Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Dương Thiên Vấn ra khỏi trận thế, không dám dừng lại khắc nào. Thân hình hóa thành một tia chớp, bay tới chỗ sâu của vũ trụ. Bay một lát, Dương Thiên Vấn mới nhớ ra, Thuấn Quang Vân không phải là có thần thông di động trong chớp mắt sao? Vừa niệm, dưới chân xuất hiện tường vân quen thuộc. Ngay khi ba vị Thiên Long bảo vệ đuổi theo ra khỏi trận thế, thân hình trong nháy mắt đã xuất hiện ở ngoài mấy chục vạn dặm. Sau khi Dương Thiên Vấn di động mấy cái, mới dừng lại, thở phào nhẹ nhõm, lấy bàn cờ ra nhìn thử, phát hiện một trăm năm mươi con rối triệu hồi ra, đã bị tiêu diệt hai mươi ba mươi con rồi.
Dương Thiên Vấn thầm than. Dù sao cũng là cao thủ Long tộc. Những con rối này tuy không cường đại bằng những cao thủ cấp bậc tiên tôn chân chính. Nhưng kém nhất cũng có thể đánh ngang tay với kẻ trước giai đoạn tiên tôn. Mặc dù không có lực lượng nguyên thần, nhưng cơ thể lại cường hãn đến cực điểm. Đáng tiếc gặp phải lại là cao thủ Long tộc.
Có điều, Dương Thiên Vấn ngược lại vô cùng hài lòng. Bàn cờ này mặc dù vào lúc đối mặt với cường giả chân chính, không có tác dụng quá lớn. Nhưng mà diệu dụng ở phương diện khác lại khiến Dương Thiên Vấn cảm thấy có lợi. Bàn cờ Linh Lung có thể nói là kiện thần khí mà Dương Thiên Vấn dùng nhiều lần nhất.
Thần khí cũng không cần phải uy năng cường đại tới cỡ nào. Chỉ cần dùng tiện, thì chính là thứ tốt.
Lấy Chỉ Tinh Dẫn Nguyệt Luân ra nhìn thử, phát hiện nơi này là một tinh hệ hoang vu. Dương Thiên Vấn khẽ cười, tùy tiện tìm một hành tinh hoang để đáp xuống. Ở đây khắp nơi đều là bụi nham thạch màu trắng, lộ vẻ hoang vu vô cùng.
Dương Thiên Vấn tìm một ngọn núi không cao rồi mở một hang động trong đó. Sau đó chui vào, lách mình vào tiên phủ.
“Phù —— đúng là nguy hiểm. May mà trên tay lão tử có bảo vật như bàn cờ, bằng không muốn đi cũng không dễ dàng như vậy”. Dương Thiên Vấn thở phào nhẹ nhõm.
“Đại ca, ngươi không sao chứ?” Dương Vệ xoa tay hỏi.
“Ha ha… Xem ra, hết thảy đều rất thuận lợi. Tất cả bố trí đều có chút uổng phí. Không nghĩ tới chỉ cần dùng bàn cờ đã chạy thoát rồi”. Dương Thiên Vấn cười ha hả, cao hứng nói. Mặc dù bố trí đúng là hơi nghiêm mật, nhưng chưa dùng tới lại không phải là chuyện xấu.
Đại pháp sư Minh U chán nản tiếp lời: “Haizzz ——. Ta còn tưởng là có cơ hội thử mấy cương thi mà ta mới cải tạo chứ”.
“Cái gì? Cương thi?” Dương Thiên Vấn kinh ngạc hỏi.
“Phải đấy. Ta dùng mấy thần thể lấy được cải tạo ra ba bộ cương thi. Yên tâm đi. Chúng sẽ không gây chuyện. Không có lệnh của ta, chắc sẽ không biết làm loạn”. Đại pháp sư Minh U mỉm cười.
Sắc mặt Dương Thiên Vấn có điểm cứng ngắc. Dương Thiên Vấn ngược lại không bài xích cương thi gì đó, chỉ là có chút lo lắng hai vị hồng nhan tri kỷ trong tiên phủ sẽ bị hù sợ. “Ngươi người này, không được, ta sẽ ngăn cách dãy phòng phía tây của ngươi, để tránh ảnh hưởng đến bên này”.
Đại pháp sư Minh U nhún nhún vai tỏ vẻ không sao cả. Thấy Dương Thiên Vấn không có việc gì, cũng chỉ xoay người trở về sương phòng phía tây của mình, tiếp tục làm nghiên cứu của mình.
Tiểu Bạch từ trên cánh tay Dương Thiên Vấn nhảy ra ngoài, kích động nói với Dương Thiên Vấn: “Lão đại, mau đem bảo tháp ra nhìn thử”.
Dương Thiên Vấn nhẹ gật đầu, tâm tình vô cùng vui sướng lấy ra tòa bảo tháp bảy tầng này. Suy nghĩ một chút, giọt một giọt máu lên ngọn tháp. Bảo tháp bắn ra hào quang, sau đó hóa thành một đạo lưu quang chui vào mi tâm của Dương Thiên Vấn.
Dương Thiên Vấn cũng không ngốc, vội khoanh chân ngồi xuống, ngưng thần luyện hóa.
Tiểu Bạch buồn bực một trận, chỉ đành đợi từ từ. Có điều ngay sau đó lại hưng phấn một hồi. Đợi đến khi lão đại luyện hóa xong rồi nhìn cũng giống nhau.
Bảo tháp bay vào thức hải của Dương Thiên Vấn, giống như được vật gì đó dẫn dắt. Dương Thiên Vấn đóng chặt ngũ giác, nguyên thần chìm vào thức hải. Chính lúc này, bảo tháp đã bay lên trên tam hoa nguyên thần. Hóa ra là nhận được sự dẫn dắt của bia Thông Huyền Linh Tàng. Ở dưới sự phát tán nguyên thần lực tinh khiết của bia Thông Huyền Linh Tàng từ từ luyện hóa, Dương Thiên Vấn cũng dần dần có một tia minh ngộ. Đồng thời cũng nhận được lượng lớn tin tức. Vốn tòa bảo tháp cũng có chủ vật vào thời kỳ thượng cổ. Thần hoàng thời không thông hiểu hai đại pháp tắc là thời gian và không gian trong mười đại pháp tắc. Hơn nữa lúc dần dần đạt đến cảnh giới thần hoàng, hai đại pháp tắc lĩnh vực, đã bắt đầu dung hợp từ từ. Chỉ cần vị thần hoàng này có thể hoàn toàn dung hợp hai đại pháp tắc, vậy thì sau đó sẽ tiến giai đến cấp bậc chúa tể. Vốn dung hợp lĩnh vực của hai đại pháp tắc, so với dung hợp ba lĩnh vực của chỉ một pháp tắc còn khó khăn hơn. Nhưng chỉ cần dung hợp, dù chỉ là lĩnh vực của hai pháp tắc khác nhau cũng không kém hơn uy năng của ba đại lĩnh vực của một pháp tắc dung hợp lại. Mà Thời không bảo tháp cung cấp cơ hội cho vị thần hoàng này. Bởi vậy có thể thấy được công năng huyền diệu của bảo vật này: có trợ giúp lớn lao với việc dung hợp lĩnh vực của hai đại pháp tắc thời gian và không gian. Chỉ một công năng này đã đủ để cho vô số cường giả tu luyện hai phương diện hoặc một loại pháp tắc trong đó vung tay rồi.
Trận chiến thượng cổ, chính là vì bảo vật này. Vị thần hoàng đầu tiên được xưng dưới chúa tể kia mới vì vậy mà chết. Vốn có tòa bảo tháp này, đủ để giữ lại tàn hồn. Đáng tiếc bởi vì Trấn Long đỉnh, một tia tàn hồn của vị thần hoàng này trở thành vật hi sinh cho vận mệnh của Long tộc. So ra mà nói, vận khí của Lôi Áo tốt hơn hắn nhiều.
Thời không bảo tháp thành vật vô chủ. Vô số năm sau, Dương Thiên Vấn vì cơ duyên mà chiếm được bảo vật này. Hơn nữa chiếm được một số cảm ngộ tu luyện cùng một ít trí nhớ có thể là do chủ nhân của tháp này để lại.
Ở dưới sự trợ giúp của bia Thông Huyền Linh Tàng, Dương Thiên Vấn phát hiện luyện hóa Thời không bảo tháp không ngờ dễ dàng và nhanh chóng như thế. Phải biết rằng loại thần khí cấp bậc như Thời không bảo tháp nay, hơn nữa còn nguyên vẹn không sứt mẻ gì, muốn luyện hóa nó tuyệt đối rất khó. Có khả năng tế luyện trăm năm cũng khó có thể đột phá một phần trăm của nó.
Nhưng có bia Thông Huyền Linh Tàng, Dương Thiên Vấn lại phát hiện quá trình này nhanh hơn không chỉ gấp trăm lần. Dương Thiên Vấn mừng rỡ một trận. Hóa ra bia Thông Huyền Linh Tàng kia còn có loại kỳ hiệu này? Không khỏi lại nghĩ tới, bia đá có chút tương tự với bia Thông Linh Tàng ở trong thần điện dưới đáy biển kia, trong lòng dường như có chút ngộ ra.
Dương Thiên Vấn vào lúc tế luyện bảo vật, cũng đang tiêu hóa một ít trí nhớ cùng kinh nghiệm. Trong lúc đó Dương Thiên Vấn phát hiện, chín khỏa kim đan pháp tắc khác nhau mà bản thân ngưng kết, tựa hồ là một chuyện hết sức ngu xuẩn.
Trong thần giới ở thượng cổ, những thần nhân tu luyện pháp tắc thành thần kia, đa số chỉ tu luyện một loại pháp tắc. Còn quy tắc của song pháp tắc là biểu hiện của thiên phú dị bẩm. Ghi chép cao nhất thì cũng chỉ mới bốn loại pháp tắc mà thôi. Mặc dù có thể tu luyện nhiều loại pháp tắc, là thiên phú siêu việt của một thần, nhưng cũng là một trong những biểu hiện của phế vật. Cho nên cho dù thần có loại thiên phú này, dưới tình huống bình thường cũng ít tu luyện cùng hai loại pháp tắc, bởi vì điều này thật sự quá khó khăn.
Đạo của pháp tắc, lĩnh ngộ là quá trình vô cùng gian nan. Trình độ tìm hiểu loại pháp tắc này khác biệt, thì thực lực biểu hiện ra ngoài của nó tất nhiên cũng khác.
Năm chúa tể lớn của Thần tộc thái cổ suy tàn, trong bọn họ ai mà không phải là người chỉ tu luyện một loại pháp tắc mà thành chúa tể? Mỗi một loại pháp tắc đều có ba loại lĩnh vực khác biệt. Nói thí dụ như ba đại lĩnh vực của pháp tắc thôn phệ, Dương Thiên Vấn chỉ biết đến hai loại: Một loại là Tiểu Bạch, một loại là thần thú Hắc Huyền Phệ.
Mỗi loại lĩnh vực đều theo việc tăng sự cảm ngộ về pháp tắc mà khiến cho uy lực không ngừng tăng lên. Nói thí dụ như lĩnh vực khống chế lực của Dương Vệ, vẫn chỉ dừng lại ở lĩnh vực khống chế lực tầng thứ nhất. Đạo của lĩnh vực cao tới lĩnh vực của Cửu Trọng Linh Thần, phổ biến là lĩnh vực tầng thứ nhất. Đương nhiên cũng có đặc thù, có thể nói như thế này: Có được lĩnh vực tầng thứ hai thì không nhất định là hạ vị thần. Nhưng hạ vị thần thì nhất định có được lĩnh vực tầng thứ hai.
Một loại pháp tắc có ba loại lĩnh vực, mà mấy người có lĩnh vực có người có thể cảm ngộ một loại, có người có thể cảm ngộ hai loại, có người có thể cảm ngộ toàn bộ. Mà ba loại lĩnh vực của cùng một pháp tắc ở dưới tình huống cảm ngộ pháp tắc đủ thâm sâu thì có thể dung hợp. Mà lĩnh vực sau khi dung hợp, uy lực của nó tất nhiên sẽ cường đại hơn uy năng của chỉ một lĩnh vực. Chúa tể chính là chỉ một cường giả siêu cấp dung hợp ba loại lĩnh vực của một pháp tắc hơn nữa đã tu luyện ba loại lĩnh vực từ tầng 8 trở lên.
Nói thí dụ như ba đại lĩnh vực của pháp tắc lực lượng, theo thứ tự là lĩnh vực khống chế lực, lĩnh vực trọng lực, lĩnh vực lực đẩy. Nếu Dương Vệ có thể lĩnh ngộ thêm lĩnh vực trọng lực, hơn nữa dung hợp với lĩnh vực khống chế lực của hắn, vậy thực lực tuyệt đối cường đại hơn so với hạ vị thần. Cho dù là hai loại lĩnh vực dung hợp đều chỉ có cảnh giới tầng thứ nhất cũng cường đại hơn chỉ một lĩnh vực tầng thứ hai. Nếu như là dung hợp ba loại lĩnh vực, như vậy người này sẽ có tiềm chất trở thành chúa tể.
Đừng tưởng rằng dung hợp lĩnh vực quá dễ, nếu không chúa tể sẽ không đáng giá.
Đầu tiên, phải lĩnh ngộ ba đại lĩnh vực, đây là yêu cầu đầu tiên. Trên cơ bản thần nhân có thể trực tiếp bỏ qua tầng 9. Thứ hai, dung hợp lĩnh vực là ở dưới tình huống cảm ngộ pháp tắc cực sâu sắc mới có khả năng này, không đạt tới cấp bậc Thần vương trở lên, ai dám khẳng định là cảm ngộ pháp tắc đủ sâu sắc? Mà ở vào chính lúc này, lĩnh vực bản thân đã đạt tới trên tầng 6. Đẳng cấp lĩnh vực càng cao, dung hợp lại càng gian nan. Bởi vì chỉ có lĩnh vực tầng thứ nhất thì khó khăn khi dung hợp mới thấp nhất. Lĩnh vực tầng 1 bình thường chỉ có cấp bậc linh thần mới có thể có được. Linh thần cảm ngộ pháp tắc cực kỳ sâu sắc, căn bản sẽ hư vô mờ mịt giống mây trời. Thứ ba, nếu những yêu cầu trước ngươi đều đạt được, vậy thì còn phải xem cơ duyên của ngươi. Về phần là cơ duyên gì, vị thần hoàng đầu tiên được xưng dưới chúa tể này cũng không biết.
Được rồi, đây mới chỉ là một pháp tắc. Vậy dung hợp lĩnh vực của song pháp tắc lại càng thần thoại hơn. Trong truyền thuyết, sau khi dung hợp lĩnh vực của song pháp tắc, sẽ thành chúa tể siêu việt, trở thành thần chí cao trong vũ trụ! Đương nhiên, đây chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Người ghi lại bốn pháp tắc cực mạnh trong lịch sử, từ thời kì thái cổ đến thời kỳ thượng cổ, hắn cũng chỉ là thượng vị thần. Bởi vì pháp tắc quá nhiều, phải lĩnh ngộ từng cái, đạt tới trình độ nhất định mới có thể đột phá. Nhưng người này quả thật cũng vô cùng có nghị lực. Vào lúc thượng vị thần, đã dung hợp lĩnh vực của hai loại pháp tắc khác biệt. Thực lực của hắn vào lúc thượng vị thần cũng không thua thần vương bình thường.