Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Dương Thiên Vấn lúc này, đang nói chuyện phiếm với Ma Lệ, hoặc nhiều hoặc ít đều nhắc tới một ít chuyện của cao tầng Long giới, sau đó Dương Thiên Vấn mới giả bộ như không thèm để ý hỏi: “Long Thần Bảo Châu này trân quý như thế, vậy để đặt tất có chỗ chú ý nhỉ”.
” hắc hắc… Không sai, Long thần Bảo Châu, cả Long giới cũng chỉ là mấy khỏa, trên cơ bản mỗi Long tộc đều có một khỏa. Khỏa này càng là trân bảo của bộ tộc Hỏa Long, nếu không phải Ma Long tộc chúng ta cũng có Long thần Bảo Châu riêng, thì quả thật đã muốn cướp nó rồi, đáng tiếc, bảo vật này trân quý thì trân quý, nhưng lại chỉ có thể dùng để chủ trì loại nghi sự trưởng thành này. Có thêm cũng không ích gì, có một khỏa như vậy đã đủ rồi”. Ma Lệ không e dè mà nói, Long Thần Bảo Châu này đối với tán tu mà nói căn bản chính là gân gà, tuyệt đối sẽ không có ai đánh chủ ý với nó, bở vì không chỉ không có bất luận trợ giúp gì với thực lực, còn không có lý do trêu chọc một đại tộc quần hệ Long tộc.
Dương Thiên Vấn nghe xong, trong lòng có tính toán, quả thế, bảo vật này không có công kích phòng ngự, mặc dù trân quý, nhưng đối với tán tu mà nói, liền có vẻ rất vô dụng, cho dù cao thủ tán tu muốn thu đồ đệ, thì đại khái có thể tới tham gia loại này nghi sự trưởng thành này, tìm kiếm một con rồng tiềm lực thiên phú cực cao. Hoặc là trực tiếp mang con rồng hợp ý mình tới tộc đàn nào đó, cũng có thể dễ dàng sử dụng Bảo Châu. Đối với việc sử dụng Long Thần Bảo Châu, mỗi Long tộc đều thoải mái cực kỳ, mở ra toàn diện với tất cả Long tộc, đương nhiên, đây chỉ là trên lý thuyết. Nếu như một Long tộc cấp huyền tiên kéo một ấu long tới cửa, thì tuyệt đối ngay cả khả năng nhìn thấy Long thần Bảo Châu cũng không có.
Nói trắng ra là, thực lực quyết định địa vị.
” Ừm”. Dương Thiên Vấn không hỏi nhiều, hỏi nữa sẽ khiến cho người khác hoài nghi, nếu hôm nay hỏi nhiều quá, ngày mai Long Thần Bảo Châu này đã không thấy tăm hơi, người hơi thông minh rất nhanh sẽ hoài nghi lên đầu mình.
Nghi sự trưởng thành đã xong, đại biểu các tộc đều định rời khỏi.
Ma Lệ dường như nói chuyện với Dương Thiên Vấn rất là hợp ý, cao hứng nói: “Dương lão đệ, ta phải đi, có rảnh thì tới Ma Long tộc tìm ta. Ừm, lần này vận khí không tệ, không ngờ phát hiện một mầm tốt như vậy, không tệ, thật không tệ”. Vênh váo phóng lên trời trừng mắt nhìn về phía lão giả hồng bào, rồi mang người nghênh ngang rời đi.
Dương Thiên Vấn mỉm cười, cũng đáp mây rời đi. Bản lãnh cưỡi mây mà đi này của Dương Thiên Vấn, ngược lại khiến tất cả mọi người ở đây lau mắt mà nhìn.
Có điều, Dương Thiên Vấn cũng chẳng thèm quản nhiều như vậy, sớm rời đi là vì tị hiềm.
Rất nhanh, Dương Thiên Vấn liền rời khỏi Dược Long Thành, tìm một huyệt động bí mật, vừa chui vào, lập tức dùng Huyền quang thuật giám sát nhất cử nhất động của quảng trường Dược Long Thành, đặc biệt là hướng đi của viên Long thần Bảo Châu này.
Lão giả hồng bào thân là thành chủ của Dược Long Thành, tất nhiên không thể vỗ vỗ cái mông rời đi, mà phải lưu lại trấn giữ tràng diện, đợi đến sau khi hết thảy đều khôi phục lại yên ắng, dòng người đều tán đi cả, thì Dược Long Thành lại khôi phục bình thường.
Lão giả hồng bào mở miệng nói với người bưng Long thần Bảo Châu bên cạnh: “sứ giả tí nữa sẽ về trong tộc sao? “
“Đúng vậy, ta phải đem Bảo Châu đưa về trong tộc cất giữ”. Người kia gật đầu trả lời.
” lão phu vốn định làm bạn với sứ giả một đoạn, hộ tống Bảo Châu trở về, nhưng mà trong thành..”. Lão giả hồng bào mở miệng ngại ngùng nói.
“Hỏa Nguyên trưởng lão không cần làm điều thừa, Long thần Bảo Châu đúng là trọng yếu phi thường, nhưng mà hộ tống nó về trong tộc, có chúng ta làm là được. Trưởng lão công việc bận rộn không cần phải quan tâm”. Sứ giả nói khéo hiểu lòng người vô cùng. Lời này ngược lại là nói thật, Long thần Bảo Châu mặc dù trân quý, nhưng trên cơ bản không ai thèm đánh chủ ý với nó.
Hết thảy câu chuyện đều được Dương Thiên Vấn ở phía xa hơn mười ngàn dặm thấy vô cùng rõ ràng, chỉ cần tìm được cơ hội, liền có thể ra tay.
Dương Thiên Vấn ngay cả Long hạch cũng không thèm thí nghiệm, trực tiếp bay ra khỏi huyệt động, thân hình vừa chuyển, biến thành một trung niên nhân tướng mạo bình thường, thủ đoạn bực này, nếu gặp phải Chân thực chi nhãn, tất nhiên không có tác dụng, có điều đối với Hỏa Long tộc không có Chân thực chi nhãn thì lại là thủ đoạn giấu diếm thân phận tốt nhất.
Dương Thiên Vấn vừa bay, vừa nhìn Huyền Quang Kính loại nhỏ trên tay phải. Một đội tổng cộng bảy người, mỗi người đều có được tu luyện cấp Long đế, ở trong Dược Long Thành nho nhỏ thậm chí cả Dược Long Tinh mà nói, thân phận bảy người này có thể nói cao quý vô cùng. Mà bảy người bọn họ lại là hộ tống Long thần Bảo Châu về tộc, có thể đoán được, mặc dù công hiệu của Long thần Bảo Châu chỉ có một, nhưng ý nghĩa cùng giá trị của nó lại không nhỏ, ở dưới đại hoàn cảnh không ai đánh chủ ý với nó, vẫn an bài bảy vị Long đế hộ tống.
Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu, nghĩ thầm, cũng may là như thế, nếu không chỉ sợ cũng không phải là bảy vị Long đế đơn giản như vậy, mà lại bảy vị Long tôn.
Mặc dù Dương Thiên Vấn có dị bảo như Chỉ Tinh Dẫn Nguyệt Luân, không bị hạn chế của Truyền tống trận, nhưng dù sao phải đi theo nhân gia mới dễ động thủ.
Truyền tống sư là một long tộc hạ vị có huyền tiên đỉnh phong, bảy vị Long đế hộ tống đồ bước trên Truyền tống trận mà rời đi, Dương Thiên Vấn vội đi theo, vị truyền tống sư kia dị thường cung kính hỏi: “không biết chân long đại nhân muốn đi đâu? “
Dương Thiên Vấn cho đủ phí truyền tống, lại hỏi: “thất lạc với mấy vị đạo hữu vừa rồi, bổn tọa muốn đuổi theo”.
Truyền tống sư tất nhiên không thể nào biết thân phận của mấy vị kia, thu đủ phí tổn, vội gật đầu đáp: “mời đại nhân, lập tức có thể truyền tống ngay”.
Dương Thiên Vấn đứng ở trung ương truyền tống trận, bạch quang chợt lóe, thân hình đã biến mất.
” hoan nghênh đại nhân quang lâm Hỏa Long thành”. Truyền tống sư trước truyền tống trận cung kính thăm hỏi vị đại nhân ” long tộc thượng vị ” mới từ Truyền tống trận ra này.
Dương Thiên Vấn không nói thêm gì, thân hình vừa lóe lên liền biến mất.
Sau khi rời xa đám người ồn ào, Dương Thiên Vấn vội dùng Huyền quang thuật xem xét bốn phía, truyền tống sư vừa rồi nói nơi này là Hỏa Long thành, nói cách khác ở đây rất có thể là Hỏa Long tinh, hang ổ của bộ tộc Hỏa Long! Nếu thật để bọn họ đem Long thần Bảo Châu đưa về Thánh địa của Hỏa Long tộc, như vậy trên cơ bản liền không còn hy vọng về khỏa Bảo Châu này nữa. Dương Thiên Vấn cho dù cuồng vọng hơn nữa, cũng sẽ không ở trước khi chưa biết rõ thực lực cùng lai lịch cụ thể của Hỏa Long tộc đã mạo hiểm xông vào Thánh địa của người ta mà trộm bảo vật.
Có điều cũng may, phạm vi Hỏa Long tinh này rất lớn, là gấp Dược Long Tinh ba bốn lần. Rất nhanh, Dương Thiên Vấn đã tìm được nơi hạ lạc của bảy người ở trong Huyền Quang kính.
Tìm đúng phương hướng, thân hình của Dương Thiên Vấn hóa thành một tia chớp đuổi theo. Đến cấp bậc của Dương Thiên Vấn, cao thủ cấp bậc Long đế, chỉ cần không để chúng phát huy ra thực lực, dưới tình huống vừa lên liền chiếm trước tiên cơ, tuyệt đối có thể cầm vào tay.
Rốt cuộc, Dương Thiên Vấn ở mấy phút đồng hồ sau đã đuổi kịp bảy người, không nói hai lời, trực tiếp chuẩn bị động thủ.
Đột nhiên, bảy người ở trước khi Dương Thiên Vấn động thủ, liền phân tán ra, đem Dương Thiên Vấn bao vây trước, hơn nữa hợp lực phóng ra pháp bảo dạng lưới trong tay, ba người từ sáu phương hướng trên, dưới, trái, phải, trước, sau phong kín Dương Thiên Vấn ở bên trong.
Dương Thiên Vấn có hơi bất ngờ, bản thân vẫn chưa động thủ, động tác những người này không ngờ còn nhanh hơn mình.
“các hạ đến tột cùng là ai? Sao luôn theo dõi chúng ta? ” Sứ giả thủ hộ lấy Long thần Bảo Châu mở miệng nói, đồng thời hắn cũng là thủ lĩnh của sáu người còn lại.
“Cũng chỉ có một đường lớn, ngươi dựa vào cái gì nói ta theo dõi các người? ” Dương Thiên Vấn khó hiểu hỏi.
” hừ, từ trước khi rời khỏi Dược Long Thành, ngươi đã luôn giám thị chúng ta, ngươi còn muốn nói xạo sao? ” Sứ giả hừ lạnh một tiếng.
Dương Thiên Vấn có chút ngoài ý muốn, huyền quang thuật của mình dò xét so với thần thức còn cao minh hơn một ít, qua nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ đều không nơi nào không tới được, tu vi những người này còn thấp hơn mình, sao lại biết nhỉ?
” thuật giám thị của các hạ quả thật cao minh, nếu không phải là ta quanh năm ở cùng Long thần Bảo Châu, do nó cảnh báo, thì thật đúng là không phát hiện ra sự tồn tại của các hạ, có điều đáng tiếc các hạ bây giờ thân ở trong thiên la địa võng của chúng ta, giống như cá trong chậu”. Sứ giả đắc ý nói.
Dương Thiên Vấn nghe xong lập tức minh bạch, thì ra là thế, Long Thần Bảo Châu này không ngờ còn có công dụng mà người ta không biết như thế, ngược lại khiến người ta có chút ngoài ý muốn, đúng là tính sai rồi.
Dương Thiên Vấn thấy tung tích bại lộ, liền thản nhiên thừa nhận: “không sai, tại hạ chính là vì Long thần Bảo Châu mà đến, hy vọng mượn Bảo Châu dùng một lát, ít ngày nữa liền có thể trả lại”.
Bảy vị Long đế cũng không khỏi bị khí độ mà Dương Thiên Vấn biểu hiện ra ngoài giờ phút này cảm nhiễm, sứ giả lắc đầu ngại ngùng nói: “không được, đây là chức trách, chúng ta không thể không nghe theo, nếu các hạ quả thật muốn mượn dùng Bảo Châu, đại khái có thể dẫn người tới mượn, Long thần Bảo Châu ngoại trừ tình huống đặc thù ra, tuyệt không cho bên ngoài mượn”.
Dương Thiên Vấn lắc đầu, nếu mình đúng là Long tộc, mang theo hai con lôi giao dị chủng đến xin mượn, cũng còn có thể. Vấn đề là Dương Thiên Vấn hiểu rõ lai lịch của mình, có lẽ những Long đế này không nhìn thấu, nhưng mà đổi lại là một Long tôn, dùng mật pháp thiên kì bách quái của Long tộc, chỉ sợ vừa liếc qua là có thể nhìn thấu bản thân không phải là Long tộc, lúc đó, sẽ càng thêm phiền toái. Dương Thiên Vấn lần này cố ý biến hóa thân hình, cải biến khí tức tới đoạt bảo cũng là vì không muốn bạo lộ thân phận thật của mình.
” Một khi đã như vầy, vậy đừng trách tại hạ không nể tình”. Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút lấy thanh trường thương ra, không sai, thanh trường thương này tuy bị phong ấn, nhưng năng lực cơ bản của nó vẫn còn, ít nhất nó còn cứng rắn hơn so với thần khí bình thường. Đồng thời khải giáp thần khí bình thường cũng đừng hòng chống đỡ được công kích trực tiếp của nó.
Những tấm lưới này, không phải là vật phàm, sợ là thần khí bình thường cũng khó bổ rách những sợi lưới này, bị nhốt trong đó, còn mơ hồ có một loại lực lượng đang áp chế pháp lực bản thân. Từ mấy mặt này là có thể thấy được pháp bảo của Long giới ở mặt uy lực nếu so với giới tiên, ma, yêu thì mạnh hơn một ít. Dương Thiên Vấn vì an toàn mới lấy ra thương này. Dương Thiên Vấn ở trong nháy mắt, hội tụ ba thành pháp lực. “Roẹt ” một tiếng xé rách thiên la địa võng, trong lòng Dương Thiên Vấn liền khen thương tốt, nếu không có thương này, vậy chỉ có cách dùng Kim Giao Tiễn hoặc là bảo đao thần khí thượng vị trong giới chỉ. Mắc vào lưới này, tiên tôn bình thường cũng phải hao chút khí lực mới có thể thoát ra ấy chứ?
Sứ giả kinh hãi, trong lòng hô to: không thể nào, cho dù là Long tôn muốn ra ngoài, cũng phải tiêu tốn một ít thời gian, nhưng mà người này không ngờ lại thoát ra dễ dàng.
Không có biện pháp, ai kêu Dương Thiên Vấn “có đủ tiền” chứ? Mấy cao thủ cấp tôn có thể giống hắn thân mang mấy kiện thần khí thượng vị, mấy chục kiện thần khí trung vị, mấy trăm kiện thần khí hạ vị sao? Hơn nữa còn có một thanh thần thương bị phong ấn, nghi là tiên thiên pháp bảo, thậm chí còn có chí bảo công kích Kim Giao Tiễn?