– Ô…
Phong Liệt trợn tròn mắt.
Nghĩ lại cũng đúng, Tử Long hộ pháp là cường giả Long biến cảnh nhất tầng, chỉ cần chia một phần cảm ngộ của bản thân vào người khác thì đúng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Lúc này lại nghe Tử Long hộ pháp nói tiếp:
– Thật ra hiện tại trong ám võ viện trừ ngươi ra còn có hạt mầm không tệ, mấy ngày hôm trước tiểu tử đó dựa vào một ít ghi chép linh tinh trên thất hiệp bích đã ngộ ra chút tinh túy của ‘Ma long ám ảnh độn’, đúng là ngộ tính rất khá!
– Diệp Trì?
Phong Liệt lòng máy động, bật thốt cái tên, nhưng nói xong hắn cảm thấy nguy rồi.
– Ủa? Sao ngươi biết?
Tử Long hộ pháp ánh mắt nghiêm tiếp, rất là kinh ngạc.
Mặc dù gã ở trong núi này ít khi ra ngoài nhưng tinh thần lực phủ lên phạm vi mấy trăm, ngàn dặm, có thể nói tất cả chuyện xảy ra trong Ma Long giáo chỉ cần gã muốn biết thì không thể trốn thất được cảm giác của gã.
Cũng bởi vì như vậy nên gã mới kinh ngạc.
Gã biết rõ từ khi Diệp Trì và thất hiệp bích đến nay chưa đi ra, Phong Liệt thì chưa bao giờ vào đó.
Điều này khiến Tử Long hộ pháp là cao thủ long biến cảnh rất lấy làm khó hiểu.
Thoáng chốc Tử Long hộ pháp nhìn Phong Liệt cung kính đứng ở rìa đại điện có cảm giác nhìn không thấu hắn.
Phong Liệt vội giải thích rằng:
– Khụ khụ, cái này, đệ tử chỉ là suy đoán lung tung mà thôi, đệ tử có biết chút chút về Diệp Trì, biết hắn ngộ tính cực cao, hơn nữa mấy ngày trước hắn đi thất hiệp bích, cho nên mới…
Thật ra nói đến thì ngộ tính của Diệp Trì không xem như là cao bao nhiêu, trừ tu luyện khắc khổ, ý chí kiên định ra thì trình độ cỡ đệ tử bình thường mà thôi.
Nếu không phải Phong Liệt trùng sinh thì rất khó tin tưởng Diệp Trì trở thành thiên tài duy nhất mấy trăm năm qua lĩnh ngộ thiên cấp thân pháp chiến kỹ của ám võ viện.
Tử Long hộ pháp là lạ liếc Phong Liệt một cái, không hỏi dồn mà nói tiếp:
– Vốn giữa hai người thì ta chú trọng Diệp Trì hơn.
– Mặc dù nhìn bề ngoài ngươi ưu tú hơn Diệp Trì gấp trăm lần nhưng hắn có loại phẩm chất mà ngươi thì không có!
Phong Liệt bình tĩnh lắng nghe, không nói cau nào. Hắn nghĩ, có lẽ Diệp Trì có ý chí kiên định, cứng đầu không lay chuyển là điều mà mình không thể so sánh.
Còn mặt khác chắc là đủ trung thành, đây cũng là điều hắn không có, hắn chỉ trung thành với bản thân.
– Nếu như ta có nhiều thời gian hơn thì có lẽ ta sẽ lựa chọn Diệp Trì, tiếc rằng ta chỉ có thời gian một trăm năm.
Tử Long hộ pháp lạnh nhạt nói:
– Trong thời gian trăm năm, lấy tư chất của ngươi có khả năng trưởng thành một cường giả nhưng Diệp Trì dù có cố gắng bao nhiêu, ít nhất cần trên hai trăm năm mới tự bảo vệ mình được.
Phong Liệt yên lặng lắng nghe, ánh mắt lấp lóe, hơi nhíu mày, không có ý kiến gì với lời Tử Long hộ pháp nói.
Trung niên văn sĩ nhìn Phong Liệt, bỗng cười nói:
– Có phải ngươi rất muốn biết tham gia hệ ám thì ngươi cần trả giá cái gì, rồi ngươi sẽ nhận lại được cái gì không?
Phong Liệt mặt cứng đờ, cười cầu tài nói:
– A? Hắc, hắc hắc, đệ tử không dám!
Mặc dù lời này nói trúng tim đen nhưng hắn không dám thẳng thắn thừa nhận.
Tử Long hộ pháp nhức đù, cười khổ nói:
– A…tiểu tử nhà ngươi tính nết thế nào làm sao bổn tọa không rõ?
Lúc trước gã luôn do dự giữa Phong Liệt và Diệp Trì, nguyên nhân quan trọng nhất cũng là vì điều này.
Nếu dốc sức tài bồi Diệp Trì, gã mang ơn thì tất nhiên sẽ dùng cái chết bá đáp, trở thành người truyền thừa hợp cách của gã không phỉ việc khó.
Phong Liệt thì là ngươi mang đến báo đáp giá trị nhiều bao nhiêu thì hắn trung thành bấy nhiêu.
Đối với người truyền thừa hệ ám thì điều này rất quan trọng, bởi vì họ gánh vác là sứ mệnh lịch sử cực kỳ quan trọng.
Nhưg đối với Tử Long hộ pháp bây giờ, gã không còn bao nhiêu thời gian nữa, nếu lựa chọn Diệp Trì thì nói không chừng sau trăm năm gã vừa đi Diệp Trì sẽ bị người làm thịt.
Còn Phong Liệt, mặc dù độ trung thành không cao nhưng sức sống rất dẻo dai. Đặc biệt là tư chất của Phong Liệt quá nghịch thiên, chỉ cần cho hắn thời gian trăm năm thì hắn hàn toàn có khả năng trưởng thành tuyệt thế cường giả, do đó biến thành ám chi thủ hộ giả hợp cách.
– Hệ chúng ta chỉ là một phần của hệ ám, chức trách của bổn tọa cũng gọi là ám chi thủ hộ giả.
Tiếp theo Tử Long hộ pháp từ từ nói ra bí mật của hệ ám, khiến hắn đại khái hiểu về hệ ám, chức trách mình.
Thì ra hiện giờ hệ của Tử Long hộ pháp được gọi là hệ thủ hộ, chỉ là một phần của thượng cổ hệ ám mà thôi.
Họ luôn cẩn thận thủ hộ một thứ cực kỳ quan trọng, chừ đợi xuất hiện giây phút truyền nhân Ám Chi Ma Long giáo chủ.
Phong Liệt hỏi:
– Chúng ta cần thủ hộ cái gì?
Tử Long hộ pháp nghiêm mặt nói:
– Nguyên tòa Ám Võ Phong!
– A?
Phong Liệt cực kỳ kinh ngạc.
Tử Long hộ pháp giải thích:
– Trong lòng núi Ám Võ Phong này cũng chính là nơi chúng ta dứng có thần tháp tháp cơ, chức trách của chúng ta là thủ hộ tòa tháp cơ này, đợi xuất hiện truyền nhân của Ám Chi Ma Long giáo chủ thì giao tháp cơ cho hắn!
Phong Liệt liếc mắt hoàn cảnh xung quanh, nhíu mày hỏi:
– Chỉ đơn giản như vậy?
– Ha ha, không sai, chính là đơn giản vậy đấy! Tất nhiên sau này còn cần nghe theo lệnh của Ám Chi Ma Long giáo chủ hành động.
Tử Long hộ pháp cười khẽ nói:
– Còn ích lợi cho ngươi thì tháp cơ này có thể khiến ngươi bất tử! Mặc kệ ngươi ở loại tình cảnh nguy hiểm nào đều tùy thời trốn vào trong tháp cơ được, đấy là lý do Già Thiên Lão Ma của ma khí viện vẫn không giết được ta.
– Chỉ như vậy thôi?
Phong Liệt nghe nói ích lợi như vậy thì thất vọng nhếch môi. Hắn có long ngục không gian trong người, gần như không ai có thể giết chết hắn, thêm một thủ đoạn giữ mệnh này thì hơi dư thừa.
Tử Long hộ pháp nói:
– Tất nhiên không chỉ như thế. Sau này nếu truyền nhân Ám Chi Ma Long giáo chủ xuất hiện thì ngươi có thể đi theo hắn bước vào cổ giới xích thiên sơn, được đến truyền thừa chân chính của hệ ám. Chỗ đó có chí cao truyền thừa khiến ma long võ giả đột phá long biến cảnh, cái này có tính là ích lợi không?
– Cái gì? Chí cao truyền thừa khiến ma long võ giả đột phá long biến cảnh!?
Phong Liệt mắt trợn tròn, lòng dậy sóng.
Mặc dù hắn không có hứng thú với truyền nhân Ám Chi Ma Long giáo chủ nhưng rất hứng thú với chí cao truyền thừa khiến ma long võ giả đột phá long biến cảnh.
Long võ giả bình thường có lẽ cảm thấy cao thủ long biến cảnh đã là đỉnh cấp, nhưng Phong Liệt sống hai đời biết rằng trên long biến cảnh còn có một số cường giả siêu nhiên, nhưng muốn có được bộ truyền thừa đó là cực kỳ khó khăn.
Theo hắn biết thì trên Long Huyết đại lục dù là thiên cấp công pháp cũng không có khả năng cho long võ giả đột phá long biến cảnh, chỉ có linh cấp công pháp trong truyền thuyết mới được.
Phong Liệt chấn kinh nửa ngày, lòng dần có tính toán.
Nhưng khi hắn định đáp ứng thì chợt nghĩ ra một vấn đề, hỏi:
– Tử Long tiền bối, không biết khi nào thì truyền nhân Ám Chi Ma Long giáo chủ xuất hiện?
Tử Long hộ pháp đáp:
– Cái này không ai biết chắc, có lẽ đã sớm xuất thế, có lẽ là mấy trăm, ngàn năm sau, cũng có lẽ là vĩnh viễn không xuất hiện.
Chương 225: Thủ hộ giả
Ma Long Phiên Thiên
Ma Long là câu chuyện Tiên Hiệp kể về Phong Liệt, một thiên tài tu luyện Long Vũ Giả nhưng gặp phải vận rủi, bị bạn bè và sư phụ phản bội, khoảnh khắc trước khi bị đoạt xá, một sức mạnh thần bí đưa hắn trùng sinh lại về 10 năm trước, khi Phong Liệt tròn 15 tuổi.
- Cuộc sống lại bắt đầu 1 lần nữa, Phong Liệt quyết tâm sẽ rửa mối hận trong lòng, với những điều đã nắm bắt được trong kiếp trước, biết được kẻ thù của mình là ai, biết được những kẻ bề ngoài đạo mạo, bên trong rắn rết, liệu Phong Liệt có trả được mối thù của mình? Liệu hắn có tìm ra được sự thật bí ẩn chôn dấu bên trong đại lục, giải đáp được câu đố: "Ai là kẻ giúp hắn trùng sinh? Mục đích?" Con đường tu luyện gian khổ chắc chắn sẽ có những bóng hồng xinh đẹp bên cạnh Phong Liệt, cùng đọc Ma Long để khám phá tất cả những điều này bạn nhé!