Ngay khi Tiềm
Long quyết đạt đến tiểu thành, phảng phất trong cơ thể Diệp Trần như có thứ gì
đó bị rạn nứt ra.
Nó giống như một đạo gông xiềng ngăn cản những bước tiến bộ của Diệp Trần vậy, khi
đạo gông xiềng này được mở ra, Diệp Trần mơ mơ hồ hồ đã kiểm nghiệm được chỗ cực
hạn của mình, hiện tại hắn chỉ cần đột phá cái cực hạn này thì tựu sẽ có thể mở
ra Vô Ngã cảnh giới.
“Còn có ba ngày nữa là phải xuất chiến rồi, hi vọng trong ba ngày này ta có
thể mở ra Vô Ngã cảnh giới.”
Diệp Trần tiếp tục bảo trì tư thế Ngẫu Nhiên Hồi Đầu cùng Thần Vận, khiến tiềm
năng trong cơ thể liên tục tuôn trào ra, càng lúc càng trở nên tinh thuần và
không ngừng dung hợp cùng cường đại Chân Nguyên.
…
Khoảng thời
gian gần đây, không khí tại Vân Lai quân doanh nhộn nhịp như gió nổi mây phun,
từ lúc Tuyết Không Đế nói muốn thống soái năm vạn đại quân tiến về phía trước
Huyền Vũ phế tích thì càng ngày càng có nhiều người tề tựu về Vân Lai quân
doanh. Nếu trước đó chỉ có hơn năm vạn người thì giờ đây đã tăng trưởng đến 18
vạn người, hơn mười vạn người kia tất nhiên không phải là người của Vân Lai
quân doanh, mà là những người ngoài biên chế quân doanh khác của Kim Giáp Tinh
nghe thấy tin tức mà đến.
Trước mắt, Vân Lai quân doanh chỉ có một vị Tướng Quân là Tuyết Không Đế.
Còn số lượng Thống Lĩnh thì có tới hơn ba mươi vị, trong đó có bốn vị Tử Kim Thống
Lĩnh.
Đại Đô Thống cùng Tiểu Đô Thống tính ra có đến hàng trăm vị.
Bách Phu Trường thì càng không cần phải nói rồi.
Mỗi người bọn hắn thậm chí còn nghĩ rằng, được gia nhập đội quân của Tuyết
Không Đế chính là cơ hội để phát tài, bởi vì mỗi khi có Tướng Quân xuất động
thì cũng là lúc bọn địch nhân tại Huyền Vũ phế tích sẽ bị huyết tẩy một lần, trừ
phi địch quân cũng có một vị Tướng Quân xuất động ngăn cản.
Đáng tiếc, mỗi một vị Tướng Quân chỉ có thể thống soái năm vạn quân mà thôi.
Tuyết Không Đế đã chỉ định tốt vai trò của bốn vị Thống Lĩnh, năm vị Đại Đô Thống
cùng với tám vị Tiểu Đô Thống rồi.
Bốn vị Thống Lĩnh tất nhiên đều là Tử Kim Thống Lĩnh.
Năm vị Đại Đô Thống thì có cả Vạn Tiễn Vương cùng Diệp Trần trong đó.
Trong Tám vị Tiểu Đô Thống thì có cả năm thành viên còn lại của Thú Ma chiến đội.
Về phần những người khác, Tuyết Không Đế cũng không thèm để ý là ai.
…
Ở bên trong khuôn viên rộng rãi.
Trên người Diệp Trần bỗng nhiên bắn ra một luồng khí tức làm cho người ta phải kinh
hãi, cỗ khí tức này vừa lóe lên liền biến mất, cuối cùng lại dung nhập vào
trong nội thể Diệp Trần, sau một khắc, bằng mắt thường cũng có thể thấy được
mái tóc đen của hắn đã dài thêm ra, đồng tử nơi mắt cũng biến thành màu bạc sắc
lạnh, tạo cho bất kỳ người nào nhìn vào cũng đều có cảm giác như quên mất chính
mình, rồi lại như bị đoạt hồn phách vậy.
Vô Ngã cảnh giới. Thành!
“Đây là Vô Ngã cảnh giới sao?”
Diệp Trần cảm giác được, lực lượng của mình chẳng những cường đại hơn rất nhiều,
mà mỗi cái giơ tay nhấc chân cũng đều trở nên rất trầm trọng, tuy nhiên có vẻ như
vẫn không bằng Tam Hoa Tá Đạo. Tam Hoa Tá Đạo có thể tăng phúc gấp đôi chiến
lực, còn Vô Ngã cảnh giới giai đoạn thứ nhất không sai biệt lắm chỉ tăng phúc chừng
bảy tám thành thực lực mà thôi, nhưng dù sao đây cũng chỉ là giai đoạn đầu, đằng
sau còn có giai đoạn thứ hai thậm chí giai đoạn thứ ba.
Ônggggg!
Không khí chợt dao động như sóng nước, trên đỉnh đầu Diệp Trần chợt hiển hiện ra
ba đóa hoa hư ảnh. Đây là hiện tượng thi triển Tam Hoa Tá Đạo, nhưng bất quá lúc
đóa hoa màu xanh da trời sắp hình thành thì đột nhiên lại bị hỏng mất.
“Đáng tiếc, ở trạng thái Vô Ngã cảnh giới thì không cách nào thi triển ra Tam
Hoa Tá Đạo, xem ra, bất kể là Vô Ngã cảnh giới hay Tam Hoa Tá Đạo, khi thi triển
cái nào thì nhất định phải cực độ chuyên chú cho cái nấy, tuyệt nhiên không thể
phân tâm rồi.”
Tam hoa hư ảnh tiêu tán đi, Diệp Trần thầm nghĩ trong lòng.
…
Trong nháy mắt, thời gian ba ngày trôi qua.
Tuyết Không Đế đã triệu tập hoàn chỉnh năm vạn đại quân, về phần những người khác
không thể gia nhập dưới trướng Tuyết Không Đế, ngoại trừ tiếc nuối ra, họ chỉ
có thể chờ mong lần sau sẽ có cơ hội gia nhập một chi đội nào đó dưới trướng Tướng
Quân.
“Lên đường thôi!”
Tuyết Không Đế vung tay lên, năm vạn người thông qua mười cái Truyền Tống Trận lớn
đi ra khỏi Kim Giáp Tinh.
————-
Thiên Mục tinh.
Mỗi ngày, số lượng quân nhân thông qua Truyền Tống Trận đi vào Thiên Mục tinh
phải tính bằng đơn vị hàng nghìn, một đại quân lớn như vậy đến đây sẽ lập tức dẫn
tới sự chú ý của các cao tầng tại Thiên Mục tinh.
Chỉ chốc lát sau công phu, một vị tướng quân tại Thiên Mục Tinh bay tới.
“Nguyên lai là Tuyết Không Đế.” Vị tướng quân Thiên Mục Tinh này hiển
nhiên nhận ra Tuyết Không Đế.
Tuyết Không Đế cười nói: “Thiết Quyền Đế, đã lâu không gặp.”
Quân đội trấn giữ bên trên Thiên Mục tinh cứ mỗi 100 năm sẽ được thay đổi một lần,
Đại tướng quân cùng Tướng Quân cũng thế, Thiết Quyền Đế đúng là một trong các tướng
quân dưới trướng của Đại tướng quân tại Thiên Mục tinh, đã đóng quân tại Thiên
Mục tinh này hơn 50 năm rồi.
Nhìn bề ngoài, Thiết Quyền Đế có niên kỷ chừng 40~50 tuổi, khuôn mặt cương nghị,
hắn nói: “Vốn ta còn có ý định cho người đi thông tri đến từng cái tinh cầu
quân đội, ngay vừa rồi đã có một chi đội ngũ trở về Thiên Mục tinh, theo như bọn
hắn nói, tại Huyền Vũ phế tích đã xuất hiện một đại quân Ma tộc, nhân số ước chừng
năm vạn người, hiện tại các ngươi đến là tốt rồi, có ngươi xuất chinh thì mới
có thể ngăn chặn được bọn chúng.”
“Ma tộc đại quân ư? Như thế cũng vừa đúng dịp rồi.”
Tuyết Không Đế cười cười, với tư cách là một Tướng Quân của nhân tộc, nàng tất
nhiên sẽ không sợ hãi Tướng Quân Ma tộc, bọn hắn có thể đạt tới cảnh giới này, tất
cả đều là dùng thực lực mà nói chuyện đấy.
“Cẩn thận một chút, cần phải tạo ra uy phong cho Nhân tộc chúng ta ah.”
Thiết Quyền Đế có tin tưởng không nhỏ đối với Tuyết Không Đế, bởi Tuyết Không Đế
không phải là Nhất Tinh Tướng Quân, mà là Tam Tinh Tướng Quân. Cấp độ cao nhất đối
với quân hàm tướng quân chính là Ngũ Tinh, mà muốn trở thành Đại tướng quân thì
ngoại trừ việc nhận được sự tán thành của năm vị Nguyên Soái, bản thân còn phải
là Ngũ Tinh Tướng Quân. Về phần muốn trở thành Ngũ Tinh Tướng Quân thì không dễ
dàng chút nào, phân biệt phải chặn đánh giết một tên Nhất Tinh Tướng Quân địch
nhân, một tên Nhị Tinh Tướng Quân, một tên Tam Tinh Tướng Quân cùng với một tên
Tứ Tinh Tướng Quân, tổng cộng là bốn tên Tinh cấp Tướng Quân.
“Đây là tất nhiên rồi.”
Tuyết Không Đế gật đầu.
Cứ như vậy, Tuyết Không Đế suất lĩnh năm vạn đại quân, sử dụng Khôi Lỗi chiến hạm
hướng phía chỗ sâu trong Huyền Vũ phế tích phi hành.
Thiên Vương Cấp chiến hạm cỡ lớn chỉ có thể chở được 5000 người, nhiều hơn nữa
thì tựu lại chen chúc rồi, do vậy phải sử dụng đến mười chiếc Thiên Vương Cấp
chiến hạm cỡ lớn. Trong đó, đám người Diệp Trần và Vạn Tiễn Vương cưỡi chính là
chiếc chiến hạm màu đen, chủ nhân của chiếc chiến hạm này là Hắc Huyền Vương, một
vị Thống Lĩnh bình thường.
Với năm vạn đại quân này, tất nhiên cần phải xâm nhập vào sâu trong Huyền Vũ phế
tích, bằng không sẽ rất khó gặp được nhiều địch nhân.
Trọn vẹn một canh giờ đi qua, mười chiếc chiến hạm đã trở lại trong tinh không.
Uy nghiêm đứng tại phía trước tất cả mọi người, Tuyết Không Đế quay đầu lại
nói: “Hiện tại bắt đầu “tung lưới hành động”, toàn quân nhớ kỹ, cần phải
giữ một khoảng cách vừa phải, không nên phân tán nhau quá xa, cũng không nên ở
quá gần nhau.”
Cái gọi là “tung lưới hành động”, tức là đem lực lượng phân tán ra thành 100
chi đội ngũ, mỗi chi đội ngũ là 500 người, trong số 100 chi đội ngũ này, dùng đội
ngũ 500 người do Tuyết Không Đế suất lĩnh làm trung tâm, dùng đội ngũ do mười vị
Thống Lĩnh suất lĩnh làm nòng cốt, dùng đội ngũ do 50 vị Đại Đô Thống suất lĩnh
làm kinh mạch, chỉnh thể nhìn về phía trên sẽ thấy trận doanh hệt như một tấm
lưới thật dài, có thể càn quét mọi địch nhân ở phía trước.
…
“Tung lưới hành động” có rất nhiều thuận lợi, trong vòng một tuần lễ mà mọi người
đã tiêu diệt hơn ba vạn tên địch, trên cơ bản không có tên địch nào có thể đào
thoát khỏi trận Thiên La Địa Võng này.
“Chú ý, phía trước có xuất hiện một “con cá” lớn, khoảng cách hơn chín
trăm vạn dặm.”
“Chúng ta bên này cũng có một “con cá nhỏ”, khoảng cách chừng bảy trăm vạn
hướng bên phải phía trước.”
“Phía trước có xuất hiện một “con cá con” đấy.”
100 chi đội ngũ này, khoảng cách ở giữa mỗi chi đội ngũ không cao hơn tám trăm dặm
nên có thi triển linh hồn bí pháp mà giúp nhau truyền tin, không đến mức không
có bất kỳ tin tức nào hay mất liên lạc với nhau.
“Một ‘con cá lớn’ và bốn ‘con cá con’ sao? Mau phân thành năm đầu chiến
tuyến, ba vạn người đi về phía bên kia ‘con cá lớn’, mỗi ‘con cá con’ cần 5000
người đến đối phó, ăn tươi nuốt sống toàn bộ chúng đi.” Sau khi tin tức đến
tai, Tuyết Không Đế lập tức lên tiếng chỉ đạo đối phó.
“Cá lớn” đại biểu cho 5000 quân, “cá con” đại biểu cho 500 hoặc là một ngàn quân.
Bị “lưới” buộc chặc, lúc địch nhân phát hiện ra thì đã không còn chỗ để trốn nữa
rồi, bốn phương tám hướng đều là Nhân tộc binh sĩ.
Oanh!
Diệp Trần ra tay rất nhanh, Long Tuyền Kiếm được ra khỏi vỏ và giương lên, một chùm
kiếm khí giống như Liệt Nhật thẳng tắp xuyên thủng đi ra ngoài, sau một khắc,
chí ít đã có hơn mười tên địch chết dưới một kiếm này, Nhật Tinh Hóa Cực quả thật
có uy lực thập phần sắc bén.
Lúc này chính là thời điểm đoạt lấy sinh mệnh địch nhân, ai xuất thủ trước hay
tuyệt chiêu của ai có uy lực càng cự đại thì người đó sẽ có thu hoạch nhiều
hơn, ra tay chậm thì ngay cả nước súp cũng đều không được uống đấy.
Không đến một chén trà thời gian trôi qua, tất cả địch nhân đều bị giải quyết sạch
sẽ, đối mặt với đội quân có số lượng gấp 10 lần quân mình, bọn hắn căn bản
không tư cách thoát khỏi.
Sau khi thu dọn chiến trường xong, 100 chi đội ngũ lần nữa phân tán ra mà tiếp
tục hình thành lưới trận hành động.
“Đại Đô Thống, ngài nói lần này chúng ta có thể gặp được năm vạn đại quân
Ma tộc kia hay không?”
Phụ tá của Diệp Trần là một vị Tiểu Đô Thống, đang cùng Diệp Trần tán gẫu.
“Tỷ lệ rất thấp, nhưng cũng không phải là không có khả năng đâu.”
Huyền Vũ phế tích có đường kính đến mấy trăm năm ánh sáng, bình quân mỗi ngày, quân
số hai phe địch – ta ngây ngốc tại bên trong Huyền Vũ phế tích đoán chừng vượt
qua ngàn vạn người, sở dĩ nhiều như vậy là vì các chủng tộc đều biến nơi đây trở
thành chiến trường, trong đó có cả Nhân tộc, Cự Nhân Tộc, Man tộc, Ma tộc, Tà
Linh tộc, Dạ Xoa Tộc cùng với những chủng tộc hơi yếu khác. Mặc dù tính toán ra
sẽ thấy nhân số rất nhiều, nhưng phân bố trên diện tích to lớn như vậy thì tựu lại
trở nên không nhiều lắm, muốn đụng phải một đội địch quân có thế lực ngang nhau
cũng không dễ chút nào.
Ông!
Ngay tại lúc hai người đang nói chuyện phiếm thì một mảnh không gian phế tích hoang
vu bỗng nhiên khởi động dậy sóng, loại chấn động này thập phần to lớn, làm cho
lòng người không khỏi run lên, phải biết rằng không gian vũ trụ cùng không gian
tại Chân Linh thế giới không giống nhau, không gian tại đây mới thật sự là
không gian, bởi nó có ẩn chứa bổn nguyên huyền ảo của vũ trụ, cho dù là Sinh Tử
Cảnh Cửu Trọng Thiên Chí Tôn đi nữa cũng đều khó có khả năng tạo thành chấn động
không gian to lớn như thế.
“Không gian chấn động, chuyện này là sao đây?”
Mọi người nhao nhao nghị luận.
Tuyết Không Đế nhướng mày, một lúc sau mở miệng nói: “Tất cả mọi người tập
hợp lại, đồng loạt tiến về điểm chấn động phía trước.” Nàng có cảm giác,
cái chấn động này rất không tầm thường, không tới nhìn thoáng một chút thì thật
là đáng tiếc.
Năm vạn người một lần nữa tập hợp về cùng một chỗ dưới sự dẫn dắt của Tuyết
Không Đế, hướng phía điểm chấn động lao đi.
Điểm chấn cách nơi đây thập phần xa xôi, vào lúc này, căn bản không cách nào có
thể cưỡi Khôi Lỗi chiến hạm mà xuyên thẳng qua hư không, không gian chấn động đáng
sợ kia có thể đơn giản vặn nát các Khôi Lỗi chiến hạm.
Ba ngày sau, mọi người rốt cục cũng đi vào vùng phụ cận của chỗ gây ra chấn động.
“Nó đang ngay tại phía trước, mọi người không được chủ quan.”
Tuyết Không Đế nhắc nhở.
Khoảng cách đến điểm chấn động càng lúc càng gần, vả lại càng lúc càng có nhiều
người đến đây, có địch nhân, cũng có minh hữu, bất quá vào thời điểm này tất cả
mọi người không có ý định chém giết nhau, đương nhiên, khoảng cách giữa địch và
ta cũng không quá gần, cách nhau ít nhất là mấy trăm vạn dặm.
Rốt cục, mọi người đã tìm được điểm gây ra chấn động.
“Đây là gì vậy?”
Tất cả mọi người đều hít một hơi lãnh khí.
Trong tầm mắt mọi người, một tòa Thần Điện mênh mông hiện ra trước mắt, Thần Điện
có màu sắc chủ đạo là màu trắng, lộ ra vẻ trang nghiêm thần thánh, phía trên
không của Thần Điện là một cái lỗ đen, đường biên giới của lỗ đen lại có màu trắng.
Rất hiển nhiên, Thần Điện này là từ trong hắc động kia đi ra, bằng không thì trước
kia như thế nào lại không phát hiện ra nó chứ.
Tòa Thần Điện này thập phần to lớn, mỗi một cái đại môn của Thần Điện đều cao đến
mấy vạn dặm, cây cột màu trắng ở hai bên có thể nói là Thông Thiên trụ, một mực
kéo dài đến tận bên trong lỗ đen, trên thượng diện lại có hai cái phù điêu Cự
Mãng.
Toàn bộ Thần Điện tản ra hơi nước màu trắng mịt mờ cùng hào quang thần thánh, cả
không gian phế tích dưới sự chiếu rọi của hào quang thần thánh này mà không ngừng
dao động, trông giống như thủy triều vậy, cũng may cái chấn động này tuy xảy ra
nhiều lần, nhưng cũng không đến mức tồn tại lực sát thương, điều kiện tiên quyết
là không cưỡi Khôi Lỗi chiến hạm đi xuyên thẳng qua hư không, bằng không sẽ được
biết cái chết là như thế nào đấy.