Chương 584: Tư vô tà tức là thong dong

Tư vô tà tức là thong dong

Chương 584

Một vị lão phu tử phụ trách tối nay tuần tra thư viện đứng ở cửa sổ, sau khi thấy một màn như vậy, dở khóc dở cười, vừa bất đắc dĩ lại đau lòng, lão phu tử trùng hợp lại là một trong những ân sư tiểu cô nương thụ nghiệp, lặng lẽ xoay người rời đi, không có làm phiền đại nghiệp chép sách của tiểu cô nương, chỉ là lão nhân suy nghĩ về sau có phải nên để Tiểu Bảo Bình chép sách ít thôi hay không?

Thư viện phó sơn chủ Mao Tiểu Đông đang ở trong phòng mình yên lặng học đánh cờ, thật ra lang bạt kỳ hồ nhiều năm như vậy, một trong những chuyện lão nhân hận nhất, chính là không nỡ bỏ thú vui này. Vài lần đã cai được cơn nghiện chơi cờ, nhưng mỗi lần trong lúc vô tình nhìn thấy người bên ngoài chơi cờ, liền không dịch nổi bước chân, ở bên cạnh xem cuộc chiến, thường thường sẽ càng xem càng khó chịu, vụng trộm oán thầm đi chiêu thức ấy thực thối, nhìn thấy nước cờ hay, lại sinh ghiền, một hồi nữa sẽ không nhịn được sắp lại toàn cục, sau đó tiếp tục vừa mắng mình không định lực, vừa vui vẻ chơi cờ, một số bạn chơi cờ nhiều năm luôn thích trêu ghẹo chuyện này, trêu chọc Mao Tiểu Đông cai chơi cờ là “Bế quan”, tái xuất là “Xuất quan”.

Mao Tiểu Đông tối nay cự tuyệt lời mời của hoàng đế bệ hạ, không đi hoàng cung quan khán hội đèn lồng đèn đuốc rực rỡ, yên lặng học đánh cờ.

Lão nhân chơi cờ, là do một vương bát đản họ Thôi dạy, càng giận là mặc kệ hắn cố gắng như thế nào, tìm kiếm sách dạy đánh cờ đỉnh cao nhất, cùng danh thủ quốc gia luận bàn kỳ nghệ, dốc lòng nghiên cứu kỳ lý các lưu phái, những gì có thể làm đều đã làm, nhưng mà kỳ trướng vẫn rất chậm rãi, như thế nào đều không qua được Thôi Sàm.

Lão nhân thu hồi sách dạy đánh cờ và bàn cờ, tháo cây thước bên hông xuống, nhẹ nhàng vuốt ve.

Thôi Sàm lấy túi da thiếu niên để xuất hiện trước người khác, lúc trước đi tìm hắn nói chuyện một lần, lại đi tìm hoàng đế Đại Ly nói chuyện một lần, cuối cùng tìm tên thuyết thư tiên sinh Luyện khí sĩ mười một cảnh kia nói chuyện một lần, thời điểm tìm Mao Tiểu Đông, lão nhân khuyên hắn không được si tâm vọng tưởng, sớm như vậy đã lộ thân phận, cẩn thận chết ở kinh thành Đại Tùy, đến lúc đó liên lụy thư viện bị hại như cá cùng chậu, Mao Tiểu Đông nói rất trực tiếp, nếu Đại Tùy nghĩ lầm thư viện Sơn Nhai có tham dự trong đó, sau đó hai bên không thể đàm phán, như vậy Mao Tiểu Đông hắn sẽ là người đầu tiên ra tay giết người, giảo sát quốc sư Đại Ly trong vòng Đại Tùy quốc cảnh.

Mao Tiểu Đông than thở nói: “Người đọc sách, như thế nào lại thành người làm ăn vậy?”

Bên trong một biệt viện u tĩnh, thiếu niên áo trắng Thôi Đông Sơn ngồi ở dưới hàng hiên, nghe một chuỗi tiếng kỵ binh vừa vang lên trong màn đêm xuân phong im lặng yên bình, leng keng rung động.

Thôi Đông Sơn đột nhiên quay đầu nhìn phía cô gái Tạ Tạ ngồi bên cạnh, “Cô có gia gia không?”

Cô gái ngạc nhiên, vấn đề này trả lời như thế nào? Chẳng lẽ dấu diếm huyền cơ? Bằng không trên đời này ai lại không có gia gia?

Nàng cảm thấy khẳng định đây là một cạm bẫy khảo nghiệm tâm chí, đang lúc cô gái cẩn thận lựa chọn tìm từ, Thôi Đông Sơn ha ha cười nói: “Thì ra cô cũng có a?”

Tạ Tạ có chút không biết nói gì để chống đỡ.

Trò cười lạnh lùng.

Cuối cùng hai người cùng nhau ngẩng đầu nhìn phía bầu trời đêm.

Trung thu trăng sáng, hào môn có, bần gia cũng có.

Cực an ủi lòng người.

————

Làm chủ phụ Lý gia, thê tử của gia chủ Lý Hồng, cũng chính là mẫu thân của ba huynh muội Lý Hi Thánh, không biết nói chuyện hay như thế nào, nhưng mà thưởng phạt phân minh, cực có uy tín trong gia tộc, Lý thị lão tổ đã là thần tiên mười cảnh, đối với vị con dâu hữu đạo quản gia này, cũng chưa từng đắn đo, không tìm được chút lỗi nhỏ nào.

Trong Lý gia đại trạch phú quý lại nội liễm, phó dịch nha hoàn rất đông, con cái các dòng họ sinh ra đều có, đời đời đều là tâm phúc của Lý thị, hơn nữa gia nhân Lý thị lịch đại, đối với hạ nhân cho tới bây giờ đều hết mực quan tâm, lúc trước cha con Chu Hà Chu Lộc chính là một ví dụ, thế cho nên có phủ thượng lão nhân trêu ghẹo Chu Lộc thân là nha hoàn, mệnh là tiểu thư.

Gia chủ Lý Hồng là người không quan tâm đến mọi sự, thích tàng trữ đồ sứ cùng đọc sách chú giải và chú thích, trừ ngẫu nhiên nói chuyện phiếm cùng trưởng tử Lý Hi Thánh, không quá lộ diện, phụ nhân đương gia sẽ lo liệu sự vụ lớn nhỏ trong gia tộc, nàng không đọc sách nhiều, nhưng biết chữ, bởi vì cần kiểm toán. Lý gia có tập tục truyền thừa đã lâu, chính là mỗi khi tới ngày lễ ngày tết, mấy đứa nhỏ tuổi nhi đồng, phải sống chết học bằng thuộc thành ngữ tục ngữ của một chữ nào đó, nếu Lý gia trưởng bối gặp được mà có hỏi, bọn nhỏ có thể trả lời thông thuận, sẽ có thể lấy được một phong tiền mừng, trừ tịch năm trước là chữ gia, nguyên tiêu năm nay lại là chữ đào.

Phụ nhân đương gia trong tiết nguyên tiêu hôm nay, để cho nha hoàn bên cạnh cầm một xấp tiền lì xì mừng tuổi, trên đường gặp đứa nhỏ “ôm cây đợi thỏ”, sẽ nhân tiện mở miệng cười hỏi, sau đó sẽ có bọn nhỏ đã sớm chuẩn bị xong đáp án, một đám trẻ con lên tiếng nhao nhao, thanh thúy dễ nghe, để cho phụ nhân khí độ ung dung mỉm cười không thôi, ví dụ như đào lý bất ngôn hạ tự thành hề, đào chi yêu yêu, đào tai hạnh kiểm (*), vân vân, đều là cách nói rất đẹp đẽ động lòng, cho dù có một đứa nhỏ, thốt ra một câu “Phàm đào tục lý” không biết nghe từ nơi nào, là một thành ngữ ý nghĩa rất xấu, phụ nhân cũng không tức giận, vẫn vui cười đưa ra tiền mừng.

(*) Đào Lý bất ngôn, hạ tự thành hề: Cây đào cây mận không nói lời nào mà dưới gốc cây tự tạo thành một con đường nhỏ.

Đào chi yêu yêu: nhánh đào mơn mởn, một câu trong Kinh thi

Đào tai hạnh: kiểm mặt hạnh má đào

Phàm đào tục lý: ý nghĩa tầm thường như hoa đào, hoa mận

Chỉ là khi phụ nhân nghe thấy “đầu đào báo lý”, nụ cười tựa như có chút gượng ép, sau khi nghe được “lý đại đào cương”, rõ ràng là một lí do thoái thác ý nghĩa hơi hơi tốt, tuy ngụ ý không thể coi là mỹ mãn, nhưng so với “phàm đào tục lý” thật ra còn mạnh hơn một ít, nhưng phụ nhân vẻ mặt tức giận, sợ tới mức đứa nhỏ kia không biết làm sao, sau khi giọng điệu đông cứng hỏi tên họ đứa nhỏ, họ Trần, phụ nhân tuy cuối cùng vẫn là để cho nha hoàn cho tiền mừng cho đứa nhỏ, nhưng mà thời điểm rời đi, sắc mặt nàng lạnh lùng, không như thông thường.

(*) Đầu đào báo lý, tóm tắt của câu Đầu ngã dĩ đào, ngã báo dĩ lý – trích Kinh Thi. Có nghĩa: cho ta quả đào, ta trả lại quả mận.

Lý đại đào cương: Mận chết thay Đào

Lý gia cao thấp, đều biết gia chủ Lý Hồng thiên vị ấu nữ Lý Bảo Bình nhất, hoàng đế yêu con trưởng, dân chúng yêu con út mà.

Đối với trưởng tử Lý Hi Thánh cùng thứ tử Lý Bảo Châm, bọn hạ nhân không nhìn rõ tư tâm, Lý Hồng cũng cùng đọc sách với Lý Hi Thánh, cũng cùng Lý Bảo Châm uống rượu không lớn không nhỏ. Nhưng thê tử của Lý Hồng có thể bởi vì lý do Lý Bảo Châm là tiểu nhi tử, hơn nữa Lý Bảo Châm lại là trời sinh tính tình vui vẻ, đối với ai đều biết lạnh biết ấm, trái lại Lý Hi Thánh lại trầm mặc già dặn hơn nhiều, từ nhỏ đã không thích nói chuyện, cho nên phụ nhân thân cận nhiều hơn với Lý Bảo Châm.

Kiếm Lai [Edit]

Kiếm Lai [Edit]

Score 8
Status: Ongoing Author:
Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!Lời đồng chí sưu tầm: Đây là bản dịch thô (edit) và vì mình cũng chưa có thời gian kiểm tra nên có thể nội dung sưu tầm có những lỗi, sạn (trùng lặp nội dung, trùng chương, tên chương và nội dung chương không đồng nhất, không giống nguyên tác...vv...). Nếu bạn quá đói bi thì chích tạm, còn nếu muốn đọc tinh phẩm, vui lòng đọc bản dịch chuẩn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset