Chương 913: Lấy lại bình tĩnh 2

Lấy lại bình tĩnh 2

Chương 913

Chuyện xưa mà thôi, một vò rượu lâu năm đã xé nê phong, cũng chỉ có thể uống sạch mới thôi.

Vò rượu lâu năm này, chút việc nhỏ ấy, tựa như ấp ủ trong lòng Trần Bình An đã rất nhiều năm, sau khi mở ra, gặp gỡ đúng người, sẽ có hương rượu, hơn nữa Trần Bình An cũng chỉ hội ngộ đúng người, mới có thể đối ẩm cùng.

Lục Đài chính là người đối ẩm cùng hắn.

Cho dù những người Trần Bình An yêu thích hay tôn kính, thân cận như Trữ Diêu, A Lương, Lưu Tiện Dương, Cố Xán, đạo sĩ Trương Sơn Phong bọn họ, Trần Bình An đều chưa từng nhắc đến chi tiết này.

Đáng tiếc Lục Đài sau khi nghe xong này chuyện xưa, hình như cũng không có quá nhiều cảm xúc, cuối cùng ngược lại trêu ghẹo Trần Bình An, ngươi nói với ta những điều này, có phải nói những nam nhân đi ngược với thói thường như ta, không mấy ai có kết cục tốt, đến cuối cùng ngay cả mộ phần cũng không lưu được?

Trần Bình An cười không nổi, đành phải nhảy xuống lan can quay về lầu một.

Không biết vì sao, chỉ nói chuyện phiếm cùng Lục Đài, nói tới những chuyện hạt mè hạt kê xa xưa, Trần Bình An cảm thấy trong lòng thoải mái hơn, như mở được khúc mắc.

Buổi chiều hôm đó luyện kiếm, cùng là Tuyết Băng thức, cảm giác thiếu chút nữa ngưng trệ, thêm vài phần viên chuyển như ý.

Sau hôm đó, Lục Đài đã thay đổi một bộ trang phục khác, đầu cài ngọc trâm, mặc thanh sam, cầm trong tay chiết phiến hoàng trúc, từ một vị tuyệt sắc giai nhân biến thành công tử phong lưu, điều này làm cho Trần Bình An như trút được gánh nặng, cho nên cho dù Lục Đài thường thường đi đến lầu một, hoặc là tùy tay lật xem tàng thư của hắn, hoặc là nấu một bình trà nhìn hắn luyện tập Kiếm Thuật Chính Kinh, Trần Bình An đều không nói gì thêm.

Mà Lục Đài không hổ là gọi là đệ tử Âm dương gia có kiến thức uyên bác, y nói với Trần Bình An rất nhiều chuyện xưa nay chưa từng được nghe, ví dụ như quyền giá phân nội ngoại, kiếm giá phân ý khí, còn nói phải mài dũa một số điểm cần chú ý của cảnh thứ tư và một số gợi ý, một võ phu thuần túy sau khi tễ thân Luyện khí cảnh, chịu đựng tam hồn như thế nào, chú ý rất nhiều điểm, nhân thân tam hồn, thai quang là dương khí của Thái Thanh, võ phu rèn luyện hồn này, tốt nhất là lựa chọn khi mặt trời mọc lên ở phương đông, ánh bình minh sáng lạn hết mức, luyện quyền không lười biếng, chân thành tới kim thạch cũng vỡ, nói không chừng sẽ có cơ duyên xảo hợp, để cho thai quang một trong tam hồn cường tráng hơn, sinh cơ bừng bừng.

Thời điểm nghe Lục Đài nói, Trần Bình An rất xấu hổ, chột dạ không thôi.

Ở Lão Long thành tổ trạch Tôn thị, khi vừa phá vỡ tam cảnh, có giao long màu vàng từ biển mây ánh bình minh mãnh liệt đập xuống, lại bị hắn một quyền đánh trở về, mà còn không phải một lần, tới hai lần.

Lục Đài lúc ấy đang ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ, sau khi thay đổi cách ăn mặc, mũ cao thắt lưng to, tay áo uốn lượn, sĩ tử phong lưu, uống nước trà do chính tay mình lấy tinh hoa Bích Thủy Hồ danh tuyền để nấu, y tâm nhãn nhanh nhạy, lập tức liền nhìn ra manh mối, truy hỏi đến tận cùng, đề cập võ đạo tu vi, Trần Bình An liền nói thẳng ra, Lục Đài ngay lập tức phun ra ngụm nước trà trong miệng, giơ ngón tay cái về hướng Trần Bình An, nói lão sư phụ dạy Trần Bình An ngươi phù lục cùng quyền pháp, nhắm chừng đều là người tính tình phóng khoáng không câu nệ tiểu tiết.

Trần Bình An hỏi có cách nào cứu chữa hay không, Lục Đài suy nghĩ, uống một ly trà, nói đến Đồng Diệp Châu, có thể thử thời vận, đi tới một số miếu Võ thánh nhân có thần linh đi dạo dương gian, trên lịch sử không ít thiên tài võ phu khiến người ta kinh diễm, đều là mèo mù vớ phải chuột chết ở miếu Võ thánh nhân, chiếm được một phần cơ duyên rất lớn. Nói tới đây, Lục Đài liền có chút thổn thức, nói trước khi y bỏ nhà đi du lịch, từng nghe sư phụ nói có một vị võ phu trẻ tuổi vương triều Đại Đoan, tư chất thiên phú tốt đến kinh thế hãi tục, lợi hại đến phải kể tới vị thần linh nơi miếu Võ thánh nhân chủ động tìm tới môn bộ, còn muốn cho hắn một phần võ vận, mà tên kia còn quá đáng hơn so với Trần Bình An hắn, thế mà một quyền lại một quyền đánh lùi thần linh Võ Miếu chủ động biểu lộ ý tốt này.

Trần Bình An đoán quá nửa là Tào Từ kết mao tu hành trên Kiếm Khí Trường Thành.

Lục Đài tùy tiện nói ra một hơi, vừa là nói cho Trần Bình An nghe, vừa giống như đang tự xét mình, nói võ phu thuần túy cũng tốt, tu hành trên núi cũng thế, phía trên đại đạo, vận khí rất quan trọng, nhưng mà tiếp được hay không càng quan trọng hơn. Phúc họa tương y, những tấm gương thiên tài chết yểu, nhiều vô số kể, chính là này đạo lý này.

Trần Bình An đồng tình sâu sắc.

Nhưng mà Lục Đài lập tức chuyển đề tài, nói Trần Bình An ngươi ru rú trong nhà như vậy, sợ hãi toàn bộ phiền toái, cũng không chủ động theo đuổi cơ duyên, một lòng chỉ muốn tránh né cơ hội, thật không tốt.

Lục Đài sở dĩ có “lời oán hận” này, trừ khởi điểm Trần Bình An chết sống không muốn xuất hiện cùng y, còn do khoảng thời gian trước chiếc Thôn Bảo Kình này mở ra cấm chế nhập môn của bí cảnh phúc địa vỡ vụn thứ tư, hành khách được sự chấp thuận đi vào tìm kiếm, chỉ cần hành khách giao ra một đồng Cốc Vũ tiền, có thể tiến vào trong đó lịch luyện tu hành, tất cả đoạt được, độ thuyền có thể sẽ không đòi lấy, nhưng mà nếu có người nguyện ý đổi lấy Tuyết Hoa tiền bán ngay tại chỗ, Thôn Bảo Kình đương nhiên hoan nghênh.

Thôn Bảo Kình này là vật chỉ Ngũ Binh Tông Kim Giáp châu mới có, trên khối bí cảnh này còn lưu lại rất nhiều thuật pháp thượng cổ, rất khó mở ra, trả giá thật lớn, sau khi có được khối bí cảnh này, Ngũ Binh Tông dựa theo luật lệ thông thường, tự mình “ăn mảnh” ước chừng một trăm năm, đến cuối cùng phát hiện thế mà mất nhiều hơn được, cho nên Ngũ Binh Tông dứt khoát giới thiệu ra bên ngoài khối bí cảnh tên là “Đăng Chân tiên cảnh” này, học theo Ly Châu Động Thiên nơi Bảo Bình châu, chỉ thu một khoản phí qua đường mà thôi.

Đăng Chân tiên cảnh, bản đồ lớn chừng một ngàn dặm vuông, chỉ là một nơi tàn phá, lớn nhỏ tương đương với cả tòa Ly Châu Động Thiên, có thể chen chân vào danh sách bảy mươi hai phúc địa, trình độ rộng lớn quả thật còn lâu mới so được với ba mươi sáu động thiên.

Khối bí cảnh này cứ mười năm sẽ mở ra một lần, chỉ cần Luyện khí sĩ dưới Kim Đan Nguyên Anh sẽ có thể tiến vào trong đó, đối với võ phu thuần túy lại không có yêu cầu vô cửa, hai trăm năm trước có một người Phù Diêu châu may mắn, chỉ là Động Phủ cảnh tu hành, thế mà chiếm được một cây bán tiên binh uy lực thật lớn, đại khái là cảm thấy không cầm được thanh thần tướng đại kích, cũng không thích hợp mình, nên đã bán cho Ngũ Binh Tông, có thể nói một đêm phất nhanh, sau đó bằng vào tài đại khí thô, cứng rắn đôn tiền lên nâng mình tới Kim Đan cảnh, một đồng Cốc Vũ tiền đổi lấy một tu vi Kim Đan, ai mà không hâm mộ?

Kiếm Lai [Edit]

Kiếm Lai [Edit]

Score 8
Status: Ongoing Author:
Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!Lời đồng chí sưu tầm: Đây là bản dịch thô (edit) và vì mình cũng chưa có thời gian kiểm tra nên có thể nội dung sưu tầm có những lỗi, sạn (trùng lặp nội dung, trùng chương, tên chương và nội dung chương không đồng nhất, không giống nguyên tác...vv...). Nếu bạn quá đói bi thì chích tạm, còn nếu muốn đọc tinh phẩm, vui lòng đọc bản dịch chuẩn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset