Chương 1195: Tiến công

Tiến công

Được công pháp, Hải yêu lo bế quan

Lệnh thuộc hạ bốn phương mau phản hồi

Trong Nhân tộc khí thế dâng cao ngút

Liễu ung dung, nhất độc đạo tiến công.

(nhoknhopluu)

Trên mặt Hải Yên Hoàng chợt hiện nét vui mừng, tiếp tục chìm vào tu luyện. Y muốn pháp lực trong cơ thể mình có thể ổn định lại trước khi Nhân tộc phản công.

Lúc này, tại một gian đại điện khác trong Hải Hoàng Cung, một luồng thanh quang bay vụt đến, hiện ra bóng dáng của Thanh Cầm.

Trong đại điện đặt một Truyền Tống Trận cỡ lớn, nam tử áo bào xám trông pháp trận thấy Thanh Cầm đến thì đứng dậy chắp tay thi lễ một cái. Thanh Cầm thấy vậy thì chỉ vung tay lên, một tấm phù xanh biếc liền hiện ra, bay vào tay nam tử kia.

“Thanh Cầm huynh, đây là?” Nam tử áo xám vừa nhìn vào văn tự trên tấm phù thì sắc mặt trầm xuống, vội vàng hỏi.

“Đừng hỏi nhiều, hãy tranh thủ thời gian thông báo với các trưởng lão mang quân về phòng thủ Hải Hoàng Cung đi. Đây chính là mệnh lệnh của Yêu Hoàng đại nhân, không được sai sót!” Thanh Cầm lạnh lùng nói.

Nam tử áo xám nghe vậy thì không dám nhiều lời nữa mà lập tức khởi động truyền tống trận.

Không lâu sau, những thế lực của Hải tộc tại Thương Hải chi vực đều rút lui khỏi nơi chiếm đóng, tụ tập về Hải Hoàng Cung.

Tại một cột đá cực lớn trong một dãy núi tại đại lục Vân Xuyên, khắp nơi tràn ngập sương mù trắng xóa. Từ xa nhìn lại, có thể thấy bên trên cột đá được đặt một vật khổng lồ giống như đầu lâu nằm ngang, đây chính là nơi đặt tông phái lớn nhất Vân Xuyên, Nguyên Ma Môn. Năm đó, khi thiết lập liên minh thì cũng xác định đặt tại Nguyên Ma Môn này.

Lúc này, trong đại điện ngọn chủ phong Nguyên Ma Môn, các nhân vật trọng yếu của liên minh Vân Xuyên đều tập hợp đầy đủ. Trên ghế chủ tọa là một nam tử trung niên áo đen và một nho sinh thanh tú áo trắng. Hai người này chính là hai tu sĩ có tu vi cao nhất liên minh Vân Xuyên, Nguyên Ma và nam tử họ Mặc. Hai bên đại sảnh là mười mấy tu sĩ Nhân tộc phục sức khác nhau. Ngồi đầu tiên là lão giả họ Ngạn của Man Quỷ Tông và Mộ Dung Huyễn của Hóa Nhất Tông. Tính về thế lực tông môn hay thực lực cá nhân thì lão giả họ Ngạn đều không có tư cách ngồi ở vị trí này, thế nhưng ánh mắt mọi người nhìn vào lão đều cực kỳ hiền lành, không có chút dị nghị nào cả. Ngoài ra, còn có bốn trưởng lão Hóa Tinh Kỳ của Đại Huyền Quốc, cốc chủ Liệt Dương Cốc, Thạch tiên tử của Vạn Diệu Môn và các trưởng lão hay chưởng môn của các tông phái lớn khác.

“Chắc hẳn gần đây chư vị cũng đã nhận được tin tức rồi. Hiện nay thế lực Hải tộc đã bắt đầu rút lui khỏi các hòn đảo gần đại lục Vân Xuyên. Mà các thế lực khác của Hải Hoàng Cung tại Thương Hải chi vực cũng đều co rút lại.” Nguyên Ma vuốt ve miếng ngọc giản trong tay, mỉm cười nói.

“Xem ra Liễu tiền bối nói không sai. Thần thức Hải Yêu Hoàng đã bị hao tổn không nhẹ, mà y lại còn có chút cố kỵ Liễu tiền bối nữa, nếu không cũng sẽ không dễ dàng bỏ lại cục diện này đâu.” Cốc chủ Liệt Dương cốc gật đầu nói.

Những người khác nghe vậy thì cũng đều gật đầu đồng ý.

Mấy ngày gần đây, quả thực là đại quân Hải tộc đều rút lui khỏi khu vực chiếm đóng và thế lực của Hải Hoàng Cung cũng co cụm lại, làm cho các tông phái trong đại lục Vân Xuyên thu lại được không ít địa bàn bị mất, thậm chí còn đoạt lại được một số tài nguyên của Hải tộc nữa. Vậy nên sĩ khí của đệ tử các tông phái đều dâng cao, cũng càng tin tưởng hơn vào mệnh lệnh phản công của liên minh Vân Xuyên.

“Tình thế bây giờ vô cùng có lợi với chúng ta. Sau khi thương lượng với Mặc đạo hữu thì ta quyết định phản công sớm hơn, để tránh đêm dài lắm mộng.” Nguyên Ma nhìn nam tử họ Mặc bên cạnh rồi nói.

“Tuy rằng bề ngoài Hải tộc tỏ ra yếu thế, thế nhưng tổng thể thực lực của bọn họ và Hải Hoàng Cung đã hơn liên minh Vân Xuyên chúng ta không ít. Ta nghĩ chúng ta nên tính toán cẩn thận hơn.” Thạch tiên tử của Vạn Diệu Môn cau mi nói.

“Mặc dù là như thế thế nhưng chắc mọi người ở đây cũng biết, những thế lực Hải tộc này năm xưa đã bị Hải Yêu Hoàng cưỡng ép hàng phục, những tộc khác ta chưa nói, thế nhưng riêng các tộc Kim Lân, Ngân Lân, Hồng Lân thì chắc chắn là không thật sự quy thuận y. Bây giờ bọn họ lại còn biết sự tồn tại của Liễu tiền bối nên có lẽ đã có tính toán riêng rồi cũng nên.” Nguyên Ma cười nhạt một tiếng nói.

Thạch tiên tử nghe vậy thì khuôn mặt liền lộ nét trầm ngâm.

“Nếu Hải Yêu Hoàng không bị thương thì bằng vào thực lực của y cũng có thể ép buộc đám Hải tộc đó tiếp tục quy thuận. Thế nhưng hiện nay y đã bị Liễu tiền bối đánh thương thần hồn nên nhất định là đang bế quan tu dưỡng, sự khống chế với các thế lực Hải tộc sẽ giảm mạnh. Nếu như đánh giáp lá cà, rất có thể bọn họ sẽ bỏ chạy. Cho nên theo ta, thời điểm này phản công là tốt nhất.” Nguyên Ma nghiêm nghị nói.

“Nguyên đạo hữu nói có lý.”

Mọi người nghe vậy thì đều gật đầu đồng ý. Kể cả những người lúc trước còn phân vân cũng hưởng ứng.

“Còn về chuyện liên minh Vân Xuyên chúng ta thế đơn lực yếu thì ta và Mặc đạo hữu đã dùng danh nghĩa của liên minh chúng ta để mời một số thế lực có chung mối thù khác. Bọn họ đã đồng ý tham dự lần phản công này rồi.” Nguyên Ma tiếp tục trấn an mọi người.

“Nếu như các vị không còn thắc mắc gì nữa thì tiếp theo mời các vị chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới. Ba ngày sau, lập tức xuất phát.” Nguyên Ma nói đến đây thì đột nhiên đứng dậy.

“Cẩn tuân hiệu lệnh của Minh chủ!” Mọi người nghe vậy, cũng đều đứng lên, lớn tiếng đáp.

“Ngạn đạo hữu, trận chiến này chủ yếu phải dựa vào quý tông mới được. Không biết lúc này Liễu tiền bối đang ở đâu?” Đột nhiên Mộ Dung Huyễn của Hóa Nhất Tông mở miệng hỏi.

Mọi người nghe vậy thì đều đưa mắt nhìn qua.

“Mộ Dung đạo hữu yên tâm, Liễu trưởng lão của bổn tông đã tới Nguyên Ma Môn từ trước rồi. Mà trưởng lão cũng đã đồng ý sẽ ra tay giúp chúng ta khi cần nữa.” Lão giả họ Ngạn cười lớn, liếc Nguyên Ma một cái rồi cao giọng nói.

Các tu sĩ trong liên minh vừa nghe Liễu Minh đã tới thì đều giật mình, đứng dậy cáo từ rời đi chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.

Còn lại ba người Nguyên Ma, nam tử họ Mặc, lão giả họ Ngạn vẫn ở lại, đi vào trong một đại sảnh gần đó.

Trong sảnh, Liễu Minh đang ngồi trên ghế chủ tọa, chậm rãi uống trà. Bên cạnh là Càn Như Bình đang nép vào sau lưng, vừa nhẹ nhàng xoa bóp bả vai vừa tán gẫu với hắn.

“Liễu tiền bối, mọi chuyện đã bố trí dựa theo phân phó của người.” Nguyên Ma cung kính thi lễ với Liễu Minh rồi cung kính nói.

“Rất tốt, các ngươi khổ cực rồi. Còn các chuyện sau này thì cứ làm theo kế hoạch là được. Cố gắng chuẩn bị để trong vòng mười ngày là có thể đánh tới Hải Hoàng Cung.” Liễu Minh thản nhiên nói.

Ba người nghe vậy thì đều đáp ứng.

Nguyên Ma vẫn có chút kính sợ nhìn Liễu Minh. Những lời y vừa nói bên ngoài đa số đều là lời Liễu Minh đã nói lúc trước, mà chuyện các thế lực khác đồng ý phản công Hải tộc cũng là do hắn một tay thúc đẩy. Lúc trước y cũng từng liên hệ với các thế lực kia, lại dùng một số tiền lớn nhằm thuyết phục bọn họ phản công đều bị cự tuyệt cả. Vậy mà khi y nói chuyện này cho Liễu Minh thì không biết hắn đã dùng cách nào mà chỉ trong một ngày đã nhận được sự chấp thuận của bọn họ mà không cần bất cứ thù lao gì cả.

Nguyên Ma âm thầm cảm thán một chút về thủ đoạn của Liễu Minh rồi tiếp tục nói về kế hoạch tiếp theo cho hắn biết. Sau đó ba người bọn họ đều lui xuống.

“Minh ca ca, bây giờ huynh thật lợi hại.” Càn Như Bình đưa mắt nhìn Liễu Minh, ngón tay trắng nõn véo nhẹ vào bả vai hắn.

“Như Bình, bây giờ muội cứ ở cùng ta cả ngày, thực sự là không có việc gì sao?” Liễu Minh cười khổ một tiếng nói.

Từ khi gặp mặt trong đại điển tới giờ, Càn Như Bình liền một mực đi theo hắn, cũng không hỏi về việc tu luyện chút nào cả mà chỉ làm những việc bưng trà rót nước vặt vãnh mà thôi.

“Minh ca ca chê muội phiền, muốn đuổi Như Bình đi sao?” Trong mắt Càn Như Bình lập tức hiện lên chút nước, vành mắt đỏ lên như sắp khóc tới nơi.

“Không phải. Có điều giờ muội đã là đệ nhất trận pháp đại sư của liên minh, lần này chúng ta phản công Hải tộc, muội cũng có việc cần làm chứ?” Liễu Minh cười lớn nói.

“Không sao cả, muội tin rằng chỉ cần có Minh ca ca ở đây thì chúng ta nhất định sẽ chiến thắng.” Càn Như Bình nghe vậy mới nín khóc mỉm cười nói.

Liễu Minh thấy thế thì cũng chỉ biết lắc đầu cười khổ.

Ba ngày sau, năm sáu ngàn tu sĩ của liên minh Vân Xuyên đã tụ tập lại, hùng hổ xuất phát về hướng Hải Hoàng Cung. Cùng lúc đó, các thế lực khác cũng liên tục gia nhập đội ngũ, làm cho quân phản công Hải Yêu Hoàng đã lên tới gần vạn người. Tuy rằng các thế lực khác cũng không yếu thế nhưng do có Liễu Minh tồn tại nên bọn họ đều để liên minh Vân Xuyên làm chủ.

Một ngày sau, tại một hải vực cách đại lục Vân Xuyên khoảng khoảng một vạn hải lý, có một hòn đảo khổng lồ được một màn sáng xanh da trời bao phủ. Xung quanh là một lớp mây mù che phủ, tạo cho người ta cảm giác thần bí.

Nơi này chính là một cứ điểm gần Vân Xuyên của Hải Hoàng Cung, đảo Triều Sơn. Lúc này hòn đảo đã bị đại quân liên minh vây chặt lại. Theo những tiếng nổ ầm ầm vang lên, những luồng hào quang đủ mọi màu sắc chớp động liên tục, mạnh mẽ oanh kích lên màn sáng màu xanh. Dưới công kích của đại quân, màn sáng rung lên mãnh liệt, hào quang lay động liên tục như sắp vỡ đến nơi.

Phía trên hòn đảo là hơn ngàn Yêu tu đang nỗ lực chèo chống, nên tuy rằng hòn đảo chưa bị công phá thế nhưng với tình hình này thì đây cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Tại một con thuyền khổng lồ đỏ rực phía sau đại quân liên minh, Liễu Minh đang lạnh lùng nhìn cuộc chiến bên dưới. Còn lão giả họ Ngạn và Càn Như Bình thì đang chắp tay đứng phía sau hắn.

“Liễu đạo hữu, thật sự không cần chiếm lại các cứ điểm kia mà trực tiếp đánh tới Hải Hoàng Cung sao?” Lão giả họ Ngạn có chút lo lắng nói.

Lộ tuyến của đại quân liên minh là do Liễu Minh trực tiếp chỉ dẫn, hắn yêu cầu đại quân không cần quan tâm tới những thế lực khác làm gì cả, cứ tiến công thẳng lên Hải Hoàng Cung mà thôi. Quyết định này làm cho trong lòng mọi người cảm thấy có phần không thỏa đáng lắm, dù sao thì thế lực của Hải tộc trong khu vực này là không thể khinh thường được, thế nhưng do ngại khí thế của hắn nên cũng chẳng có ai dám phản đối cả.

Ma Thiên Ký

Ma Thiên Ký

Status: Completed Author:

Một thiếu niên lớn lên trong một nơi người ăn thịt người, học được chút ít bí kỹ đánh đấm. Trong một lần Hung đảo nơi hắn lớn lên trong một đêm không biết vì sao biến mất dưới đáy biển, hắn thoát ra khỏi đó và bị người truy đuổi.

Sau khi chạy không thoát cảnh bị đuổi giết, thiếu niên đó ngã xuống ...

Nhưng kết thúc là một khởi đầu mới, nhờ cơ duyên xảo hợp hắn thay đổi được thân phận, được bước vào trong một Tông môn tu luyện. Từ đó về sau, người đã tiếp cận với một thế giới bao la bát ngát, mở ra trước mắt hắn một thế giới hoàn toàn mới mẻ.

Nhưng "Âm" và "Dương" luôn khác biệt và bài xích lẫn nhau, người luôn gặp phải cảnh tùy thời có khả năng đánh mất trí nhớ, hóa thân thành "Ma vật" háo sát, dẫn đến nguy cơ sát thân...

Truyện sẽ diễn biến ra sao, Liễu Minh, nhân vật chính của chúng ta đối mặt với những khó khăn thử thách như thế nào?

Mời quý độc giả đón đọc tiểu thuyết Tiên hiệp thứ hai của Vong Ngữ, với bố cục chặt chẽ, logic vốn có, hứa hẹn tràn ngập tình tiết lôi cuốn và mới mẻ: Ma Thiên Ký.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset