Chương 659: Lão tú tài ngồi ở trung tâm

Lão tú tài ngồi ở trung tâm

Chương 659

Hồ lô dưỡng kiếm chuyên môn dùng để ôn dưỡng phi kiếm, vững vàng chiếm cứ một vị trí.

Đương nhiên hồ lô dưỡng kiếm màu bạc A Lương lấy được từ bên Ngụy Tấn, còn có chiếc hồ lô giắt bên hông Chính Dương sơn Tô Giá, là thiên hoàng hậu duệ quý tộc giữa những hồ lô dưỡng kiếm, tương truyền là trước khi phi thăng Đạo tổ tự tay giăm xuống một dây hồ lô, kết thành sáu quả hồ lô, lại được cao nhân đỉnh núi tạo thành sáu lọ đựng dưỡng kiếm, tự nhiên không phải hồ lô dưỡng kiếm tầm thường có thể so sánh.

Bên trên pháp khí còn có tiên binh.

Tám chín phần mười Luyện khí sĩ trên núi, trong suốt cuộc đời đều không thể tận mắt nhìn thấy một món tiên binh. Cho dù là gia phủ đệ tông tự đầu cũng chưa chắc mỗi người đều có được tiên binh tọa trấn đỉnh núi. Thần Cáo tông người đứng đầu đạo thống một châu, chưởng môn Kỳ Chân lần này phá cảnh thành công, tễ thân thiên quân, mới được Trung Thổ Thần châu thượng tông ban thưởng một món tiên binh.

Kiếm tiên Tào Hi của Nam Bà Sa châu, thanh phi kiếm bản mạng buộc nơi cổ tay kia, là khi hắn gặp gỡ một hồi thiên đại cơ duyên, lấy nước một con sông lớn luyện hóa mà thành, có thể xem như một món bán tiên binh, đây mới là điều khiến người khác kiêng kị Tào Hi.

Nhưng mà thế gian tiên binh đỉnh cao nhất, không chỉ là tồn tại không chỗ nào không tràn ngập sắc thái truyền kỳ, người có được lại là địa vị cao cả, hưởng dự Hạo Nhiên thiên hạ, ví dụ như Long Hổ Sơn Thiên Sư Phủ Thiên Sư Ấn cùng thanh kiếm tiên kia, còn có lão tổ Toánh Âm Trần thị lúc còn trẻ khi du lịch thiên hạ, ngẫu nhiên đoạt được một tiểu đỉnh Thanh Đồng, tương truyền từng là vật phẩm tương tự Sơn Hà đại đỉnh mà thánh nhân viễn cổ giắt bên hông.

Mà trong những tiên binh vốn đã vô cùng hiếm có, lại có một loại truyền kỳ hơn, trải qua năm tháng dài lâu tích lũy, dựng dục ra “Thần linh” tự có ý thức.

Thần linh này cũng không phải là những sơn thủy chính thần thế tục triều đình sắc phong, cái gọi là chính thần bất hủ kim thân, ở phía trước loại “Thần linh” cao cao tại thượng này, chỉ sợ còn không được xem là gà đất chó sành.

Trần Bình An trong lòng hiểu rõ.

Cho dù dứt bỏ năm đỉnh núi không nói, mình vẫn là rất có tiền!

Lúc này mình đang là một thân gia sản, giàu có!

Bát gốm cùng cây mun đêm nay vừa mới “vô tình nhặt được” ven đường.

Mộc kiếm “Trừ Ma” hòe mộc chế thành.

Viên xà đảm thạch mà Lục Trầm thông qua Hạ Tiểu Lương trả lại cho hắn, cho dù bỏ qua một bên không đề cập tới đây là món đồ yêu thích của giao long thế gian, cũng khẳng định thuộc loại tài chất linh khí thượng đẳng nhất.

Mà ba con dấu Tề tiên sinh để lại cho mình, đều là dùng xà đảm thạch tốt nhất khắc dấu mà thành.

Lý Hi Thánh tặng Phong Tuyết tiểu trùy bút, cùng với một xấp lớn lá bùa tài chất trân quý.

Bên hông là hồ lô dưỡng kiếm cực kỳ đặc thù trong các pháp khí, là bảo bối tuyệt đại đa số kiếm tu trong ngũ cảnh đều phải thèm nhỏ dãi ba thước.

Hai thanh phi kiếm bản mạng tạm thời tán thành hắn là chủ nhân, Mùng Một cùng Mười Lăm.

Cho nên thời điểm Trần Bình An một mình đi trở về phòng ở, dưới chân như có gió, cực kỳ giống tiểu đồng áo xanh khi đi lại trên đường.

Tuy nhiên tạm thời không thể kết luận.

Uống rượu uống rượu!

Hồ lô dưỡng kiếm đã không còn rượu, Trần Bình An phải đi tìm tiểu nhị quán trọ để hỏi giá rượu, vừa nghe thổ nhưỡng kém cỏi nhất Yên Chi quận, một cân ít nhất cũng phải tám đồng tiền, về phần rượu Yên Chi đặc biệt của quán trọ, một cân có giá mười hai, hơn nữa tuyệt không trả giá! Hồ lô rượu của Trần Bình An có thể chứa được hơn mười cân rượu, mười cân rượu Yến Chi mắc nhất, cũng mới một trăm lượng bạc mà thôi! Cũng không phải một trăm đồng tuyết hoa tiền thần tiên trên núi chuyên dụng, không uống rượu ngon như vậy, xứng đáng với linh khí pháp khí núi vàng núi bạc trên người mình sao?

Vì thế Trần Bình An quyết đoán gọi mười cân rượu trắng thổ nhưỡng.

Vốn dĩ ba người đã ai nấy tự về phòng mình, kết quả Lưu Cao Hoa lại tới khách trọ lần nữa, trước tiên gõ cửa phòng Trương Sơn Phong, vị quan lại đệ tử phòng chữ Thiên Yên chi quận lúc ấy vẻ mặt xấu hổ, phía sau còn có một đôi nam nữ trẻ tuổi trai tài gái sắc đi theo, khuôn mặt cô gái hao hao giống Lưu Cao Hoa, nhắm chừng là tỷ tỷ hắn. Kể sự tình lại với Trương Sơn Phong, thì ra là muốn xin bọn họ một ít thuốc trị thương của giang hồ binh sĩ, nói là Liễu công tử tối nay đi gặp lão thần tiên, người rất nhiều, lại là đi đường đêm, không cẩn thận bị ngã một cú, đập trúng đầu, đầu óc đến bây giờ còn choáng váng, hiệu thuốc bắc trong quận thành đã đóng cửa, tỷ tỷ hắn thật sự lo lắng cho Liễu công tử, sau khi nghe nói đệ đệ có quen giang hồ hào kiệt cùng thần tiên trên núi, nên muốn mọi người xem giúp, ngàn vạn đừng để lại di chứng bệnh, tất cả chi tiêu, nàng sẽ trả tiền.

Đạo sĩ Trương Sơn Phong liền dẫn ba người đi tới phòng của Từ Viễn Hà, hán tử râu quai nón cũng sảng khoái, xem xét vị thư sinh văn nhược, nói không sao hết, nhìn thấy nàng không mấy tin tưởng, hán tử lão luyện cỡ nào, liền cười cười lấy một miếng thanh lương cao từ trong túi quần áo ra, dán lên trên huyệt Thái Dương của thư sinh họ Liễu, cam đoan hết thuốc là hết bệnh, hơn nữa tuyệt vô di chứng.

Lúc này cô gái mới yên lòng, ngồi trên ghế, ánh mắt ôn nhu, si ngốc nhìn phía người đọc sách, tràn đầy vẻ yêu thương xót xa. Thư sinh liền an ủi không cần lo lắng cho hắn, nghiền ngẫm từng chữ một, vẻ nho nhã.

Hán tử râu quai nón không chịu nổi điều này, nhìn mà muốn tê răng.

Trương Sơn Phong tuy là người xuất gia, nhưng mà khi có cảnh náo nhiệt thì không hàm hồ chút nào, vui một mình không bằng nhiều người cùng vui, lập tức chạy tới lôi Trần Bình An lại đây. Nói là tỷ tỷ của Lưu Cao Hoa, một cô nương có vẻ rất đoan chính, tối nay dẫn theo người đọc sách tư nhã, đoán chừng rất nhanh thôi sẽ là rể hiền phủ quận thủ. Trần Bình An vừa đổ xong rượu, chứa đầy trong hồ lô dưỡng kiếm, một phòng đầy mùi rượu và bầu rượu không, thấy tư thế Trương Sơn Phong không chộp mình tới xem kịch vui sẽ thề không bỏ qua, do không muốn lộ ra dấu vết vì chuyện rượu, cũng chỉ đành bỏ qua ý niệm luyện tập kiếm lô trong đầu, đi theo hắn tới phòng ở của Từ Viễn Hà, đến khi Trần Bình An đi vào, đôi tài tử giai nhân hẹn hò dưới ánh trăng liền không hẹn mà cùng hít một hơi khí lạnh.

Địch bất động ta bất động.

Trần Bình An làm bộ cái gì cũng không biết, đặt mông ngồi xuống bên cạnh bàn, tháo hồ lô rượu bắt đầu uống rượu.

Thư sinh họ Liễu đứng cũng không được ngồi cũng không xong, tỷ tỷ Lưu Cao Hoa, cô gái bị trúng độc tài tử giai nhân không nhẹ lại chột dạ, dù sao một khuê nữ hoa cúc trong phú quý môn đình, cùng nam tử xa lạ tư định chung thân chỉ kém một bước, dù thế nào cũng không thể lấy ra nói là chuyện tốt, tuy nói Yên Chi quận dân phong cởi mở, nhưng mà đích trưởng nữ của Thái Thú một quận cùng thư sinh ngoại hương ấp ấp ôm ôm, vừa hay lại để cho người ta đụng phải, nếu là người quen, chỉ sợ ngày mai một nửa quận thành đều sẽ lan truyền.

Kiếm Lai [Edit]

Kiếm Lai [Edit]

Score 8
Status: Ongoing Author:
Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!Lời đồng chí sưu tầm: Đây là bản dịch thô (edit) và vì mình cũng chưa có thời gian kiểm tra nên có thể nội dung sưu tầm có những lỗi, sạn (trùng lặp nội dung, trùng chương, tên chương và nội dung chương không đồng nhất, không giống nguyên tác...vv...). Nếu bạn quá đói bi thì chích tạm, còn nếu muốn đọc tinh phẩm, vui lòng đọc bản dịch chuẩn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset