Chương 53: Thâm cung cũng có tình ý

Thâm cung cũng có tình ý

Một cung nữ nho nhỏ sao có thể kinh động đến ngự y, Thường Hy biết mình còn chưa có tư cách cùng địa vị đó, quay đầu hỏi Triêu Hà: “Mời ngự y? Nhưng ta chỉ là một cung nữ sao có thể để ngự y đại giá đến đây?”

Triêu Hà đỡ Thường Hy về phòng, vừa đi vừa nói chuyện: “Là Thái tử gia phân phó. Cho nên a, Ngu tỷ tỷ không cần phải lo lắng, Thái tử gia ra lệnh, ai dám không nghe?”

Thường Hy sửng sốt, chuyện tình cổ quái hôm nay có quá là nhiều rồi! Chân mày nàng nhíu thật chặt, hàm răng cũng dùng sức cắn, tên cầm thú này lại muốn hành hạ nàng kiểu gì đây? Trái nghĩ phải nghĩ cũng thật sự nghĩ không ra dụng ý của hắn, không thể làm gì khác hơn là tạm thời gác lại. Đầu gối rất đau, đau đến nỗi nàng thật muốn rên rỉ ra tiếng. Nhưng là nàng vẫn nhịn được, không thể để mình bị người khác coi thường.

Đi một hồi lâu mới trở lại được phòng của Thường Hy. Triêu Hà đỡ Thường Hy nằm thật tốt trên giường, thay nàng đắp chăn mỏng, nói: “Ngu tỷ tỷ, chờ muội đi lấy chút đồ ăn. Ăn chút gì đó để thái y chẩn bệnh, sau đó ngủ một giấc, nếu không, ngủ cũng không nổi đâu!”

Triêu Hà không đợi Thường Hy đáp lời liền xoay người đi ra ngoài, không quá thời gian nửa chung trà liền bưng vào một khay gỗ khắc hình hoa sen, phía bên trên đặt một chén chao, còn có thêm chút thức ăn. Đem đồ ăn đặt lên chiếc bàn nhỏ cạnh giường, Triêu Hà đưa chén cháo cho Thường Hy, cười nói: “Ngu tỷ tỷ, nhanh ăn đi, muội đi xem thái y bao giờ mới đến. Khoảng cách từ nơi đó đến đây cũng hơi xa, muốn đến cần một chút thời gian, tỷ đừng gấp!”

Không đợi Thường Hy gật đầu, Triêu Hà liền vội vội vàng vàng ra đi. Thường Hy nhìn bóng lưng Triêu Hà mà hốc mắt có chút ướt át. Nàng không biết tại sao nàng ấy lại đối với mình tốt như vậy? Nàng một mình một người đi tới Đông cung, chỉ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp vốn là bước nối bước đều gian nan, nhưng Triêu Hà này đối với nàng một điểm địch ý cũng không có. Mặc dù nói không biết tại sao, nhưng Thường Hy cũng không thể không cảm kích.

Tối qua nếu không phải nàng đã dùng qua một ít cháo, nói không chừng nàng đã sớm hôn mê rồi. Bất kể Triêu Hà tại sao lại đối tốt với nàng, ít nhất trong lòng Thường Hy giờ phút này đều tràn đầy cảm động. Bưng chén lên rất nhanh đều đem thức ăn nuốt vào trong bụng, nàng quả thực rất đói. Tuy rằng thức ăn này kém xa so với đồ ăn ở nhà nàng, nhưng mà tại thời điểm này, trong hoàn cảnh như thế này, lại là sau khi chịu đựng hình phạt, Thường Hy cảm thấy cực kỳ ngon miệng. Nhớ tới lúc nàng từng giận dữ chê bai đồ ăn ở Vĩnh Hạng cung, trong lòng thầm than một tiếng, hoàn cảnh quả nhiên có thể thay đổi được thói quen của một con người.

Mới vừa buông xuống chén đũa, cửa liền bị đẩy ra, cách bức rèm liền nghe thấy thanh âm của Triêu Hà: “Thái y, ngài nhanh một chút!”

“Triêu Hà cô nương ngươi đừng thúc giục nữa, đã rất nhanh rồi! Nắm xương già của ta cũng muốn rời ra từng mảnh đây!”

Nghe đến đó Thường Hy không nhịn được khẽ cười ra một tiếng. Nghe được Thường Hy cười, Triêu Hà chạy nhanh tới vén rèm lên, nói: “Ngu tỷ tỷ, Thái y tới!” Triêu Hà vừa nói vừa mang một chiếc ghế nhỏ đặt cạnh giường: “Phùng thái y, mời ngài ngồi!”

Phùng thái y vừa ngồi xuống, Triêu Hà lại giúp Thường Hy vén ống quần lên, lộ ra đầu gối vừa đỏ vừa sưng. Phùng Viễn Thanh đưa tay bóp nhẹ mấy cái chỗ miệng vết thương, nói: “Không có việc gì lớn, bôi dược cao mấy ngày là khỏi. Thật may là thân thể cô nương căn bản tốt, không có gì đáng ngại!”

Phùng Viễn Thanh để lại hai lọ dược cao, Thường Hy nói cám ơn. Triêu Hà tự mình đem hắn tống ra ngoài, lại lộn trở về, thay Thường Hy bôi loạn dược cao.

Thường Hy thật sự không nhịn được rồi, nhìn Triêu Hà nói: “Triêu Hà, muội tại sao lại đối tốt với ta như vậy?”

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Score 9
Status: Completed Author:

Thể loại: cổ trang, cung đấu

Nàng ra đời liền mang theo tiên đoán trời định, long tình phượng cảnh thiên hạ chi mẫu, chỉ tiếc nàng mang danh phận đê tiện nhất – nữ nhi của thương nhân.

Nàng đọc thuộc tất cả điển tịch, là một tài nữ không hơn không kém, chỉ là có chút “giả tạo”! Như thế nào “giả tạo”? Tài nữ chân chính tất nhiên phải có một tấm lòng bao la, hải nạp bách xuyên*, khoan dung độ lượng! Nhưng vị tài nữ này, lòng dạ rất hẹp hòi, rất phúc hắc, trừng mắt tất báo*, vì vậy ngày nào cũng gây thù kết oán với không biết bao nhiêu người!

“Nguyên lai là cô!” Tiêu Vân Trác nhìn nữ tử trước mắt, dung nhan khiến núi sông phải e lệ mà cắn răng nghiến lợi.

“Tại sao lại là ngươi?” Ngu Thường Hy nhìn cái người trước mắt từng khiến nàng hận không thể róc xương lóc thịt của hắn, nhất thời hóa đá! Đây hắn phải là tên thối cầm thú, cư nhiên lại biến thành Đông cung thái tử!

Một ngày nào đó.

“Thái tử điện hạ, Phùng lương đễ hỏi tối nay vị nào thị tẩm?”

“Đi hỏi Ngu cung nữ!”

“Hải Hà vương đang muốn xông vào phủ, không ai dám ngăn cản, làm sao bây giờ?”

“Đi hỏi Ngu cung nữ!”

“…..” Mỗ thái giám im lặng triệt để, cái gì cũng hỏi Ngu cung nữ, vậy Thái tử gia ngài dùng làm cái rắm gì a? Đông cung này đến tột cùng là ai làm chủ?

Vì vậy mỗ nữ hoàn toàn bị chọc giận, vò đầu bứt tai, lệ rơi đầy mặt, liên tục vỗ ngực ngẩng đầu hô to: “Ai tới diệt tên cầm thú này đi!”

***

*hải nạp bách xuyên: biển lớn dung nạp trăm dòng sông nhỏ, ý chỉ khoan dung độ lượng.

*trừng mắt tất báo: người ta thì có thù tất báo nhưng chị Hy thì chỉ cần trừng mắt cũng sẽ cố sống cố chết mà báo thù!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset