CHÚC MỌI NGƯỜI GIÁNG SINH & NĂM MỚI VUI VẺ
Merry Christmas And Happy New Year
” Thái Thúc sư muội! Muội có biết rằng lần này chúng ta có khả năng không còn may mắn trốn thoát được nữa.”
“ Tử Huyền Cốc sư huynh! Chúng ta để liên lụy tới huynh.”
Trong lúc nhất thời, Lạc Bắc ngửa mặt lên nhìn trời giống như ngày đó ở trong bãi tha ma mà cảm thấy chua xót.
– Được rồi! Các ngươi đã biết chạy không thoát mà không chạy. Nên khi ta giết các ngươi sẽ để cho các ngươi chết được toàn thây.
Khuất Đạo Tử từ từ xuất hiện.
Dưới làn mưa bụi mịt mù nhưng xung quanh người lão trong phạm vi hai mươi trượng không hề có lấy một giọt. Từ xa nhìn lại tưởng như có một quả cầu khí bọc lấy Khuất Đạo Tử. Với sự xuất hiện của lão, mưa bụi còn bay ngược cả lên trên cao.
Lúc này, khuôn mặt của Khuất Đạo Tử không còn trắng bệch mà có một chút sáng bóng. Hiển nhiên là sau khi luyện hóa nguyên anh của Ảo Băng Vân, thương thế của lão đã tốt hơn bảy, tám phần.
– Lạc Bắc sư đệ.
Mặc dù Tử Huyền Cốc không biết Khuất Đạo Tử là ai nhưng nhìn thấy lão tới, lại thấy Lạc Bắc dừng lại thì y cũng hiểu được Khuất Đạo Tử là một người có tu vi cực kỳ cao. Trong nháy mắt, Tử Huyền Cốc trở nên hết sức kiên quyết:
– Lạc Bắc sư đệ! Ngươi không cần phải để ý tới chúng ta, cứ tự mình đi thôi. Với tu vi của ngươi, nếu không đưa chúng ta theo thì có khả năng lao ra được. Hiện tại Thái Thúc sư muội chưa tỉnh, nhưng ta biết nếu muội ấy tỉnh lại nhất định cũng có suy nghĩ như ta.
– Không cần phải nói. – Khuất Đạo Tử cười cười:
– Nếu ta tự tay xuất thủ mà còn để cho các ngươi trốn thoát một người thì ta làm sao đứng được trong bát đại yêu đạo?
– A?
Khuất Đạo Tử nhìn tám ma thần:
– Ngay cả cái pháp bảo này cũng rơi vào tay ngươi, xem ra Hắc Phong lão quỷ đã biến thành quỷ rồi. Tính cả Mộc Đạo Tử thì bát đại yêu đạo cũng chỉ còn lục đại yêu đạo. Hắc Phong lão quỷ vẫn định giết ta chỉ để lại thất đại yêu đạo. Ha ha ha!
Khuất Đạo Tử và Hắc Phong lão tổ luôn đối đầu với nhau, cũng biết Hắc Phong lão tổ luôn muốn giết mình. Nhưng tu vi của Khuất Đạo Tử lại không bằng Hắc Phong lão tổ nên vẫn cảm thấy nặng nề. Bây giờ phát hiện Hắc Phong lão tổ đã chết, thương thế trên người đã tốt tới bảy tám phần nên vui sướng mà cười ha hả.
– Cái loại người như ngươi không xứng đứng trong bát đại yêu đạo.
Lạc Bắc lên tiếng rồi không nói nhiều với Khuất Đạo Tử, Tam Thiên Phù Đồ và tám ma thần đều lao về phía lão.
“ Nếu phải chết thì tất cả cùng chết!” Trong đầu Lạc Bắc chưa bao giờ có ý chạy một mình.
– Ta không như Ảo Băng Vân cho ngươi cơ hội đâu.
Khuất Đạo Tử cười lạnh, một cái chung nhỏ màu xanh cũng bay ra khỏi tay của lão.
Cái chung nhỏ này ngày trước Lạc Bắc đã nhìn thấy khi lão dùng để đối phó với Hắc Phong lão tổ – Sơn hà xã tắc chung.
Cái Sơn Hà xã tắc chung chụp xuống bao vây Lạc Bắc và tám ma thần vào bên trong.
– Thập nhị đô thiên hữu tướng ma thần không hề kém hơn pháp bảo của ta, chỉ có điều tu vi của ngươi lại kém ta quá xa.
Khuất Đạo Tử vung tay khống chế được tám ma thần, thân thể nhanh chóng khô quắt rồi từ đỉnh đâu lão bốc lên một vầng sáng, trong nháy mắt ngưng tụ thành một pho tượng sau đầu có quầng sáng giống như Hỗn Nguyên kim tinh đạo tôn.
– Ngày đó hóa thân của y bị hắc Phong lão tổ đánh tan, hiện tại bây giờ chưa thương ngay cả Hóa thân cũng có thể ngưng tụ.
Lạc Bắc vừa mới nghĩ như vậy thì đạo tôn cao bốn năm trượng chộp một cái nắm Tam Thiên Phù Đồ của hắn trong tay.
Ngày đó, Lạc Bắc nghe Hắc Phong lão tổ nói, hóa thân của Khuất Đạo Tử mới đọng lại thành hình nếu như đạt tới cảnh giới đại thành thì đạo tôn kim sắc cao hơn mười trượng, hơn nữa sẽ có các loại pháp khí uy lực hùng mạnh, chỉ cần giơ tay nhấc chân sẽ dẫn phát oai lực của trời đất.
Nhưng hết thảy pháp quyết tu luyện thân ngoại hóa thân so với pháp quyết tu luyện nội đan, nguyên anh đều có uy lực còn mạnh hơn. Hiện tại đạo tôn Kim sắc của Khuất Đạo Tử giơ tay bắt lấy Tam Thiên Phù Đồ khiến cho Lạc Bắc có cảm giác như một ngọn núi đè lên thân kiếm.
– A? Không ngờ tu vi của tên hậu bối Thục Sơn đã tới tình trạng này?
Lạc Bắc đã tu luyện tới cảnh giới Kiếm Cương, Tam Thiên Phù Đồ có thể chuyển hóa từ hữu hình sang vô hình và ngược lại bây giờ bị nắm chặt có cảm giác không rút ta nổi. Chân nguyên trong Tam Thiên Phù Đồ và kiếm khí lập tức nổ tung khiến cho Khuất Đạo Tử giật mình. Bởi vì đạo tôn kim sắc của Khuất Đạo Tử chỉ mới ở cảnh giới thô thiển của hóa thân nhưng một tay cũng có sức mạnh tới bốn vạn bảy ngàn cân lực. Phi kiềm bình thường hoàn toàn có thể bóp nát chân nguyên rồi chiếm lấy phi kiếm. Nhưng hiện tại, kiếm cương của Lạc Bắc bùng nổ, năm ngón tay của Đạo tôn kim sắc nắm lấy thân kiếm bị đẩy bung.
Chỉ một chút đó, Khuất Đạo Tử liền cảm nhận tu vi chân nguyên của Lạc Bắc phải tới bảy thành của mình.
Khuất Đạo Tử đứng trong bát đại yêu đạo, ngưng luyện thân ngoại hóa thân cho dù là bảy thành tu vi của y cũng hết sức kinh người. Huống chi Lạc Bắc chỉ là một đệ tử mới vào Thục Sơn, tu luyện chưa được hai năm.
– Hiện tại nếu không giết được kẻ này thì sau này sẽ trở thành mối họa lớn.
Một thứ sát ý bỗng nhiên từ trên người đạo tôn kim sắc tản ra. Vào lúc Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc đang định giãy ra, ánh sáng cửu sắc sau đâu đạo tôn chợt bay ra khóa lấy Tam Thiên Phù Đồ của Lạc Bắc.
Oành!
Cùng lúc đó, Kim Sắc đạo tôn bắt một cái pháp quyết, một tia sáng màu tím đánh lên Phân Thủy thần quang bạng văng sang một bên.
Lạc Bắc bị một đòn đánh cho tán loạn chân nguyên, không thể khống chế nổi cả Phân Thủy thần quang bạng khiến cho nó tách ra thành hai mảnh rơi trên mặt đất. Vào lúc này, hắn chắn trước mặt Thái Thúc rồi quay đầu nhìn Tử huyền Cốc có sao không. Nhưng vừa nhìn thấy, đôi mắt của hắn chợt đỏ rực vào gào lên điên cuồng:
– Tử Huyền Cốc sư huynh.
Một sợi tư màu hồng đâm vào thiên linh cái của Tử Huyền Cốc rồi xuyên qua hậu tâm vào tay của đạo tôn Kim sắc.
Sắc mặt của Tử Huyền Cốc nhanh chóng xám đi. Gã mở miệng nhưng không thốt ra được âm thanh tuy nhiên Lạc Bắc có thể thấy được ý tứ trong ánh mắt của hắn:
– Chạy mau! Lạc Bắc sư đệ hãy báo thù cho ta.
– Khuất Đạo Tử! Ta muốn giết ngươi.
Trong nháy mắt chân nguyên và máu tươi của Lạc Bắc như muốn nổ tung. Hắn gào lên một tiếng điên cuồng đồng thời Tam Thiên Phù Đồ cũng tản ra ánh sáng màu đen rực rỡ.
Trừu Tủy đoạt nguyên quyết.
Tu vi của Khuất Đạo Tử rất cao, tốc độ phóng pháp thuật cũng cực nhanh. Phân Thủy thần quang bạng vừa mới bị đánh tan, Lạc Bắc bảo vệ Thái Thúc thì Tử Huyền Cốc cũng trúng phái Trừu tủy đoạt nguyên quyết của Khuất Đạo Tử.
Trừu Tủy đoạt nguyên quyết vô cùng độc ác. Sợi tơ hồng vừa mới chui vào trong cơ thể, Tử Huyền Cốc liền bị hút máu huyết và chân nguyên.
– Ngươi lấy cái gì giết ta?
Nghe Lạc Bắc nói vậy, Khuất Đạo Tử cất tiếng cười điên cuồng:
– Tu vi cái tên sư huynh của ngươi quá kém, cơ bản không đủ cho ta bồi bổ. Chân nguyên của ngươi chắc không làm cho ta thất vọng.
– Tử Huyền Cốc sư huynh không được chết! Khuất Đạo Tử! Ta phải giết ngươi.!
Nhưng lấy cái gì mà giết Khuất Đạo Tử?
Thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma đã bị Sơn Hà Xã tắc chung không chế, cho dù Lạc Bắc có làm thế nào cũng không thể thoát ra. Mà Tam Thiên Phù Đồ thì như một con giao long bị nhốt bên trong quầng sáu chín màu.
Trong tích tắc, Lạc Bắc nhìn thấy Tử Huyền Cốc từ từ ngã xuống mà điên cuồng tới mức chân nguyên của bản thân không khống chế được đấu đá lung tung khiến cho hắn phải phun ra một búng máu. Ngay cả da thịt cũng bị chân nguyên làm cho nứt toác, quần áo nổ tung.
Hai mắt Lạc Bắc đỏ như máu, chân nguyên toàn thân phồng lên cộng với sát khí từ người hắn làm cho Khuất Đạo Tử cũng phải rùng mình. Đúng vào lúc này, đập vào mắt Khuất Đạo Tử là cái túi tơ mà Lạc Bắc nhặt được của Ảo Băng Vân liền thốt lên kinh hãi:
– Tam Sinh Thạch! Không thề ngờ được Tam Sinh Thạch của Mộc Đường Tử trên người Ảo Băng Vân lại bị ngươi lấy được.
“ Hút chân nguyên của tên tiểu tử này và con nhóc kia, thân ngoại hóa thân của ta có thể đạt tới cảnh giới Hỗn Nguyên kim thân. Tới lúc đó, cho dù là thập đại kim tiên, ngoại trừ vài người như Huống Vô Tâm ra ta không sợ ai hết. Hơn nữa nếu ta có được Tam Sinh Thạch và Thiên niên bồ đề thì có thể luyện chế được thi thần tướng linh. Ta bị thương bởi Hắc Phong lão tổ, tới nay có thể trả được cả vốn lẫn lãi.
– Ha ha!
Khuất Đạo Tử càng nghĩ càng vui sướng.
“ Hóa ra đây là Tam Sinh Thạch mà ngày đó Hắc Phong lão tổ đưa ta tới chỗ Mộc Đạo Tử để lấy.”
Lạc Bắc phun ra một búng máu, tâm trạng cũng bình tĩnh lại.
Ngày đó, Hắc Phong lão tổ đưa Lạc Bắc đi tìm Ngũ Hồ Tán nhân rồi đi tìm Mộc Đạo Tử là vì vật liệu luyện chế thi thần tướng linh. Lúc ấy, Hắc Phong lão tổ tính toán luyện Khuất Đạo Tử thành Thi thần tướng linh. Nhưng hiện tại, Tam Sinh Thạch và Bồ Đề Tử có trên người hắn còn Hắc Phong lão tổ thì đã chết. Còn bản thân hắn thì chỉ biết giương mắt nhìn Tử Huyền Cốc chết và không phải là địch thủ của Khuất Đạo Tử.
– Ngươi đừng mơ tưởng có được Tam Sinh Thạch.
Lạc Bắc lập tức nắm Tam Sinh Thạch vào tay.
– Ngươi định hủy Tam Sinh Thạch của ta?
Hóa thân của Khuất Đạo Tử nhạy bén với phản ứng của thân thể cho nên Lạc Bắc vừa mới xuất hiện ý nghĩ liều chết và hủy Tam Sinh Thạch thì y cũng cảm nhận được.
Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử cùng dừng lại.
Bởi vì cả cả đều cảm nhận được một thứ hơi thở lạnh lẽo và uy nghiêm mang tính hủy thiên diệt địa.
Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử cũng ngửa mặt nhìn lên trời.
Trên không trung cách đỉnh đầu hai người chừng vạn trượng đột nhiên xuất hiện tầng tầng lớp lớp mây đen và mưa bụi mù mịt, kèm theo cả những tia chớp. Một đạo kiếm quang xuyên rách không trung cắt vuông góc giáng xuống.
Đó là một kiếm sát thần diệt tiên không thể đỡ được.
– Ai?
Ngưng xuất ra thân ngoại hóa thân không chỉ có chứa chân nguyên rất lớn mà cả lực lượng và thân hình cũng cao hơn mang theo thứ uy thế quan sát chúng sinh. Đạo kiềm quang vừa mới ló ra khỏi mây đen, Khuất Đạo Tử liền cảm nhận được không thể cử động, chỉ chờ đạo kiếm đó đánh tan.
Trong một cái hô hấp, đạo tôn kim sắc tản ra ánh sáng rực rõ không dám va chạm với đạo kiếm quang đó mà bao lấy nhục thể của mình rồi điên cuồng độn tránh.
– A!
Nhưng Khuất Đạo Tử vừa mới di chuyển thì đột nhiên phát hiện bảy đạo kiếm quang trong suốt từu trong đạo kiếm quang kia cùng nhau rơi xuống tạo thành một quầng sáng bao vây lấy mình.
– Kiếm quyết Phá Thiên Liệt! Ngươi là Yến Kinh Tà?
Nhìn thấy bảo đạo kiếm quang bao quanh, Khuất Đạo Tử sực nhớ tới một người mà thét lên một tiếng chói tai. Nhưng tiếng hét của y vừa mới thốt ra thì bảy đạo kiếm quang đã chuyển động giáng lên người Đạo tôn kim sắc.
Trong tiếng hét kinh hãi, Đạo tôn kim sắc nâng vầng sáng chín màu đỡ lấy nhưng bảy đạo kiếm quang đã nối tiếp nhau tấn công vầng sáng. Tới đạo kiếm quang thứ sáu tấn công lên vầng sáng chín màu, vầng sáng liền tản ra mất.
– A!
Sau khi vầng sáng bị đánh nát, Đạo Tôn kim sắc bỏ lại thân thể khô quắt của mình mà bỏ chạy. Nhưng đạo kiếm quang thứ bảy vẫn không hề dừng lại xuyên qua Thiên Linh cái của Đạo tôn, đóng đinh ở trên mặt đất.
Tới lúc này, đạo kiếm quang kia cũng theo đạo kiếm quang thứ bảy giáng xuống, trong nháy mắt Đạo Tôn bắn ra từng đốm lửa màu vàng bay vào trong thân thể. Nhưng cái thân thể vừa mới đứng dậy thì ánh mắt của y liền tối sầm.
Một kiếm này không chỉ phá hủy thân ngoại hóa thân của Khuất Đường mà kiếm khí còn đập nát toàn bộ Nguyên Thần, cắt đứt mọi đường sống của y.
Phá Thiên Liệt.
Chỉ một kiếm đã chém chết Khuất Đạo Tử.
Bóng dáng của Yến Kinh Tà từ từ hiện ra trước mặt Lạc Bắc.
Nhìn cái xác của Tử Huyền Cốc rồi lại nhìn Yến Kinh Tà đứng đối diện cách đó không xa trong bóng tối, chẳng biết tâm trạng của Lạc Bắc lúc này thế nào. Yết hầu của hắn nghèn nghẹn không thể nói ra được một câu.
– Lạc Bắc! Không thể ngờ được trong khoảng thời gian ngắn mà ngươi đã tu luyện tới cảnh giới Kiếm Cương.
Trong bóng tối, Yến Kinh Tà nhìn Lạc Bắc, Thái Thúc và cái xác của Tử Huyền Cốc rồi nói.
– Đệ tử…
Yến Kinh Tà xuất hiện đánh chết Khuất Đạo Tử khiến cho Lạc Bắc qua mấy ngày đuổi bị đuổi giết như nhìn thấy người thân. Nhưng Lạc Bắc vẫn không quen gọi Yến Kinh Tà là sư phụ. Hơn nữa lúc này g ặp lại, Lạc Bắc không thể nào thốt ra được một tiếng sư tôn.
– Đệ tử cái gì?
Nhưng Lạc Bắc mới chỉ nói tới đó, Yến Kinh Tà đã cắt đứt:
– Các ngươi ở trước mặt bao nhiêu môn phái cùng với Thanh Bức giết chết Hàng Thanh Phong, bây giờ lại giết chết Ảo Băng Vân. Với những việc đó thì làm sao Thục Sơn có thể chứa được các ngươi?
– Con, Thái Thúc sư muội, Lạn Hàng sư huynh và Huyền Vô Kỳ sư huynh không làm gì trái với lương tâm.
Nghe thấy câu nói của Yến Kinh Tà, Lạc Bắc cảm thấy máu nóng bốc lên liền nói to.
– Nếu các ngươi mắc lỗi lớn thì ta có thể tha cho các ngươi sống được không? – Yến Kinh Tà liếc mắt nhìn Lạc Bắc.
Lạc Bắc giật mình. Không để cho hắn kịp suy nghĩ câu nói của mình, Yến Kinh Tà đã búng tay bắn một đạo chân nguyên vào đỉnh đầu của Thái Thúc.
“ Người chữa thương cho Thái Thúc?”
Lạc Bắc sửng sốt chỉ thấy khuôn mặt Thái Thúc màu hồng và màu xanh thay đổi sáu, bảy lên. Cho tới khi màu hồng và màu xanh biến mất, Yến Kinh Tà thu tay nói với Lạc Bắc:
– Ta giúp nó hóa giải dược lực, chỉ cần mấy thời thần nữa là có thể tỉnh lại, không sao hết.
Nói xong câu đó, Yến Kinh Tà lại vung tay ném ra một vật. Lạc Bắc đưa tay ra đón thì thấy đó là một cái bình ngọc màu xanh:
– Đây là cái gì?
– Đây là Cửu chuyển kim cung đan, vốn ta bảo Đoạn Thiên Nhai đưa cho ngươi. Nhưng tu vi của ngươi tiến rất nhanh cho nên Đoạn Thiên Nhai trả lại cho ta. Hiện tại ngươi đã tới cảnh giới này lại càng không cần phải dùng.
Yến Kinh Tà nhìn Thái Thúc:
– Ngươi đưa đan dược này cho nó, có thể giúp cho Đại Đạo Trực chỉ thúy hư quyết của nó đột phá được một tầng.
– Người…người không thấy chúng con làm sao? – Lạc Bắc ngẩn người, thân mình hơi run run.
– Chút chuyện đó mà cũng là làm ác? Chẳng lẽ các ngươi biết điều đó mà ta không biết? – Yến Kinh Tà cười lạnh:
– Nhưng ngươi phải biết rằng đạo lý luôn nằm trong tay kẻ mạnh. Hiện tại Côn Luân đang ở thế mạnh, cho dù Thục Sơn chúng ta cũng không thể chống lại, chỉ biết chờ đợi thời cơ. Hơn nữa, Huyền môn thiên hạ đều coi yêu quái là địch, các ngươi lại đánh chết Hàng Thanh Phong trước mặt mọi người tạo ra cớ vì vậy mà Thục Sơn đành phải phân rõ ranh giới, trục xuất các ngươi khỏi sư môn. Lần này ta giúp các ngươi đánh chết Khuất Đạo Tử cũng là lần cuối cùng, nếu không trúng phải bẫy của Côn Luân thì sẽ bị người ta kiếm cớ kéo cả Thục Sơn vào.
– Đạo vận hành của trời chính là cá lớn nuốt cá bé.
Lạc Bắc nghe thấy Yến Kinh Tà nói vậy trong đầu lại vang lên câu nói của Nguyên Thiên Y.
– Trước tiên các ngươi cứ ở tạm đây tránh né, chờ sau khi Thái Thúc tỉnh lại một thời gian rồi hãy đi.
Yên Kinh Tà giơ tay chộp một cái nắm Sơn Hà Xã Tắc chung mà Khuất Đạo Tử để lại hủy diệt toàn bộ chân nguyên và tâm niệm của y sau đó giao cho Lạc Bắc rồi lại hút Phân Thủy Thần quang bạng vào tay.
– Sơn Hà xã tắc chung không thua gì thập nhị đô thiên hữu tướng ma thần. Nếu tu vi càng cao thì càng phát huy được uy lực của nó. Ngươi hãy sử dụng cho cẩn thận.
“ Người muốn dùng Phân Thủy thần quang để người khác tưởng là chúng ta rồi thu hút những kẻ truy sát?”
Nhìn thấy Yến Kinh Tà thi triển Phân Thủy thần quang bạng, Lạc Bắc liền hiểu được ý định của Yến Kinh Tà. Nhìn thấy Yến Kinh Tà định rời khỏi, Lạc Bắc nhìn cái xác của Tử Huyền Cốc mà đau đớn:
– Tử Huyền Cốc sư huynh…
– Ta sẽ đưa nó về Thục Sơn.
Yến Kinh Tà gật đầu, đặt xác của Tử Huyền Cốc vào trong Phân Thủy thần quang bạng sau đó ánh mắt trở nên lạnh lùng:
– Khuất Đạo Tử dám giết đệ tử Thục Sơn chúng ta, phái Bắc Mang ta sẽ cho nó xóa tên trong ngày hôm nay.
Nghe Yến Kinh Tà đưa Tử Huyền Cốc về Thục Sơn, Lạc Bắc biết ý của ông chấp nhận gã là đệ tử chính thức.
Sau khi Tử Huyền Cốc rời khỏi Thục Sơn lúc nào cũng mong có ngày được trở lại. Lạc Bắc nghĩ tới đây thì cảm thấy chua xót. Nhìn thấy Phân Thủy thần quang bạng phóng ra ánh tím mà bay đi, Lạc Bắc nhìn Sơn Hà Xã tắc chung và cái bình ngọc màu xanh, lại nghĩ tới Đoạn Thiên Nhai và Yến Kinh Tà tuy đối với mình nghiêm khắc nhưng lại hết sức ưu đại. Lần từ biệt này không biết tới khi nào có thể gặp lại. Trong trạng thái kích động, Lạc Bắc thốt ra hai tiếng:
– Sư tôn!
Nhưng vầng ánh sáng màu tím đã biến mất trong rừng, không biết Yến Kinh Tà có nghe được không.
Sau khi Yến Kinh Tà lao ra không lâu, Lạc Bắc nhìn thấy trong núi rừng xa xa có những vầng ánh sáng xuất hiện cùng với từng đợt pháp lực dao động lan tới. Lạc Bắc nhìn thấy một kiếm vừa rồi của Yến Kinh Tà giết chết Khuất Đạo Tử thì biết tu vi của Yến Kinh Tà cao hơn Hắc Phong lão tổ rất nhiều vì vậy mà cũng không cần phải lo lắng.
– Khuất Đạo Tử!
Lạc Bắc nhìn xác của Khuất Đạo Tử với ánh mắt đầy sát khí.
Hắc Phong lão tổ có công truyền đạo cho Lạc Bắc. Tu vi của hắn hiện giờ có một nửa là nhờ Hắc Phong lão tổ. Hơn nữa, mặc dù Hắc Phong lão tổ tra tấn Lạc Bắc trong mười ngày nhưng hắn lại hết sức bội phục những hành vi của lão. Trong lòng Lạc Bắc, Hắc Phong lão tổ so với Hàng Thanh Phong và Ảo Băng Vân mới thực sự là chính đạo.