Chương 938: Thích thì đánh 2

Thích thì đánh 2

Chương 938

Lục Đài nói hai ba câu nhẹ nhàng bâng quơ, đã khái quát một trận chém giết đầy mùi máu.

Thật ra đối với người trong cuộc ngay lúc đó mà nói, hoàn toàn không nhẹ nhàng như vậy.

Tối hôm qua bên trong màn mưa, có một người trẻ tuổi mặc đồ đen thắt lưng đeo phác đao, cùng một vị đạo sĩ du lịch đến tận đây, kết bạn đi đường đêm, thần sắc dưới mũ trúc, một người sẵn sàng xông pha quên mình, một người lo lắng không thôi.

Sau khi cơn mưa to giàn giụa chuyển thành mưa phùn nhỏ lất phất, hai người đi vào một hạng lộng, đi tới trước một tòa ốc xá rách nát hoang phế đã lâu.

Đạo nhân trẻ tuổi mặc áo tơi sắc mặt hơi tái, “Khí hung sát tối nay, đặc biệt nặng nề!”

Còn nam tử tay cầm phác đao kia, nước da hơi đen, hạ thấp tiếng nói, nghiến răng nghiến lợi nói: “Còn chờ đợi nữa, không biết sẽ còn oan uổng bao nhiêu mạng người, không thể trì hoãn được nữa!”

Ngõ nhỏ này, khách ở lại cực ít, chỉ thưa thớt ba bốn hộ gia đình mà thôi, phần nhiều là lão nhân nhiều tuổi sống cô quạnh, cũng không thường xuyên liên hệ cùng bên ngoài, đệ tử tập võ Phi Ưng bảo, khi còn trẻ, so đấu gan ai to hơn, chính là chọn thời điểm đêm khuya, xem có ai dám một mình đi qua hạng lộng chật hẹp âm u này hay không.

Ai cũng biết ngõ nhỏ từng có một trận huyết chiến, trước khi Phi Ưng bảo yên lặng ở trên giang hồ, thừa dịp lão bảo chủ vừa mới qua đời, có một kẻ thù kéo bang kết phái tiến vào trong Phi Ưng bảo, một đám tay dính máu tươi, không phải cao thủ ma giáo thì chính là tà đạo tông sư, đều là các lộ giang hồ kiêu hùng năm xưa bị lão bảo chủ đả thương đánh cho tàn phế.

Bọn họ không cẩn thận tiết lộ tiếng gió, bị Phi Ưng bảo sớm có chuẩn bị bắt rùa trong chum, trong con ngõ nhỏ này đã xảy ra một hồi chém giết, máu chảy đầy đất, hai bên chém giết đến nỗi đầu người cuồn cuộn mà rơi, vừa có đầu của kẻ ác, vừa có đầu một thế hệ của Phi Ưng bảo, tay chân bị chặt đứt lia lịa, hầu như không có một thi thể toàn vẹn, nghe nói đến cuối cùng người nhặt xác của Phi Ưng bảo, không có ai không phun cả mật ra.

Phi Ưng bảo là loại võ lâm bang phái tổ tiên huy hoàng nhưng gia đạo sa sút, từng có những năm tháng huy hoàng kéo dài đến trăm năm, ở trong lòng người giang hồ thế hệ trước của Trầm Hương quốc, cho dù Hoàn thị hôm nay yên lặng mấy chục năm, danh khí vẫn không được coi là nhỏ bé, nhất là Hoàn lão gia tử đã qua đời, đức cao vọng trọng, lúc trước ở trên giang hồ tiếng tăm lừng lẫy, là giang hồ hào kiệt triều dã đều biết.

Chỉ tiếc bảo chủ thế hệ này, Hoàn Dương võ đạo tạo nghệ, bình thường không có gì đặc biệt để có thể khởi động lại uy danh Phi Ưng bảo, mà Hoàn Thường tuổi còn trẻ, cho nên mới có vận mệnh thảm đạm tre già măng chưa mọc.

Nhưng mà tùy tay lật giở hoàng lịch cũ, từ Hoàn lão gia tử hướng lên trên hai thế hệ, những chuyện có thể kể về Phi Ưng bảo, thật sự rất nhiều.

Cho nên một tòa Phi Ưng bảo to như vậy, từ trên xuống dưới, hơn bốn trăm người, đều rất kiêu ngạo.

Tuy chỉ định cư nơi góc nhỏ, nhưng cũng không có thể xem Phi Ưng bảo như ếch ngồi đáy giếng.

Hầu như mỗi người từ thuở nhỏ đã nghe được các sự tích về Phi Ưng bảo truyền kỳ, thân phận của Hoàn lão gia tử chính là một trong tứ đại tông sư của Trầm Hương quốc.

Những chí hữu cùng Hoàn lão gia tử đi lại giang hồ khi còn trẻ tuổi, hôm nay giữa mười đại cao thủ, còn có ba người.

Mà lão thái quân, nghe đồn là công chúa tiền triều vong quốc nước láng giềng, chạy nạn giang hồ, được Hoàn lão gia tử cứu, nhất kiến chung tình, đôi bên trắc trở không ngừng, đủ loại đau khổ, đến cuối cùng vẫn đi cùng nhau, trở thành câu chuyện đẹp giữa giang hồ.

Thiếu bảo chủ Hoàn Thường, thuở nhỏ đã thể hiện ra thiên phú tập võ nổi tiếng, trời sinh thể lực kinh người, trong hơn mười năm, đi ra bên ngoài lĩnh giáo các đại hiệp, hoặc là cùng những thiếu hiệp đã danh chấn giang hồ luận bàn so chiêu, cũng có dấu ấn. Mà bảo chủ thiên kim Hoàn Thục, nghe nói cùng trưởng tử của một trong mười đại cao thủ Trầm Hương quốc, đã được đính hôn từ trong bụng mẹ, chỉ chờ người trẻ tuổi kia tiến đến cưới về.

Mà lãnh tụ trẻ tuổi Phi Ưng bảo, không phải Hoàn Thường, mà là một người họ khác, Đào Tà Dương, là đệ tử đích truyền của bảo chủ Hoàn Dương, từ nhỏ đã đi theo đại quản gia Hà lão tiên sinh học tập Nho gia điển tịch cùng công phu cao thâm, nói về nhân duyên, so với thiếu bảo chủ Hoàn Thường còn tốt hơn.

Đào Tà Dương sống rất nhiệt tình, ở Phi Ưng bảo tiếng lành đồn xa, tính tình phóng khoáng, giống như trời sập xuống cũng không sợ.

Lần trước có một nhóm người vào núi nhập bảo, tông sư cầm đầu là giang hồ hào hiệp đại danh đỉnh đỉnh, trong đó có một cô gái xinh đẹp được người ta gọi là tiên tử, có mối quan hệ rất tốt với Đào Tà Dương, thường xuyên cùng nhau đồng hành trong ngoài Phi Ưng bảo, cùng Đào Tà Dương uống chén rượu rẻ tiền nhất bên đường, cũng có thể nét mặt tươi cười như hoa.

Đào Tà Dương mấy năm gần đây đã bắt đầu giúp đỡ bảo chủ cùng quan gia Hà Nhai, bắt đầu thử xử lý sự vụ Phi Ưng bảo, tiếp xúc được rất nhiều tin tức, mỗi ngày trôi qua cũng không được nhàn nhã.

Khách nhân tám hướng, đối nhân xử thế, cần cẩn thận chu đáo giọt nước không lọt, một chi hương khói tổ tông Phi Ưng bảo lưu lại, không thể để cho chúng nó vô thanh vô tức mà bị diệt, phải âm thầm tiếp tục tình hương khói. Chạy tới kinh thành, chạy tới danh môn chính phái trên đỉnh núi, chạy tới những bang phái mạnh mẽ trong thành trì lớn, đưa bạc cho hào môn quan lại, câu kết với rắn đầu đàn quận thành, đều cần Đào Tà Dương người họ khác này đích thân đi, cho nên kiến thức và kinh nghiệm giang hồ của Đào Tà Dương, đều thực xuất chúng.

Tối nay đao khách đi vào hạng lộng này chính là Đào Tà Dương.

Mà đạo nhân trẻ tuổi cùng đồng hành, là bạn tri kỉ Đào Tà Dương quen biết ở trên giang hồ, vừa thấy như đã quen từ lâu, Đào Tà Dương biết một ít bí mật của đạo nhân trẻ tuổi, có thể thấy được những thứ âm uế, còn có một vài thủ đoạn áp thắng có nghe nói nhưng chưa được nhìn thấy trên giang hồ. Sau khi đạo nhân thu được mật tín xin giúp đỡ của Đào Tà Dương, không nói hai lời đi đến Phi Ưng bảo, cẩn thận tìm kiếm một phen, đạo nhân trẻ tuổi tâm trạng càng thêm nặng nề, quả nhiên đúng như lời Đào Tà Dương nói trong thư, Phi Ưng bảo thật là bị quỷ vật quấy phá, hơn nữa đạo hạnh cao thâm, trực tiếp phá hỏng căn bản phong thuỷ của Phi Ưng bảo.

Đạo nhân trẻ tuổi tự biết cân nhắc, chưa bao giờ là cái gì người trên núi chân chính, đi theo vị sư phụ thích dạo chơi bốn phương, tu tập đạo pháp không quá năm năm, chỉ học được một ít vọng khí, công phu vẽ bùa nửa mùa, hơn nữa phù lục hắn vẽ, lúc linh lúc không, thanh kiếm tiền xu đeo trên lưng kia, được kết từ bảy bảy bốn mươi chín đồng tiền xu, đến nay còn chưa có cơ hội xuất thủ, thật sự có thể trấn sát trảm tà hay không, trong lòng hoàn toàn không nắm rõ.

Kiếm Lai [Edit]

Kiếm Lai [Edit]

Score 8
Status: Ongoing Author:
Trời đất bao lai, sự lạ không gì không có. Ta - Trần Bình An - chỉ có một kiếm, có thể bạt núi, lấp biển, hàng yêu, trấn ma, phong thần, hái sao, cắt sông, phá thành, khai thiên!Lời đồng chí sưu tầm: Đây là bản dịch thô (edit) và vì mình cũng chưa có thời gian kiểm tra nên có thể nội dung sưu tầm có những lỗi, sạn (trùng lặp nội dung, trùng chương, tên chương và nội dung chương không đồng nhất, không giống nguyên tác...vv...). Nếu bạn quá đói bi thì chích tạm, còn nếu muốn đọc tinh phẩm, vui lòng đọc bản dịch chuẩn.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset