Nhóm dịch: Ngạo Thiên Môn
Hai mươi ba người cũng không có áp lực quá lớn, hơn nữa Thiên Thần đỉnh phong trong hai mươi ba người này cùng lắm thì chỉ có ba người mà thôi. Nhưng sự biến hóa đâu có thể hoàn toàn như ý của người?
Tuy rằng Dương Thiên Vấn nói một câu thanh tràng lập tức có một nửa người rời đi, nhưng đáng tiếc, từ bổn phương tám hướng lại có một đám mới vọt tới. Mục đích của bọn họ rất rõ ràng, chính là đến để giúp vui, hoặc nói là đục nước béo cò.
Lần này lại gia tăng hơn hai mươi người, làm cho Dương Thiên Vấn trong lòng không khỏi cười khổ. Dương Thiên Vấn cũng không e ngại gì. Chẳng qua, nếu đối chiến với gần năm mươi vị Thiên Thần bằng thực lực thực sự của chính mình, Dương Thiên Vấn tuyệt đối lựa chọn trốn chạy trước tiên, không có gì phải giải thích. Nhưng nay đã trọng luyện Thập Tuyệt đại trận, mượn dùng uy lực trận pháp đối phó với những người này cũng không có gì phải nói.
Dương Thiên Vấn có chỗ dựa vào tự nhiên không sợ những tên thấy lợi tối mắt này.
Dương Thiên Vấn nhìn kĩ hai mươi mấy vị đồng đạo đang tới, nhẹ giọng mở miệng nói: “Các vị, thực sự xin lỗi, chúng ta có chút việc riêng cần xử lý, cần thanh tràng, xin các vị cấp cho mặt mũi”.
“Ngươi nghĩ ngươi là ai?” Một âm thanh vang lên. Nói chuyện là một người trẻ tuổi có tu vi Thiên Thần thượng giai, nhìn qua đặc biệt tinh thần, ánh mắt mang theo một loại tài trí hơn người. Phía sau lưng đứng ba vị Thiên Thần đỉnh phong, năm vị Thiên Thần thượng giai giống như thủ hạ, càng giống như cao thủ bảo tiêu, rất rõ đây không phải là người bình thường.
Nhưng người có mặt ở đây, sau khi nhìn thấy người thanh niên này, liền cẩn thận suy tư một phen, cũng lộ ra một chút ngạc nhiên. Sau khi kinh ngạc một lúc liền trở lại bình thường, cũng thoải mái không ít.
Dương Thiên Vấn mỉm cười khẩu khí khách khí nói: “Nếu có ngộ thương, như vậy sẽ không tốt cho lắm”.
Hai mươi ba người lưu lại sau cùng, nhìn thấy bộ dạng biểm cảm bình thản ung dung của Dương Thiên Vấn, tâm dần dần cũng bình tĩnh lại, cẩn thận đánh giá Dương Thiên Vấn một phen, cảm thấy mười phần không thể tưởng tượng được. Một Thiên Thần trung giai có cái bản lĩnh gì mà trong tình huống như vậy còn có thể chuyện trò vui vẻ?
Người kia cười nhếch mép, trả lời: “Nghe ngươi nói tìm được một viên Hồn Châu La Sát lớn bằng nắm tay? Hãy giao cho thiếu gia của ta đi, thiếu gia đảm bảo với ngươi, chỉ cần giao viên Hồn Châu La Sát là ngươi có thể đi” Ngụ ý là ngươi không giao Hồn Châu La Sát thì cẩn thận cái mạng nhỏ của ngươi.
Dương Thiên Vấn cảm thấy cười khổ. Cái thần giới này sao nhiều người tự cho là mình đúng như vậy? Nói dể nghe là tự tin còn khó nghe chính là tự phụ.
Thật ra nghĩ đến cũng bình thường. Dù sao thần giới cũng là thế giới bậc cao. Thần nhân nơi này, người nào mà không có một chút tính cách?
Tuy rằng Dương Thiên Vấn không nghĩ sẽ giết nhiều người. Chẳng qua, dưới tình huống như vậy cũng không phải do Dương Thiên Vấn: “Được rồi. Ta đi thì mọi người cũng tự tan thôi”.
Ở đây mọi người nhìn Dương Thiên Vấn với ánh mắt như nhìn kẻ ngốc.
“Ta nói vị bạn hữu này có phải ngu ngốc không? Ngươi chưa lấy ra đồ mà muốn rời đi sao?”
…
“Thiếu gia chúng ta cần gì phải ở đây, đi thôi” Một trong ba vị Thiên Thần đỉnh phong bảo hộ cho người trẻ tuổi cùng mở miệng nói.
“Thiếu gia,ta cũng đồng ý với bọn họ, thật sự ở đây không thích hợp với thân phận của người” Một Thiên Thần đỉnh phong khác cũng đồng ý nói.
“Ta nói hai vị, lá gan của các ngươi có phải càng ngày càng nhỏ hay không? Chẳng lẽ các ngươi thực sự sợ Thiên Thần trung giai nho nhỏ kia?” Vị Thiên Thần đỉnh phong thứ ba cũng không cao hứng, theo hắn thấy, một Thiên Thần trung giai nho nhỏ chẳng khác gì thịt bò trên thớt mà thôi.
“Được rồi, tại sao chúng ta phải sợ một Thiên Thần trung giai nho nhỏ như hắn? Nếu chúng ta thực sự rời đi thì chúng ta đâu còn mặt mũi gì nữa?” Người trẻ tuổi mặc cho hai vị Thiên Thần đỉnh phong khuyên bảo, ngạo khí mười phần đáp.
Mặt mũi, nó giá trị bao nhiêu?
Dương Thiên Vấn lắc lắc đầu, tự làm bậy thì không thể sổng được.
“Cho các ngươi thời gian ba giây cuối cùng, nếu không đi thì vĩnh viễn sẽ không đi được” Dương Thiên Vấn cường thể lên, đối với đàn gảy tai trâu, bọn người kia xứng đáng bị như vậy. Nhìn những người ban đầu chạy giữ lấy mạng mới thực sự thông minh chân chính.
Một cái pháp bảo dạng đinh tấn công về phía Dương Thiên Vấn,từng đạo lĩnh vực vô hình hướng Dương Thiên Vấn đánh tới.
Dương Thiên Vấn lóe lên một cái, né ra sau, sau đó tâm niệm vừa động, chỉ trong nháy mắt bốn phía đã là một mảng hắc ám. Thật ra hơn năm ngàn thước dưới đáy biển này vốn là một mảng hắc ám. Loại hắc ám này bình thường đối với thần nhân mà nói cũng không là gì cả. Nhưng loại hắc ám này thực sự là hắc ám. Không, phải nói là một mảng hỗn độn mới đúng.
Sau đó mười thanh kì phiên làm thành một vòng, lập tức dựng lên, mười thanh kì phiên phân biệt là: Thiên tuyệt, địa liệt, phong hống, hàn băng, kim quang, hóa huyết, liệt diễm, lạc hồn, hồng thủy, hồng sa.
Mọi người căn cứ vào vị trí đứng khác nhau: địa thủy phong hỏa, lôi đình hồng sa, kim quang huyết hải, nhất nhất xuất hiện, giống như khi trời đất sơ khai hỗn loạn không chịu nổi, thời kì các loại năng lượng tàn sát bừa bãi.
“Cái này lên đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra?” Người trẻ tuổi sợ hài, lĩnh vực vô hình căn bản không ngăn được năng lượng này xâm nhập, chỉ có lĩnh vực hữu hình và thần khí phòng ngự mới có thể ngăn cản được. Nhưng cũng không phải kể sách lâu dài, bởi vì nhân lực là có hạn.
“Thiếu gia, chúng ta tựa như ở trận pháp của người khác, đây là trận pháp do người kia bày ra”.
“Hừ, ta sớm nói không cần xen vào việc của người khác, cái này thì tốt rồi” Thiên Thần đỉnh phong vừa rồi đưa ý kiến phản đổi vừa đưa pháp bảo chống đỡ vừa nói.
“Do thiếu gia ra lệnh” Hai Thiên Thần đỉnh phong nghe nói như thế nhanh ôm quyền trả lời.
“Kế hiện nay, chỉ có phá trận mà ra“ Một Thiên Thần đỉnh phong trẻ tuổi nhanh nói.
“Phá trận? Chúng ta ai cũng không thông trận pháp, muốn phá trận này chỉ có dùng cường lực để phá. Mấy người chúng ta liên thủ thử một lần xem sao” Thiên Thần trung niên đề nghị nói.
“Tốt!” Đề nghị này không ai phản bác, ba Thiên Thần đỉnh phong liên hợp. Năm Thiên Thần thượng giai dùng pháp lực mạnh nhất để phá trận.
Dương Thiên Vấn quan sát tất cả, bởi vì một lần này người tiến vào không ít.
Uy lực trận pháp mà nói sẽ phân tán một ít, bất quá Dương Thiên Vấn phỏng chừng một nén hương là người sẽ chết sạch.
Động tác của đám người thiếu gia kiêu ngạo bên kia, Dương Thiên Vấn cũng không ngăn cản, bởi vì Dương Thiên Vấn cũng muốn hiểu biết một chút, xem bọn hắn có thể tạo thành ảnh hưởng đối với trận pháp.
Những người khác cũng học dạng này, đều tự dùng tuyệt chiêu, tập hợp lực của mọi người mạnh mẽ phá trận.
“Lão đại, ngươi không ngăn cản bọn họ sao? Chúng có sáu vị Thiên Thần đỉnh phong, mười mấy tên Thiên Thần thượng giai hợp lực” Tiểu Bạch có chút lo lắng nói.
“Được rồi, yên tâm trọng luyện đại trận này tuy rằng lần đầu tiên tiến vào nhiều cao thủ như vậy, nhưng mà ta tin tưởng tinh phẩm mà ta hao phí sức lực tạo ra không phải dễ dàng bị phá như vậy, đám người này cũng giúp ta thử một lần, xem trận này có thể làm gì được Thần Vương hay không” Dương Thiên Vấn thật ra mười phần bình tĩnh.
Tiểu Bạch hiểu rõ gật đầu nói: “Nếu hơn mười vị Thiên Thần hợp lực cũng phá không được trận pháp này thì đại biểu trận này đối với Thần Vương có lẽ thực sự có tác dụng”.
“Chẳng có lẽ là như vậy!” Dương Thiên tự tin hừ lạnh nói, nếu tu vi của mình cao thêm một ít, bằng vào trận này, thì có thể thực sự khiêu chiến với cấp bậccao hơn.
***
“Oành…” Một tiếng nổ vang lên, mười thanh kì phiên của Thập Tuyệt trận không mảy may rung động, một đòn tập hợp lực lượng toàn thân của đám đông Thiên Thần kia cũng không có hiệu quả gì.
Dương Thiên Vấn là người chủ trận cảm thấy tâm thần chấn động hai cái rồi khôi phục bình thường, năng lượng cường đại đã bị đại địa khống chế.
“Quả nhiên Tuyệt trận chính là Thập Tuyệt trận, trừ khi bọn họ có thể tìm được ta, đem ta xử lý, nếu không bọn họ chắc chắn chết ở trong trận” Dương Thiên Vấn nhẹ giọng thở dài, thực sự hài lòng với uy lực của Thập Tuyệt trận.
“Không, không có khả năng!” Người trẻ tuổi họ Quan dại ra, hơn mười vị Thiên Thần hợp lực lại hoàn toàn không có tác dụng. Sau một lúc dại ra ngăn ngủi, hắn lấy ra một cái pho tượng, pho tượng này khắc là một lão giả mặt hàm sát khí. Thần kỳ nhất là pho tượng này làm cho người ta cảm giác là nó sổng.
Hiển nhiên, Dương Thiên Vấn cũng thấy được pho tượng này, Thiên Vấn có thể cảm giác được một cỗ ý cảnh đặc thù ở trong đó, uy lực cường đại. Vượt xa uy lực của Thiên Thần, cảm giác thật giống khi năm đó lần đầu tiên ở trước mặt mấy vị Ma quân, Tiên quân triệu hồi uy năng pháp tắc vậy. Đó là một loại chênh lệch một trời một vực.
Pho tượng này cũng không đơn giản. Một lực lượng rất mạnh từ trên pho tượng truyền ra. Sau đó mơ hồ có thể thấy được một cái ảo ảnh già nua.
“Lão đại, thật phiền toái, cái này tựa như là thuật phân thần hóa thân của Thần Vương” Tiểu Bạch lên tiếng nhắc nhở.
Dương Thiên Vấn nhớ trước kia đã từng gặp Tham Lang Thần Vương sử dụng cái phân thần hóa thân kia, lắc lắc đầu nói: “Không cần lo lắng, chỉ là một cái phân thần hóa thân của Thần Vương mà thôi, còn nhìn không thấy ta tồn tại” Có Thập Tuyệt trận ngăn cách thì cái phân thần hóa thân của Thần Vương này cũng không là gì.