Chương 915: Dạ hàng thuyền

Dạ hàng thuyền

Chương 915

Hai người ngồi đối diện, Trần Bình An vẻ mặt thần sắc nghiêm túc, Lục Đài trong lòng cười khổ, giống như tự mình vẽ đất thành nhà lao.

Nhưng mà Lục Đài linh cơ vừa động, có chút hoảng hốt, tới sớm như vậy? Vốn tưởng rằng chỉ có đặt chân Đồng Diệp Châu lục địa, làm bạn du lịch, đủ loại gian truân cùng đau khổ, mới có cơ hội xuất hiện manh mối. Chưa từng nghĩ lại là trở tay không kịp như thế. Lục Đài ổn định tâm cảnh, bắt đầu nín thở ngưng thần, trịnh trọng đưa cho Trần Bình An một chén trà, “Uống từ từ, chờ ngươi uống xong, ta sẽ nói một chút về ý kiến của ta.”

Trần Bình An không biết mức độ quan trọng trong đó, cũng chỉ cho là một đợt vấn đáp tìm người giải thích nghi hoặc bình thường, liền gật gật đầu, tiếp nhận chén trà, uống từng ngụm nhỏ.

Sau khi trải qua phong ba trên Quế Hoa đảo, Trần Bình An gặp gỡ vị lão hán chèo thuyền ái mộ Quế phu nhân mấy trăm năm, vừa là người chèo thuyền đầu tiên trên Quế hoa đảo, vừa là người theo hầu duy nhất trước khi Lục Trầm phi thăng, cùng nhau vượt hải đi xa thiên địa bốn phương. Lúc ấy Trần Bình An mơ một giấc mộng lạ, tiến vào trong một quyển sách, “Nhất dạ độc thư”, bên trong tiểu thiên địa lão hán chèo thuyền phất tay tạo nên ở cửa ra, có một hồi vấn đáp cùng lão hán chèo thuyền, thế mà vị lão hán kia lại nói câu “Chớ phá hư đại đạo của ta”.

Lúc ấy Trần Bình An đại khái đang nói về đạo lý hai đầu của một cây thước đo.

Hắn cho rằng đạo lý của lão chèo thuyền quá cực đoan, nhìn như có lý, thực ra lại vô lý.

Bởi vì không đủ hoàn thiện, không bằng “Trung dung” như lời trên sách nói.

Mà căn kỳ của Đạo gia là bốn chữ Đạo pháp tự nhiên.

Cho nên lần đó đọc sách trong mộng, Trần Bình An nhớ mang máng có người từng nói, đạo lý Nho gia, không nằm ở chỗ cao, không nằm ở đến cùng cao bao nhiêu, mà ở đạo lý có áp dụng được vào hiện thực hay không.

Người nọ thậm chí mĩm cười nói, chúng ta những tiên sư chí thánh Nho gia, học vấn đã là sâu xa cao siêu cỡ nào, nhưng sau một lần hỏi đáp, đều từng lén cảm khái đối với một vị đệ tử, thậm chí dẫn tới hơi hơi tự biết xấu hổ, nói đạo người nào đó, thật cao, nhưng mà…

Chỉ tiếc nội dung sau “nhưng mà”, Trần Bình An đã không thể nhớ được chút nào, không nhớ được lấy một chữ, có khả năng căn bản là người kia hoặc là nói quyển sách kia căn bản cũng không nói gì.

Hôm nay Trần Bình An có câu hỏi này, đương nhiên không phải hỏi Lục Đài, Trần Bình An không nghĩ nhiều như vậy.

Trần Bình An từ sau khi luyện quyền, đọc sách tới nay, chẳng lẽ thật sự chưa từng suy nghĩ tới tương lai của mình?

Đương nhiên không thể nào như vậy được, hắn từng có ước hẹn sáu mươi năm cùng Kiếm Linh thần tiên tỷ tỷ, hôm nay lại có cái hẹn mười năm với Trữ Diêu.

Trần Bình An hai lần “Du sơn ngoạn thủy” này, thậm chí đã từ “Một quyền này của ta phải nhanh nhất” lúc ban đầu, biến thành “Một quyền này có thể nhanh hơn, nhưng mà phải có đạo lý nhất”.

Một trong những câu nói có phân lượng nhất của Trần Bình An, có thể lúc ấy những người nghe được những lời này đều không có để ý, lúc ấy là ở trong một khách sạn trên đường trở về quê nhà, hắn nói với nữ đồng váy hồng cùng tiểu đồng áo xanh, “Nếu ta có làm điều gì có lỗi, các ngươi nhất định phải nói cho ta biết”.

Tâm lộ của Trần Bình An, bất luận sau này lão nhân ở trúc lâu Lạc Phách Sơn, ở trên người cùng thần hồn hắn đánh xuống bao nhiêu quyền, vô hình trung, Trần Bình An thủy chung đang hoài nghi chính mình.

Nhưng vẫn phải bước ra một bước về phía trước.

Mà tâm cảnh phía trước, hoặc là nói bản tâm hư vô mờ mịt, Trần Bình An vẫn là một câu nói vô tâm thôi đã nói toạc ra thiên cơ, chính là câu nói đối với cha mẹ Trữ Diêu ở trên Đảo Huyền sơn kia.

Điều này có nghĩa Trần Bình An luôn luôn phủ định chính mình.

“Là ta làm không đủ tốt.”

Làm không đủ tốt, chính là sai.

Thế gian có mấy người, sẽ hà khắc bản thân mình như thế?

Nhưng mà loại tâm tính này cũng không phải vô duyên vô cớ mà hình thành, mà là sau khi gốm bản mạng vỡ nát, cùng với khốn khổ gian khổ sau này, đủ loại cơ duyên xảo hợp, bức bách Trần Bình An không thể không có hành động vừa vô tâm vừa tất nhiên là đi chắp vá lại tâm cảnh cho hoàn chỉnh.

Nếu thành, sẽ hội tụ thành kỳ quan nhật nguyệt trên trời, chùm sao vây quanh ánh sáng ảm đạm.

Không thành, đại khái sẽ là đủ loại thất ước, đủ loại thất vọng.

Một người không ăn đồ ăn, sẽ đói chết, nhưng nếu nội tâm khô cạn, cũng sẽ phải chết, chỉ là hồn nhiên không nhận biết mà thôi, hôm nay không chết thì năm khác chết mà thôi.

Liều mạng muốn sống, nghịch cảnh tuyệt cảnh, giận dữ đứng lên, hăng hái hướng về phía trước.

Nhưng lại lặng yên như chết, rượu chè ăn uống quá độ, không biết tiết chế, thất tình lục dục, tâm viên ý mã, đủ loại tệ đoan, chính là điều cổ quái của lòng người.

Lòng người phức tạp, cho dù là thánh nhân tiên nhân cũng không dám tự nhận nhìn thấu.

Thôi Sàm vì sao thất bại ở trấn nhỏ, đó là ví dụ.

Đi theo tâm lộ này, tâm cảnh của Trần Bình An sẽ rất sáng tỏ, thiếu chút nữa hại chết Lưu Tiện Dương, là lỗi của Trần Bình An ta, cho nên nếu ta phải chết thì sẽ chết, sau khi nói xong những đạo lý của mình mà đối phương vẫn không muốn nghe, sẽ xong hết mọi chuyện.

Cho dù là cái chết của nam tử ẻo lả nơi lò nung gốm, chỉ vì không nhận lời giữ lấy hộp son của nam nhân kia, Trần Bình An vẫn luôn cảm thấy mình đang “Sai”.

Khi một người chân chính bắt đầu nhận thức thế giới này, ngắm nhìn đại sơn cao ngất trong mây, giang hà uốn lượn vô tận, được nhìn thấy những cảnh tượng hùng vĩ cao xa bao la vô cùng, thậm chí là có thể được chứng kiến những người đọc sách phong lưu, nha môn, quan phục, những điều tượng trưng cho uy nghiêm của một quốc gia, được nhìn thấy cuộc đời vô thường sinh lão bệnh tử, xem qua thiết kỵ từng trận nhìn như tráng liệt thực ra lãnh huyết, một người vào một thời khắc nào đó, thường thường sẽ đột nhiên cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Loại cảm giác này, đại khái chính là cô đơn.

Bi thương rất khó chia sớt, niềm vui san sẻ chỉ trong phút chốc rồi tan biến, cuộc đời chỉ là từng đợt cáo biệt…

Trần Bình An đối với thế giới này, thật ra tràn ngập sợ hãi.

Lưu Tiện Dương, Lý Bảo Bình, Cố Sán sẽ không giống như Trần Bình An.

Cố Sán sẽ một lòng một dạ muốn báo thù.

Lý Bảo Bình sẽ cảm thấy trong thiên địa luôn luôn có những chuyện thú vị như vậy, đắm chìm ở trong thế giới nội tâm muôn màu muôn vẻ của chính mình, hầu như cũng không nghi ngờ mình, lại càng không dễ dàng phủ định mình.

Cho nên cô mới có thể nói ra một câu “Như thế nào lại có người không thích tiểu sư thúc của Lý Bảo Bình?”

Lưu Tiện Dương lại là nói ra một câu phát ra từ phế phủ, ta muốn nhìn những ngọn núi cao hơn nữa, những con sông dài hơn nữa, ta nhất định sẽ không chết già ở địa phương nhỏ bé này!

Nhưng mà Trần Bình An có thể sẽ không như vậy, hắn có thể sẽ đi làm rất nhiều chuyện, ví dụ như mang theo bọn Lý Bảo Bình đi Đại Tùy, nhưng mà tâm cảnh ý tưởng của Trần Bình An sẽ bắt đầu trốn đi.

Tâm tư cùng ý niệm trong đầu Trần Bình An, về đại thế đều là “Bất động”.

Nung gốm nhiều năm nơi lò gốm, thiếu niên luôn luôn theo đuổi tay cầm vững chắc, thật ra chính là đang bướng bỉnh theo đuổi tâm định.

Tâm bất định, hắn sẽ ghi hận Tống Tập Tân có tiền, ghen tị hắn có người để sống nương tựa lẫn nhau, biết đọc sách.

Sẽ như vậy.

Đây là căn nguyên khiến Nguyễn Cung cho dù không có thành kiến đối với Trần Bình An, cũng chưa từng xem Trần Bình An là người trong đồng đạo, không muốn thu hắn làm đệ tử.

Cái này cũng là nguyên nhân vì sao Lục Đài lại cảm thấy Trần Bình An không đủ linh khí.

Cho nên trước đó Kiếm Linh nhìn thấy tâm cảnh thiếu niên, là một đứa trẻ nhỏ tuổi canh giữ mộ phần cùng đỉnh núi, là giầy rơm.

Kiếm Lai [Edit]

Kiếm Lai [Edit]

Score 8
Status: Ongoing Author:
Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!Lời đồng chí sưu tầm: Đây là bản dịch thô (edit) và vì mình cũng chưa có thời gian kiểm tra nên có thể nội dung sưu tầm có những lỗi, sạn (trùng lặp nội dung, trùng chương, tên chương và nội dung chương không đồng nhất, không giống nguyên tác...vv...). Nếu bạn quá đói bi thì chích tạm, còn nếu muốn đọc tinh phẩm, vui lòng đọc bản dịch chuẩn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset