Chương 91: Đến nhà thăm hỏi

Đến nhà thăm hỏi

Toàn bộ tháng chín, nhờ vào biểu hiện rất tốt trong cuộc tranh tài của Lê Ngữ Băng, nhân khí kịch liệt tăng lên.

Đường Tuyết có điểm nhìn không nổi nữa, cảm giác có rất nhiều người, thật nhiều người đối với khúc côn cầu hoàn toàn không biết gì đều đang truy tìm Lê Ngữ Băng rồi. Có những hoàng ngưu(*) bắt đầu trục lợi bằng những tấm vé vào xem tranh tài của đội Kiêu Long Trung Quốc, cái này đối với những cuộc thi đấu thông thường đúng là hiếm thấy. Sau đó Lê Ngữ Băng một lần được lên trang bìa của một tạp chí, tạp chí kia liền nhanh chóng bán hết.

(*) hoàng ngưu: những kẻ cơ hội

Lê Ngữ Băng dọc theo đường đi sẽ bị bao vây bốn phía, đến lớp học sẽ bị nằm vùng, đi ra ngoài nhất định phải mang khẩu trang, thật vất vả mới có một cơ hội cùng Đường Tuyết hẹn hò, giống như người nổi tiếng đi hẹn hò bí mật vậy.

Vẫn là Đường Tuyết đầu óc lanh lợi, mua hai cái khăn trùm đầu Spider Man che luôn được toàn bộ khuôn mặt, mỗi người một cái, bộ dáng như vậy nghênh ngang đi giữa đường, vạn chúng nhìn chăm chú, dọa cả con chó lang thang, có thể làm một đứa trẻ đang khóc cũng phải im bặt, đều không đáng kể.

Chẳng qua, thời điểm bước vào cửa ngân hàng, bảo an liền dùng một ánh mắt đề phòng nhìn bọn họ, khiến cho hai người có chút lúng túng.

Hơn nữa, lúc hôn môi trước tiên còn phải tháo khăn trùm đầu ra…

Tháo khăn trùm đầu xuống, Đường Tuyết chứng kiến Lê Ngữ Băng tóc rối tung rối mù, bộ dạng ngu ngu ngốc ngốc, cô nhịn không được liền cười ra tiếng.

“Lê Ngữ Băng, cậu bây giờ giống một cây nấm tinh.” Đường Tuyết nói.

Lê Ngữ Băng có chút buồn bực, cúi đầu làm bộ muốn hôn, Đường Tuyết nghiêng đi đầu, đặc biệt nghiêm túc nói: “Không, tớ không thể hôn một cây nấm.”

Lê Ngữ Băng: = =

Cảm giác thời gian này không có cách nào qua.

Thời gian này đối với hai người đều không tính là dễ dàng gì, ngược lại câu lạc bộ bên kia từ trên xuống dưới đều tràn đầy cảm giác hạnh phúc. Cố gắng lâu như vậy, cuối cùng cũng có kết quả, bọn hắn rốt cuộc cũng bồi dưỡng được một cuộc thi đấu thể thao giá trị cùng giá trị thương nghiệp tổng thể trở thành băng cầu đại minh tinh!

Đợi một thời gian nữa, cậu ấy nhất định có thể trở thành vận động viên băng cầu siêu sao số một Trung Quốc!

Câu lạc bộ từ trên xuống dưới, đối với cậu lòng tin tràn đầy.

Lê Ngữ Băng đã có chuyên môn được đưa vào hoạt động đoàn đội, đoàn đội xét cho cậu hai cái hợp tác thương nghiệp, qua không bao lâu, Lê Ngữ Băng liền thu được hai bút tiền lương.

Cậu đem thẻ ngân hàng của mình đưa cho Đường tuyết, “Sau này cậu muốn mua cái gì thì mua.”

Đường Tuyết hỏi: “Vậy còn cậu?”

“Cậu mua cho tớ.”

“Lê Ngữ Băng, cậu thật biết làm ăn, đến lúc thẻ ngân hàng không còn tiền, tớ còn phải trợ cấp vào bên trong, đúng không?” Đường Tuyết nói xong, dùng điện thoại đăng nhập vào tài khoản ngân hàng của Lê Ngữ Băng, kiểm tra một chút số dư còn lại.

Nhìn thấy số dư còn lại ở cột kia cùng một chuỗi các con số sau đó, cô ngẩn người, buông tay, điện thoại rơi xuống đất.

Lê Ngữ Băng khom người nhặt điện thoại lên, thả lại trong tay cô.

“Lê Ngữ Băng ” Đường tuyết mấp máy miệng, hỏi, “Số tiền này, là chính đáng có được sao?”

Lê Ngữ Băng gõ đầu của cô, “Đương nhiên rồi “

“Cũng đúng” Đường Tuyết gật gật đầu, “Buôn ma túy làm gì có tiền nhanh như thế.”

Lê Ngữ Băng dở khóc dở cười, đem cô kéo vào trong lòng xoa xoa đầu, nói: “Sau này tiền của tớ đều cho cậu dùng.”

Đường tuyết trong lòng ngọt ngào muốn nổi lên bong bóng, ngoài miệng lại nói: “Ách, thật muốn kết giao với nhiều bạn trai như vậy.”

Lê Ngữ Băng tức giận tới mức mắt trợn trắng. Cậu cắn răng, sát bên tai cô thấp giọng nói: “Cậu đợi đấy.”

“Hả?”

“Đợi sau này tớ giáo dục cậu.” Ngữ khí có chút ý vị thâm trường.

——

Đường Tuyết trải qua kiên trì không ngừng mặt dày vô sỉ cùng nhõng nhẽo, rốt cuộc cũng thuyết phục được mẹ của cô, cho Lê Ngữ Băng đến nhà thăm hỏi. Thời điểm mẹ cô đáp ứng, Đường Tuyết có chút lo lắng, hỏi: “Cái kia, bố có phản đối không ạ?”

“Ông ấy phản đối không có hiệu quả. Mẹ sẽ cho ông ấy biết, cái nhà này là ai làm chủ.”

Lễ quốc khánh, Lê Ngữ Băng dành ra một ngày rưỡi ngày nghỉ, chuẩn bị đi thăm hỏi bố mẹ vợ. Trước khi đi, về nhà mình một chuyến.

Mẹ Lê sớm đã biết chuyện, lễ vật đều đã chuẩn bị xong, sau đó hai vợ chồng làm cho Lê Ngữ Băng một buổi tọa đàm nhỏ, trọng điểm truyền dạy cách lấy lòng bố mẹ vợ.

“Ít nói chuyện, nói nhiều không ổn, lại càng không được tranh cãi.”

“Cũng không thể một câu cũng không nói, đần độn giống như một đứa ngốc.”

“Tay chân chịu khó chút, đừng thực sự đem bản thân trở thành khách.”

“Cũng không thể ân cần quá mức, lộ ra láu cá.”

“Trước mặt trưởng bối không cho phép lộn xộn hay nói giỡn.”

“Đương nhiên vẫn phải duy trì cảm giác hài hước.”

“Kiêng kỵ nhất chính là khoác lác.”

“Quá khiêm tốn cũng sẽ làm cho người ta phản cảm.”

“Không được chơi điện thoại.”

“Đừng quên thông báo cho bố mẹ chút tin tức.”

Hai người ông một lời tôi một câu, Lê Ngữ Băng cảm giác như trong đầu có một con ong mật ra ra vào vào.

Thật vất vả mới được giải thoát, cậu mang theo bao lớn bao nhỏ lễ vật lên đường, à không, ra cửa.

Đường Tuyết đang ở trong nhà xem tivi, bố mẹ cô ở trong phòng bếp bận rộn, vừa nấu cơm vừa nói chuyện phiếm. Chẳng qua lực chú ý của cô cũng không có ở trên TV, thời điểm chuông cửa vang lên, cô từ trên ghế salon nhảy dựng lên, nhảy nhảy tới cửa, nhìn thấy khuôn mặt của Lê Ngữ Băng trên màn hình, cười híp mắt gọi cậu: “Lê Ngữ Băng?”

“Ừ, Đường Tuyết.” Lê Ngữ Băng có chút nghiêm túc.

“Cậu nói vài lời dễ nghe tớ mới mở cửa cho cậu.”

Lê Ngữ Băng cười, bộ mặt đang căng cứng liền xuất hiện đường cong trở nên nhu hòa sinh động, cậu nhỏ giọng nói, “Đừng quậy.”

Đường Tuyết ấn xuống mở khóa, quay đầu chạy vào phòng bếp: “Hai vị, lên đây nhìn con rể haaaa…!”

Đường hiệu trưởng liếc mắt.

Lê Ngữ Băng đi vào rất nhanh, mẹ Đường đem Đường hiệu trưởng kéo ra tiếp đón Lê Ngữ Băng, Đường hiệu trưởng toàn bộ quá trình đều mang khuôn mặt lạnh lùng.

Hai bên hàn huyên một chút, mẹ Đường nói: “Lê Ngữ Băng cháu ngồi trước xuống, dì vào nấu đồ ăn, lát sau liền quay lại ngay… Ông xã ” mẹ Đường quay đầu gọi Đường hiệu trưởng “Ông đi siêu thị gia viên Lục sắc ở tiểu khu đối diện mua nước muối vịt cùng đậu rang.”

“Ừ.” Đường hiệu trưởng gật đầu.

Lê Ngữ Băng nói: “Để cháu và Đường Tuyết đi?”

“Không cần, cháu cứ ngồi đây. Đường Tuyết, lấy đồ cho Ngữ Băng ăn.”

Đường Tuyết đem đồ ăn vặt trong hộp ra, lại rót cho lê Ngữ Băng ly nước, cười hì hì nói: “Băng ca, mời uống trà.”

Lê Ngữ Băng ngồi nghiêm chỉnh, mím môi, cười khá rụt rè.

Sau đó Đường Tuyết phát hiện bố cô đang luống cuống ở cửa ra vào, hết lục hộp chìa khóa lại mò quần áo, cô hỏi: “Bố, sao vậy ạ?”

“Không tìm thấy thẻ ra vào cổng.”

“Bố lấy của con đi ạ.”

“Ừ, của con để đâu?”

“Ở trong cái túi xách kia ạ.” Đường Tuyết chỉ chỉ cái giá treo quần áo, chỗ đó treo túi xách.

Đường hiệu trưởng lấy xuống mở túi ra, ông nghĩ là thẻ ra vào nằm ở túi bên trong, thò tay móc móc. Kết quả không tìm thấy thẻ ra vào, chỉ mò ra một một tờ hóa đơn nhỏ, giấy trắng mực đen đóng giấu.

Ông tùy ý nhìn lướt qua cái hóa đơn nhỏ kia, đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Sân bay tính theo thời gian thu phí phòng, phòng đôi. Người ký tên: Lê Ngữ Băng.

*edit by  jamjam1230

Lê Hấp Đường Phèn

Lê Hấp Đường Phèn

Status: Completed Author:

Thể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, sport, HE
Độ dài: 106 chương + N ngoại truyện
Edit: Chin (chương 1-22), Toét và Híp(chương 22-hết)
Nguồn:homunclos.wordpress.com, wattpad.com/user/hunhanforever248
Review bởi: Chin

🍐 Văn án siêu ngắn: Thanh mai trúc mã, ngọt sâu răng.

🍐 Lê Ngữ Băng (nam) x Đường Tuyết (nữ)

🍐 Nội dung truyện giống hệt như tựa đề, có thể tóm gọn bằng 3 từ "ngọt chết ruồi".

Hồi tiểu học nam chính Lê Ngữ Băng và nữ chính Đường Tuyết ngồi cùng bàn. Băng Băng đã trải qua tuổi thơ dữ dội vì luôn bị bạn cùng bàn Đường Tuyết ức hiếp, số lần phản kháng thành công vô cùng ít ỏi. Vì quá nghịch ngợm mà hiệu trưởng Đường tức ba Đường Tuyết phải tìm việc cho con gái làm - học trượt băng. Hôm ấy, Lê Ngữ Băng cũng bị mẹ mình dụ đi theo, nhìn Đường Tuyết trượt ngã hoài cậu sung sướng không thôi :) Thế là, một cậu bé vốn chẳng thích mấy môn thể thao vận động lần đầu tiên bước lên sân băng trượt thử rồi được huấn luyện viên phát hiện ra tài năng. Kể từ đó, cả hai cùng 'bén duyên' với thể thao, Băng Băng học băng cầu (ice hockey) còn Đường Tuyết theo học trượt băng tốc độ.

Hết cấp 1, con giun xéo lắm cũng quằn, Băng Băng lừa Đường Tuyết cao chạy xa bay đến một trường khác. 6 năm trung học hai đứa hai nơi nhưng 'cái duyên cái số nó vồ lấy nhau', đại học chúng ta lại tái ngộ. Lúc này Lê Ngữ Băng đã trở thành nhân tố chủ chốt đội băng cầu của trường, rắp tâm mướn Đường Tuyết làm trợ lý để báo thù cũ. Bá Vương như Đường Tuyết sao có thể khuất phục, những câu móc mỉa thâm sâu, những cuộc PK hài hước không kém phần dở hơi thường xuyên diễn ra dần khiến Băng Băng bị Đường Tuyết thu hút. (P/s: Ngày xưa có ai đó đinh ninh sau này tuyệt không bao giờ muốn kết hôn với nữ chính đó.) Khi nhận ra tình cảm của mình, Băng Thần đương nhiên sẽ phải dọn dẹp hết 'chướng ngại vật' để rước nàng chậm lụt về dinh =)).

🍐 Nhắc tới 'chướng ngại vật', đầu tiên là mối tình đầu đơn phương cấp 3 của Đường Tuyết. Người ta đã thẳng thừng từ chối nên gặp lại chẳng gây ra nổi sóng gió gì, cho knock out. Tình địch lớn nhất của nam chính phải kể tới một cậu bạn Dụ Ngôn đội trượt băng nghệ thuật kém mình 1 tuổi. Dụ Ngôn đáng yêu mới 17 tuổi thôi nhá, mắt nai bambi, trắng trắng mềm mềm đúng khẩu vị của Đường Tuyết nên cô nàng ủ mưu nuôi lớn cậu, đáng tiếc đây chỉ là giấc mơ hão huyền. Thương cậu nhất một điểm là có một bà mẹ độc tài chỉ vì sự nghiệp tương lai mà ép con mình đủ điều.

🍐 Dàn cast phụ mỗi người mỗi vẻ, trong đó nổi bật nhất là hai 'đồng bọn' của Đường Tuyết - Liêu Chấn Vũ và Hạ Mộng Hoan. Một cậu lúc nào cũng có thể tâng bốc Đường lão đại mù quáng còn một cô đúng chuẩn lưu manh đột lốt mỹ nữ =)) Hai kẻ này mà ở chung, hùa theo nhau đảm bảo người khác không đỡ nổi. Đây cũng là cp phụ được yêu thích nhất truyện, mong chờ sẽ có hẳn một truyện riêng. Muốn biết bạn Hoan vô đối ra sao thì đây chính là bằng chứng:
Hạ Mộng Hoan ghé vào tai Đường Tuyết thì thầm, "Đại Vương, hôm nay tớ gặp phải biến thái."

"Ồ?" Đường Tuyết nhìn cô, lặng lẽ dỏng tai lên, "Biến thái gì cơ?"

"Chính là biến thái khoe JJ ở nơi công cộng đó."

Đường Tuyết hơi tức giận, cô ghét nhất mấy kẻ biến thái đáng khinh như thế, cô đập đũa xuống bàn, "Đáng ghét! Cậu gặp được ở đâu? Chúng ta đi rình bắt đánh hắn!"

Hạ Mộng Hoan vội xua tay, "Không cần, không cần, tớ bảo hắn về nhà nuôi JJ cho lớn rồi hẵng khoe, hắn đỏ mặt chạy mất rồi."

Đường Tuyết gãi đầu, suýt nữa đã quên, Mộng phi nhà cô có thể sợ gián nhưng tuyệt đối không sợ lưu manh." (Có lẽ trường hợp này cũng chẳng xa lạ ở các trường đại học nhiều nữ nhỉ)

🍐 Ngoài những tình huống dở khóc dở cười thì biến số lớn nhất trên con đường theo đuổi vợ của Băng Băng chính là ba Đường Tuyết. Hiệu trưởng Đường siêu đáng yêu, sợ vợ và troll Đường Tuyết không thương tiếc lol.

Khi đón con gái mới đi quân sự về, ông gọi điện cho vợ:

“Anh đã đón được người, sẽ về nhà ngay, em về sớm một chút xem con gái đen thế nào, anh đi qua trước mặt con bé cũng không nhận ra, cứ tưởng là dân Châu Phi nhập cư trái phép… Chậc, chậc, trứng gà biến thành trứng muối! Á…” Hiệu trưởng Đường đang kể rất hưng phấn, vừa ngẩng đầu, phát hiện con gái đã quay lại bắt quả tang.

Khi Đường Tuyết gọi điện về xin tiền trả nợ Băng Băng:

"Hiệu trưởng Đường: Nói đi, muốn bao nhiêu?

Đường Tuyết: Bốn vạn chắc là đủ ạ. (chột dạ)

Đường Tuyết: Không thì ba vạn bảy cũng được...

Hiệu trưởng Đường: Nhóc con, con đã mười tám tuổi, có chuyện ba nên nói cho con biết rồi.

Đường Tuyết: Chuyện gì ạ?

Hiệu trưởng Đường: Con, thực ra không phải con ruột của ba."

Ngày xưa hiệu trưởng Đường thích Băng Băng lắm, chuyên lấy ra làm gương cho con gái, xếp con mình ngồi chung với con trai nhà người ta những 6 năm trời. Ấy thế nhưng chỉ vì vụ Băng Băng cho Đường Tuyết leo cây hồi mới lên cấp 2 mà ông 'ghim con rể tương lai' đến tận khi đôi trẻ đã yêu đương =)) Bảo sao các cụ có câu, mẹ vợ nhìn con rể càng nhìn càng thích, ba vợ nhìn con rể càng ngứa mắt thêm.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset