Sau một khắc, vù vù, chỉ thấy trên Ma Khải chợt lóe hắc mang, đột nhiên hiện ra hàng nghìn hàng vạn đạo hồn ảnh, có hồn người, cũng có cả hồn thú mờ mờ ảo ảo, trong thiên địa vang lên một trận âm phong rít gào, kêu khóc thảm thiết, giống như thiên địa đột nhiên biến thành động quỷ, khiến trong lòng tất cả mọi người không khỏi ớn lạnh.
– Hí, Luyện Hồn Ma Khải này kinh động thế nhân như vậy sao?
* * * * *
Sau khi trông thấy tràng cảnh như vậy, lòng tham trong lòng mỗi người không cần bàn cãi đã tăng lên vô số lần, ngay cả đám cường giả Hóa Đan Cảnh hai mắt đỏ thẫm, không khỏi huy động đại sát khí trong tay, chỉ chờ tiên tử ném Ma Khải xuống, liền không chút khách khí tiêu diệt hết thảy.
Phong Liệt thấy cảnh tượng kinh thiên động địa trên bầu trời cũng không khỏi chấn động, quả nhiên không hổ là chí bảo, cho dù không có khí linh cũng không sao, tuyệt đối huyền bảo không thể sánh bằng.
Bất quá, bảo bối cho dù tốt cũng phải có mệnh mới sử dụng được, Phong Liệt vẫn tự biết lượng sức mình.
Cho nên, hắn vừa lại gần nhìn thoáng qua một chút, liền lập tức huy động Kim Câu bay lên cao, vội vàng chạy ra xa một chút, để tránh bị lão nương kia truy đuổi.
Với tình hình hắn hiện tại, một khi bị quấn lấy, sẽ cực kỳ phiền toái.
Nếu chỉ là hai vị cường giả Thần Thông Cảnh hắn có thể liều mạng chặn lại, hiện tại hắn sở hữu nhiều thủ đoạn trong người, ngược lại hắn cũng có nhiều khí lực.
Nhưng hơn mười cao thủ Thần Thông Cảnh truy đuổi phía sau, hơn nữa không gian Long Ngục bị Hỏa Mãng Vương chiếm dụng, đã không đường thối lui, chỉ có bỏ chạy mới là thượng sách.
Huống hồ, cho dù lưu lại cũng chỉ xem cảnh huyên náo, hắn muốn tranh đoạt với hơn hai mươi lão yêu nghiệt Hóa Đan Cảnh, không bằng trực tiếp cắt cổ.
Tốc độ Kim Câu tăng nhanh như tia chớp, toàn thân phi thẳng, thoáng chốc bay cao vạn trượng, trước mắt muốn bỏ trốn mất hình.
Lúc này, có vài người trong đám người phía dưới thở phào nhẹ nhõm.
Đám người Sở Điệp, Tề Xương Vũ, Long Khuynh Vân đứng phía sau đoàn người, không tham gia tranh đoạt, mặc dù lúc này Luyện Hồn Ma Khải xuất thể đủ để oanh động thiên hạ, nhưng lực chú ý của bọn họ hơn phân nửa đặt trên người Phong Liệt, ngầm thay hắn toát mồ hôi lạnh.
Cùng lúc đó, Cùng lúc đó, trên đỉnh núi gần Thông Thiên Phong, hai gương mặt có bảy, tám phần giống như mỹ nữ tuyệt mỹ đứng phía xa xa chăm chú quan sát Phong Liệt.
Bất quá, trong hai mỹ nữ, một mỹ nữ nhỏ tuổi nhìn về phía viễn không trong đôi mắt đẹp toát lên tình ý sâu đậm, trên mặt hiển hiện vẻ lo lắng, còn mỹ nữ kia tuổi lớn hơn lại cắn chặt răng, hận không thể giống như Lam Vân Phượng đuổi theo Phong Liệt băm thành tám mảnh.
– Phong Liệt thối tha! Tại sao vừa xuống núi liền chọc tới Lôi Long Giao? Thực sự khiến người ta không bớt lo lắng!
– Hừ! Tiểu tặc tử này chính là mối họa người người oán trách! Hắn giết chết đám người Nhạc Đông Thần, Lý Trách Nhiên, mấy đại gia tộc kia vẫn chưa tính sổ với hắn, hôm nay dĩ nhiên lại làm thịt thiếu thành chủ Lôi Long Giáo! Hừ hừ! Hắn sớm muốn sẽ chịu kết cục nghìn đao băm thây!
– Tỷ! Không cho phép tỷ nói hắn như thế!
– Nói vài câu khiến ngươi đau xót? Hừ! Nếu như đến Thiên Long Thần Triều . . .Di?
– Ahaaa? Chuyện này. . .
* * * * *
Hai tỷ muội Diệp Thiên Tử và Diệp Thiên Quỳnh đang đối thoại, nhưng thoáng chốc đôi mắt đẹp nháy động, chỉ thấy trên không trung cao mấy vạn trượng đột nhiên phát sinh biến cố không ai có thể nghĩ tới.
Ngay lúc này, Luyện Hồn Ma Khải trong tay tiên tử Thiên Cung đột nhiên hóa thành một đạo hắc mang thoát khỏi bàn tay ngọc.
Vèo. . .
Một âm hưởng sắc bén phá không, hắc mang độ nhiên bay qua hư không, bắn về phía xa xa.
Thoáng chốc, tất cả mọi người không khỏi huyết mạch bành trướng, ánh mắt lăng lệ, tâm thần ngưng đọng chăm chú nhìn về phía đạo hắc mang.
Hơn hai mươi cao thủ Hóa Đan Cảnh và hơn mười cao thủ Thần Thông Cảnh thực lực cường đại trong nháy mắt như tên rời cung đuổi theo đạo hắc mang.
Bất quá, điều khiến mọi người không ngờ tới chính là, Luyện Hồn Ma Khải thực sự giống như bảo vật lúc trước phát tán bắn về phía chân núi, tuy nhiên bắn về phương hương Phong Liệt bỏ chạy xa xa mấy nghìn trượng.
– Tiểu Thanh, ngươi lại bướng bỉnh, như vậy sẽ hại chết nhân gia.
Trên Thông Thiên Phong, tiên tử Yêu Nhiên oán trách trừng mắt liếc nhìn tiên tử xinh đẹp để kiện bảo vật cuối cùng bắn về phía Phong Liệt.
Tiểu Thanh dí dỏm nè lưỡi, cười duyên nói:
– Hì hì, Yêu Nhiên tỷ tỷ, tỷ tỷ nhìn xem tỷ tỷ trên đầu đại điêu kia thật xinh đẹp! Nếu như nam nhân kia chết rồi, chúng ta sẽ mang tỷ tỷ kia tiến cung có được không?
– Tiểu ny tử! Nhân gia kia không chọc tới ngươi, ngươi sao phải ép nhân gia kia chết ah!
– Yêu Nhiên tỷ tỷ, chẳng phải cung chủ từng nói, nam nhân bên ngoài không phải hạng người tốt, chết không hết tội sao?
Tiểu Thanh chớp chớp đôi mắt đẹp, kinh ngạc nói.
– Aizzz. . .
Yêu Nhiên thở dài, bất đắc dĩ khẽ lắc lắc đầu.
* * * * *
Ngay lúc này, Phong Liệt đang quay lưng về phía Thông Thiên Phong, muốn chạy trốn khỏi nơi đây, nhưng đột nhiên cảm thấy phía sau phát sinh một cổ kình phong vụt đến, khiến trong lòng hắn rung lên.
Hắn vội vàng xoay người nhìn lại, nhất thời phát hiện đạo hắc mang bắn tới, đầu tiên hắn khẽ sửng sốt, có chút khó hiểu.
Nhưng trước kia hắn thấy mấy chục gã cao thủ Hóa Đan Cảnh, Thần Thông Cảnh khí thế hùng hồn, điên cuồng đuổi về phía chính mình, hắn đột nhiên nheo mắt lại:
– Ta kháo! Chẳng lẽ nằm cũng trúng tiễn?
Giờ khắc này, đám cường giả Hóa Đan Cảnh liều mạng điên cuồng đuổi theo vật gì đó, tự nhiên không phải Luyện Hồn Ma Khải hay sao?
Không để hắn suy nghĩ nhiều, đạo hắc mang kia đã bắn tới trước người hắn!
Sau một khắc, Phong Liệt không chút do dự đưa tay chộp lấy Ma Khải màu đen cỡ bằng nắm tay.
Đồng thời, hắn không quên huy động khí tức Trấn Long Thiên Bi, để bức đốm lấm tấm màu vàng trong Khải Giáp, trấn áp tiến nhập vào Thiên Bi.
Hí!
Phong Liệt không khỏi hít một ngụm lương khí!
Khoảnh khắc này, ánh mắt hắn lóe sáng, tim đập bỗng nhiên tăng gấp bội, cảm thụ ma khí ngập trời của Ma Khải trong lòng bàn tay lạnh đến thấu xương, khiến hắn không khỏi khẽ run lẩy bẩy.
– Cái này. . . chính là. . . Luyện Hồn Ma Khải chí bảo?
Phong Liệt há miệng nè lưỡi nói một câu, tâm thần nhất thời kích động tột đỉnh.
Tại đại lục Long Huyết, bảo vật chí bảo gần như chỉ tồn tại trong truyền thuyết, tựa như Luyện Thiên Lô Tử Dương sơn, người thấy được càng ngày càng ít.
Lúc này, kiện bảo vật Khải Giáp chí bảo không hề thua kém Luyện Thiên Lô rơi vào tay chính mình, làm sao có thể không kích động.
– Phu quân! Không tốt rồi! Bọn họ lại đuổi theo!
Sau khi Lý U Nguyệt ngẩn ngơ, trong nháy mắt lại bình tĩnh trở lại, nhìn đám cao thủ Hóa Đan Cảnh, Thần Thông Cảnh xung quanh như lang như sói, trên mặt không khỏi kinh hãi.
– Vậy sao?
Tâm thần Phong Liệt chấn động, nhanh chóng bình tĩnh trở lại, hắn liếc mắt nhìn xung quanh, lại giật mình phát hiện, chính mình đã bị một đám cường giả bao vây.
Hai mắt đám lão gia hỏa này đỏ như máu, chia ra đóng chiếm các vị trí, để trên dưới trước sau trái phải Phong Liệt đều bị bao vây chặt chẽ, mưa gió không tới, có thể nói lên trời không đường xuống đất không cửa!
Chương 283: Long uy cái thế
Ma Long Phiên Thiên
Ma Long là câu chuyện Tiên Hiệp kể về Phong Liệt, một thiên tài tu luyện Long Vũ Giả nhưng gặp phải vận rủi, bị bạn bè và sư phụ phản bội, khoảnh khắc trước khi bị đoạt xá, một sức mạnh thần bí đưa hắn trùng sinh lại về 10 năm trước, khi Phong Liệt tròn 15 tuổi.
- Cuộc sống lại bắt đầu 1 lần nữa, Phong Liệt quyết tâm sẽ rửa mối hận trong lòng, với những điều đã nắm bắt được trong kiếp trước, biết được kẻ thù của mình là ai, biết được những kẻ bề ngoài đạo mạo, bên trong rắn rết, liệu Phong Liệt có trả được mối thù của mình? Liệu hắn có tìm ra được sự thật bí ẩn chôn dấu bên trong đại lục, giải đáp được câu đố: "Ai là kẻ giúp hắn trùng sinh? Mục đích?" Con đường tu luyện gian khổ chắc chắn sẽ có những bóng hồng xinh đẹp bên cạnh Phong Liệt, cùng đọc Ma Long để khám phá tất cả những điều này bạn nhé!