con,” bà nói, nhưng Johnny đã suy nghĩ về chuyện này. Họ bước bộ đến nơi Levi Freemantle được chôn cất. Đất cát đào còn mới. Con gái gã được chôn ngay phía đằng sau gã, và cả cô bé cũng được đặt bia mộ mới toanh. “Sofia,” Johnny nói. “Đó là tên của cô bé.” Họ nhìn vào tấm bia của Freemantle. Trên đó ghi ngày tháng năm sinh và năm mất. Chữ khắc trên bia đơn giản.

Levi Freemantle

Hậu duệ cuối cùng của Isaac.

“Con đã đếm những bia mộ,” Johnny nói. “Cái đêm mà con ở ngoài này. Có ba người trong họ bị xử giảo.” Johnny trỏ vào những tấm bia mộ nhỏ, lởm chởm ở ngay gốc cây sồi to lớn. “Và bốn mươi ba hậu duệ của Isaac Freemantle. Bây giờ là bốn mươi lăm.”

Họ nhìn hàng bia mộ bằng đá nằm chỏng trơ dãi dầu năm tháng. “Nếu mà Isaac cũng bị giết, bị xử giảo như những người khác, thì không một ai trong họ sinh ra, được sống hoặc chết đi.”

“Ông cố tổ của con là một người đàn ông tuyệt vời.” Một đỗi yên lặng. “Và bố con cũng vậy.”

Johnny gật đầu, không tài nào cất tiếng thành lời. Bà tiếp tục, “gã Ken Holloway là con người tệ bạc, ngày hôm đó, cũng như những ngày trước đây. Bà xoa cổ tay, nơi mà những vết sẹo vẫn còn hằn dấu vết cắt sâu của dây đàn dương cầm. “Chúng ta rất có thể đã chết nếu không có Levi Freemantle.”

Yên lặng. Ánh sáng mặt trời chiếu trên mặt đá cẩm thạch mới cắt.

“Gã nói với con đời sống là một vòng tròn.”

Mẹ cậu nhìn hàng cây, rồi những hàng bia mộ. Bà đặt tay trên vai Johnny.

“Có thể là như vậy.”

Ñêm hôm đó, Johnny viết thư cho Jack. Cậu kể cho hắn nghe mọi chuyện xảy ra trong suốt cả tháng trời từ ngày hắn đi xa. Phải mất mười trang để kể hết sự tình. Cậu ghi xuống địa chỉ gửi đến: Jack Cross, Bạn Tôi.

HẾT

Khúc Cầu Hồn

Khúc Cầu Hồn

Score 8
Status: Completed Author:

Khi người em gái song sinh bị bắt cóc, Johnny Merrimon mới mười hai tuổi. Giờ đây, sau một năm, người ta phỏng đoán cô bé đã chết. Quá thương xót con gái, bà mẹ Johnny trở nên kiệt quệ và vô hồn như một cái bóng, cha Johnny không rõ vì sao đã bỏ mẹ con cậu đi xa, không trở về nữa. Và cuộc sống của Johnny chẳng bao giờ được như xưa ...

Johnny có trong tay tấm bản đồ cổ của toàn bang, cái xe đạp cà tàng, và cả một kế hoạch chi tiết truy tìm tung tích người em gái. Cậu sẽ đi tìm em, bất chấp việc bị theo dõi và kiểm soát bởi một nhân viên cảnh sát trong thị trấn - viên thám tử cảnh sát Clyde Hunt - người luôn phiền muộn và bị ám ảnh bởi việc truy tìm thủ phạm và tìm cho ra những cô bé bị mất tích trong thị trấn. Ông coi đây như một nhiệm vụ hoặc buộc phải thực thi, hoặc là chết. Ông dành mọi tâm sức và thời gian để tìm kiếm cô em gái của Johnny, và biết được những chỗ nào ám muội có vẻ là nơi khả nghi dẫn tới manh mối vụ án. Nhưng có lẽ thám tử Hunt không thể hình dung được Johnny đã đi xa đến mức nào để khám phá ra sự thật về vụ mất tích của em gái - Alyssa. Và ông Hunt cũng không mường tượng nổi ông tìm thấy gì khi tìm ra nơi cất giấu bí mật vụ án ...

Trong "Khúc cầu hồn" người đọc sẽ bắt gặp rất nhiều hình ảnh biểu tượng để lại những ám ảnh cho người đọc sau khi câu chuyện kết thúc. Bằng ngôn ngữ của mình John Hart đã vẽ nên bức tranh phong cảnh vùng Đông nam nước Mỹ, với những đường chân trời xa tít, choáng ngợp và đẹp mê người. Bên cạnh đó, nội tâm của từng tuyến nhân vật cũng được tác giả soi rọi dưới góc nhìn nhân ái và đầy yêu thương để rồi tạo nên một tuyệt tác trầm hùng và đầy sức ám ảnh.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset