Tyre nhanh chóng bước đến, đỡ lấy vai Sif: “Em uống nhiều rồi đi ra ngoài như vậy rất dễ ngã bệnh, đi về trước đi.”
Nhưng Sif chợt hất tay anh ta ra, chỉ vào Frigg nói: “Người đàn ông của cô ở trong tìm cô kìa, nhanh đi vào tình thương mến thương với anh ta đi! Đừng có hẹn hò với con nít ở đây!”
Frigg vội nói: “Nói bậy bạ gì vậy? Đây là em trai của tôi!”
“Ồ, nói như vậy đàn ông của cô chỉ có một mình bệ hạ Odin.” Sif như bừng tỉnh ngộ, gật đầu, rồi chạy vào trong đống tuyết, “Hóa ra bệ hạ Odin là người đàn ông duy nhất của Frigg…”
Tyre đuổi theo, bóng dáng hai người nhanh chóng mất hút trong bão tuyết.
Loki quay đầu lại, một bên gương mặt trắng noãn như ngọc nổi bật trong tuyết “… Chị muốn kết hôn với Odin?”
“Không đó là anh ấy tự tiện quyết định, chị không dự tính gả cho anh ấy.”
Loki nhẹ nhàng gật đầu, chân mày cau nhanh lại.
Frigg phát hiện ra cậu khác thường, nghĩ rằng nhất định cậu đang lo lắng chuyện tương lai, cho nên cười cười dịu dàng: “Thật ra thì những năm này chị sống cũng không êm đềm lắm, đã sớm chuyển ra khỏi Asgard. Hôm nay dẫn em đến lữ quán trước, ngày mai sẽ giúp em nghĩ chuyện sau này được không?”
Frigg và Loki rời khỏi không bao lâu thì Thor đã chạy đến tìm kiếm Sif khắp nơi.
Lúc trước ở Asgard, Loki từng nghĩ rằng tuy Frigg là người tình trong mộng của cậu từ nhỏ đến lớn. Nhưng dù sao nhiều năm không gặp như vậy, có thể khi gặp lại cảm giác sẽ thay đổi hay không. Sau khi nhìn thấy cô, cậu phát hiện cô không những không khiến cậu thất vọng, lại còn đẹp hơn cả dáng vẻ trong ký ức và trong tưởng tượng của cậu.
Đến lữ quán, nhìn Frigg bận rộn tới lui chăm sóc cho mình, thậm chí sửa sang lại chăn gối giúp cậu, lo lắng trong lòng Loki không ngừng khuếch tán. Cô đối với cậu rất dịu dàng, rất quan tâm, thậm chí có thể nói là cẩn thận. Nhưng mà cô thật sự xem cậu như một người đàn ông sao?
Hơn hai mươi năm qua, cậu vẫn luôn nói với mình phải nhẫn nại. Nếu như cô nhìn thấy cậu lớn lên, như vậy giữa bọn họ tuyệt đối sẽ không có tình yêu.
Vốn muốn kiên trì đến khi trưởng thành mới đến gặp mặt cô, nhưng hành động của mẹ còn nhanh hơn cả cậu, khiến cậu phải trốn đi, gặp mặt cô trước thời hạn.
Sau khi trải chăn xong, cô đặt cậu ngồi trên giường, kề đến nói: “Được rồi, em ngoan ngoãn ngủ đi, sáng mai chị dẫn em đi ăn, không thể lười biếng, có biết không?”
Thật sự rất dịu dàng.
Nhìn đôi môi như cánh hoa của cô khẽ đóng mở, Loki cảm thấy miệng đắng lưỡi khô… rất muốn hôn cô.
Có nên hôn hay không?
Có thể quá sớm hay không? Hay là… đã muộn?
Hai tay cậu nắm chặt đệm giường, lòng bàn tay đã rỉ ra lớp mồ hôi mỏng. Cho đến khi Frigg đặt một nụ hôn hoàn toàn không mong đợi lên trán cậu, nụ hôn của một trưởng bối. Sau đó nhìn cô nở nụ cười tuyệt đẹp, quay người đi ra cửa… Cậu mới chậm rãi buông tay, khuỷa tay chống trên đầu gối, che mặt lại suy nghĩ hỗn loạn.
Hôn sự của Odin và Frigg đã biến thành đề tài sốt dẻo đêm đó.
Chúng thần vây quanh Odin, gần như đều hỏi thăm anh về vấn đề của Frigg. Rindr vẫn tựa vào góc tường, yên lặng chảy nước mắt, không buồn nhìn đến bất cứ ai, bao gồm cả Heimdall. Odin vẫn trả lời không hề dư thừa trước sau như một, ánh mắt quét một vòng khắp bốn phía.
Frigg đã đi rồi. Mà cô còn không nói với anh một tiếng.
Odin uống một hớp rượu nhỏ.
Xem ra vẫn đánh giá thấp cô. Có điều, anh cũng có cách thôi.
Lúc này Frigg đã ngủ kế bên phòng Loki.
Cô không kéo rèm cửa sổ, mà là nằm nghiêng trên giường, nhìn bông thuyết trong veo nhẹ bay ngoài cửa sổ. Bên tai cứ vang vọng lời nói của Odin, tâm trạng rất phức tạp.
Có người gõ nhẹ cửa phòng.
Frigg xuống giường mở cửa, nhìn thấy Loki đang đứng ở đó.
“Sao vậy, không ngủ được hả?
“Trong phòng lạnh quá.”
“Em chờ một chút, chị đi gọi ông chủ cho em thêm chăn.”
Cô đang chuẩn bị đẩy cửa đi ra ngoài, nhưng Loki lại ngăn cản cô: “Không cần.”
“Lạnh thì phải đắp nhiều chăn, bệnh sẽ không tốt đâu.”
Loki vẫn không nhường đường cho cô, lẳng lặng nhìn cô một hồi rồi khẽ nói: “Em đến ngủ chung với chị.”
Frigg ngẩn người, cô cười: “Chuyện này sao được, tuy chị là chị gái nhưng dù thế nào cũng là phụ nữ.”
“Vậy có liên quan gì đâu.” Loki đi đến đóng cửa lại, “Lúc nhỏ không phải ngày ngày đều ôm em ngủ sao.”
“Loki, em không còn là đứa bé nữa.” Cô vỗ vỗ vai cậu, “Trưởng thành rồi không thể ngủ chung với mẹ hoặc là chị gái, có biết không.”
“Em biết, chị là phụ nữ. Mà em cũng không còn là đứa bé.” Anh đã không còn muốn nghe loại giáo dục lừa gạt trẻ con của cô nữa, chỉ phải nói rõ cả ra, “Cho nên em mới muốn ngủ chung với chị.”
Trong nháy mắt trái tim đập loạn cả lên. Hồi lâu, Frigg mới cố gắng hòa hoãn không khí lúng túng: “Cậu bé ngốc, em vẫn còn quá nhỏ. Nam nữ trưởng thành rồi thì chỉ có vợ chồng mới có thể ngủ với nhau, biết không. Nhanh đi ngủ đi.”
Loki nói cố chấp: “Trước kia không phải là chị nói muốn gả cho em sao? Dù sao thì cuối cùng cũng sẽ kết hôn, hôm nay ngủ chung với nhau đâu có sao.”
Frigg cười ra tiếng: “Đó là lời nói đùa khi em còn bé, vậy mà em lại nhớ kỹ như vậy.”
“Em không xem nó là nói đùa.” Loki đến gần một chút, “Chuyện nên làm có thể để sau khi kết hôn rồi làm tiếp, nhưng hôm nay em muốn ngủ với chị.”
Cuối cùng Frigg hơi tức giận: “Loki, sao bây giờ em nói chuyện không biết chừng mực như vậy? Mau trở về ngủ đi, nếu không thì chị đi về.”
“Người nói không giữ lời là chị.”
Rất uất ức nhưng lại không muốn biểu hiện ra, Loki kìm nén bực tức nói: “Chị, cho dù em cưới người khác chị cũng không để ý sao?”
“Nếu như đối phương là cô gái tốt thì sao chị phải để ý?”
Nhìn cô gái dần dần trở nên xa lạ lạnh lùng trong bóng đếm, Loki nhịn rất lâu mới không bộc phát, chỉ khẽ nói: “Được. Như chị mong muốn.”
Một đêm qua đi, tuyết đã ngừng rơi.
Frigg đến trước phòng Loki gõ cửa, không có ai lên tiếng, lo lắng cậu đã xảy ra chuyện gì, cô bước nhanh chạy ra lữ quán.
Loki đang nói chuyện ven đường với một nữ khổng lồ, mọi người đi ngang qua sẽ không nhịn được nhìn họ vài lần. Nữ khổng lồ kia là một người khổng lồ sương thuần chủng, có vẻ như còn nhỏ tuổi, nhưng đã cao bằng với Loki. Tuy là thế, dáng vẻ cô ta lại là thuộc hạng trong trăm mới có một của người khổng lồ. Lại có thể vì là người khổng lồ sương nên tiếng nói cô ta rất ôn hòa:
“Mặc kệ anh dự định thế nào cũng phải về đối mặt với cha mẹ chúng ta.”
“Biết rồi.”
Loki không kiên nhẫn khoanh tay, lại nhìn thấy Frigg. Có lẽ Frigg đoán được quan hệ của bọn họ, cho nên cười gật đầu, quay về lữ quán. Nhưng Loki nhanh chóng đuổi theo:
“Người đó là Anerboda, vị hôn thê của em.”
Frigg vẫy vẫy tay với cô ta: “Chào em, chị là Frigg chị gái của cậu ấy.”
Anerboda hơi có vẻ ngạc nhiên: “Hôm nay mới nghe tin chị và vua của chúng thần sắp kết hôn, không ngờ lại là chị gái của Loki….”
“Đủ rồi.” Loki cắt ngang cô ta, “Cô ấy là thần tộc Aesir, không bao giờ là chị gái gì của tôi.”
“Loki, em còn đang giận chị?”
“Không có.”
Frigg suy nghĩ một chút, kéo cậu qua một bên, khẽ nói: “Thật ra thì chị thấy cô bé này rất tốt, tính cách ôn hòa lại có lễ phép, quan trọng là rất đơn thuần, thích hợp với em.”
“Trước tiên đừng nói đến em, nói cho em biết, chị định giải quyết chuyện chị và Odin thế nào?”
“Chị không biết.” Frigg cười khổ, “Lúc anh ấy quyết định chuyện này thậm chí không hề hỏi qua ý kiến của chị…” Có lẽ nên nói chuyện xảy ra đêm hôm qua với cậu.
“Lẽ nào chị không biết phản đối sao? Nếu như chị phản đối ngay tại chỗ thì dù anh ấy là ai cũng không thể ép buộc được chị.”
“Chị không biết. Lúc đó hoàn toàn chưa suy nghĩ xong, hơn nữa em lại xuất hiện… Không, những điều này cũng không phải nguyên nhân. Loki, chị cảm thấy rất kỳ lạ. Tuy là đã biết Odin từ lâu, nhưng rất nhiều năm không gặp mặt. Chị luôn nhớ đến anh ấy…. không nhất định là phương diện tốt, nhưng chính là bất giác nhớ đến.”
Cô không để ý đến vẻ mặt cậu dần dần thay đổi, xoa xoa huyệt thái dương, lại tiếp tục nói: “Chị không cho rằng đây là thích. Bởi vì trong tiềm thức luôn bài xích anh ấy. Nhưng cảm giác rằng… dường như để ý anh ấy rất nhiều.”
Loki lẳng lặng nhìn cô không nói lời nào.
“Loki?” Cô ngẩng đầu nhìn cậu, hơi lúng túng, “Xin lỗi đã nói nhiều lời em không có hứng thú như vậy.”
“…. Không sao.”
Cô gái trước mắt tựa như mẹ cô, cao quý xinh đẹp nhưng lại khác với Nute mạnh mẽ thẳng thắn. Ký ức khi còn bé đã không còn rõ ràng, nhưng Loki có thể nhớ đến Frigg với mái tóc ngắn củn và nóng nảy như con trai kia.
Khi đó cô ở rất gần cậu. Giống như là đưa tay có thể chạm đến, dựa vào là có thể ôm.
Cùng khoảng thời gian, Odin đang ngồi trong Kim Cung, thản nhiên liếc nhìn cả đống văn thư.
Thật ra thì hôn lễ của Loki cũng không phải là tin tức gì tốt đối với anh. Dù là ở Vanaheim hay là Jotunheim, địa vị của Loki cũng không thể bỏ qua. Chỉ dựa vào quan hệ kết nghĩa không đủ duy trì hòa bình ổn định ba phe, nhưng dựa vào mối quan hệ này lại có thể dễ dàng để Loki cưới một nữ thần Aesir xinh đẹp. Như thế về sau trong trăm năm có thể đặt tâm tư vào phát triền thần giới mà không phải lo lắng bị bọn người khổng lồ đánh bất ngờ nữa.
Hôm nay Loki muốn kết hôn với một người khổng lồ, nên cách giải quyết bằng đám cưới đương nhiên là bị gạch chéo.
Thật ra thì cho dù thị tộc Vanir và Jotunheim không liên kết thì cũng không phải không hoàn toàn nắm chắc chiến thắng. Nhưng cứ như vậy thì thế thăng bằng của chín đại thế giới chắc chắc sẽ tan vỡ. Hơn nữa dưới tình huống sức mạnh của chủ thần chưa ổn định thì khai chiến sẽ tốn hao rất lớn sinh lực, thật sự là mất nhiều hơn được.
Lực lượng người khổng lồ không thể bỏ qua, nhưng chính trị và luật pháp còn vô cùng non nớt. Nhất là trước đây, trên phương diện bình chọn người thống trị vô cùng nhuần nhuyễn. Trong khoảng thời gian ngắn thủ lĩnh người khổng lồ tại vị sẽ không cách nào liên tục giữ chức vụ, không phải hậu duệ của tổ tiên sẽ bị chèn ép. Nhưng ngoại trừ nơi rừng Haehner của Jotunheim thì thế lực quật khởi hơn phân nửa là không có huyết thống tổ tiên. Cho nên chúng hậu duệ tổ tiên dù là phong cách lạm dụng chức quyền dẫn đến hậu quả đã không thể nào thay đổi, nhưng mức độ nghiêm trọng ngày càng tăng qua mỗi một nhiệm kỳ thủ lĩnh.
Mà Cali – thủ lĩnh hiện tại của tộc người khổng lồ lại là một kẻ điển hình tình cảm phong phú lạm dụng chức quyền.
Có đôi khi người thống trị không lý trí còn khó đối phó hơn cả một vị vua anh minh thần võ.
Odin khép lại chồng văn thư, tựa vào trên ghế nhắm mắt dưỡng thần. Vài sợi tóc đen mượt mà rơi trên trán, ánh lửa đỏ chiếu lên chóp mũi như ngọc tạc của anh.
Có lẽ vì mùa đông nên gần đây luôn dễ dàng mệt mỏi. Lò lửa ấm áp khiến anh nhanh chóng rơi vào trạng thái mơ màng. Đột nhiên anh như nhìn thấy bóng dáng khiến mình động lòng mãnh liệt đêm hôm trước…..
Odin mở mắt ra, chuẩn bị đi ra ngoài tìm cô.
Song mới vừa đứng lên thì đã có một cô gái mặc áo choàng mỏng lặng lẽ đi đến. Mái tóc xoăn màu nâu nhạt như thác nước xõa trên tấm áo choàng trắng muốt. Cô ta ngóng nhìn Odin, khẽ nói: “Bệ hạ, hiện tại ngài có rảnh không?”
“Rindr? Sao cô vào đây được?”
“Bởi vì em nói với thủ vệ là bệ hạ tìm em.”
“Tôi không có tìm cô.” Odin liếc mắt nhìn toàn thân cô bọc trong áo choàng màu trắng một cái, mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn. Anh ngồi xuống tiếp tục lật xem văn thư, “Hiện tại đang bận. Cô lui xuống trước đi.”
“Đương nhiên là bệ hạ muốn tìm em.” Rindr ngước đôi mắt sáng ngời lên, từ từ chớp chớp, tay cũng đưa về phía cổ áo choàng, từ từ kéo ra sợi dây đỏ nơi cổ áo.
Áo choàng nhẹ nhàng bay xuống mặt đất.
Hệt như anh nghĩ, cô ta chẳng mặc gì bên trong.
“Bệ hạ Odin, em không cần danh phận.” Giống như cảm thấy nhục nhã, cô ta nghiêng đầu, giọng nói hơi khàn, “Chỉ cần có thể làm tình nhân của anh là được rồi…”
Nhìn cơ thể trẻ trung lồi lõm nhấp nhô một cái, Odin tiếp tục chuyển mắt đến trên văn thư. Hành động của anh không thể nghi ngờ là càng khiến cô ta cảm thấy không tự tin và ngượng ngùng.
Tiếng lò lửa nổ lép bép vang lên.
Mỗi một tiếng lật giấy cũng sẽ khiến cho cô ta vùi đầu thấp hơn một chút. Vốn cho rằng đây đã là cực hạn của cô ta, cũng chưa từng nghĩ rằng Odin là có phản ứng thế này… Tuy trong phòng rất ấm áp, nhưng cô ta nói chuyện vẫn không nhịn được run lẩy bẩy:
“Em không phải thần tình ái, cũng không biết trang điểm bản thân như Frigg. Nhưng tấm lòng yêu thương bệ hạ từ rất nhiều năm trước vẫn chưa từng thay đổi.”
Odin ừ, coi như là đã nghe thấy.
“Có lẽ bệ hạ không biết, Frigg và Heimdall cũng không có yêu nhau, thật ra giữa bọn họ chỉ có quan hệ thể xác. Chị ấy còn chưa trưởng thành đã lên giường với anh ta.” Rindr ôm hai bàn tay, đi về phía trước một bước, “Em vẫn thủ thân như ngọc vì bệ hạ, không để cho người đàn ông khác đụng đến. Nói thế nào cũng là sạch sẽ.”
Odin không trả lời, nhưng cũng không tiếp tục lật giấy. Hồi lâu sau mới nói: “Mặc quần áo vào đi.”
Mắt Rindr ươn ướt, khóe miệng hơi khô nứt. Cô tiến lên phía trước, ngồi trên đùi Odin: “Quả thật em rất lạnh. Bệ hạ, xin cho em hơi ấm….”
Đang đọc bị cắt ngang, anh buộc phải nhìn cô ta: “Đứng….” nói đến đây thì anh bỗng thấy một bóng dáng màu trắng phản chiếu trên mặt đất sáng ngời bóng loáng.
Anh không khỏi bội phục cô. Mỗi một lần đều bị phát hiện, hơn nữa lại cũng không biết mình đã bị phát hiện. Ánh mắt Odin thay đổi, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Rindr, thật ra thì tính cách và vóc dáng của cô cũng hơn Frigg rất nhiều.”
Quả nhiên, bóng dáng trên mặt đất nhúc nhích.
Trong mắt Rindr dần dận hiện lên vẻ mong đợi và hi vọng. Odin lại tiếp tục nói: “Cô ấy quá bốc đồng, không đủ chính chắn. Tuy hiện tại đã bớt đi rất nhiều, nhưng tôi nghĩ bản tính trẻ con vẫn không sửa được. Nếu như không phải là thần tình ái thì sẽ không ai muốn cưới cô ấy.”
Bóng dáng vòng vo tại chỗ vài vòng, còn ra sức dậm chân.
Odin cười khẽ một chút.
“Có điều nếu như tôi đã dự định kết hôn, thì dù là phụ nữ ưu tú nào khác tôi cũng sẽ không chú ý đến người đó.” Odin nhặt áo choàng trên mặt đất lên, khoác lên người cô ta, sau đó vịn hai vai cô ta đứng lên, bản thân sải bước đi ra ngoài.
Rindr đưa tay, nhưng lại không lên tiếng, cuối cùng nằm trên ghế òa khóc nức nở.
Đồng thời Frigg thấy được Odin nhanh chóng đã ra đến thì quay người bỏ chạy.
Vốn nhìn thấy Loki ngoan ngoãn cùng Anerboda trở về Jotunheim nên cô cảm thấy hơi cô đơn, dự định đến Gladheim tìm Odin hủy bỏ hôn ước. Nhưng lại đúng lúc gặp phải cảnh này, tâm tình lại càng không vui khó có thể diễn tả.
Lấy tinh thần chạy đến cửa Kim Cung, lại nhìn thấy một đám dũng sĩ đang chỉnh đốn đội ngũ Kim Dực Long, Frigg chạy đến giữa đám người kia, giả vờ xem rồng. Cô nhanh chóng nghe thấy tiếng Odin vang lên:
“Thích Kim Dực Long à?”
“Cũng được.” Frigg thuận miệng đáp, nhanh chóng quay đầu lại làm ra vẻ kinh ngạc: “Ồ, hóa ra là bệ hạ Odin. Thật khéo.”
“Ừ, rất khéo.” Odin gật đầu đi đến bên người cô, “Em biết cưỡi không?”
“Thật ra thì em có việc muốn nói với anh….”
Lúc này Odin đã dịch chuyển tức thời đến lưng con rồng, kéo thử dây cương màu vàng, lại dịch chuyển đi xuống: “Con này không tệ, em đến đây.”
Cô đi về phía trước hai bước: “Bệ hạ, về chuyện kết hôn, em còn…. A.” Cô đã bị Odin ôm lên lưng rồng.
Cảm giác nhất thời cao hơn mặt đất bằng phẳng rất nhiều khiến cô cảm thấy vô cùng không an toàn. Cô quay đầu lại nhìn Odin phía sau. Hai tay của anh đã vòng lên cánh tay cô, ra sức kéo dây cương, giật giật.
Kim Dực Long bỗng lao lên trời cao trong một cái chớp mắt, Frigg ôm đầu la toáng lên.
“Thật ra thì anh rất thích cưỡi rồng. Ngồi trên lưng rồng nhìn thấy Asgard còn rõ ràng hơn nhìn qua Gladheim.” Giọng nói Odin khe khẽ, không khí di chuyển cấp tốc vang lên bên tai cô: “Rất nhiều người cho rằng điện Valhalla là kiến trúc lớn nhất, thật ra thì không phải. Lớn nhất chính là cái này.”
Anh chỉ chỉ về nơi xa, kiến trúc bao quanh đỉnh núi.
“Tế đàn của chúng thần?”
“Những hồn thiêng chết trận sa trường đáng được tôn kính, chiếm lĩnh được càng nhiều vùng đất là vinh quang vô thượng. Nhưng làm vua của thị tộc Aesir, anh càng hi vọng từng thần tộc sống trong lãnh thổ này cũng có thể sống những ngày hòa bình sung túc. Đây cũng là nguyên nhân chúng ta cần nữ thần hơn.”
Frigg nghe một cách ngu ngơ, dường như hơi hiểu được ý của anh.
“Mà trong tất cả các nữ thần, thần tình ái là quan trọng nhất.” Odin nói thật tình và thành khẩn, “Ngày hôm qua nhìn thấy em xuất hiện nên vui mừng làm ra chuyện kích động. Hôm nay suy nghĩ lại thấy đối với một người phụ nữ mà nói thì chuyện quan trọng nhất dường như là tìm ra được một người chồng mình yêu. Điều này nghĩ rằng trong lòng em đã có người thích hợp… Cho nên anh sẽ không vì bộ lạc mà để em hi sinh lớn như vậy. Em hay suy nghĩ kỹ rồi cho anh câu trả lời chắc chắn.”