Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Tên mập và Dương Thiên Vấn đều cau mày, suy nghĩ đối sách, biện pháp đơn giản nhất, chính là Dương Thiên Vấn ẩn thân ở trong Thời không bảo tháp, để cho bọn người mập mạp mang qua cửa, như vậy “kính chiếu yêu” cho dù trâu bò hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể chiếu ra Thời không bảo tháp sao? Nhưng đây cũng là biện pháp ngu xuẩn nhất, Dương Thiên Vấn cũng không dám tùy ý công bố Thời không bảo tháp, thần hoàng người ta ở thời kỳ thượng cổ tinh thông pháp tắc thời gian cùng pháp tắc không gian đều bởi vì thất phu vô tội, mang ngọc có tội mà bị bao vây tiêu diệt đến tử, địa tiên nho nhỏ như Dương Thiên Vấn, thần thông cao lắm là có thể so với trung vị thần sơ kỳ, nào dám làm lộ sự hiện hữu của nó.
Cho nên phương pháp này không đơn giản nhất.
” đúng rồi, có thể đi vòng qua đây không? ” Dương Thiên Vấn khẽ mở miệng hỏi.
Tên mập cười khổ, chép chép miệng trả lời: “Thật ra ngươi cũng thấy đấy, trên quan đạo này, đều bị hạ cấm chế, chỉ có thể bay lên trời, không thể chui xuống đất, hơn nữa quan đạo gần đây canh gác cực kỳ nghiêm ngặt, chính là để phòng ngừa người khác nhập cư trái phép”.
Dương Thiên Vấn không nói gì, bây giờ phần lớn mọi người đều dựng lại, nghỉ ngơi ở ven đường. Nhưng vậy cũng không phải là biện pháp, ừm, tất phải nghĩ biện pháp trà trộn qua được.
“Được rồi, ta có biện pháp”. Tên mập giống như hạ quyết định gì đó, khẽ lên tiếng: “Trong tay ta có tòa thần điện, ta đem ngươi thu vào trong thần điện, lừa qua là được rồi”.
Dư Nguyên Đông nghe xong kinh ngạc đến độ tròng mắt đều sắp rớt ra, Dương Thiên Vấn mới tới Thần giới chỉ mấy trăm năm, cái gì cũng đều không hiểu, giống như Hai lúa, không có cảm giác gì, không phải là chưa từng gặp qua, nghiêm khắc mà nói, Dương Thiên Vấn có được Thương tiên phủ chính là thần điện phiên bản Tiên giới. Hơn nữa ngay cả thần điện thẩm phán của Lôi thần thái cổ lúc trước, Dương Thiên Vấn cũng từng tiến vào ngắm qua, cũng không cảm giác được gì.
Nhưng Dư Nguyên Đông sống ở Thần giới, lưu lạc khắp nơi, kinh nghiệm phong phú, kiến thức coi như là hơn người khác, thần điện này là thứ không phải người bình thường có thể có được, ít nhất mà nói một thương nhân hạ vị thần nho nhỏ làm sao có thể có được một tòa thần điện ngay cả đại đa số thiên thần đều hâm mộ không thôi? Cho dù là thần điện thấp kém nhất, cũng sẽ có rất nhiều người muốn đoạt lấy. Có thể nói như thế này, có được một tòa thần điện thấp kém nhất, cũng có thể bảo đảm một vị linh thần có thể bảo vệ tánh mạng ở trước mặt trung vị thần.
Muốn luyện chế thần điện, cũng không phải là thần minh bình thường có thể làm được. Đầu tiên, tài liệu luyện chế đủ để khiến phần lớn gia tộc hạng hai hạng ba phá sản. Tiếp theo, phải tinh thông đạo luyện khí, điểm này ở trong phạm vi Thần giới cũng có một số người có thể làm được, nhưng số lượng quá nhỏ, ít nhất cả Hành Dương lĩnh cũng chỉ mười mấy hai mươi người có thể đạt tới yêu cầu này. Cuối cùng, cần một vị thần hoàng tinh thông pháp tắc không gian! Hai điều kiện đầu không tính là gì, điều kiện cuối cùng này liền quyết định tính hiếm có của thần điện. Đương nhiên, đây là dưới tình huống bình thường, không phải dưới tình huống bình thường à, cũng có một thần minh bình thường vận khí tốt đến cực điểm có thể có được thần điện thời kỳ thượng cổ.
Ở trong suy nghĩ của Dương Thiên Vấn, thần điện chính là thứ cùng loại với tiên phủ. Thật ra ở mặt bản chất vẫn có chỗ khác nhau, thần minh thần điện có diệu dụng khác, có điều việc này tạm thời nói sau, bỏ qua không nhắc tới.
Nhưng không thể nghi ngờ, thần điện trong tay tên mập có thể cam đoan Dương Thiên Vấn lừa vượt qua kiểm tra. Có điều, nơi này lắm thầy nhiều ma, cũng là một đại phiền toái, nếu lộ ra trong tay tên mập có thần điện, quả thật không dám bảo đảm những thần nhân được thuê này có thể đột nhiên làm khó dễ hay không.
Mấu chốt chính là ở thao tác làm việc này, thao tác mà tốt, thì mọi việc đại cát, không có chuyện gì, nếu thao tác không tốt, liền có điểm nguy hiểm.
“Chư vị, chúng ta lên đường thôi”. Tên mập gọi mọi người đang nghỉ ngơi.
” Mọi người đi thôi”. Mấy Trung Vị Thần đứng dậy hô, tên mập lựa chọn đi quan đạo, điều này làm cho mọi người có vài phần thiện cảm, cho nên cũng nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của tên mập ở một trình độ nhất định.
“Các vị, thực không dám giấu diếm, phía trước có một trạm kiểm soát, hẳn là thiết lập vì tại hạ, ừm, nếu chư vị nguyện ý giúp đỡ, qua trạm kiểm soát này, ta đáp ứng cho trả thù lao gấp đôi cho mọi người, thế nào?” Tên mập cười tủm tỉm, mở miệng nói.
Dương Thiên Vấn đang định nói gì đó, Dư Nguyên Đông kéo Dương Thiên Vấn lại, khẽ lắc đầu, truyền âm nói: “Vấn đề mà tiền có thể giải quyết liền không phải là vấn đề, ngươi yên tâm đi, người có được thần điện há có thể để tâm tới chút tiền tài ấy? “
Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút, hình như mình cũng không thiếu tiền, đừng nói gấp đôi, cho dù gấp mười, gấp trăm lần, Dương Thiên Vấn cũng cấp nổi, thậm chí con mắt đều không cần nháy xuống.
“Đây là tất nhiên! ” mọi người là người làm thuê, bảo tiêu một chuyến này, tất nhiên là đối lập với những thần minh cường đạo kia, hơn nữa có thiện cảm với tên mập, lại trả thù lao, mọi người tất nhiên đều gật đầu đồng ý.
“Rất tốt, đa tạ mọi người, mọi người yên tâm, chỉ cần mọi người giả bộ như không có chuyện gì là được”. Tên mập không giải thích nhiều, “Dư huynh, ngươi mang theo mọi người lên đường trước đi, ta lưu lại cùng với Dương huynh, có chút chuyện muốn dặn dò”.
Dư Nguyên Đông hiểu ý gật đầu, mang theo mọi người đi trước một bước, mục đích của mập mạp rất rõ ràng, chính là đem tất cả mục tiêu tập trung ở trên người một mình hắn, từ đó yểm hộ thân phận của Dương Thiên Vấn.
Đội ngũ rời khỏi, qua một hồi lâu, mập mạp mới từ đằng sau đuổi theo.
Tất cả mọi người không phải là kẻ ngu, mặc dù thiếu đi một người, nhưng cũng không ai hỏi nhiều, dù sao việc không liên quan đến mình, chỉ cần điềm nhiên như không, thì có thù lao gấp đôi, thật sự rất đơn giản.
Rất nhanh thương đội của tên mập đã tới chỗ trạm kiểm soát, giao phí qua đường, sau đó từng người từng người soi gương, bởi vì Dương Thiên Vấn bây giờ đã ở trong thần điện của tên mập, cho nên kính này cho dù lợi hại hơn nữa, tất nhiên cũng chiếu không ra gì. Đoàn người liền vượt qua trạm kiểm soát, cưỡi giác mã rời đi.
Bởi vì không dám bảo đảm phía trước có trạm kiểm soát như trước hay không, cho nên tên mập cũng không vội đem Dương Thiên Vấn phóng xuất. Trên nửa đường, phát thù lao gấp đôi theo như đã đáp ứng, mọi người sau khi lấy được tiền, lại càng thiện cảm hơn với cố chủ mấy phần.
Dương Thiên Vấn ở trong thần điện của tên mập, so sánh một phen, độ dày linh khí có thể ngang hàng ở trong Thời không bảo tháp của mình, Dương Thiên Vấn có thể suy đoán đại khái được thần điện này xem như là thần điện vô cùng không tệ, có thể cùng sánh với tầng ba của Thời không bảo tháp, không tốt mới là lạ.
Kích cỡ hẳn xấp xỉ với tiên phủ, Dương Thiên Vấn cũng không có ý định đi dạo, đả tọa luyện khí ngay trong đình viện của thần điện, chậm rãi chờ đợi.
“Dương huynh, chúng ta đã an toàn vượt qua hạp cốc này, không bằng ngươi đợi ở bên trong, đợi đến khi ra khỏi cụm Xà sơn này, ngươi trở ra cũng không muộn”. Thanh âm của tên mập truyền vào.
“Cũng tốt, cứ dựa theo ngươi nói mà làm”. Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút, dù sao quan đạo chỉ cần giao tiền, cũng không gặp phải chuyện cướp bóc, cho nên dù ở bên ngoài cũng chẳng có việc gì làm.
” vị trí ngươi đang đứng là khu nam của thần điện, là chỗ cho khách ở, khu bắc thì nuôi một đám giác mã, khu đông là chỗ điện chủ, khu tây là chỗ du ngoạn, ở đó trồng một ít linh dược, Dương huynh cứ thoải mái mà hái”. Tên mập hào sảng nói.
Dương Thiên Vấn khách khí trả lời: “ta hiểu, không cần để tâm”.
Dương Thiên Vấn cũng không có ý đi loạn khắp nơi, ngồi tìm hiểu sự huyền diệu của thần thông Ngũ Sắc Thần Quang. Tiến độ tu luyện gần đây rất khiến người ta thất vọng, mặc dù tới Thần giới mấy trăm năm đã đạt đến linh thần đỉnh phong, tốc độ như vậy ở cả Thần giới mà nói đều vô cùng nhanh chóng. Nhưng nếu dựa vào thế giới trong bảo tháp mà nói, đó chính là hơn mười vạn năm, hơn mười vạn năm mới tu luyện đến linh thần đỉnh phong, cũng không có gì đáng để kiêu ngạo.
Dương Thiên Vấn rất không hài lòng đối với tiến độ tu luyện của mình, sao cảm giác có Thời không bảo tháp mà tiến triển còn chậm hơn không có Thời không bảo tháp?
Thật ra, Dương Thiên Vấn đề thăng cảnh giới của thần nhìn thì rất đơn giản, đến sau cản giới của thần, gian khổ khi cần tăng lên một cấp tuyệt đối đủ để một phàm nhân tu luyện tới tiên đế thậm chí tiên tôn.
Đây là thứ nhất, thứ hai là vì Dương Thiên Vấn mang rất nhiều pháp tắc, mặc dù tiến độ những pháp tắc này cũng không quấy nhiễu lẫn nhau, hơn nữa sau khi pháp tắc tương dung với thể thần, cũng sẽ không trở ngại hắn tiến giai. Nhưng khiến người ta khó xử chính là Nguyên thần của Dương Thiên Vấn căn bản không chung đường với pháp tắc.
Tu luyện tiên đạo, là dùng Nguyên thần cảm ngộ pháp tắc, sau đó dung hợp Nguyên thần với pháp tắc, cuối cùng ký thác Nguyên thần vào hư không, còn tu đạo thành thánh, vạn kiếp bất diệt.
Nhưng bởi vì có chút ngoài ý muốn, sáu loại pháp tắc của Dương Thiên Vấn không cái nào tương dung với Nguyên thần, ngược lại tương dung với thể thần. Hai loại thần công, hai quy tắc vũ trụ, kết quả sau khi dung nhập vào nhau chính là 《 Đại Đạo Thiên Diễn Biến 》, công pháp thì do Dương Thiên Vấn sáng tạo ra, nhưng đây chỉ là lý luận, thực tế như thế nào, chỉ có trời mới biết. Cho nên, không cưỡng cầu tu luyện, cứ thuận theo tất nhiên.
Cũng may, Nguyên thần luôn từ từ trở nên mạnh mẽ, lại hợp với nguyên lý tích dày phát mỏng, cho nên Dương Thiên Vấn cũng không lo lắng về việc tiến giai.
Tìm hiểu Ngũ Sắc Thần Quang, chẳng khác nào là tìm hiểu về ngũ hành pháp tắc, tìm nguồn gốc chính là đạo pháp tự nhiên. Thật ra Dương Thiên Vấn cũng biết dừng lại càng lâu ở giai đoạn trụ cột cảnh giới linh thần này, đối với sẽ càng làm cho nền tảng vững chắc, vì vậy, Dương Thiên Vấn cũng không sốt ruột đột phá đến hạ vị thần, dù sao hắn cũng không muốn tu hành đến bôn ba lao lực.