– Cái gì?
Tu vi của Thao Sinh Nguyên và Khuất Đạo Tử tương đương nhau nên tâm tính vô cùng vững vàng. Mặc dù bị Lạc Bắc bất ngờ tấn công đoạt mất thời cơ nhưng cũng vẫn kịp bình tĩnh. Hơn nữa Ngũ ngục thần sơn mà gã mới luyện có uy lực rất lớn, lại có dị bảo như Hỗn Nguyên Thần Hoàng trong tay nên không hề sợ đám người Khuất Đạo Tử và Lạc Bắc. Vì vậy khi nghe Lạc Bắc nói vậy, từ đỉnh đầu của gã một cái Nguyên Anh cao chín tấc lao ra điều khiển Thất Hải Tụ yêu phiên bảo vệ thân thể và Nguyên Anh. Cùng lúc đó, thân thể của gã cũng vẫy tay, mấy cái chấm đen trên người Thất Hải Yêu Vương thú liền bắn ra, phóng về phía Khuất Đạo Tử. Đồng thời y cũng lấy Ngũ Ngục Thần Sơn ra cầm tay.
Pháp bảo Ngũ ngục thần sơn mà gã mới luyện được có uy lực rất mạnh. Nhưng Ngũ Ngũ Thần Sơn tốn rất nhiều chân nguyên vì vậy mà không tiện phóng thích đối địch. Vì vậy mà lúc này, Thao Sinh Nguyên chỉ muốn nhân lúc Khuất Đạo Tử mệt mỏi đối phó với Hỗn Nguyên Thần Hoàng cổ liền thừa cơ ném Ngũ Ngục Thần Sơn để thay đổi tình thế.
Nhưng một câu nói của Lạc Bắc khiến cho Thao Sinh Nguyên sững sờ. Hơn nữa vào lúc này, Hỗn Nguyên Thần Hoàng Cổ của Thao Sinh Nguyên lao về phía Khuất Đạo Tử cũng giúp cho gã cảm nhận được chúng xuất hiện sự kháng cự, không thể nào chui vào trong cơ thể của Khuất Đạo Tử.
Xuất hiện tình trạng như vậy thì chỉ có một khả năng đó là trong cơ thể của Khuất Đạo Tử cơ bản không có máu thịt, không phải là vật sống mà là xác chết.
– Không ngờ hắn thật sự giết chết Khuất Đạo Tử rồi luyện thành Thi thần tướng linh.
Nhớ lại cảnh tượng Lạc Bắc vừa mới ra tay đã đánh chết Đinh Ngao trong nháy mắt và khí âm hàn từ trên người của Khuất Đạo Tử khiến cho Thao Sinh Nguyên thật sự kinh hãi.
Mà đúng vào lúc này, một vầng sấm sét cùng nổ tung trên Thất Hải Tụ Thú phiên của Thao Sinh Nguyên khiến cho chân nguyên của y cũng phải chân động.
Lần này, do đám Hỗn nguyên thần hoàng trong người không còn, lại không bị đám người Hi Ngọc Sa và Xích Huyết Ngô Chu tấn công, Thất Hải Yêu Vương thú liền phóng về phía Thao Sinh Nguyên một quả cầu Huyền Âm thủy lôi.
– Không biết tên Lạc Bắc này gặp được kỳ ngộ gì mà đã tu luyện tới cảnh giới Kiếm Cương lại có được pháp bảo hùng mạnh, giết chết được Khuất Đạo Tử rồi luyện thành nô bộc. Chưa nói ở kia còn có một vật thi luyện nữa. Đinh Ngao bị đánh chết, Xích Huyết Ngô Chu không thể kết trận. Mọi người khi đối đầu với Thất Hải Yêu Vương thú cũng bị thương nặng. Chưa nói tia sáng kiếm quang màu bạc kia có lẽ là Thái Thúc nhưng không biết là dùng pháp bảo gì mà có thể che giấu được khí tức khiến cho ta không cảm nhận được.
– Khuất Đạo Tử đang trong tay họ, chứng tỏ phái Bắc Mang đã bị diệt môn. Lúc trước Thiên Huyễn tiên tử Ảo Băng Vân bị chết trong tay chúng chứng tỏ hai đứa nó có điều gì đó không ổn. Vào lúc này nếu giao chiến với chúng không chừng dữ nhiều lành ít. Phải tính kỹ mới được.
Một đòn của Thất Hải Yêu Vương thú mặc dù Thao Sinh Nguyên có thể ngăn cản được nhưng suy nghĩ đó khiến cho gã không còn ý chí chiến đấu mà bỏ chạy.
– Lạc Bắc! Ngươi dám thừa cơ đánh lén ta. Ta không tính với ngươi nhưng ngày khác ta sẽ cho ngươi hối không kịp.
“choang”
Đúng vào lúc Thao Sinh Nguyên dốc toàn bộ chân nguyên bỏ chạy, không định giao chiến với Lạc Bắc thì một âm thanh cực to vang lên trong làn nước sâu.
Thứ âm thanh đầy uy thế với pháp lực dao động cuồn cuộn đó là do mười người tộc Ly Thủ phát ra.
Long tức! Long ngâm.
Thập nhị đô thiên hữu tướng thần ma của Lạc Bắc có uy lực cực lớn, giữ được Xích Huyết Ngô Chu. Còn mười tên tộc Ly Thủ giao chiến với Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý, lấy ít địch nhiều nhưng chiến xa Ô Đàm Kim Ma Lang của Chiến Bách Lý cực kỳ lợi hại. Pháp thuật của người tộc Ly Thủ tấn công dữ dội nhưng không ảnh hưởng gì tới nó. Hơn nữa, Đạo Tạng Chân Nguyên Diệu yếu của Hi Ngọc Sa có tốc độ thi triển rất nhanh. Trong nháy mắt đám người Hi Ngọc Sa đã rơi vào thế hạ phong. Nếu không phải vừa rồi cả hai người Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý bị Thất Hải Yêu Vương thú làm cho bị thương, cộng với pháp thuật của Hi Ngọc Sa mặc dù phóng thích rất nhanh nhưng lại vô cùng tốn chân nguyên. Hiện tại uy lực thi pháp yếu đi, nếu không thì đám người tộc Ly Thủ đã bị đánh chết.
Thấy đánh không lại, hơn mười tên tộc Ly Thủ rốt cuộc phát ra Long tức và long ngâm.
Long tức và long ngâm là một thủ đoạn đặc biệt của Long tộc có thể làm cho lực lượng tăng tới mức cao nhất.
Một tiếng long ngâm cả thiên hạ đều biết.
Cho dù là giao long bình thường nhất thì khi thở ra hay phát tiếng long ngâm cũng đều có thể khiến cho mây đen che lấp mặt trời, không trung tối sầm.
Thời thượng cổ, thánh hoàng Hỏa Long chỉ cần gầm lên rồi phun ra một cái là có thể khiến cho cả phạm vi trăm dặm biến thành dung nham.
Tuy rằng tuổi của tộc Ly Thủ càng cao thì càng lợi hại. Nhưng hai nguyên lão năm trăm tuổi của tộc trong trận chiến với Thương Lãng cung đã bị bắt đi. Hơn mười tên tộc Ly Thủ này mới chưa quá hai trăm tuổi, coi như vừa mới trưởng thành. Hơn nữa, cái thứ Long tức, long ngâm cũng chỉ mấy tháng mới có thể làm một lần. Hơn mười người cùng phát ra long ngâm khiến cho uy thế của nó quả thật không thua gì một đòn Thủy, Hỏa, Phong, Lôi hợp nhất của Thất Hải Yêu Vương thú.
“Oành!”
Cùng với tiếng rồng gầm vang lên, tiếng sấm ầm ầm từ trên cao cũng vọng xuống.
Rồng gầm, sấm dậy.
Long tộc thật sự khi gầm lên liền có thể dẫn tới uy lực của trời đất và sấm chớp trên chín tầng trời.
Trong khoảng khắc đó, Lạc Bắc chỉ thấy trước mắt mình hoàn toàn trắng xóa.
Vô số nguyên khí quý thủy ngưng tụ thành cột nước cùng với huyền âm thủy lôi từ trên trời giáng xuống tới làn nước sâu thì nổ tung, khiến cho hải vực xung quanh Hi Ngọc Sa, Chiến Bách Lý, Xích Huyết Ngô Chu dập nát.
Chiến xa Ô Đàm Kim Ma lang và mười lăm chiếc Xích Huyết Ngô Chu văng lung tung trong vụ nổ. Trên những chiếc Xích Huyết Ngô Chu vang lên rất nhiều những tiếng kêu thảm thiết. Ngay cả Chiến Bách Lý cũng phải hét lên một tiếng thét chói tai
Nếu ở trên mặt biển, Cửu Thiên Huyền Lôi bị dẫn động giáng xuống thì uy lực còn lớn hơn nữa. Hiện tại ở sâu trong nước, Huyền Lôi mặc dù bị dẫn xuống nhưng uy lực cũng giảm đi. Chiến xa mặc dù có thể ngăn cản được nhưng nó được điều khiển bằng chân nguyên vì vậy mà cũng khiến cho Chiến Bách Lý bị thương nặng.
– Không ngờ long tức và tiếng gầm của tộc Ly Thủ lại mạnh như vậy. Ngày đó, Thương Lãng cung chắc chắn là đánh lén, nếu không thì không thể dễ dàng đánh cho tộc Ly Thủ bỏ chạy được.
– Thao Sinh Nguyên lựa chọn chạy trốn chắc chắn là e ngại Thất Hải Yêu Vương thú và sức mạnh của tộc Ly Thủ.
Mặc dù Lạc Bắc điều khiển Sơn Hà xã tắc chung bảo vệ mình và Thái Thúc nhưng uy lực của nó lan tới vẫn khiến cho hắn cảm nhận được bản thân và Sơn Hà Xã tắc chung dao động mạnh.
Tuy nhiên lúc này, Lạc Bắc suy nghĩ hoàn toàn sáng tỏ.
Thao Sinh Nguyên chạy trốn là vì bị câu nói của hắn làm cho giật mình. Khuất Đạo Tử dẫn tất cả cao thủ đứng đâu của phái Bắc Mang trong trận chiến đó bị đánh chết gần như diệt môn. Nhưng Thao Sinh Nguyên không biết đó là tác phẩm của Yến Kinh Tà. Y chỉ biết một thế lực mạnh như vậy mà bị Lạc Bắc và Thái Thúc tiêu diệt nên kinh sợ.
Mà hiện tại Khuất Đạo Tử bị Lạc Bắc sử dụng khiến cho Thao Sinh Nguyên nghĩ hắn còn cao hơn cả Khuất Đạo Tử. Hơn nữa, gã còn e ngại Thái Thúc đang ẩn nấp và không biết cả hai từ đâu xuất hiện, không hiểu còn có cao thủ nào không, có Yêu tộc nào khác hay người nào có tu vi tương đương mình hay không. Vì vậy mà trước tiên Thao Sinh Nguyên chọn việc bỏ chạy.
Nhưng Lạc Bắc biết việc gã bỏ chạy còn có một phần nguyên nhân là người tộc Ly Thủ.
Bởi vì Thao Sinh Nguyên chắc chắn là biết rõ thực lực của họ. Gã biết Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa vốn có thể đánh được đám người đó nhưng cả hai sau trận đại chiến với Thất Hải Yêu Vương thú đã mất rất nhiều chân nguyên. Cho dù có thể thắng thì cũng mất thời gian.
Vì vậy mà trong khoảng thời gian đó, một mình Thao Sinh Nguyên sẽ phải đối đầu với Lạc Bắc, Thái Thúc, Khuất Đạo Tử, Thất Hải Yêu Vương thú và một con Thi Vương. Thao Sinh Nguyên cũng không hề biết rằng Thi vương đó đang bị trấn áp, không thể sử dụng chỉ để cho đẹp mà thôi.
Thứ đấu pháp cấp bậc như thế này có thể nói là vô cùng nguy hiểm, chỉ trong nháy mắt là xác định được sinh tử. Trong tình hình Thương Lãng cung đang ở thế như vậy, lại có đông cao thủ nên Thao Sinh Nguyên không dám mạo hiểm.
– Nếu không có nhiều người của tộc Ly Thủ liên thủ, cho dù là đám người Đinh Ngao, Hi Ngọc Sa bị thương trước thì chúng ta cũng không phải là đối thủ của Thương Lãng cung, chẳng thể nào làm cho Thao Sinh Nguyên sợ mà bỏ đi.
Một người nếu như không có tu vi vô địch tung hoành thiên hạ thì không thể chống lại nhiều người. Sở dĩ Côn Luân và Thương Lãng cung có quyền thế như vậy cũng là vì có đông cao thủ tu vi cao tuyệt.
Lạc Bắc thầm nghĩ như vậy.
– Huyền Nữ thủy yên la của Thái Thúc không thể ẩn nấp trong thời gian quá dài. Thao Sinh Nguyên bỏ chạy, sức chiến đấu của Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý cùng với mấy người trên Xích Huyết Ngô Chu còn chưa tới sáu phần. Không thể để cho chúng trốn một cách dễ dàng. Phải dốc hết sức đánh chết chúng, làm yếu thực lực của Thương Lãng cung.
Nghĩ như vậy, âm thanh của Lạc Bắc cũng cuồn cuộn vang lên:
– Đừng để những người này bỏ chạy.
Âm thanh của Lạc Bắc vừa mới vang lên thì một tia sáng màu tím cũng từ trong tay hắn bắn về phía một chiếc Xích Huyết Ngô Chu.
Tia sáng màu tím đó chính là Tử Lôi Nguyên Từ chùy mà trước đây Lạc Bắc dùng nhiều nhất. Với tu vi Kiếm Cương hiện tại, uy lực của nó so với những pháp bảo khác đã không bằng. Hơn nữa ở dưới nước sâu cũng không tiện. Nhưng vào lúc này, trong phạm vi mười dặm đã bị người tộc Ly Thủ kết hợp gần như tạo ra một khoảng chân không nên Tử Lôi Nguyên Từ chùy phóng ra vừa nhanh lại vừa tiện. Hơn nữa, khi Lạc Bắc phóng nó ra đã quan sát kỹ tu vi hai người trên chiếc thuyền đó là kém nhất. Vì vậy mà khi Tử Lôi nguyên tử chùy của Lạc Bắc vừa mới giáng xuống, mấy trăm tia sét nổ tung trên người họ khiến cho cả hai hét lên thảm thiết mà chết.
Cũng lúc đó, Tam Thiên Phù Đồ và Thập Nhị Đô Thiên Hữu tướng ma thần của Lạc Bắc cũng tấn công hai người trên một con thuyền khác.
Hai người trên chiếc thuyền đó có tu vi cao nhất trong số mười lăm chiếc thuyền, ngăn cản được một đòn của đám người tộc Ly Thủ. Nhưng dưới sự thi triển toàn lực của Lạc Bắc để cho Kiếm Cương bùng nổ và Thập Nhị Đô Thiên Hữu tướng ma thần tấn công cả hai người không chống nổi, pháp thuật bị đánh tan. Ngay lập tức một trong hai người bị hai ma thần mạnh mẽ đánh nát còn một người bị ma thần cầm trong tay Đâu Ly Hỏa đốt cháy thành tro.
Lần này Lạc Bắc tốc chiến tốc thắng nên giải quyết được hai người khó đối phó nhất trên Xích Huyết Ngô Chu.
Cùng lúc đó, Tân Thiên Trạm Lô của Thái Thúc cũng đột nhiên xuất hiện, trong nháy mắt cắt đầu của hai người trên một cái Xích Huyết Ngô chu. Tu vi của Thái Thúc mặc dù bây giờ mới chỉ tới cảnh giới Ngự Kiếm nhưng do ẩn nấp lại ra tay đột ngột, cộng với tốc độ của Tân Thiên Trạm Lô cực nhanh khiến cho pháp bảo bình thường khó mà ngăn cản nổi.
Cùng lúc đó, mười tên tộc Ly Thủ cũng đã giữ được Ô Đàm Kim Ma Lang.
Mặc dù tu vi của người tộc Ly Thủ không hề kém, lại thuộc Long tộc nhưng cũng biết mình không bằng đám người Hi Ngọc Sa. Vốn họ lao ra là mang ý chí quyết tử nhưng khi thấy Lạc Bắc ra tay, bọn họ liền cảm thấy bội phục hắn sát đất, cố gắng nhớ kỹ lời hắn dặn, không để ý tới chuyện gì khác, chỉ tập trung đối phó với Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý.
Sau khi hơn mười tên tộc Ly Thủ phát ra tiếng gầm, sắc mặt tất cả đều tái nhợt, chân nguyên mất đi rất nhiều.
“Định ngăn cản ta thì ta giết các ngươi trước.” Hi Ngọc Sa có pháp quyết lợi hại nên thầm nghĩ vậy. Nhưng đúng lúc này, một bóng đen mang theo hơi thở lạnh lẽo cũng xuất hiện trong tầm mắt của thị và Chiến Bách Lý.
– Khuất Đạo Tử.
Tới lúc này, những miếng vải đen che phủ trên người Khuất Đạo Tử đã bị uy lực của pháp thuật đánh nát để lộ khuôn mặt đen.
Chỉ có điều khuôn mặt của lão không hề có lấy một chút tình cảnh, ánh mắt chỉ có một sự chết chóc khiến cho người ta sợ hãi. Chưa nói bây giờ, trên đỉnh đầu Khuất Đạo Tử còn bốc lên một làn khí đen khủng bố.
Trong nháy mắt, làn khí đen đó ngưng tụ lại thành một Đạo tôn khổng lồ.
Thân ngoại hóa thân.
Tới lúc này, ngay cả Lạc Bắc cũng phải chú ý về phía này.
Thi thần tướng linh có thể sử dụng được tất cả pháp thuật của người trước khi chết cho nên cũng có thể hóa ra Hóa thân.
Người tu đạo tu luyện pháp quyết Thân ngoại hóa thân, sau khi tu luyện được hóa thân liền sử dụng nó để đối địch, so với mang thân thể đối địch còn mạnh hơn nhiều. Tuy nhiên sau khi Lạc Bắc biến Khuất Đạo Tử thành Thi thần tướng linh thì đây là lần đầu tiên đối mặt với kẻ địch mạnh như vậy. Vì thế mà cũng là lần đầu tiên hắn thấy Khuất Đạo Tử sử dụng Hóa thân.
Phía trước hóa thân của Khuất Đạo Tử là một pho tượng, sau đầu có vầng ánh sáng có chín lớp màu sắc thân cao năm trượng. Có điều trong mắt mọi người thì pho tượng đó lại có màu xám, cả người tản ra những làn khói trắng chỉ có sau đầu vẫn là vầng ánh sáng chín màu. Sự tương phản như vậy càng khiến cho đạo tôn thêm khủng bố.
– Sau khi bị luyện thành Thi thần tướng linh, không ngờ lại có thể ngưng kết được hóa thân biến thành đạo tôn có hơi thở âm lệ như vậy.
Lạc Bắc mới liếc mắt, hóa thân của Khuất Đạo Tử đã bắt một cái pháp quyết. Vầng ánh sáng chín màu sau đầu lập tức bay lên rồi nện xuống chiến xa của Chiến Bách Lý khiến cho nó xoay tròn rồi giáng thẳng xuống đáy biển.
Con người khi đối địch rất quý trọng chân nguyên của mình, hạn chế hao tổn. Nhưng Khuất Đạo Tử lại là một cái thây ma, Lạc Bắc điều khiển khiến cho y không hề quý trọng sức lực của mình, hoàn toàn không tiếc chân nguyên mà sử dụng pháp quyết lợi hại. Cứ như vậy, khi đối đầu, Khuất Đạo Tử khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi hơn cả khi còn sống.
– Cái chiến xa Ô Đàm Kim Ma Lang không ngờ còn có thể độn thổ.
Lạc Bắc nhìn thấy khi chiến xa bị đánh bay vào trong bùn vẫn không hề xuất hiện. Cho tới khi hắn phát hiện có sự khác thường, điều khiển Tam Thiên Phù Đồ chém xuống thì nó đã biến mất.
– Đáng tiếc.
Người tộc Ly Thủ cũng không phải là những kẻ ố chấp. Nhìn thấy chiến xa biến mất, họ cũng biết rất khó đuổi theo thì chỉ cảm thấy đáng tiếc. Tất cả đều leo lên Xích Huyết Ngô Chu.
Thao Sinh Nguyên chạy trốn khiến cho tình hình hoàn toàn nghiêng về một bên. Hiện tại, Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý đã bỏ chạy chỉ còn lại đám người Thương Lãng cung trên Xích Huyết Ngô Chu không có lấy một chút lực phản kháng. Thập Nhị đô thiên hữu tướng ma thần, Sơn Hà Xã tắc chung và Tam Thiên Phù Đồ dốc hết sức tung hoành khiến cho người trên mấy con thuyền không một ai chạy trốn. Mà Khuất Đạo Tử lại sử dụng Trừu tùy đoạt nguyên quyết hút chân nguyên của mấy người.
– Không ngờ chúng ta lại có thể đánh thắng.
Mười mấy người tộc Ly Thủ liếc mắt nhìn nhau rồi nhìn tất cả mọi người mà trong lòng vẫn còn hoài nghi đây có phải ảo giác hay không. Tuy nhiên cảnh tượng trước mắt là cả mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô chu không ai sử dụng đang chìm dưới lớp bùn đang hiển hiện trước mắt.
Tới giờ phút này, người tộc Ly Thủ và cả những người Hiền Hồ tông ở trên thuyền Xiêm La đều sùng kính Lạc Bắc tới mức không thể diễn tả được bằng lời.
Thực lực của Thương Lãng cung mạnh như vậy nhưng với sự có mặt của Lạc Bắc và Thái Thúc khiến cho trận chiến nghiêng hẳn về một bên.
Kiếm Cương bùng nổ như vậy khiến cho người tộc Ly Thủ tự cảm thấy mình không thể nào ngăn cản nổi. Còn có tám Ma Thần không hề giống như pháp bảo hóa thành mà như Ma thần thật sự.
Kim Nhân, Ma Ngẫu thì người tộc Ly Thủ đã từng nhìn thấy nhưng chưa hề gặp được pháp bảo nào hóa ra Kim Nhân, Ma Ngẫu có linh tính lại có thể sử dụng pháp bảo. Chưa nói tới Thi thần tướng linh Khuất Đạo Tử còn có thể hóa thành hóa thân có thể đối đầu với cung chủ Thương Lãng cung.
Nên nhớ rằng, nhìn khắp toàn bộ giới tu đạo có thể miễn cương tu được ra Nguyên Anh, cho dù là Ảo Băng Vân chỉ mới vừa có được Nguyên Anh thì cũng chỉ có hơn mười người mà thôi. Còn như Khuất Đạo Tử có thể tu luyện được thân ngoại hóa thân tuy không thể so sánh với mấy đại cao thủ của Thục Sơn hay Thập Đại kim tiên của Côn luân nhưng hoàn toàn có thể xếp trong hai mươi người đứng đầu.
– Chẳng trách mà Lạc Bắc và Thái Thúc nổi danh đến vậy. Phái Bắc mang tới giết họ còn bị họ làm cho diệt môn.
Bất cứ người nào của tộc Ly Thủ cũng đều mang theo cái ý nghĩ đó. Nhưng bọn họ không thể ngờ được sau trận chiến đó, khi Khuất Đạo Tử được biến thành Thi thần tướng linh thì Lạc Bắc còn chưa được mạnh tới mức này.
Có điều dù sao thì Đinh Ngao và Chiến Bách Lý cũng là những cao thủ đứng đầu tán tu ở hải ngoại có tu vi Nguyên Anh. Có hai người đó lại thêm Thao Sinh Nguyên và Hi Ngọc Sa vậy mà bị Lạc Bắc và Thái Thúc đánh cho bỏ chạy.
Tất cả người tộc Ly Thủ và Hiên Hồ tông đều vô cùng sùng bái khiến cho nhân vật dẫn tới trận chiến này lại bị mọi người bỏ quên.
Thất Hải Yêu Vương thú mặc dù vẫn còn vị thành niên nhưng đã thể hiện một thứ thực lực kinh người, chứng tỏ là yêu thú mạnh nhất trong Thất Hải.
Vốn sau khi Thao Sinh Nguyên ra tay, nó cảm thấy khó mà thoát khỏi. Nhưng trong một giây lát đó, nhóm địch thủ khiến cho nó cảm thấy không địch nổi lại bị đánh cho tán loạn.
Nó giương đôi mắt to nhìn Lạc Bắc một lúc rồi quay đầu sau đó lặng lẽ bơi đi. Trong chốc lát, nó đã biến khỏi tầm mắt của mọi người. Lần này, Thất Hải Yêu Vương thú bỏ chạy cũng không trở lại cái đáy biển trước đây nữa. Dường như nó biết mình bị lộ, không còn tiếp tục ở đây được.