Chương 514: Từ xưa người uống giỏi khó say nhất

Từ xưa người uống giỏi khó say nhất

Chương 514

Sau khi Trần Bình An hoàn toàn chết ngất, ngay cửa cầu thang giữa lầu một và lầu hai, tiểu đồng áo xanh rốt cuộc buông cánh tay nữ đồng váy hồng phấn ra, người sau chạy vội tới, nước mắt đầy mặt, khóc mếu máo như mèo con, nàng vừa bắt mạch cho Trần Bình An, xem xét hướng đi của thần hồn vừa quay đầu nức nở nói: “Vì sao ngươi muốn cản ta, ngươi vong ân phụ nghĩa, lòng lang dạ sói… Nếu như lão gia chết, ta sẽ liều mạng với ngươi…”

Tiểu đồng áo xanh mặt trầm như nước, “Gọi ngươi là cô ngốc còn không phục, lỗ mãng quấy rầy Trần Bình An vận chuyển khí cơ, ngươi sẽ bị cỗ kiếm khí kia coi là kẻ địch, đánh chết khiếp ngươi không nói, còn có thể chậm trễ thời cơ Trần Bình An chứng đạo, nói không chừng sẽ hại chết hắn, vốn đang là một cơ duyên tốt, lại bị ngươi biến thành một chuyện tai họa.”

Nữ đồng váy hồng phấn thương tâm nức nở nói: “Lão gia toàn thân đều là máu, lão gia sắp chết rồi, bây giờ ngươi thỏa mãn chưa? Ta không ngốc! Ngươi ham muốn xà đảm thạch của lão gia, lão gia không nên mang ngươi trở về, ngươi rất vô lương tâm, lão gia tốt với chúng ta như vậy…”

Tiểu đồng áo xanh nhẹ nhàng nhảy lên, ngồi xổm trên lan can trúc xanh, tức giận nói: “Trần Bình An không chết, những gì ngươi nói ta bỏ qua, ngươi chỉ có chút đạo hạnh, biết cái rắm gì.”

Tiếng khóc của nữ đồng váy hồng phấn càng ngày càng nhỏ, bởi vì nàng phát hiện hai cỗ khí cơ trong cơ thể Trần Bình An, sơ kỳ có vẻ rối loạn lung tung, nhưng mà dần dần có xu hướng ổn định, giống như một hồi sơn thủy gặp nhau, tuy ngay từ đầu thủy thạch đánh nhau, bắn ra ngàn tầng sóng, kích động không thôi, khí tượng hiểm trở, nhưng mà theo thời gian trôi qua, đã trở nên vững vàng an bình, hồn phách thần ý bởi vì thống khổ mà kịch liệt run rẩy, cũng được trấn an, bắt đầu từ kêu rên biến thành nức nở.

Trần Bình An buồn ngủ nặng trĩu mắt, khuôn mặt ngăm đen vặn vẹo dữ tợn từ từ khôi phục lại bình thường, cuối cùng đúng là giống như trẻ con còn quấn tã lót, ngủ cực kỳ ngọt ngào say đắm.

Nữ đồng váy hồng phấn vui sướng vạn phần, mặt đầy nước mắt, nói nhỏ với tiểu đồng áo xanh: “Lão gia không có việc gì, thật sự đúng là đang ngủ.”

Tiểu đồng áo xanh liếc mắt xem thường, đứng lên, xem lan can là lối đi, bắt đầu tản bộ.

Sau khi Trần Bình An ngất đi, nữ đồng váy hồng phấn hoàn toàn không còn người chủ đạo, đành phải xin tiểu đồng áo xanh giúp đỡ, “Kế tiếp làm sao bây giờ?”

Tiểu đồng áo xanh đi tới đi lui trên lan can, trầm ngâm không nói, nói thật hắn chỉ mơ mơ hồ hồ biết đại khái, sau đó xử trí Trần Bình An như thế nào, còn thật sự không dám hạ kết luận bừa bãi. Hắn thật sự thèm nhỏ dãi xà đảm thạch của Trần Bình An, nhưng nếu nói kêu hắn giậu đổ bìm leo, làm ra hành vi bỏ đá xuống giếng, thật đúng là khinh thường hắn vị hảo huynh đệ của ngự giang thủy thần, hắn thà rằng sau khi thẳng mặt một quyền đánh chết Trần Bình An, quang minh chính đại đoạt xà đảm thạch chất cao tựa trái núi nhỏ, cũng sẽ không lén lút làm việc.

Đi ra lăn lộn giang hồ, cần phải để ý chút đạo nghĩa.

Cái này vẫn là quy củ giang hồ hắn tuân thủ nghiêm ngặt.

Trong một lần say mèm, thuỷ thần huynh đệ từng nói với hắn nói một câu ngôn ngữ đạo tặc có học vấn, “Giang hồ đạo nghĩa không cần nhiều lắm, nhưng vẫn nên có một chút, nếu không có chút đạo nghĩa nào, thì chính là một chân long, sớm hay muộn cũng phải chết đuối ở trong giang hồ.”

Tiểu đồng áo xanh tâm thần rùng mình, sau đó trước mắt tối sầm lại, ngẩng đầu nhìn, phát hiện một vị thần tiên áo trắng đứng ở bên cạnh mình, trên mặt mang theo nụ cười khó ưa, đang nhìn xuống mình.

Người tên là Ngụy Bách kia mỉm cười nói với tiểu đồng áo xanh: “Tiểu thủy xà, ngươi không muốn giết lão gia nhà ngươi, ta thực bất ngờ.”

Tiểu đồng áo xanh chịu không nổi nhất chính là khuôn mặt tươi cười anh tuấn của người kia, giống như hai người sinh ra đã kỵ nhau, nhất là khi Ngụy Bách dùng giọng điệu bề trên để trêu chọc mình, hắn nhịn không được chửi ầm lên nói: “Trước kia không cưỡng gian mẹ ngươi, lão tử thực hối hận!”

Ngụy Bách phất tay áo, tiêu sái nhảy xuống lan can, trong lúc đó vỗ nhẹ đầu tiểu đồng áo xanh đầu một cái, cười ha ha nói: “Nghịch ngợm.”

Cái vỗ nhìn như nhẹ nhàng bâng quơ, lại khiến tiểu đồng áo xanh hai chân tung ra, đặt mông ngã ngồi trên lan can, đau đến nỗi nó phải ôm đũng quần, nhăn răng trợn mắt.

Nếu đổi thành địa phương khác, cho dù là một ngọn núi đồng núi sắt cũng có thể bị hắn ngồi sập, nhưng tiểu trúc lâu này là rắn chắc vững chắc không như bình thường.

Ngụy Bách ngồi ở bên cạnh Trần Bình An, một tay cầm lấy cổ tay Trần Bình An, mạch tượng trầm ổn, là dấu hiệu tốt.

Nữ đồng váy hồng phấn nhỏ giọng hỏi: “Ngụy tiên sư, bên ngoài trời lạnh, có cần chuyển lão gia nhà ta vào trong phòng hay không?”

Ngụy Bách cười nói: “Ngươi là dòng giống giao long, tiên thiên đối với hè nóng đông lạnh có sức chống đỡ vô cùng tốt, cho nên có thể cảm giác không sâu, thật ra tòa trúc lâu có một ưu việt, chính là đông ấm hạ lạnh, mặc dù là một thường nhân, ngày tuyết rơi nhiều ở trong trúc lâu cởi hết quần áo, cũng sẽ không tổn thương gân cốt do giá rét. Cho nên cứ để lão gia nhà ngươi nằm ngủ ở trong này, không động chạm chút nào tới hắn sẽ càng thêm thỏa đáng.”

Nữ đồng váy hồng phấn nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng cúi đầu trí tạ Ngụy Bách.

Ngụy Bách không để ý chuyện này, cười hỏi: “Trần Bình An có mang theo quần áo sạch sẽ để tắm rửa hay không?”

Nữ đồng váy hồng phấn lắc đầu nói: “Lần này lão gia lên núi, hẳn là không định ở lại bao lâu, trong gùi không xếp theo quần áo.”

Ngụy Bách nhíu nhíu mày, nhìn quần áo trên người Trần Bình An giống như là từng ngâm trong máu loãng, đến khi tỉnh lại, còn mặc một thân như vậy, khẳng định không phải chuyện hay ho, liền đề nghị: “Các ngươi đi tới trấn nhỏ mua quần áo cũng được, đến ngõ Nê Bình lấy quần áo cũng được, đi nhanh về nhanh, Trần Bình An hẳn là không lâu nữa sẽ tỉnh lại.”

Nữ đồng váy hồng phấn ồ một tiếng, liền muốn rời khỏi.

Tiểu đồng áo xanh ánh mắt âm trầm, gắt gao nhìn thẳng Ngụy Bách, “Ta không tin được ngươi.”

Ngụy Bách suy nghĩ, “Vậy ngươi lưu lại đây.”

Tiểu đồng áo xanh vứt cho nữ đồng váy hồng phấn một thỏi vàng, “Ngoài việc mua quần áo mới cho lão gia, cũng chuẩn bị mấy bộ cho hai chúng ta.”

Nữ đồng váy hồng phấn cười nói: “Ta không cần.”

Tiểu đồng áo xanh cau mày nói: “Ta phải khách khí với ngươi một chút.”

Nữ đồng váy hồng phấn có chút thương tâm, nhanh như chớp chạy xuống trúc lâu, chạy vội xuống núi.

Sau đó tiểu đồng áo xanh an vị ở trên lan can, đưa lưng về phía Trần Bình An nằm trên đất, cùng ngồi với Ngụy Bách, trăm mối tơ vò.

Trần Bình An ngủ chừng một ngày một đêm mới tỉnh lại, sau khi tẩy trừ thay quần áo sạch sẽ, cả người thần thanh khí sảng, không mang giầy rơm, hắn đi chân chất đứng ở trong hành lang tầng hai trúc lâu, bàn chân phủ kín một tầng vết chai dầy như sắt đá, vết chai sớm nhất từ tuổi ấu thơ, là bị giầy rơm thô ráp ma sát mà thành, sau lại bị sỏi cát núi đá, cỏ cây gai góc từng chút một thêm dày thêm.

Giữa búi tóc của Trần Bình An còn cắm cây trâm bạch ngọc có tám chữ nhỏ hắn tự tay khắc dấu.

Hắn ôm ấp hòe mộc kiếm, nhìn ra xa phía nam, suy nghĩ xuất thần.

Ngụy Bách đã vòng trở về, mang theo một ít dược liệu, để cho nữ đồng váy hồng phấn giúp đỡ nấu thuốc, dùng để ôn bổ nguyên khí cho Trần Bình An, Trần Bình An có thói quen chuyện gì cũng đều mình giải quyết, muốn tự mình động thủ, nàng chết sống không cho, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó đỏ bừng, bộ dáng như giông tố sắp đến phát thương, Trần Bình An chịu không nổi điều này, đành phải ngượng ngùng bỏ qua.

Kiếm Lai [Edit]

Kiếm Lai [Edit]

Score 8
Status: Ongoing Author:
Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!Lời đồng chí sưu tầm: Đây là bản dịch thô (edit) và vì mình cũng chưa có thời gian kiểm tra nên có thể nội dung sưu tầm có những lỗi, sạn (trùng lặp nội dung, trùng chương, tên chương và nội dung chương không đồng nhất, không giống nguyên tác...vv...). Nếu bạn quá đói bi thì chích tạm, còn nếu muốn đọc tinh phẩm, vui lòng đọc bản dịch chuẩn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset