Trong tích tắc khi người Côn Luân xuất hiện, tất cả những người tu đạo ở đây đều biết rằng sẽ có chuyện xảy ra. Tuy nhiên bọn họ đều sợ mình sẽ bị trận chiến làm cho vạ lây.
…
Đúng vào lúc này, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng thì phía sau người tu đạo, trước mặt Lạc Bắc đột nhiên xuất hiện một cái lỗ thủng to bằng thùng nước.
Cái lỗ thủng đó giống hệt như không gian loạn lưu xuất hiện một cái lỗ đen. Nhưng đồng thời với khi lỗ thủng xuất hiện, trong đó lại có một tia sáng bay ra.
Một cái cột sáng to bằng cánh tay lao thẳng ra ngoài với tốc độ cực nhanh.
Vô số tiếng nổ ầm ầm vang lên làm cho toàn bộ người tu đạo choáng váng. Tiếng nổ đó giống như âm thanh khi không gian bị sụp đổ.
Cột sáng đó rõ ràng là một đạo tiễn quang.
Cái lỗ thủng phía sau tiễn quang dài tới mấy vạn trượng, cơ bản không nhìn thấy điểm cuối. Nó hoàn toàn do không gian sụp đổ hình thành.
Một làn hơi thở hủy diệt bao phủ toàn bộ giới Niết Bàn khiến cho nhiều người tu đạo không thể thở nổi.
Toái hư cung thần!
Sắc mặt của đám người Vũ Sư Thanh, Đông Bất Cố, Nạp Lan Nhược Tuyết lập tức trắng bệch. Khi cái lỗ thủng đó xuất hiện, bọn họ cũng lập tức hiểu ra cái pháp bảo trên cả cấp Kim tiên của Côn Luân là Toái Hư thần cung cuối cùng cũng xuất hiên. Tuy nhiên nó xuất hiện cơ bản không hề có dấu vết mà chỉ có một đạo tiễn quang khiến cho bọn họ có cảm giác không thể nào ngăn cản.
Tốc độ của Toái Hư thần cung cơ bản là đánh nát, xuyên qua hư không mà tới thẳng trước mặt. Với tốc độ như vậy, cho dù là Hư Không Khiêu Dược của Huống Vô Tâm cũng không tránh khỏi.
Tuy nhiên ngay khi không gian vang lên tiếng nổ vang tiễn quang còn chưa xuất hiện, không gian trước mặt Lạc Bắc chợt xuất hiện vô số những nếp uốn khiến cho khoảng cách của hắn với cái lỗ thủng kia đột nhiên như được kéo dài. Cùng lúc đó, một đạo kiếm nguyên màu đỏ sậm cùng với chín đạo kiếm cương trong suốt cũng xuất hiện đón đạo tiễn quang hủy diệt kia.
Một dải những vết nứt giống như tơ nhện lan tràn trước mặt Lạc Bắc. Chín đạo Kiếm cương trong suốt như thủy tinh cùng với bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ sậm với tốc độ cực nhanh va chạm với đạo tiễn quang đang kéo theo âm thanh của không gian bị sụp đổ.
Trong nháy mắt, chín đạo kiếm cương trong suốt bị phá tan, tản ra xung quanh nhìn gióng như không trung có một đóa hoa nở rộ.
Đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ sậm cùng với Lạc Bắc cũng bị đánh bay về phía sau. Một sợi tơ máu thấm ra khỏi miệng của Lạc Bắc. Nhưng tất cả những người tu đạo cũng chẳng để ý tới chi tiết đó. Thời gian trên hòn đảo tưởng như dừng lại. Mãi cho tới khi bóng dáng của Lạc Bắc bị đẩy lùi ra tới tận mười trượng, âm thanh răng rắc mới vang lên.
Đạo tiễn quang đó không hề dừng lại giống như xuyên quan miếng đậu. Sau khi đánh nát chín đạo kiếm cương trong suốt, do Lạc Bắc sử dụng pháp thuật trong Thất xảo di thiên đại pháp và lực phản chân của bản mệnh kiếm nguyên nó mới vượt qua bên dưới người Lạc Bắc. Nó xuyên thủng một cái đền phía sau Lạc Bắc rồi như xé rách hư không mà biến mất.
Vào lúc này, mặc dù tránh được cái cột sáng đó nhưng đồng tử của Lạc Bắc cũng lập tức co lại.
Bởi vì ngay khi đạo tiễn quang xuyên qua ngôi đền sau lưng hắn thì một tiếng động ù ù thứ hai cũng vang lên. Rồi ngay trước mặt Lạc Bắc lại xuất hiện một cái lỗ thủng màu đen.
Toái hư cung thần!
“ Hóa ra Côn Luân muốn dùng cái pháp bảo này để đánh chết mình! “
Hóa ra Côn Luân cơ bản chưa bao giờ nghĩ tới chuyện hòa đàm. Chúng để cho nhiều người của các tông phái tới đây xem lễ như vậy chính là muốn giết chết Lạc Bắc trước mặt bọn họ để cho bọn họ biết kẻ có gan khiêu chiến với quyền lực của Côn Luân sẽ có kết quả như thế nào.
Một chút sợ hãi và tức giận xuất hiện trong lòng Lạc Bắc.
Từ lần đầu tiên Lạc Bắc gặp mặt lão đầu tử của Trạm Châu Trạch Địa, lão đã nói với hắn rằng bởi vì không một ai Biết công pháp mà Hoàng Vô Thần tu luyện và thần cung toái hư như thế nào cho nên cả hai mới đáng sợ.
Hiện tại, cuối cùng thì thần cung Toái Hư cũng xuất hiện trước mặt Lạc Bắc. Sự đáng sợ của nó hoàn toàn vượt xa trí tưởng tượng của hắn.
Không hề có dấu hiệu, cơ bản không biết được làm sao mà nó nhằm được về phía mình. Cơ bản không biết người phóng cái pháp bảo này ở đâu. Tiễn quang xuyên thủng không gian mà xuất hiện ngay trước mặt. Giao thủ với thứ pháp bảo này chỉ có thể chống đỡ mà không thể trả đòn.
Mà uy lục của thần cung Toái Hư đến mức khó mà tưởng tượng.
Cho dù uy lực Cửu Thiên tinh thần pháo trên cả mức Kim tiên nhưng Lạc Bắc vẫn có thể dùng kiếm cương Phá Thiên Liệt ngăn cản được. Tuy nhiên hiện tại hắn sử dụng cả kiếm cương Phá Thiên Liệt và bản mệnh kiếm nguyên cũng không ngăn cản được đạo tiễn quang. Thậm chí Lạc Bắc còn có cảm giác như bản mệnh kiếm nguyên suýt bị đánh nát.
Hơn nữa vào lúc này, Lạc Bắc không sử dụng phân thân mà chính là bản tôn của mình.
Cũng vì lo lắng Côn Luân đột nhiên tấn công cho nên Lạc Bắc mới lợi dụng Thần Kiêu pháp giới để cho phân thân hòa vào trong cơ thể của bản tôn. Dù sao thì bản tôn của Lạc Bắc so với phân thân mạnh hơn nhiều. Tới lúc không địch được, hắn có thể sử dụng động phủ thần kiêu hút tất cả những người bên cạnh vào trong rồi bỏ chạy.
Hiện tại nếu Lạc Bắc bị đánh chết thì đúng là chết hẳn.
Hiện tại tuy rằng Lạc Bắc vẫn không biết sự ảo diệu của Thần cung Toái Hư, không biết nó làm thế nào mà tập trung được vào mình, liên tục công kích mình. Nhưng cho dù trong lòng vẫn có chút sợ hãi nhưng trái tim của hắn lại vô cùng bình tĩnh.
Ngay khi đạo tiễn quang thứ nhất của thần cung Toái Hư xuất hiện, Lạc Bắc đột nhiên cảm giác được Thần Kiêu pháp giới trên người có sự rung động mạnh.
Mặc dù lúc này hắn không sử dụng Thần Kiêu pháp giới nhưng từ sau khi sử dụng qua nó, hiện tại bản thân Thần Kiêu pháp giới cũng giống như cái áo cà sa mà nó hòa thành có cảm giác với sự thay đổi của nguyên khí trong trời đất mà tự động bảo vệ chủ.
Điều này khiến cho Lạc Bắc có sự phản ứng tránh được một đòn thứ nhất của thần cung Toái Hư, đồng thời cũng mang tới cho mình và những người khác được một chút thời gian.
Trong nháy mắt khi cái hố đen xuất hiện lần thứ hai, một ngọn núi xương màu trắng cùng với một vầng sáng màu xanh cũng chắn trước mặt Lạc Bắc. Đồng thời một cái vầng sáng bảy màu cũng bao phủ ngay cái lỗ đen kia.
Toàn bộ những người tu đạo còn chưa có phản ứng gì thì cột sáng với hơi thở trí mạng thứ hai đã xuyên qua dải sáng bảy màu, đánh nát núi xương, đánh bay vầng sáng màu xanh.
Do cột sáng không phải là bản thể của thần cung Toái Hư cho nên Khổng Tước bảo giám không có tác dụng với nó.
Nhưng tất cả những người tu đạo chợt thấy đúng vào lúc này, trước mặt Lạc Bắc chợt nở rộ, một cái đài sen có tán với pháp lực dao động và vô tận uy nghiêm. Ánh sáng của nó và những dải tua rua từ trên cái tán nhanh chóng bao phủ Lạc Bắc.
Bên trong vầng sáng màu đen, thấp thoáng có ánh sáng vàng lưu động. Bên trong những tia sáng màu đen rủ xuống lóe ra hai vầng sáng màu vàng nhạt giống như hai ngọn đèn.
Tiễn quang của thần cung Toái Hư tấn công tới màn sáng màu đen mang theo tiếng không gian sụp đỏ. Tiễn quang đang gầm rũ hơi dừng lại một chút, rồi vầng sáng màu đen trong nháy mắt không chịu nổi bị tiễn quang đánh tan. Cũng nhờ đó mà toàn bộ người tu đạo mới có thể nhìn thấy rõ toàn cảnh của cái đài sen.
Vào lúc này, cái đài sen khổng lồ giống như bị một cây chùy lớn đánh trúng mà rung chuyển. Ánh sáng chói mắt của tiễn quang lập tức tấn công vào dải sáng tua rua phía bên trong khiến cho chúng cũng như bị tan vỡ, cùng với những tia sáng nhỏ bắn ra.
“ Răng rắc! “
Trong nháy mắt ngay khi đạo tiễn quang xé rách vầng sáng màu đen, một đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ cũng từ bên trong cái đài sen lao ra đánh trúng đạo tiễn quang.
Bị trúng một đòn này, cuối cùng đạo tiễn quang cũng đạt tới cực hạn rồi đột nhiên vỡ vụn. Từ vị trí của đạo bản mệnh kiếm nguyên màu đỏ sậm nó hóa thành vô số những tia sáng nhỏ mà bắn thẳng vào đài sen.
Tất cả mọi người có mặt đều rùng mình.
Tất cả những người tu đạo đều có thể nhận ra được, cái đài sen của Lạc Bắc có lực phòng ngự kinh người. Vào lúc này, hắn cũng dựa vào cái pháp bảo này mới có thể chịu được một đòn tấn công của thần cung Toái Hư. Tuy nhiên hiện tại mặc dù mũi tên bị vỡ vụn nhưng toàn bộ người tu đạo vẫn có thể cảm nhận được những tia sáng nó bắn ra có lực xung kích kinh người, vượt qua cả pháp bảo cấp Kim Tiên.