Rắc rắc!
Đạo kiếm nguyên màu đỏ lao tới khiến cho không gian xung quanh nó xuất hiện những vết rạn. Kiếm khí cực mạnh và lực chân nguyên còn làm cho Hắc sát hỏa khí và chất lỏng kim loại bị đẩy dạt ra tới mấy chục trượng. Đạo kiếm nguyên nhỏ bé so với Pháp nguyên kim tháp nhưng khi chạm phải ngọn tháp lại vô cùng nặng giống như một ngọn núi đè lên trên ngọn tháp, làm cho nó dừng lại trên không trung. Trong nháy mắt, Vương Diễm Dương đang cười điên cuồng chợt như bị người ta bóp cổ. Mà trên Pháp nguyên kim tháp cũng xuất hiện một lỗ thủng to.
Một dải kim quang trong nháy mắt từ lỗ thủng bay ra. Toàn bộ cái Pháp nguyên kim tháp khổng lồ lập tức chỉ còn lại khoảng bảy tấc mà rơi xuống.
Chỉ một kiếm đã khiến cho bản thể của pháp nguyên kim tháp bị tổn thương.
– Sao có thể như vậy?
– Không ngờ hắn đã tu luyện ra được bản mệnh kiếm nguyên. Hơn nữa, bản mệnh kiếm nguyên của hắn lại có uy lực mạnh như vậy.
Tới lúc này, Trần Lê Phù đã hướng Cửu Thiên Tinh thần pháo về phía Lạc Bắc nhưng nhìn thấy đạo bản mệnh kiếm nguyên của hắn có uy lực như vậy, khiến cho gã giật mình mà quên mất việc sử dụng Cửu Thiên tinh thần pháo.
Nhưng Lạc Bắc không hề dừng lại. Chín đạo kiếm cương trong suốt lại lập tức từ người hắn bắn ra kéo theo những tiếng rít gió chém về phía tiểu Trà.
Oành!
Bóng dáng của tiểu Trà hơi dừng lại một chút rồi từ trong Huyết Trì lao ra hơn mười đạo huyết quang va chạm với một đạo kiếm cương trong suốt.
Hiện tại, tiểu Trà xảo quyệt hơn phần lớn người tu đạo. Đó là do nàng có được một phần ký ức của U Minh huyết ma, đồng thời cũng nhận được rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu của lão. Nên có thể nói xét về kinh nghiệm, hắn hoàn toàn không thua bất cứ một người tu đạo nào. Vừa rồi, sau khi suýt bị Lạc Bắc phong ấn, hiện tại nàng biết, nên quyết định đối đầu với một đạo kiếm cương, tránh để Lạc Bắc ép tới một chỗ rồi dùng Đại Hắc thiên ma quyết.
– Sao có thể như vậy? Kiếm cương của Phá Thiên Liệt không thể có uy lực như thế.
Cho dù là tiểu Trà hay đám người Công Dát Kiên Tán đều nghĩ nàng có thể ngăn cản được một đạo kiếm cương này. Nhưng chỉ thấy khi mười tia sáng đỏ như máu chạm tới lập tức bị cắt đứt, còn đạo kiếm cương trong suốt thì chém thẳng lên cái Huyết Trì trên đỉnh đầu của tiểu Trà.
Oành!
Huyết Trì rung chuyển mà bắn ra cả ngàn đạo huyết quang. Cùng lúc đó, không trung xung quanh tiểu Trà cũng sáng ngời. Trong nháy mắt, nàng đã xuất hiện ở giữa bảy vầng sáng đỏ như máu.
Cho dù với kiến thức của đám người Công Dát Kiên Tán cũng không thể ngờ được ngoại trừ kiếm quyết Phá Thiên Liệt ra thì Lạc Bắc còn sớm đột phá tới cảnh giới Kiếm Tâm thông minh.
Kiếm cương của Phá Thiên Liệt đúng là không có uy lực như vậy. Nhưng một kiếm này của Lạc Bắc cũng sử dụng Tĩnh Niệm Thông Minh quyết để ngưng tụ lực lượng vô thượng, tạo thành một đạo kiếm cương có uy lực không hề kém bản mệnh kiếm nguyên.
Lần này, kinh nghiệm đấu pháp của tiểu Trà không thể sánh được với Lạc Bắc.
Rắc rắc!
Sự kinh hãi và không thể tin nổi xuất hiện trên mặt tiểu Trà. Trong nháy mắt, trên người nàng xuất hiện vô số những bông tuyết đỏ như máu rồi ngưng tụ thành một đóa hoa Mạn Đà La. Rồi ngay lập tức đóa hoa biến thành điểm sáng màu hồng rồi bay vào mi tâm của Lạc Bắc.
Tiểu Trà bị Lạc Bắc phong ấn hoàn toàn.
– Không ngờ con ma nữ đó bị hắn phong ấn.
– Cái thứ pháp quyết phong ấn này của hắn… Không thể để cho bẩy vầng sáng kia bao vây, nếu không, chúng ta cũng bị phong ấn.
Nhìn thấy cảnh tượng tiểu Trà bị phong ấn, đám người Công Dát Kiên Tán vô cùng khiếp sợ đồng thời cũng xuất hiện suy nghĩ nếu đối địch với hắn, không được để cho bảy vầng sáng kia bao vây.
Ầm ầm!
Cũng lúc đó, sau khi phong ấn được tiểu Trà, Lạc Bắc trở nên thoái mái hơn một chút. Nhưng đúng lúc này, một tia sáng bạc cũng lao thẳng về phía Lạc Bắc.
Cột sáng bạc đó không chỉ có âm thanh bùng nổ từ lực của những vì sao mà còn có cảm giác như cả ngôi sao đó đang nổ tung.
Đó đúng là Cửu Thiên tinh thần pháo trong tay Trần Lê Phù.
– Đây là cái pháp bảo gì mà có uy lực mạnh tới vậy?
Trong nháy mắt nhìn uy thế cột sáng do Cửu Thiên tinh thần pháo phóng ra, Lạc Bắc cảm giác uy lực của nó vượt xa Pháp Nguyên kim tháp.
Hơn nữa, tốc độ của cột sáng bạc đó so với tốc độ của bản mệnh kiếm nguyên bình thường còn nhanh hơn nhiều.
Thấy cột sáng lao tới, Lạc Bắc không dám chần chừ. Rồi trong ánh mắt của hắn, một tiếng nổ lập tức vang lên rồi đạo bản mệnh kiếm nguyên đỏ sậm xuất hiện đánh trúng cột sáng bạc do Cửu Thiên tinh thần pháo phát ra.
Oành!
Vào lúc này, thời gian giống như dừng lại. Trong không trung, nhìn từ xa giống như cột sáng màu bạc và cột sáng đỏ sậm chạm vào nhau rồi trong nháy mắt, cột sáng màu bạc từ từ vỡ vụn.
Xung quanh thân thể của Lạc Bắc bắn ra từng mảnh sáng vàng.
Ánh sáng màu vàng đó là pháp lực dao động quanh người hắn bị đánh nát. Giao thủ một cái khiến cho chân nguyên mà Lạc Bắc dung hợp trong bản mệnh kiếm nguyên suýt chút nữa thì không khống chế được mà trào ra. Hơn nữa, toàn thân hắn cũng rung rung, đau ê ẩm.
– Sao có thể như vậy?
– Hắn dùng phi kiếm nào luyện thành bản mệnh kiếm nguyên? Lực lượng bản mệnh kiếm nguyên của hắn làm sao mà có uy lực còn lợi hại hơn cả Cửu Thiên tinh thần pháo?
Ánh mắt của Trần Lê Phù tràn ngập sự kinh hãi. Đôi tay đang nắm chặt Cửu Thiên Tinh thần pháo bắt đầu rỉ ra những giọt máu.
Cửu Thiên Tinh thần pháo là một thứ kỳ bảo khiến cho ngay cả Hoàng Vô Thần cũng để ý. Vậy mà Lạc Bắc có thể sử dụng bản mệnh kiếm nguyên chặn được đòn tấn công của nó. Lực phản lại còn khiến cho Trần Lê Phù suýt chút nữa thì không giữ được nó trong tay.
– Bốn vị Pháp vương! Hoa giáo các ngài không tranh quyền thế. Ta cũng không muốn đối đầu với các ngươi. Hiện tại tiểu Trà đã bị ta phong ấn, mời các ngươi mở trận pháp ra đi.
Trong vòng một hơi thở, Lạc Bắc đã khống chế được chân nguyên trong cơ thể đồng thời nói với đám người Công Dát Kiên Tán như vậy. Lời nói của Lạc Bắc mặc dù khách khí tuy nhiên ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Cát Tường Sinh yếu nhất trong số bốn người. Rõ ràng, nếu bốn vị pháp vương của Hoa giáo mà muốn đứng cùng với Đại Tự Tại cung thì Lạc Bắc sẽ phát trận.
– Làm thế nào bây giờ?
Công Dát Kiên Tán là người đừng đầu trong số bốn vị pháp vương cũng không phải là người quyết đoán nên hiện tại y không biết phải làm như thế nào.
Lạc Bắc ra tay lập tức phong ấn tiểu Trà. Hơn nữa, Thái Thúc và Lạc Bắc mang tới cho Công Dát Kiên Tán một cái cảm giác quyết đoán. Cơ bản, y không muốn Hoa giáo có một kẻ địch như vậy. Nhưng Trần Lê Phù và Vương Diễm Dương không phải là địch thủ của Lạc Bắc. Nếu bọn họ khoanh tay đứng nhìn thì chắc chắn hai người đó sẽ bị Lạc Bắc giết chết.
Cái tin này mà loan ra thì Côn Luân sẽ trút tội lên đầu Hoa giáo.
Bởi vì nhìn thấy huyền môn chính đạo giao chiến với Yêu tộc, cho dù không liên quan tới Hoa giáo nhưng xét về tình về lý thì bọn họ phải ra tay giúp đỡ mới đúng.
– Cái gì?
Cơ bản Lạc Bắc không để cho đám người Công Dát Kiên Tán có thời gian suy xét, ánh mắt của hắn trở nên lạnh lùng như muốn tạo áp lực cho Công Dát Kiên Tán. Nhưng đúng lúc này, không khí trong phạm vi mấy trăm trượng chợt chẳng khác nào mặt nước đang sôi.
Cái trạng thái này chẳng khác nào mặt nước tĩnh lặng chợt có một vật gì đó vô cùng lớn trồi lên.
Theo sau đó là một vần sáng màu vàng so với hóa thân của đám người Công Dát Kiên Tán còn to hơn chợt xuất hiện.
Tại một vị trí cách trận pháp chưa tới trăm trượng không gian như bị nghiền nát rồi một cái bia ngọc màu vàng nhạt chợt xuất hiện.
Tự tại ngọc bi.
Hiện tại cái chí bảo của Đại Tự tại cung biến thành rộng tới trăm trượng. Nhìn qua, cái bia ngọc lúc này không còn như một khối ngọc nữa mà giống như một con thuyền lớn có thể chứa được tới cả ngàn người.
Cái Tự Tại ngọc bi xuất hiện không hề có lấy một chút dấu hiệu nào báo trước. Chỉ riêng pháp lực dao động của nó đã khiến cho không khí xung quanh biến thành những cơn lốc.
Cái Tự Tại Ngọc Bi của Trần Thanh Đế xuất hiện ngay bên cạnh Vân Mông thần thoi. Oành! Ngay khi xuất hiện nó giống như một con thuyền lớn húc thẳng vào Vân Mông thần thoi.
– Không ổn.
Bên trong Vân Mộng thần thoi, Vũ Sư Thanh và Nạp Lan Nhược Tuyết gần như hết sạch chân nguyên. Hơn nữa, cả hai cũng không ngờ tới chuyện này xảy ra nên không thể tránh được. Một tiếng nổ vang lên, giống như một con thuyền lớn húc trúng con thuyền nhỏ. Tự Tại Ngọc bi vẫn nguyên vẹn nhưng Vân Mộng Thần thoi lại bị vỡ thành hai.
Hai đạo ánh sáng một lam một trắng từ trong Vân Mộng Thần thoi lao ra. Chính là Nạp Lan Nhược Tuyết và Vũ Sư Thanh.
Cái chí bảo của Nga Mi không ngờ bị Tự Tại Ngọc bi phá hủy.