Cửu
Cửu Quy Nguyên đại trận là bí mật bất truyền của Long Thần Thiên Cung, khi giao
viên hoàng kim Long Châu cho Diệp Trần, Long Vương đã truyền thụ cho hắn. Cũng
may mắn là nó được truyền sớm, bằng không Diệp Trần không có khả năng trong thời
gian ngắn như vậy mà có thể tìm hiểu được Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận. Dù sao
trận pháp và võ học hoàn toàn không giống nhau, cần phải có một nền tảng căn bản
sở học nhất định, nếu như căn bản sở học không đủ thì mặc kệ là người có kinh
tài kinh diễm đến đâu cũng phải thúc thủ vô sách.
“Khởi!”
Trên ngọn núi trung ương, Diệp Trần hai tay mở ra, trong miệng khẽ quát một tiếng.
Theo tiếng quát khẽ vang lên, 27 tòa ngọn núi dưới đáy đã được chôn linh mạch,
rung rung một hồi, sau một khắc, chín chín tám mươi mốt đạo cột sáng linh khí
phóng thẳng lên trên trời, lên đến tận mây xanh.
Cột sáng linh khí rộng ước chừng trăm mét, bên trong ẩn chứa nguyên khí linh thạch
cuồn cuộn, thập phần bàng bạc mênh mông. Không khoa trương mà nói, nếu như
trong đó có một đạo cột sáng linh khí oanh hướng vào một tòa Thành Trì, tòa
Thành Trì này ngay lập tức sẽ bị san bằng không lưu lại chút vết tích nào. Đây
là bởi vì, Diệp Trần đến lúc này đã đem toàn bộ linh khí linh mạch kích phát ra
hoàn toàn.
Cột sáng linh khí ẩn chứa lượng linh khí kinh người. Tất nhiên Diệp Trần tự
nhiên sẽ không để cho chúng bị xói mòn phung phí, hai tay vũ động khiến chín
chín tám mươi mốt đạo cột sáng linh khí kia hướng thẳng lên mây xanh, phảng phất
như một Cự Long đang xẹt qua một mảnh dài hẹp tạo nên một đường vòng cung mỹ diệu,
chẳng còn phân biệt được phương hướng trước sau, bạo liệt xông lại bên dưới hướng
về phía Diệp Trần.
Ngay tại thời điểm cột sáng linh khí sắp oanh bạo trúng Diệp Trần, Diệp Trần
không chút hoang mang, hai tay hợp thành chữ thập dùng tốc độ vô cùng nhanh kết
thành chín ấn pháp.
Ấn pháp hoàn thành, cột sáng linh khí trở nên mềm mại và bắt đầu bay múa vòng
quanh Diệp Trần, nếu như đứng xem từ xa, có thể chứng kiến được tám mươi mốt đạo
cầu vồng rộng trăm mét đang dùng Diệp Trần làm trung tâm, vờn quanh lượn vòng,
tạo thành một quả cầu ánh sáng cực lớn, rộng ước chừng đến nghìn mét. Quả cầu
ánh sáng này có màu sắc pha tạp, thiên hướng về màu vàng nhạt.
“Kế tiếp, là bước trọng yếu nhất rồi.”
Mặc kệ là bố trí trận pháp gì đều cần phải khắc họa ra một trận pháp mạch lạc,
về phần khắc họa đối tượng thì tùy vào hoàn cảnh mà định ra, có thể ở trong nước
nhưng cũng có thể trên mặt đất, thậm chí có thể khắc họa trận pháp tại trong hư
không. Mặc dù Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận tuy có thể khắc họa trong hư không,
nhưng khắc họa trên mặt đất lại có hiệu quả tốt nhất.
Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận trong đầu Diệp Trần đã suy diễn trăm ngàn lượt.
Cái này cũng do Diệp Trần may mắn có linh hồn cường đại hơn Sinh Tử cảnh Vương
Giả bình thường gấp 10 lần nên mới làm được, nếu không, trong đầu suy diễn trận
pháp phức tạp như thế thì quả thật là hao tổn tinh thần vô cùng nhiều. Nếu đổi
thành Sinh Tử cảnh Vương Giả khác, chỉ có thể từng bước một tìm hiểu trận pháp
chứ không có khả năng suy diễn phức tạp trong đầu như vậy.
“Kết!”
Bật hơi phát ra một tiếng, Diệp Trần tay phải vung lên, trong đó một đạo cột
sáng linh khí bỗng nhiên tách ra khỏi quả cầu ánh sáng và chạy dọc theo mặt đất,
nhanh chóng lan tràn ra hệt như se chỉ luồn kim.
Bất chợt, đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư … tổng cộng tám đầu cột sáng linh
khí dùng Diệp Trần làm trung tâm, từng cái hướng về phía các phương hướng khác lan
tràn ra. Những nơi đi qua, mặt đất lưu lại một mảnh lạc ấn dài hẹp sáng lên, những
lạc ấn này lúc sáng lúc tối, đối với hoàn cảnh chung quanh không có bất kỳ hư
tính tàn phá nào nhưng lại làm cho thiên địa nguyên khí nhiễu loạn lên.
Chín đầu lạc ấn này sáng lên, lại dùng Diệp Trần làm trung tâm hợp thành một
cái vòng tròn, mà dưới lòng bàn chân Diệp Trần cùng với chín tòa ngọn núi chung
quanh được vòng tròn lạc ấn này gắn vào ở trong, một ít cỏ cây trên ngọn núi thoải
mái hứng lấy nguồn linh khí nồng đậm, sinh trưởng trở nên mãnh liệt, cứ như
vậy mà thoát ly khỏi những hạn chế của thực vật bình thường, dần dần trở
thành linh thảo hoặc là linh thụ. Trong lúc nhất thời, một chút điểm linh quang,
hoa vũ bay tán loạn như tạo nên một mảnh Tiên cảnh chốn nhân gian.
Đến đây vẫn chưa xong, chín đầu cột sáng linh khí có lưu lại lạc ấn đó chẳng
qua chỉ mới là Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận sơ khởi, dùng hình thức sơ khởi này
làm căn cơ, còn cần khắc họa rất nhiều lạc ấn phức tạp khác kết nối liên tiếp, ảnh
hưởng lẫn nhau…hình thành một vòng tuần hoàn không có hồi dừng.
Đây chính là thời điểm Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận được bố trí hoàn thành.
Một ngày qua đi, vòng tròn lạc ấn này được bổ sung thêm rất nhiều đường cong lạc
ấn khác.
Ba ngày qua đi, vòng tròn bắt đầu mang theo một tia huyền ảo.
Chín ngày trôi qua, nó trở nên uyển chuyển nhưng rất tự nhiên và huyền ảo.
Nếu nhìn từ trên không sẽ thấy cả dãy núi được che kín bởi một đường cong tròn lạc
ấn cực lớn, cả chín tòa núi hoàn toàn nằm ở bên trong. Bên trong đường cong lạc
ấn hình thành những ấn ký hoặc đi thẳng tắp, hoặc đi thành đường cong, hoặc
cùng tồn tại chung một chỗ, nếu nhìn kỹ thì đa phần những ấn ký này hợp thành
vô số vòng tròn nhỏ, bên trong những vòng tròn nhỏ này lại có những vòng tròn
nhỏ hơn, vô cùng vô tận.
Linh khí của linh mạch bên trong đường cong lạc ấn là đầu mối then chốt, phóng
xuất ra linh khí chấn động kinh người. Theo lẽ thường, một khi linh khí bị chấn
động sẽ phóng xuất ra ngoài và bị pha loãng nhanh chóng. Tuy nhiên, nếu ở mảng
thiên địa đó có sự trói buộc của Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận thì những linh khí
này vừa tỏa lên bầu trời sẽ lập tức bị một tầng bình chướng vô hình ngăn trở,
không cách nào phóng xuất ra ngoài được.
Phạm vi tác dụng của Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận là một khối cầu bao phủ từ trên
bầu trời xuống tới lòng đất, bên trong Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận không hề tồn
tại bất kỳ góc chết nào, cho dù là trong hư không cũng đều có ảnh hưởng của cấm
chế vô hình. Sinh Tử cảnh Vương Giả bình thường có nằm mơ cũng không thể nghĩ rằng
có thể nghiền nát không gian để trực tiếp tiến vào đại trận, nếu như là cường đại
Phong Đế Vương giả e là cũng bị ngăn cản đến vài ba khắc.
Đến đây, Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận đã bố trí hoàn thành.
Khi đại trận hình thành, đường cong lạc ấn hữu hình lập tức quy về vô hình,
dùng mắt thường sẽ không nhìn ra một tia dấu vết nào, chỉ có thể nhìn lờ mờ một
đám linh khí dạng sương phảng phất, trôi nổi tại giữa không trung, trông như nhiều
đóa linh vân.
Đưa tay bắt vào hư không, Diệp Trần thầm nghĩ: “Quả nhiên so ra kém Cửu Cửu
Quy Nguyên đại trận của Long Thần Thiên Cung, mức độ nồng đậm của thiên địa
nguyên khí kém đến hai lần”
Cực hạn hiệu quả Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận là nồng độ nguyên khí cao hơn thiên
địa ngoại giới đến chín lần, một ngày tu luyện bên trong tương đương với chín
ngày khổ tu nơi ngoại giới, mà một ngày tu luyện bên trong Diệp gia Cửu Cửu Quy
Nguyên đại trận, ít thì tương đương với bảy ngày khổ tu, chênh lệch không tính là
quá lớn nhưng cũng tuyệt đối không nhỏ.
Dù sao tuổi thọ của võ giả đều dài hơn thường nhân nên một hai ngày thật sự chẳng
chênh lệch bao nhiêu, nhưng nếu có thể mở rộng đến mười năm hay hai mươi năm
thì khoảng cách này bắt đầu đáng kể.
“Một Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận vẫn không đủ, có lẽ còn phải bố trí thêm nhiều
trận pháp khác bổ sung.”
“Hộ núi đại trận” trận pháp có thể tạo ra cả lực công kích và phòng thủ, tuy
nhiên về mặt phòng thủ thì chỉ ở mức bình thường, trong khi Cửu Cửu Quy Nguyên
đại trận có tác dụng chủ yếu là phong tỏa thiên địa nguyên khí, không để tiêu
tán ra bên ngoài. Được gia cố thêm lực phòng thủ của Hộ núi đại trận, hiệu quả
xác thực có tăng lên. Cũng may nhờ có Hỏa Hoàng lưu lại trận pháp bí tịch nên quả
thực Diệp Trần biết được không ít trận pháp, lại có thêm một phương pháp bố trí
kiếm đạo trận pháp trong ký ức của Chiến Vương. Như vậy về căn bản, có thể
không cần lo lắng về mặt số lượng trận pháp cần thiết.
Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận!
Đây là một đạo phòng thủ đại trận trong bí tịch trận pháp của Hỏa Hoàng, phẩm cấp
là cực phẩm trung đẳng, vô cùng trân quý.
Trận pháp này một khi bố trí hoàn thành, lực phản kích sẽ được phóng ngược ra
ngoại giới, ngưng tụ ra từng tòa núi hư ảnh cùng Thiên Hà hư ảnh thủ hộ Diệp
gia. Khi địch nhân lâm vào đại trận, tốc độ sẽ bị giảm bớt, tựa như rơi vào một
trận đại hồng thủy, núi non xung quanh sụp đổ như xảy ra tận thế. Có thể nói,
mười thành thực lực có thể phát huy ra bảy tám phần đã coi là không tệ.
“Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận” đem 27 tòa núi bao phủ hoàn toàn bên trong nhưng
phạm vi phòng thủ có thể vượt xa hơn 27 tòa ngọn núi này. Nếu lọt vào thời
điểm công kích, trận pháp sẽ bành trướng gấp 10 lần, đem địch nhân cuốn vào
trong đó.
Có thể nói Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận là phòng thủ đại trận hoàn hảo.
Kế tiếp, Diệp Trần lại bố trí một đạo công kích đại trận, đại trận này phát ra
lực công kích có sức mạnh như chính Hỏa Hoàng phát ra, gọi là Hỏa Long Phần
Thiên đại trận, phẩm cấp cũng cực phẩm trung đẳng.
Hỏa Long Phần Thiên đại trận có phạm vi công kích cần phải vượt xa phạm vi
phòng thủ của Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận, vì một khi kích, kình lực do Phần
Thiên Hỏa Long hình thành sẽ ngưng tụ ra một mảnh hỏa kình dài hẹp, thoát ra khỏi
đại trận, công kích địch nhân, dù là địch nhân ở ngoài ngàn dặm cũng không tránh
được sự đuổi giết của Hỏa Long.
Trừ
việc đó ra, Hỏa Long Phần Thiên đại trận có thể khống chế nhiều Hỏa Long và tự
chủ công kích. Dưới tình huống bình thường, một người chỉ có thể khống chế một
đầu Hỏa Long, trừ phi người đó có năng lực tâm phân nhị dụng, thậm chí tâm phân
tam dụng như Diệp Trần mới có thể đồng thời khống chế hai ba đầu Hỏa Long công
kích.
Bố trí xong Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận cùng Hỏa Long Phần Thiên đại trận, cuối
cùng Diệp Trần đem toàn bộ tâm trí đặt vào một cửa công kích đại trận cuối cùng.
Cửa công kích đại trận này đến từ chính trong ký ức của Chiến Vương, được gọi
là Bất Hủ Kiếm Khí đại trận. Lúc trước tại Huyết Thiên Đại Lục, Bất Hủ Kiếm
Tông cũng có Bất Hủ Kiếm Khí đại trận, đáng tiếc về sau khi Chiến Vương vẫn lạc,
vì có nội gián nên Bất Hủ Kiếm Tông bị yêu thú Tông Môn chiếm lấy. Nếu không, chỉ
bằng vào một cửa Bất Hủ Kiếm Khí đại trận, các lục phẩm Tông Môn chung quanh cũng
quả quyết không dám xâm lấn Trường Thiên phái.
Diệp Trần không bố trí Bất Hủ Kiếm Khí đại trận ở ngoại vi, mà bố trí ở biên giới
chính giữa của chín ngọn núi và Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận. Kể từ đó, có Cửu Cửu
Quy Nguyên đại trận cung cấp Thiên Địa linh khí, Bất Hủ Kiếm Khí đại trận uy lực
tất nhiên có thể phát huy đến cực hạn, sẽ không xuất hiện hiện tượng uy lực
giảm bớt khi Thiên Địa linh khí chưa đủ nhiều.
Xuy xuy xuy xuy!
Bất Hủ Kiếm Khí đại trận có uy năng cực kỳ cường đại, tuy là cực phẩm trung đẳng
trận pháp nhưng lại là cực phẩm trung đẳng trận pháp đáng sợ nhất trong các loại
công kích trận pháp. Trong quá trình bố trí trận pháp, thường xuyên có Thiên Địa
linh khí không ngừng áp súc, ngưng tụ thành từng đạo kiếm khí màu trắng lăng lệ
cường kích tỏa ra bốn phương tám hướng. Nếu như Diệp Trần không chú ý đến, mười
tám tòa ngọn núi chung quanh có thể đã bị những kiếm khí màu trắng này thiết cắt thành trăm nghìn mảnh vỡ.
Đương nhiên, nguyên nhân này là do Bất Hủ Kiếm Khí đại trận vẫn chưa được bố
trí hoàn chỉnh, về sau khi hoàn thành, đơn giản sẽ không khởi động tùy tiện như
vậy, chỉ khi có địch nhân lọt vào công kích thì đại trận mới có thể khởi động, nhưng
cũng không đến mức truy sát tận diệt gây họa cho người khác, nếu không Diệp Trần
cũng sẽ không đem nó bố trí ở bên trong.
Qua mười ngày, Bất Hủ Kiếm Khí đại trận cũng được bố trí thành công rồi.
Hiện tại, nội bộ có Cửu Cửu Quy Nguyên đại trận cùng Bất Hủ Kiếm Khí đại trận,
bên ngoài có Hỏa Long Phần Thiên đại trận cùng Thủy Thổ Liên Hoàn đại trận, Diệp
gia tổng cộng có bốn đại trận thủ hộ, tính an toàn tuy chưa hẳn bì kịp được
Long Thần Thiên Cung, nhưng ít nhất cũng có thể chèo chống một thời gian ngắn,
sẽ không dễ dàng bị Phong Đế Vương giả tiêu diệt.
Bất quá Diệp Trần biết rõ, đại trận có lợi hại thế nào cũng chỉ là ngoại vật, nếu
không có Sinh Tử Cảnh Vương Giả thủ hộ, đại trận có nhiều hơn nữa cũng bị phá mất,
Long Thần Thiên Cung trận pháp lợi hại như vậy nhưng khi không có Long Vương tiền
bối trấn thủ liền bị bốn thế lực lớn xâm chiếm. Nếu như cho là có đại trận thủ
hộ, có thể bình yên không lo lắng thì thập phần sai lầm.
“Lại thiết lập một sơn môn, bố trí một cấm bay trận pháp a!”
Sơn môn, là một cửa vào quan trọng, chỗ đó không thể làm qua loa.
Dùng Bạch Ngọc thạch, Diệp Trần chế tạo một sơn môn cực lớn, sơn môn cao mười
hai trượng, rộng mười lăm trượng, hình dạng như một cái đền thờ. Khi sơn môn được
dựng lên, Diệp Trần vận dụng Bất Hủ kiếm ý, khắc lại hai cái chữ to – “Diệp gia”,
sau đó lại bố trí một ít cấm chế chắc chắn tại sơn môn phòng ngừa xuất hiện hư
hao không mong muốn hoặc là đơn giản bị phá hủy.
Cùng lúc đó, Diệp Trần dùng núi làm cửa trung tâm, trong vòng ngàn mét xung
quanh, bố trí một cấm bay trận pháp, với trận pháp này dù là Sinh Tử cảnh, hay
mặc kệ là người phương nào tiến vào trong trận pháp, đều không thể bay lên
không trung phi hành, chỉ có thể xuống đất đi bộ. Cho dù là Sinh Tử cảnh Vương
Giả cũng phải chịu lấy một ít cực hạn, không cách nào bay vô cùng cao, xẹt qua
sơn môn.