Chương 696: Đánh ghen

Đánh ghen

– Chậc chậc, không hổ là bảo vật của Nhân Hoàng, quả nhiên không giống bình thường.
Hai mắt Phong Liệt tỏa sáng, trong lòng tán thưởng một tiếng.
Đúng lúc này, phía chân trời xa xa đột nhiên phóng tới hơn mười đạo kim mang, tốc độ kinh người nhanh chóng bay về phía bên này.
– Ha ha ha ha! Tiểu hỗn đản! Ngươi xong rồi! Bổn công tử không tin người dám đối kháng với toàn bộ Thần Vũ Vệ chúng ta! Biết điều tranh thủ thời gian cầu xin bổn công tử tha thứ! Nếu toàn bộ ba đời Diệp gia ngươi tất diệt vong! Ha ha ha . . .Khụ khụ!
Khóe mắt Tuyệt Lập Hàn liếc nhìn về phía xa xa, sắc mặt không khỏi đại hỉ, oán độc quát, bởi vì quá mức kích động, lại ho khan phun ra mấy ngụm máu tươi.
Phong Liệt nhướng mày, khinh thường cười lạnh một tiếng:
– Cũng nên tiễn đưa ngươi lên đường!
Vừa dứt lời, hắn liền phất tay bạo phóng vòng xoáy thôn phệ rộng mười trượng bao phủ Tuyết Lập Hàn trong đó, trong nháy mắt, Tuyết Lập Hàn biến mất trong vòng xoáy.
– Dừng tay. . .
– Là ai dám to gan như vậy! Dám hạ độc thủ với Thần Vũ Vệ ta!
– Tiểu tặc tử lớn mật, mau chóng nhận lấy cái chết. . .
* * * * *
Tiếng thét cực kỳ phẫn nộ cực kỳ kiêu ngạp từ phía xa xa truyền đến, thanh âm có nam có nữ, thập phần kiêu căng.
Phong Liệt thu hồi vòng xoáy thôn phệ, lạnh lùng liếc nhìn phía xa xa, sau đó thân hình nhoáng lên, về tới bên cạnh xe ngựa.
– Phong Liệt người không sao chứ? truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Diệp Thiên Tử thấy Phong Liệt bỗng nhiên xuất hiện, sau khi sững sờ, nhanh chóng nhảy xuống xe ngựa, quan tâm hỏi.
– Ha ha, thu thập một gã tiểu nhân mà thôi, ta sao có thể có chuyện gì?
Phong Liệt cười cười.
– Cô gia, hình như rất nhiều Thần Vũ Vệ tới ah. . .!
– Đúng vậy!
Thúy Quán và Vân Bích cũng xuống xe, nhìn về phía viễn không, có chút lo lắng nói.
Phong Liệt không để ý cười cười, đột nhiên, ánh mắt hắn sững sờ:
– Oh? Tại sao nàng cũng tới?
Vù vù vù. . .
Từng đạo từng đạo thân ảnh kim sắc xuất hiện trên hư không, vây quanh xe ngựa, từng đạo từng đạo sát khí xông lên trời, cả đám trừng mắt nhìn Phong Liệt, từng khí tức hùng hồn khiến hai con Thất Long Mã nơm nớp lo sợ, gần như muốn nằm rạp xuống mặt đất, ngay cả đám người Diệp Thiên Tử, Thúy Quán sắc mặt đều trắng bệch, ánh mắt ẩn chứa lo lắng, xích lại gần Phong Liệt.
Phong Liệt bạo phát khí thế, triệt tiêu khí tức uy áp trên không, khiến sắc mặt đám người Diệp Thiên Tử ngưng đọng một chút, sau đó khôi phục bình thường.
– Hả? Trình độ của đám Thần Vũ Vệ này thật không tồi ah. . .
Hắn cười mỉm đánh giá đám người trên không, chỉ thấy từng người từng người đều mặc chiến giáp màu vàng, tu vi đại đa số đều là Long Biến Cảnh hậu kỳ, hơn nữa, trong đó còn có mấy người quen biết cũ.
– Ngươi là người phương nào? Vì sao giết chết người trong Thần Vũ Vệ ta? Hãy xưng tên!
Một gã thiếu niên ánh mắt sắc bén như đao quát lạnh:
– Khách khí với hắn làm gì! Giết người Thần Vũ Vệ ta, liên lụy mười đời gia tộc! Giết. . .
Nữ tử khác khẽ quát lạnh, lập tức muốn huy động chiến kiếm chém về phía Phong Liệt.
Đúng lúc này, đột nhiên một gã thiếu niên tướng mão tuấn mỹ, khí chất siêu quần tiến lên một bước, ánh mắt phức tạp nhìn Phong Liệt, trầm giọng nói với đám Thiên Vũ Vệ:
– Dừng tay! Hắn là Phong Liệt!
Thanh âm này vừa vang lên, tràng cảnh thoáng chốc trở nên yên tĩnh, dáng vẻ mọi người không khỏi ngưng trệ, ánh mắt cả đám biến hóa, kinh ngạc vô cùng nhìn về phía Phong Liệt.
– Cái gì? Hắn chính là Phong Liệt?
– Hóa ra hắn chính là Phong Liệt? Chẳng trách thoạt nhìn có chút quen mắt!
– Không phải Phong Liệt tiến nhập Thiên Long vực đã mất tích rồi sao? Trở về khi nào?
– Thiên Long Giới! Trên tay hắn hẳn là Thiên Long Giới!
* * * * *
Người có tên cây có bóng.
Những năm gần đây đại danh của Phong Liệt lan truyền xôn xao khắp đại lục Long Huyết, không ngừng leo lên vị trí đỉnh phong, thậm chí hắn mất tích tại Thiên Long vực năm năm, trên đại lục không thể dẹp yên nghị luận về hắn, người từng trông thấy dáng vẻ thực sự về hắn không quá nhiều, nhưng người từng nghe đến đại danh của hắn ở đâu cũng có.
Phong Liệt cười cười nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt nhìn về gã thiếu niên tuấn mỹ kia.
Gã thiếu niên này không phải ai khác, chính là người quen cũ, Thủy Vô Khuyết.
Thủy Vô Khuyết sau khi tiếp nhận Nhân Hoang ban tặng 300 năm tu vi, nhất cử leo lên Long Biến Cảnh đỉnh phong, đồng thời đạt được vinh dự đệ nhị trong đám cường trẻ tuổi tại đại lục Long Huyết, mơ hồ đứng đầu đám Thần Vũ Vệ, đảm nhiện chức vụ phó chỉ huy sứ.
Đương nhiên, danh hiệu đệ nhị này vẫn còn tranh luận không nhỏ, rất nhiều người cho rằng Kim Ngạn Sở mới xứng với danh hiệu đệ nhị.
Nhưng không thể phủ nhận, nếu Thủy Vô Khuyết tu luyện đại thần tông Vô Địch Kim Chung Tráo tới cực điểm, thực lực hoàn toàn có thể vượt xa đối thủ cùng cấp.
Ánh mắt Thủy Vô Khuyết phức tạp nhìn Phong Liệt, hắn phát hiện chính mình vậy mà nhìn không thấu tu vi của Phong Liệt, không khỏi giật mình:
– Chẳng lẽ cấp bậc của ta và hắn chênh lệch quá lớn?
Ngay lập tức, hắn cười khổ, giận dữ nói:
– Phong Liệt, vốn tưởng rằng sau khi lại mặt, có thể phân cao thấp với ngươi, nhưng hôm nay xem ra. . .Aizzz. . .
– Ha ha, kỳ thực ngươi bây giờ có thể phân cao thấp với ta, bất quá, kết quả không có gì đáng nói.
Phong Liệt mỉm cười nói.
– Cái chê cười này tuyệt không buồn cười.
Khóe miệng Thủy Vô Khuyết co quắp lại, bất đắc dĩ cười khổ, bản thân hắn chính là thiên tài tuyệt thế từ xưa tới nay chưa từng có, vạn năm hiếm thấy.
Chỉ tiếc, đây là thời đại thiên tài tụ hợp, Phong Liệt giống như tòa núi lớn luôn luôn vững vàng đứng trên đỉnh đầu hắn, khiến hắn có chút bất đắc dĩ, lại có vài phần may mắn.
Bất đắc dĩ chính là, ký sinh du hà sinh lượng ( Trời sinh Du sao còn sinh Lượng)
May mắn chính là, có người thủy chung luôn đứng trước mặt chính mình, khiến cho con đường thiên tài chính mình đi không cô đơn lạnh lẽo như tuyết.
– Phong Liệt? Thực sự là ngươi!
Đột nhiên, một đạo âm thanh duyên dáng từ phía xa xa vang lên, bên trong âm thanh nức nở tràn đầy niềm vui không muốn xa rời.
Theo đó, một đạo lưu quang kích xạ mà đến.
Nhìn đạo kim mang kia nhanh như thiểm địa bay tới, nhãn thần Phong Liệt khẽ nheo lại, trong lòng không khỏi kích động một hồi.
Năm năm không gặp, nha đầu này rốt cuộc đã trở thành đại cô nương.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trên khuôn mặt Phong Liệt hiện lên dáng tươi cười, sau một khắc, một đạo thân ảnh xinh đẹp uyển chuyển từ không trung đáp xuống, coi như tràng cảnh hiện tại không bóng người chắc chắn sẽ tiến nhập trong lòng hắn.
– Oh oh! Phong Liệt đáng chết! Phong Liệt thối tha! Dĩ nhiên ngươi để người ta một mình tại Thiên Long vực! Ngươi không phong thái nam nhi ah! Oh oh oh.
– Hả? Khụ khụ! A Ly, không phải ta an bài không ít người thủ hộ nàng hay sao, sao lại trở thành một mình. . .
– Ta mặc kệ! Ngươi không có phong thái nam nhi! Ngươi đáng ghét!
* * * * *

Ma Long Phiên Thiên

Ma Long Phiên Thiên

Status: Completed Author:

Ma Long là câu chuyện Tiên Hiệp kể về Phong Liệt, một thiên tài tu luyện Long Vũ Giả nhưng gặp phải vận rủi, bị bạn bè và sư phụ phản bội, khoảnh khắc trước khi bị đoạt xá, một sức mạnh thần bí đưa hắn trùng sinh lại về 10 năm trước, khi Phong Liệt tròn 15 tuổi.

- Cuộc sống lại bắt đầu 1 lần nữa, Phong Liệt quyết tâm sẽ rửa mối hận trong lòng, với những điều đã nắm bắt được trong kiếp trước, biết được kẻ thù của mình là ai, biết được những kẻ bề ngoài đạo mạo, bên trong rắn rết, liệu Phong Liệt có trả được mối thù của mình? Liệu hắn có tìm ra được sự thật bí ẩn chôn dấu bên trong đại lục, giải đáp được câu đố: "Ai là kẻ giúp hắn trùng sinh? Mục đích?" Con đường tu luyện gian khổ chắc chắn sẽ có những bóng hồng xinh đẹp bên cạnh Phong Liệt, cùng đọc Ma Long để khám phá tất cả những điều này bạn nhé!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset