Thế nhưng đây chỉ là một ý tưởng xinh đẹp, bổn nguyên chân lực là căn bản của từng tu sĩ. Chân nguyên lực có thể hao hết, thế nhưng chỉ cần bổn nguyên chân lực vẫn còn, chân nguyên sẽ khôi phục lại. Bổn nguyên chân lực của mỗi người cũng không hết sức giống nhau. Bên trong Ma đạo công pháp cũng không phải là không nghĩ tới hấp thu bổn nguyên người khác cường hóa thần công bản thân. Thế nhưng những mật thuật này đa số đều có chỗ thiếu hụt cực kỳ trí mạng, cho nên từ đầu đến cuối, Bắc Minh Thần Công bản tu chân đều là tưởng tượng. Nhiều lắm là tồn tại HẤP TINH ĐẠI PHÁP bản tu chân, hơn nữa còn là một sản phẩm giả thấp kém.
Dương Thiên Vấn tinh thông biết được các loại thần thông, cũng biết không có loại mật thuật này tồn tại, cho nên một chút đầu mối Dương Thiên Vấn cũng không có. Muốn chế cũng không có thời gian! Ngay khi Dương Thiên Vấn khổ tư xem làm thế nào đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện, tại phía xa ngoài ngàn dặm, một Linh Khí phi thuyền dùng tốc độ kinh người đuổi theo hướng Dương Thiên Vấn.
“Sư phó, phía trước tám trăm dặm là mục tiêu của chúng ta. Đại khái còn cần thời gian một nén hương, chúng ta mới có thể đuổi theo người này.” một cao thủ Phân Thần kỳ khống chế được phi thuyền nói.
“Được, bổn tọa nhất định phải bắt người này, đến lúc đó trở lại sơn môn ta muốn nhìn Ngũ sư đệ có sắc mặt đặc sắc gì?” Người này chính là sư tổ Ngũ Tu, Độc Ma Tông một trong bốn trưởng lão Hợp Thể kỳ, Độc Thiềm Chân Quân.
“Đúng thế, sư phó xuất mã. Tự nhiên dễ như trở bàn tay.”
Khi phi thuyền tiếp cận năm trăm dặm cách Dương Thiên Vấn, thần thức cường đại của Dương Thiên Vấn lập tức phát hiện ra có chuyện không đúng. Đây là do ý thức phản xạ có điều kiện của bản thể, năng lực biết trước, thần thông thiên nhân cảm ứng thể hiện.
Huyền quang thuật thi triển ra, Dương Thiên Vấn thoáng cái lập tức phát hiện ra hướng chiếc Linh Khí phi thuyền đang bay tới chính là về hướng của mình.
.
Sắc mặt Dương Thiên Vấn sững sờ, lập tức quan sát trên phi thuyền, dấu hiệu đặc biệt kia, dấu hiệu này Dương Thiên Vấn cũng nhìn thấy qua trên người Ngũ Tu. Đúng là ký hiệu Độc Ma Tông môn phái.
Dương Thiên Vấn thần sắc nghiêm túc, trong nội tâm lập tức có được đáp án phần nào. Tám phần là người nhà trả thù đã tìm tới cửa.
Từ trong kính Huyền Quang, Dương Thiên Vấn đã chiếm được trình độ của cả đám người trên thuyền, thần sắc hắn càng thêm trong trẻo nhưng lạnh lùng vài phần. Dương Thiên Vấn thầm mắng trong nội tâm: “Chẳng lẽ mình giết chết một tên nhị thế tử nào đó của tông môn người ta cho nên người ta mới vô cùng tức giận mà tìm tới tận cửa sao? Dựa vào một trăm cao thủ Nguyên Anh kỳ, mười Xuất Khiếu kỳ, bốn Phân Thần kỳ, điều này cũng chỉ có cho đủ mà thôi, khó giải quyết nhất vẫn là một cao thủ Hợp Thể kỳ. Tên này làm cho người ta buồn bực đôi chút.” Hoàn toàn chính xác, từ trước mắt xem ra, cao thủ Nguyên Anh kỳ nhiều hơn nữa thì cũng là đưa đồ ăn, xem nhẹ không cần quan tâm. Cao thủ Xuất Khiếu kỳ có chút khó khăn, mười tên cũng không phải không giải quyết được, nhưng nếu tăng thêm bốn Phân Thần kỳ, Dương Thiên Vấn phải vận dụng thần phù vận mệnh trên la bàn gia trì, nhưng nếu thêm một Hợp Thể kỳ.”
Đây cũng không phải chắc chắn một thêm một bằng hai. Ba người này chung vào một chỗ, có khả năng đưa tới chính là biến số. Dương Thiên Vấn cường thịnh trở lại thế nhưng kinh nghiệm thực chiến, dù sao mới chỉ là Nguyên Anh kỳ mà thôi. Cao thủ Hợp Thể kỳ thật sự quá cường đại. Người thì Dương Thiên Vấn cũng đã chứng kiến. Chút người ấy cũng không tín là cái gì.
Cho dù chỉ có tu vi Nguyên Anh đỉnh phong, Dương Thiên Vấn cũng không sợ. Đương nhiên, không sợ thì không sợ, Dương Thiên Vấn cũng không ngốc đến mức liều mạng cùng bọn họ. Hoặc là không đánh, trực tiếp tránh bọn hắn, sau đó chạy trốn, chỉ cần chạy ra khỏi phạm vi Độc Ma Tông sẽ lập tức vô sự. Muốn đánh thì nhất định đánh đau Độc Ma Tông, toàn diệt một đám tu sĩ này, đặc biệt là cao thủ Hợp Thể kỳ kia. Một khi hắn chết cũng đủ khiến Độc Ma Tông đau lòng một hồi.
Tin tức Triệu Quảng lại để cho Dương Thiên Vấn biết cái gọi là Độc Ma Tông này chỉ là một tam lưu tông môn. Nói thật, Dương Thiên Vấn thật sự không có để Độc Ma Tông, một tam lưu tông môn vào trong mắt, bởi vì căn bản không phải dùng số lượng để tính toán.
Kỳ thật trong đám người này, chỉ có cao thủ Hợp Thể kỳ kia là phiền toái nhất, diệt trừ hắn là xong.
Chỉ cần có thể một kích vậy sẽ không có vấn đề.
Kiếm đạo Dương Thiên Vấn chưa đại thành, cho nên chỉ có thể hóa vật hữu hình làm kiếm, cho nên đánh nhau trên không trung cực kỳ bất lợi! Điều này có thể là nhược điểm duy nhất vào lúc này của Dương Thiên Vấn.
Dương Thiên Vấn đã quyết định muốn động thủ, vậy tự nhiên hắn muốn lựa chọn một địa hình có lợi đối với chính mình.
Dương Thiên Vấn tính toán một chút tốc độ của đối phương, đại khái trong thời gian nửa nén hương sẽ không thể đuổi kịp hắn, bố trí một đại trận lợi hại là không thể được, nhưng bố trí một khốn trận cấp thấp, dùng để phòng ngừa cá lọt lưới đào thoát ngược lại không có vấn đề gì.
Dương Thiên Vấn từ trong kính Huyền Quang tìm một Hồ Lô Cốc ba mặt là núi, chỉ có một mặt xuất nhập, bố trí một phen tại miệng hang cùng ba chỗ vách đá, vừa mới bố trí xong Tứ Tượng Tỏa Hồn Trận nho nhỏ, từ chân trời một chiếc Linh Khí phi thuyền lập tức bay tới trên không trung sơn cốc.
Cao thủ Hợp Thể kỳ linh thức thế không phải linh mẫn như bình thường. Sau khi đến nơi đã tìm thấy được chỗ ẩn thân của Dương Thiên Vấn.
“Xuất hiện đi, hạ xuống không cần né.” Độc Thiềm Chân Quân thu linh thuyền, từ trên trời giáng xuống, vung tay lên, hơn một trăm tu sĩ liền bao quanh trọn Hồ Lô Cốc, một thái độ không giết không hết chuyện.
Dương Thiên Vấn thở dài trong nội tâm, tự gây nghiệt không thể sống! Nếu như ngươi muốn ta đi ra, ta sẽ đi ra.”Tại hạ cùng với bọn ngươi chưa từng gặp mặt, vì sao triển khai trận thế như thế?” vẻ mặt Dương Thiên Vấn bình tĩnh mà từ lòng đất nổi lên. Độc Thiềm Chân Quân cẩn thận dùng linh thức dò xét rồi lại dò xét, cuối cùng xác định đối phương nhất định là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, không phải cường long áp chế tu vi sang sông. Tâm trạng căng thẳng trong lòng lập tức buông xuống một nửa.”Sư tôn các hạ là người phương nào. Nếu như bọn họ biết bổn tọa, vậy chuyện này còn có chỗ thương lượng, nếu không “
Dương Thiên Vấn thở dài một tiếng, lắc đầu nói: “Các hạ đường đường là cao thủ Hợp Thể kỳ mà lại nói chuyện quanh co lòng vòng, không chút sảng khoái. Ngươi nói thẳng, ngươi muốn đoạt bảo vật của ta, chẳng phải được sao?”
Dương Thiên Vấn lấy ra khổn tiên thằng (dây trói tiên), ném tới, khổn tiên thằng (dây trói tiên) rơi xuống dưới chân đối phương.”Nhặt lên chính mình nhìn một cái, có phải bảo vật của Độc Ma Tông các ngươi hay không. Ta đã từng nhìn thấy vô sỉ nhưng chưa từng gặp qua kẻ nào đáng hổ thẹn như này.”
Độc Thiềm Chân Quân cũng không để ý nửa câu sau của Dương Thiên Vấn, đó là bởi vì hắn đã bị khổn tiên thằng (dây trói tiên) dưới chân làm cho sáng ngời hai con mắt. Nói đùa sao, khổn tiên thằng (dây trói tiên) đây chính là bảo vật cùng cấp bậc với Thần giới thập bảo, một tu sĩ Hợp Thể kỳ nho nhỏ không bị nó làm cho sáng ngời hoa mắt mới là lạ.
Đây cũng là nguyên nhân Dương Thiên Vấn tận lực khiến bảo quang tràn ra, đương nhiên, phạm vi khuếch tán của bảo quang chỉ có ba mét.
Dương Thiên Vấn phủi miệng, choáng. Thật không biết gã này làm thế nào tu luyện đến Hợp Thể kỳ, sớm biết như vậy ta cũng không cần phải phí nhiều tâm tư, trực tiếp thả pháp bảo ra là được.
Khốn thằng chú!
Ngay khi Dương Thiên Vấn ném ra dây thừng. Dương Thiên Vấn bắt đầu lặng yên chú ngữ khốn tiên thằng, đáng tiếc nếu như bản thể ở chỗ này, chỉ cần tâm khẽ động là có thể di chuyển bảo vật này.
Độc Thiềm Chân Quân vừa mới nhặt khổn tiên thằng (dây trói tiên) lên trong tích tắc, Dương Thiên Vấn đã niệm hết Khổn thằng chú, điều này cũng chứng minh đây là chỗ bất tiện duy nhất của bảo vật này. Cần thời gian nhất định để di chuyển bảo vật, cao thủ chân chính đối chiến, ai sẽ cho ngươi cơ hội niệm Khổn thằng chú? Nhưng uy lực bảo vật này xác thực không nên hoài nghi, Khổn thằng chú khẽ động, khổn tiên thằng (dây trói tiên) thoáng cái lập tức trói chặt Độc Thiềm Chân Quân, hơn nữa còn khiến cho một thân pháp lực bị giam cầm.
Cùng lúc đó, Dương Thiên Vấn thi triển “Duy gã kiếm đạo, triển khai toàn bộ uy lực, một đạo kiếm quang do lá rụng hóa thành hiện ra trong tay phải Dương Thiên Vấn, thân hình Dương Thiên Vấn nhào tới, một kiếm chém xuống đầu Độc Thiềm Chân Quân. Cao thủ, không mà là một con heo đợi làm thịt, bị một kiếm Dương Thiên Vấn chặt đầu, kiếm quang một xoắn, thân thể kia tính cả Nguyên Anh cùng xoắn nát bấy.
Ngay cùng lúc Dương Thiên Vấn động thủ chém giết Độc Thiềm Chân Quân đồng thời trong sơn cốc đã bị mấy ngàn vạn kiếm quang bao phủ. Tuy Dương Thiên Vấn còn chưa tới đạt Phân Thần kỳ, không cách nào phân thần để điều khiển những kiếm quang này thế nhưng hắn vẫn có thể để cho kiếm quang tàn sát bừa bãi khắp nơi.
Sau khi kiếm quang di chuyển, không đến ba hơi thở. Một cao thủ Hợp Thể kỳ bị giết, một trăm tu sĩ Nguyên Anh kỳ toái diệt, cao thủ Xuất Khiếu kỳ có một nửa cũng bị công kích bất ngời này phá nát thân thể, những người còn lại đều mang thương trên người. Chỉ có bốn cao thủ Phân Thần kỳ, miễn cưỡng đã ngăn được công kích trí mạng, trên người có vết thương, tuy nhìn qua chật vật, nhưng thực lực còn chưa tổn hại.
Dương Thiên Vấn triệt để giết chết Độc Thiềm Chân Quân xong, thân hình nhảy dựng lên, cả người phóng về phía một trong bốn gã cao thủ Phân Thần kỳ.
Cùng lúc đó có một phần ba kiếm quang chuyển hướng, từng đạo kiếm quang chói mắt hợp thành một đạo kiếm trụ, hiệp thế sét đánh lôi đình chém tới hướng tên cao thủ Phân Thần kỳ kia.
Tu sĩ Độc Ma Tông giỏi về dụng độc dùng chung, dùng số lượng thủ thắng, thế nhưng chung trùng của bọn hắn dưới ánh sáng của kiếm quang, chỉ có nuốt hận, hoàn toàn không xuất ra uy lực. Mà dụng độc thì không cần phải nói, Dương Thiên Vấn gia trì Mộc chi thần phù, lập tức có thể vạn độc bất xâm, chỉ là chút độc thì coi là cái gì?
Mà cao thủ Phân Thần kỳ Độc Ma Tông có lực chiến đấu cận thân còn kém hơn cả kiếm tu Xuất Khiếu kỳ, chớ nói chi là Dương Thiên Vấn, biến thái tu luyện Kiếm đạo vô thượng. Những cao thủ Phân Thần kỳ này chỉ cần bị Dương Thiên Vấn cận thân vậy đó là một con đường chết, bị vô số kiếm quang bao trùm, ngay cả Nguyên Anh của đối phương cũng trốn không thoát.
.
Chỉ cần Nguyên Anh ly thể, cũng sẽ bị kiếm quang bao phủ cả sơn cốc xoắn diệt.
“Chạy mau!” Không biết là ai hô một tiếng như vậy, lúc này mọi người mới có phản ứng, chạy về phía bên ngoài cốc, chạy tới nơi kiếm quang không bao phủ tới.
Mà người chạy trốn nhanh nhất chính là ba gã cao thủ Phân Thần kỳ còn sót lại.