Chỉ có thể nói những người này đứng quá tập trung, quá xui xẻo.
Chỉ là vào lúc này, phía chân trời thứ một ảnh mơ hồ lao đến. Thần thức Dương Thiên Vấn bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm, người này tiến vào phạm vi thần thức Dương Thiên Vấn, Dương Thiên Vấn đã phát hiện ra hắn.
Dương Thiên Vấn thầm mắng trong lòng. Thật sự lo lắng cái gì cái đó sẽ tới. May mắn người xông tới đây chỉ là một Thần vương mà thôi, một trung vị Thần vương, ở trước mặt Dương Thiên Vấn còn chưa đủ. Chẳng qua Dương Thiên Vấn đang thao túng Thôn Thiên tử hồ lô, vạn nhất đối phương dùng phương thức quần chiến, phá hủy tiến trình của Thôn Thiên hồ lô, vậy những Thiên thần còn lại đã bị hấp lực hồ lô bị bắt được sẽ tứ tán mà chạy.
Số lượng Thiên thần khổng lồ này chỉ cần một phần tán loạn, Dương Thiên Vấn thật không ứng phó nổi.
Dương Thiên Vấn, đối với Thần vương đang bay tới, dùng một Hóa lôi chỉ, cường hãn sinh diệt Tử Lôi, hóa thành một đạo lôi quang bắn thẳng đến đối phương.
Đối phương cũng chú ý tới công kích của Dương Thiên Vấn, khinh thường mà cười nhạt. Cách xa như vậy, loại công kích này làm sao có thể có hiệu quả? Thả người muốn né tránh.
Thế nhưng đầu vai hắn vừa mới khẽ động, dưới động tác đột ngột mà ngừng lại, chỉ thấy kia thần quang trong hai mắt tan rã, trong ánh mắt lóe ra vẻ nghi hoặc không cam lòng, phía trên mi tâm có một lỗ thủng lớn chừng ngón cái. Một trung vị Thần vương cũng bởi vì nhất thời khinh địch mà mất mạng.
Hóa lôi chỉ của Dương Thiên Vấn, chính là một mãng xà ba đầu cửu cấp tinh thú cũng có thể giết chết cường hãn thần thông, sinh diệt Tử Lôi, sống chết sẽ không do mình nữa. Cho nên Hóa lôi chỉ không trúng sẽ lại bỏ đi, đánh trúng chỗ hiểm, coi như là không thể nghi ngờ Thần Hoàng cũng phải chết.
Những Thiên thần này vừa mới bay lên một chút hy vọng đều đã tan vỡ, thảm số lấy cầu xin tha thứ lấy. Dương Thiên Vấn gia tăng pháp lực đưa vào, tốc độ nuốt hấp của hồ lô cũng nhanh hơn vài phần.
Đây cũng không phải là một điềm báo. Hóa lôi chỉ có thể nháy mắt giết Thần vương kia cũng có phần may mắn. Người này lẩn tránh quá muộn. Bất kỳ một Thần vương nào, một Hóa lôi chỉ đánh lại từ cách mấy ngàn dặm, chỉ cần sớm tránh né đều có thể né tránh.
Hóa lôi chỉ tuy mạnh, thế nhưng sau khi bắn ra, không phải do điều khiển nữa Dương Thiên Vấn. Nó không thể như phi kiếm, có thể thu tùy tâm, tự do chuyển hướng.
“Không có người cứu được các người. Các người nên sớm chết đi.” Dương Thiên Vấn hừ lạnh một tiếng nói. Thế lực thần bí này có thể mang đội hình khổng lồ như vậy tới bắt mình, phải có giác ngộ tổn thất vô cùng nghiêm trọng! Trên trăm vị Thần vương với ba Trung Vị Thần Hoàng, ta quả thật không trêu chọc nổi, thế nhưng hai nghìn vạn Thiên thần này Lão Tử sẽ không khách khí mà ăn.
Đừng để cho ta hiện các ngươi sào, nếu không mỗi ngày ta đều thu hơn mười vạn Thiên thần. Không phải ta sẽ biến các người thành tư lệnh không quân sao?
Thời gian đang từ từ chuyển dời, nhân số hồ lô hít vào càng ngày càng nhiều, đoán chừng chí ít có 1500 vạn Thiên thần bị hít vào lô bên trong Thôn Thiên tử hồ. Từ lần một Thần vương đó xông đến, không còn người đến quấy rối Dương Thiên Vấn làm việc. Lúc này, lĩnh vực bao trùm phạm vi vạn dặm đã biến mất.
Dương Thiên Vấn muốn đi bất kỳ lúc nào cũng có thể đi. Trên thực tế, Dương Thiên Vấn có ý định dẹp xong năm trăm vạn Thiên thần còn sót này thì sẽ tránh người.
Số lượng Thiên thần vẫn còn bên ngoài miệng hồ lô trời càng ngày càng ít, bốn trăm bảy mươi vạn, bốn trăm sáu mươi vạn… Hầu như cách mỗi mấy chục hơi thở thì có mười vạn Thiên thần bị nuốt vào trong hồ lô, mà nhóm người đi vào trước hết, giờ phút này chỉ sợ tinh hồn trở thành chất dinh dưỡng của hồ lô, tàn thân thể đã hóa thành nước đặc.
Ba hồ lô Dương Thiên Vấn tháo xuống đều có chút tà môn, Tịch Tà kim hồ lô hấp thu tất cả năng lượng, hóa thành Tiên Thiên chân thủy. Lục Thần huyết hồ lô hấp thu thần hồn tinh nguyên của kẻ bị giết luyện hóa tiến vào trong đạo huyết quang khủng bố kia, hấp được càng nhiều, uy lực tự nhiên càng mạnh. Mà Thôn Thiên tử hồ lô, dùng số lượng thủ thắng, hấp thu rất nhiều thần nhân, thần hồn tinh nguyên bị tiêu hóa hết, sau đó tàn thân thể hóa thành nước đặc, những nước đặc này cũng có năng lực ăn mòn rất mạnh.
Ba hồ lô này không hổ là được kết xuất ra từ một cây, cho ra những điểm giống nhau.
Ngay khi Dương Thiên Vấn sắp kết thúc công việc, bốn đạo thân ảnh từ phía sau Dương Thiên Vấn mấy ngàn dặm lao đến. Dương Thiên Vấn cũng phát hiện ra bọn họ, quét hình một chút, đều là cao thủ cấp bậc Thần vương.
Dương Thiên Vấn không để ý đến bọn người kia, nắm chặt thời gian nhất định hấp thu toàn bộ năm mươi vạn Thiên thần còn sót lại.
Hơn mười hơi thở, bốn Thần vương đã tiếp cận Dương Thiên Vấn, sau đó đồng thời ra tay, bốn đạo hào quang sắc thái khác nhau bắn qua, mang theo uy áp pháp tắc mơ hồ. Đồng thời tất cả còn lấy ra binh khí cầm trong tay, toàn lực đánh tới chỗ Dương Thiên Vấn.
“Phải liều mạng sao? Không phải là tiêu diệt hai người các ngươi dù thế nào thủ hạ mà thôi.” Dương Thiên Vấn nhìn hai nhóm một trước một sau này. Tổng cộng tám đạo công kích, nhìn ra được bọn người kia đều mang hết toàn lực, hơn nữa mục đích là muốn bức Dương Thiên Vấn né tránh.
Cẩn thận ngẫm lại cũng khó trách người ta lại hạ sát thủ. Dương Thiên Vấn một mình giết chết hai nghìn vạn Thiên thần, đây hoàn toàn không phải là một số lượng nhỏ, bồi dưỡng nên những Thiên thần này tiêu phí tài nguyên với thời gian rất nhiều. Không phải mỗi người đều có Thời không bảo tháp, coi như trên tay Dương Thiên Vấn có được Thời không bảo tháp, nghịch thiên thần khí như vậy, bồi dưỡng một đám Thiên thần, cũng lấy hết tâm thần. Hiện tại bên trong bảo tháp có hơn tám trăm vạn mà thôi so với đối phương đã rất thua kém. Trong đó số lượng trở thành Thiên thần chỉ là trăm vạn, có thể thấy được bồi dưỡng người không đơn giản.
Lần này Dương Thiên Vấn hủy của đối phương hai nghìn vạn Thiên thần, cũng khó trách bốn Thần vương vừa tới đã liều lĩnh hạ sát thủ.
Dương Thiên Vấn đưa Huyền Hoàng công đức kim liên tiến về đỉnh đầu, Đạo Huyền hoàng chi khí rủ xuống, bề ngoài giống như thoải mái mà rơi xuống hạ phong dưới công kích của bốn Thần vương.
Tám đạo công kích, chẳng qua là khiến cho Huyền Hoàng chi khí khơi dậy tám đạo gợn sóng nho nhỏ, những gợn sóng này chỉ giằng co một giây là biến mất.
Dương Thiên Vấn tính toán một chút, Hóa lôi chỉ quá tiêu hao pháp lực, có thể không dùng thì vẫn tốt hơn. Lúc này thi triển Thiên Cương biến hóa, ngũ sắc thần quang xoát mất của đối phương 200 vạn thần khí, tế ra Thôn Thiên tử hồ lô diệt sạch đối phương hai nghìn vạn Thiên thần. Tế ra Huyền Hoàng công đức kim liên cùng với Hóa lôi chỉ tiêu hao, lập tức khiến pháp lực tiêu hao một nửa! Pháp lực Dương Thiên Vấn thật sự hùng hậu, nhưng cũng không phải vô cùng vô tận, thần thông cao cấp rất tiêu hao rất nhiều pháp lực, lại có thêm ngự sử pháp bảo…, tiêu hao, hiện tại Dương Thiên Vấn chỉ có một nửa pháp lực so với thời kỳ toàn thịnh.
Dương Thiên Vấn biết không thể tiếp tục như này, vạn nhất Thần Hoàng của đối phương trở về, bản thân mình chỉ có một nửa pháp lực, chỉ sợ ngay cả chạy trốn đều khó khăn.
Bốn Thần vương thấy Dương Thiên Vấn đánh tan công kích của mình, hét lớn một tiếng, vẫy tay thu hồi binh khí của mình, bản thân xông tới, đồng thời bốn Thần vương mở lĩnh vực ra, vô số Lôi Điện thần hỏa tàn sát bừa bãi ở trong lĩnh vực, khóa lĩnh vực Dương Thiên Vấn ở trong.
“Còn không thu tay lại!” Một Thần vương cầm thiết thương màu trong tay đỏ quát.
Bốn Thần vương tấn công mạnh Dương Thiên Vấn một hồi, thế nhưng đều không ngoại lệ, không thể phá vỡ Huyền Hoàng chi khí, không làm gì được Dương Thiên Vấn, đành trơ mắt nhìn Dương Thiên Vấn thu hai mươi vạn Thiên thần còn sót lại vào hồ lô.
Bọn họ không phải là không nghĩ tới việc dùng lĩnh vực đi quấy nhiễu với ngăn cản, thế nhưng vô dụng thôi. Hồ lô lớn ở dưới sự bảo vệ của Huyền Hoàng chi khí, bọn họ cũng biết không thể làm gì, mà hấp lực của hồ lô quỷ dị kia không phải là thứ mà lĩnh vực của bọn hắn có thể ngăn cản.
Dương Thiên Vấn nhìn bọn họ xông tới gần, trong lòng không khỏi một hồi mừng thầm. Hắn quay đầu, nhe răng cười đối với bốn Thần vương không ngừng điên cuồng tấn công, tay trái vừa lật, một quả ấn nho nhỏ màu vàng xuất hiện ở trong tay. Trên thân ấn có khắc một pho tượng đáng yêu. Đúng là đã lâu Dương Thiên Vấn không sử dụng Tiểu Bạch thần ấn, Tiểu Bạch thần ấn tiến hóa rồi, thế nhưng nó rút ngắn phạm vi lại. Dùng Dương Thiên Vấn làm tâm, bên trong phạm vi 10m, cho dù là Thần Hoàng cũng không chạy thoát Tiểu Bạch thần ấn bao phủ. Chỉ cần bao lại là có thể kéo vào trong trận pháp không gian bên trong thần ấn.
Dương Thiên Vấn không từng thử qua xem Thần Hoàng có thể trốn hay không, hoặc là trở ra thì mất bao lâu. Nhưng cao thủ cấp bậc Thần vương, đến bao nhiêu đều là đồ ăn mang tới. Nếu như không phải sau khi thần ấn tiến hóa, uy lực tăng cường, phạm vi bao phủ lại rút ngắn, lúc trước Dương Thiên Vấn đã sớm dùng thần ấn để đối phó với một đám Thần vương với Thần Hoàng rồi.
“Không, mau lui lại!” Đối phương cũng không phải người ngu. Chứng kiến nụ cười này, cùng với động tác của Dương Thiên Vấn, người mẫn cảm có thể nghĩ ra nên lập tức thối lui. Thế nhưng đã chậm, bọn họ đã bị trận pháp không gian bao phủ, trong chớp mắt đã bị lôi vào trong không gian trận pháp thần ấn.
Tiếp nhận tra tấn của Cửu Khúc Hoàng Hà đại trận trong đó, có thể trụ được bao lâu, tùy thuộc vào thực lực của đối phương. Có thể khẳng định chỉ cần tiến vào, đừng nghĩ ra được.
Bởi vì một lần tiến hóa này, cường điệu tiến hóa chính là tính ổn định với tính chắc chắn của trận pháp không gian, bằng không cũng sẽ không khiến cho kết giới trận pháp không gian vốn phạm vi bao phủ hai dặm cũng sẽ không bị ép lại thành 10m như vậy.
Gặp bất lợi tất có chỗ lợi ích, tuy rằng phạm vi sử dụng rút nhỏ, thế nhưng tính vững chắc bên trong không gian lại đề cao rất nhiều. Ba Trung Vị Thần hoàng, nếu như cho Dương Thiên Vấn cơ hội, duy nhất một lần thu nhập vào bên trong trận ấn, vậy bọn họ đừng mơ tưởng trốn ra được.
Cho dù mười năm không chết được, cũng đừng mơ tưởng trốn, kết quả cuối cùng chính là bị mài từ từ mà chết.
Ngay khi Dương Thiên Vấn dùng trận ấn kéo bốn Thần vương vào trận pháp không gian, hai cỗ thần thức cực kỳ cường hãn quét qua, quét qua Dương Thiên Vấn một lần. Cũng may có Huyền Hoàng chi khí thủ hộ, Dương Thiên Vấn không bị tổn thương gì, thế nhưng một màn kia đã rơi vào trong mắt đối phương.
Dương Thiên Vấn cũng không ngốc, biết rõ đây là Thần Hoàng của đối phương đuổi tới. Hắn liếc thấy còn thừa lại mười vạn Thiên thần, chỉ cần tiếp qua hơn mười hơi thở, mười vạn Thiên thần này cũng xong đời. Dương Thiên Vấn không chần chờ chút nào mà thu hồi hồ lô. Ngay lúc đó mấy nghìn đạo lôi quang đánh xuống, tạo thành một lôi trận, vây mười vạn Thiên thần còn sót lại vào giữa. Dương Thiên Vấn không để ý đến sự tình này. Hắn thu pháp bảo, hóa thành một đạo cầu vồng màu xanh lá cây bay đi về phía trước.
Chạy! Hiện tại không chạy, còn đợi khi nào? Dương Thiên Vấn tự than thở không may. Quá trùng hợp mà khiến cho một màn vừa rồi bị thần thức Thần Hoàng quét trúng. Có thể dự đoán chính là Tiểu Bạch thần ấn có tác dụng hầu như không nhiều, bởi vì phạm vi của nó thật sự quá nhỏ, phạm vi chỉ có mười mét, còn phải nghĩ biện pháp khiến nó tiến hóa mấy lần nữa, mở rộng đến phạm vi trước kia mới có thể trọng dụng. Chỉ là, muốn khiến cho Tiểu Bạch thần ấn tiến hóa mấy lần nữa cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
Một canh giờ, Thần Hoàng muốn đuổi theo cũng không dễ dàng như vậy.
Lão Ngũ với lão Lục, hai oan gia trời sinh bất hòa, giờ phút này hợp tác ăn ý, âm trầm đuổi theo hướng Dương Thiên Vấn.
Bên kia, Dương Thiên Vấn để lại một lôi trận, tuy rằng bố trí vội vàng. Vốn với thực lực Dương Thiên Vấn mà thi triển Tử Lôi thần lôi, trận thế do mấy ngàn thần lôi kết thành, lập tức bắt đầu phát uy, một hơi diệt mấy trăm Thiên thần, hơn nữa lôi trận vẫn còn tiếp tục tàn sát bừa bãi, nhiều lắm là mấy trăm hơi thở, hơn mười vạn Thiên thần bị lôi trận bao phủ đều mất mạng.
Một chiêu tuyệt hậu này của Dương Thiên Vấn không thể bảo là không hung ác, cuối cùng khi chạy trốn cũng không quên đuổi tận giết tuyệt.
Lão Ngũ bay tới trước hết từ hướng tây bắc, nhìn thoáng qua lôi trận này, tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không khỏi dừng lại, ra tay phá lôi trận này.
Khi đến, hai nghìn vạn đại quân, mỗi người đều có tu vi Thiên thần, trong đó đỉnh phong Thiên thần lên đến trăm vạn! Thế nhưng lúc này chỉ còn lại không đến mười vạn người, đỉnh phong Thiên thần không còn một mống.
Thời điểm Dương Thiên Vấn khống chế hồ lô, trong đại quân này – trọng điểm chiếu cố đỉnh phong Thiên thần, sau đó mới là thượng giai Thiên thần. Trong mười vạn Thiên thần còn sót lại, có bảy thành đều là hạ cấp Thiên thần, ba thành là trung giai Thiên thần. Từ trung giai Thiên thần trở lên, không có một người! Dương Thiên Vấn không ra tay thì thôi, ra tay tất nhiên là có chỗ hiểm.
Dùng Tử Tiêu thần lôi bố trí lôi trận, phối hợp tu vi trận pháp của Dương Thiên Vấn, lão Ngũ này muốn phá vỡ trận pháp này cứu ra người sống sót bên trong, sao mà khó khăn vậy! Coi như là vội vàng bày trận, muốn không tổn hại phá trận cứu người, trước tiên tu vi trận pháp ít nhất phải đạt tới một nửa tu vi trận đạo của Dương Thiên Vấn. Hiển nhiên lão Ngũ này không ở trong đám này, hắn có thể mạnh mẽ phá, thế nhưng mạnh mẽ phá để lại hậu quả. Có quỷ mới biết bên trong còn lại bao nhiêu người sống sót. Nhưng nếu như không phá, vậy chậm trễ mỗi một giây, là chết vài trăm người. Những người này phần lớn đều có quan hệ huyết thống hạ giới, qua vô số năm bồi dưỡng ra được những thiên tài này. Tiền đồ ngày sau của những người này có thể nói là vô hạn.
Dù là một người trái tim sắt đá cũng không thể ngồi nhìn những người này tử vong.
Lão Ngũ cẩn thận dùng thần thức quét lướt toàn bộ trận, trong lòng lạnh buốt một mảng. Trận pháp này bố trí trong nháy mắt mà thành, thế nhưng trình độ tinh diệu tương đương với đại trận do đại sư trận pháp cường đại nhất trong gia tộc bố trí. Bởi vậy có thể thấy được tu vi trận đạo của người này khủng bố cỡ nào. Ở Thần giới có một kiêng kị bất thành văn, đó chính là có thể chọc đỉnh phong Thần Hoàng, đừng chọc trận đạo tông sư! Hiện tại bọn hắn đã đắc tội một trận đạo tông sư. Rõ ràng đối phương có thể ở trong thời gian ngắn hủy diệt đại quân hai nghìn vạn, như vậy nhiều Thiên thần cũng không phải là chuyện tốt.
Chọc vào trận đạo tông sư như vậy, hắn có thể không làm gì được cường giả tầng trên của tổ chức, nhưng có thể làm cho cả tổ chức biến thành tư lệnh không quân.
Đây không phải nói chuyện giật gân, đã từng có một thế lực hạng nhất trêu chọc tới một trận đạo đại sư. Kết quả kéo dài không đến ngàn năm, đối phương, một thế lực hơn trăm triệu người, cũng chỉ còn lại có mấy trăm cường giả tầng quản lý, một đám đệ tử phía dưới tất cả đều chết sạch.
Gã mập mạp xếp hạng Đệ Ngũ không khỏi oán trách đám lão gia hỏa cấp trên của tổ chức trong lòng. Ngươi chọc ai không chọc, ngươi chọc phải một trận đạo tông sư còn phải khủng bố gấp trăm lần so với trận đạo đại sư.
Chỉ sợ hai nghìn vạn Thiên thần này bị diệt chỉ là một sự bắt đầu mà thôi.
“Lão Lục, hạ sát thủ! Không nên lưu thủ, không thể lưu này người!” Gã mập mạp đuổi theo Dương Thiên Vấn đưa tin cho lão Lục.
“Lão Ngũ, ngươi điên rồi, lão đại tự mình hạ lệnh, muốn sống bắt gã này. Ngươi muốn kháng mệnh hay sao? Nhưng ngươi muốn kháng mệnh, không nên kéo ta vào.” Lão Lục một chút cũng không chịu thua, càng điên cuồng đuổi theo, trong lòng đang kinh ngạc. Một đỉnh phong Thần vương mà thôi, tại sao có thể có tốc độ nhanh như vậy, chính mình là Thần Hoàng am hiểu kỹ pháp tắc a…! “Giết, nhất định phải giết, người này là một trận đạo tông sư, một mình hắn đã diệt của chúng ta hai nghìn vạn đồ tử đồ tôn. Mối oán thù này đã kết, nếu để cho hắn chạy, vạn nhất hắn tìm được chúng ta, chúng ta sẽ lập tức làm tư lệnh không quân a!” Vẻ mặt gã mập mạp đầy sát khí, khẽ nói.
“Cái gì? Không có khả năng! Người này là đan đạo Thánh Sư mạnh nhất Thần giới, làm sao có thể hay là một trận đạo tông sư?” Lão Lục kinh ngạc phản bác, hiển nhiên một thần nhân, đã thông hiểu đan đạo lại thông trận đạo cũng chẳng có gì lạ, thế nhưng hai phương diện đều đạt tới cảnh giới đỉnh phong, đó chính là không thể tưởng tượng nổi. Huống hồ thời gian Dương Thiên Vấn xuất đạo cũng không dài, điều này làm cho người ta sao có thể tin tưởng?
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, từ trên xuống dưới dù tìm hiểu kỹ lưỡng về Dương Thiên Vấn, cũng có không coi Dương Thiên Vấn là trận đạo tông sư, có lẽ người thu thập tin tức báo lên, thế nhưng khi tin tức rơi vào người phụ trách thì lại không được tiếp thu với tin tưởng, cho nên không để ý đến.
Mạng lưới thu thập tin tức vô cùng lợi hại, nhưng có đôi khi cũng có một chút lặp lại hoặc không chính xác. Điều này khiến trong tổ chức cần có nhân viên đặc biệt tiến hành phân tích, sửa sang lại, có tin tức vô dụng thì sẽ bị xóa bỏ, sẽ không được báo cáo.
Dương Thiên Vấn biết rõ sau lưng có một Thần Hoàng một mực đuổi theo, tốc độ nhanh hơn gấp đôi so với tốc độ lúc này của hắn! Thuật pháp của hắn hóa cầu vồng phi hành còn phải tiếp tục một canh giờ mới có thể đạt tới tốc độ như vậy.
Thần phù gia trì! Cường hóa thần phù, thần phù gia trì tốc độ. Dương Thiên Vấn cũng bất chấp tất cả tích góp thuật hóa cầu vồng tăng tốc độ. Trước thoát khỏi tên hỗn đản đằng sau này rồi mới nói.
Chó má, thần thông thuật hóa cầu vồng, có tính chất biệt lập rất mạnh, không được phép dùng bất luận thuật gia tăng gì khác, thậm chí ngay cả Huyền Quang thuật, loại thần thông phụ trợ này cũng không được dùng. Nó sẽ theo tu luyện làm sâu sắc, mà càng không ngừng tăng tốc độ lúc mới bắt đầu lên. Hơn nữa tiếp tục sẽ càng nhanh, nhưng chỉ cần dùng thần phù gia tăng, tuy có thể tăng tốc độ lên, thế nhưng tiếp tục thêm thì hiệu quả sẽ biến mất. Đối với lâu dài mà nói, cực kỳ bất lợi.
Ngay khi Dương Thiên Vấn vừa mới tăng thêm không bao lâu, một tiếng xé gió từ phía sau truyền đến, nghe âm thành thì càng ngày càng gần. Dương Thiên Vấn quá sợ hãi, quay người nhìn lại, một luồng ánh sáng bóng loáng giống như mặt kính, mảnh mỏng giống như cánh ve sầu bay tới phía hắn, tốc độ nhanh hơn mười lần so với tốc độ của hắn
Mà luồng ánh sáng đó đã sớm tiến nhập phạm vi giám sát thần thức, thế nhưng thần thức nhưng không hiện lên nó, thấy được hình dạng, nghe thấy tiếng xé gió cường hãn, thần thức lại không mảy may điều tra ra, bởi vậy có thể thấy được ánh sáng này có thể che đậy thần thức dò xét. Nếu như không phải có tiếng xé gió, chỉ sợ mình bị đánh trúng, còn không biết chuyện gì xảy ra.
Dương Thiên Vấn lách mình tránh được lộ tuyến ánh sáng công kích, thế nhưng Dương Thiên Vấn di chuyển, ánh sáng đằng sau cũng di động theo.
Liên tục mấy lần, Dương Thiên Vấn biết rõ áng sáng này rõ ràng còn có tính chất theo dõi.
Hẳn là một chiếc bí bảo hoặc là một loại thần thông có thể khống chế. Nghe tiếng xé gió của nó, Dương Thiên Vấn có thể suy đoán ra uy lực của nó khẳng định không giống bình thường.
Nếu như không tránh khỏi, chỉ còn cách kiên cường ngăn cản.
Dương Thiên Vấn tranh thủ thời gian tế ra thập nhị phẩm Huyền Hoàng công đức kim liên, Đạo Huyền hoàng chi khí rủ xuống, Dương Thiên Vấn có cảm giác yên tâm với thư thái.
Khoảng chừng nửa phút qua đi, đạo ánh sáng quả nhiên đụng vào Huyền Hoàng chi khí.”Oanh!” Một tiếng nổ mạnh, sóng Huyền Hoàng chi khí nổi lên, sắc mặt Dương Thiên Vấn biến hóa. Hắn chỉ cảm thấy mười khiếu pháp lực trong cơ thể lập tức bị trống rỗng, hơn nữa pháp lực còn đang không ngừng xói mòn ở bên trong, bên ngoài cơ thể Huyền Hoàng chi khí cùng đạo ánh sáng tạo thành cục diện giữ lẫn nhau
Dương Thiên Vấn âm thầm kinh hãi trong lòng. Hắn không thể nghĩ tới luồng ánh sáng tầm thường này lại có uy lực to lớn như thế. Điều này làm cho Dương Thiên Vấn có chút trở tay không kịp, may mắn pháp bảo phòng ngự của hắn đủ cường hãn. Nếu là thần khí phòng ngự bình thường sẽ không thể ngăn được một kích này, hơn nữa công kích của luồng ánh sáng này còn chưa kết thúc.
Tại phía xa mấy vạn dặm người trẻ tuổi xếp hạng thứ sáu đánh ra một kích này, nhìn mình tuyệt chiêu lại bị ngăn cản, vẻ mặt hiện lên vẻ quái lạ. Một chiêu này ở thế dưới nhưng sát thủ! Hắn nghe xong lão Ngũ phân tích, cũng dâng lên sát cơ. Bây giờ nhìn thấy Dương Thiên Vấn đã ngăn được tuyệt chiêu của mình, sát cơ trong lòng càng tăng lên! Người này chưa trừ diệt. Hậu hoạn vô cùng!
Tốc độ chậm lại. Quá chú tâm đưa vào khống chế quang nhận, này quang nhận chính là đem bản thân pháp tắc lĩnh vực cô đọng mấy ngàn vạn năm mới thành tựu giết người lợi khí, quang nhận vừa ra, không tiến về mà không lợi, hơn nữa bởi vì bản thân lĩnh vực, khống chế được như cánh tay chỗ khiến.
Tuy rằng Dương Thiên Vấn không biết chi tiết của luồng ánh sáng này, thế nhưng Dương Thiên Vấn kinh nghiệm phong phú tự nói với mình: nếu như không tranh thủ thời gian chạy trốn, tiếp tục giằng co, thua thiệt chính là mình!
Dương Thiên Vấn không ngừng bay múa hai tay, ấn quyết một tiếp một i mà đánh ra, thần thông thay mận đổi đào! Dương Thiên Vấn phân ra một đạo tiếp tục chống đỡ luồng ánh sáng, mà bản tôn Dương Thiên Vấn bắt đầu thi triển một thần thông khác: Thiên Địa na di
Những năm này, Dương Thiên Vấn ở trong Thời không bảo tháp tuy rằng cảnh giới không tăng bao nhiêu, nhưng trên ” Tam Thiên đại đạo ” ghi lại vô số thần thông, những gì Dương Thiên Vấn có thể tu luyện, phần lớn đều tu luyện.
Bằng không, Dương Thiên Vấn nào có tự tin quay về Thần giới, bắt thần vị? Có lẽ những thần thông này chính thức tác dụng tới chiến đấu cũng không phải quá nhiều, thế nhưng luận về thần diệu quỷ dị, ở Thần giới tuyệt đối được xưng tụng số một số hai.
Tựu như Thiên Địa na di này chính là phối hợp thi triển một loại thần thông thay mận đổi đào. Nguyên lý của nó là mượn công kích của đối phương, lại dùng pháp lực bản thân làm dẫn đường, hai loại lực lượng khác nhau mạnh mẽ xé rách không gian, tiến hành dịch chuyển không gian.