Chương 1413: Vào Ở

Vào Ở

Liễu Minh nhận lấy ngọc bài màu tím, trên mặt ngọc bài cũng không có gì đặc biệt chỉ là một chút phù văn đặc thù mà thôi. Hắn đem ngọc bài treo bên hông xong thì tiếng của tên thống lĩnh thủ vệ lại vang lên.

“Đúng rồi, trong thời gian diễn ra đại điển triều cống trong thành sẽ giới nghiêm, bất kỳ kẻ nào nháo sự, tự ý đấu pháp vi phạm lệnh cấm sẽ bị bắt vào Thiên lao. Còn đây là một số hạng mục cần chú ý, các người hãy xem rồi nhớ kỹ, đừng nên náo loạn nơi Hoàng Thành cấm địa.”

Nói xong, hắn liền đưa cho Liễu Minh một khối ngọc giản.

Đuôi chân mày Liễu Minh khẽ động, nhận lấy ngọc giản rồi cảm ơn một tiếng, sau đó lập tức mang theo đám người Thanh Vũ nhanh chóng đi vào trong Hoàng Thành.

Vừa vào cửa thành, trước mắt mọi người đã hiện ra một con đường cực lớn, con đường thoạt nhìn có vẻ thông tới mọi nơi trong thành, hai bên đường là những gian nhà cùng cửa hàng các loại.

Những tòa kiến trúc hai bên người đều mang những màu sắc đặc trưng, khắp nơi đều lộ ra cảm giác thâm trầm, trừ điểm đó ra thì không khác những thành thị bình thường khác bao nhiêu.

Liễu Minh cũng không dừng lại lâu ở đây, mà nhanh chóng đưa đám người Thanh Vũ đi thẳng vào hai tòa kiến trúc lờ mờ ẩn hiện ở trước mặt. Chỗ nghỉ chân của hắn có lẽ là ở tòa kiến trúc phía sau tường thành đằng trước.

Đám Thanh Vũ nhìn thấy cảnh phồn vinh trước mắt có phần thích thú, muốn đi thưởng lãm một chút, nhưng cũng không dám dừng lại hay nói gì vì Liễu Minh không có chút ý nào là muốn dừng lại.

“Còn có hai ba ngày nữa là tới đại điển triều cống, nên chúng ta hãy nhanh đi tới Trăn Tân Viên nghỉ ngơi. Sau này các ngươi sẽ có thời gian đi tham quan trong thành.” Liễu Minh dường như nhìn ra tâm tư của bọn hắn, nên vừa đi vừa nói.

“Tạ ơn gia chủ!” Đám người Thanh Vũ đồng thanh nói, trên mặt hiện lên vẻ mừng rỡ.

Trung Ương Hoàng Thành được xem là đệ nhất thành trì trên Vạn Ma Đại Lục, những thương hội, đấu giá lớn nhất nhì đại lục đều là ở đây, thành trì ở Tàng Châu làm sao có thể so sánh được. Không riêng gì đám Thanh Vũ, mà Liễu Minh cũng có ý định sau khi có chỗ ở rồi cũng sẽ đi một vòng Hoàng Thành.

Nghĩ như vậy nên Liễu Minh sực nhớ, vội lấy ngọc giản ra, đem thần thức thả vào trong đó, ánh mắt có chút chớp động.

Bên trong ngọc giản ngoài ghi một số hạng mục cần chú ý, bên trong thình lình cũng có một tấm bản đồ Hoàng Thành. Thượng diện Hoàng Thành nằm ở trung tâm của các con đường, các địa danh dấu hiệu đường đi đều được ghi rất rõ ràng.

Liễu Minh nhìn qua mấy lượt đã tìm thấy Trăn Tân Viên.

“Như vậy thì thật là chu toàn.” Trong lòng hắn có chút cao hứng, đã có bản đồ này thì hắn đi lại trong Hoàng Thành cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

Dọc theo lối đi ở tường thành thứ hai, cách đó chừng hai ba trăm dặm, lại đi theo đường lớn, đám người họ đã nhanh chóng đi tới cổng thành thứ hai của Hoàng thành.

Cổng thành chỗ này cũng giống như cổng thành vừa đi qua, cũng có một đội thủ vệ Hoàng Thành. Cổng thành cao chừng vài chục trượng, trên con đường lớn trước cổng thành đang có một đám người đang đứng đợi.

Bên cạnh lối vào, cũng có một cửa thành đi ra, và ở đó cũng có một đội thủ vệ, chỉ có điều là những người rời thành bọn họ giám sát có phần lơi lỏng hơn mà thôi.

Những người đang xếp hàng chờ nhập thành ở chỗ này ít hơn rất nhiều so với cổng thành trước đó, và những người này đi thành từng đoàn, nhiều thì gần trăm người ít thì cũng vài chục người.

Duy chỉ có đám người của Thanh gia chỉ chừng mười người, có chút làm người khác chú ý.

Liễu Minh cũng không để ý nhiều, hắn dẫn theo đội ngũ tiến tới xếp hàng.

Xếp hàng phía trước Liễu Minh, sắc phục có phần quen mắt, một đoàn trang phục trường bào màu hồng, Liễu Minh quét mắt qua, trên mặt có chút bất ngờ Bởi vì thật sự là oan gia ngõ hẹp, xếp trước hắn không phải ai xa lạ mà chính là Địch gia.

Đoàn người của Địch gia có phần đông hơn Thanh gia rất nhiều, thoáng xem qua có đến bảy tám chục người, người lĩnh đội cũng không phải ai xa lạ chính là Địch U cùng thiếu phụ áo hồng. Đám người Địch gia cũng rất nhanh đã nhìn ra Liễu Minh cùng với đám người Thanh gia, sắc mặt cả đám nhao nhao biến sắc.

Trong mắt Địch U cùng thiếu phụ áo hồng cũng hiện ra một tia kiêng kị, sắc mặt có chút không tự nhiên, bất quá nơi này là Trung Ương Hoàng Thành bọn chúng cũng không lo Liễu Minh bất ngờ động thủ

“Gia chủ, bọn họ…” Thanh Vũ đi tới bên cạnh Liễu Minh khẽ nói.

“Không cần để ý bọn họ.” Liễu Minh nhàn nhạt nói.

Thanh Vũ gật đầu đáp ứng, đưa ánh mắt khinh miệt liếc nhìn đám người Địch gia.

Liễu Minh nhắm mắt dưỡng thần, đối với đám người Địch gia trước mặt tựa như không thấy, không chút hứng thú nhìn, hai tay nằm trong tay áo, phất phơ theo gió.

Các đội ngũ cũng rất nhanh đã được nhập thành, chừng một phút sau, Địch gia cũng tiến lên làm thủ tục nhập thành, rồi vội vàng đi vào trong thành, rất nhanh đã biến mất không còn một người.

Liễu Minh cũng chậm rãi bước lên, xuất ra tín vật của gia tộc, cùng ngọc bài màu tím nhận được trước đó ra.

Sau một lúc, cả đoàn người đã đi vào trong nội thành.

Chuyện thủ tục này chủ yếu là để cấp cho từng thành viên trong thanh gia một chiếc nhẫn màu đen, riêng Liễu Minh là chiếc nhẫn màu đỏ máu. Những chiếc nhẫn này xem như giấy thông hành tạm thời trong nội thành Hoàng Thành Trung Ương, để những người đến đây có thể đi lại thuận tiện hơn. Liễu Minh mân mê chiếc nhẫn trong tay một chút, trên mặt lại lộ ra một tia cười nhạt.

Theo như những thông tin ghi trên ngọc giản trước đó thì, từ chỗ cổng thành thứ hai trở đi, sẽ có những địa phương hạn chế thân phận từng người đi lại, có chỗ cấm cả dân chúng và các thế gia tiến vào. Nhưng nếu có chiếc nhẫn này thì đại bộ phận các nơi trong thành đều có thể tiến vào.

Chỉ là cổng thành thứ ba, cũng chính là cổng thành tiến vào Ma Hoàng Cung thì bọn người Thanh Vũ sẽ không được tiến vào, chỉ có Liễu Minh có chiếc nhẫn màu đỏ máu thì mới được vào mà thôi.

Phía trong cổng thành thứ hai, các toà kiến trúc cao hơn, đẹp hơn rất nhiều và quang cảnh cũng theo đó mà tĩnh mịch hơn một chút, dòng người trên đường cũng thoáng thưa hơn trước đó. Ánh mắt Liễu Minh khẽ quét qua các gian hàng, phát hiện các đồ vật bày bán trong đây cũng trân quý hơn phía ngoài mấy phần.

Đám đệ tử Thanh gia đương nhiên cũng nhìn thấy điều đó, ánh mắt nhìn qua hai bên có chút hâm mộ, sắc mặt có phần luyến tiếc vì vẫn phải đi theo Liễu Minh. Thanh Vũ thấy cử động của bọn họ như vậy thì thần sắc nghiêm nghị hơn một phần rồi ho khan một tiếng. Cả đám nghe thấy tiếng ho có chút giật mình, sau đó lập tức thanh tỉnh lại, thu hồi ánh mắt ngoan ngoãn đi tiếp. Liễu Minh cũng thấy hành động của bọn họ, nên thấy cử chỉ của Thanh Vũ như vậy thì trong lòng có chút tán thưởng.

“Nhanh, chúng ta mau tới Trăn Tân Viên.” Thân hình hắn kẽ động bay nhanh về phía trước, đám người Thanh Vũ cũng vội vàng phi độn bám theo.

Bởi vì Trung Ương Hoành Thành quá lớn cho nên không có thiết lập cấm chế cấm không, nhưng cũng chỉ cho phi hành ở tầng trời thấp mà thôi. Như vậy cũng là tốt rồi, bỡi nếu với diện tích khổng lồ như vậy mà phải đi bộ thì có chút phiền toái rồi.

Nửa khắc đồng hồ sau, bọn họ đã xuất hiện ở trước một trang viên có phần u tĩnh, phía ngoài cổng trang viên là dòng chữ ‘Trăn Tân Viên’.

Nơi đây là một góc hẻo lánh trong nội thành, có lẽ là hỗ chuyên dụng cho một số tiểu thế gia, nhưng ngược lại trong này dòng người khá tấp nập, trang phục trên người họ có phần đặc biệt, hiển nhiên đều là người của các thế gia.

Trong lòng Liễu Minh thở ra một tiếng cảm thán, bởi triều cống Ma Hoàng số người tụ tập về đây sợ là không ít hơn vài chục vạn người. Mà may là Trung Ương Hoàng Thành là một siêu cấp đại thành bằng không thì cũng khó mà dung nạp được lượng người như vậy. Đám người Thanh gia vừa đi vào, bên trong lập tức có một quản sự dáng vẻ trung niên chạy ra tiếp đón.

“Chư vị đạo hữu đường xa tới đây thật là hạnh ngộ! Không biết đạo hữu có thể cho tại hạ xem qua tín vật ngọc phù cùng tín vật của gia tộc ta không!” Người quản sự trung niên này nhanh nhẹ hành lễ với Liễu Minh rồi ngữ khí có chút cung kính hỏi.

Liễu Minh liếc qua người quản sự một chút, người này chỉ là một Chân Đan cảnh nhưng khí độ trầm ổn.

Liễu Minh lật tay lấy ra ngọc phù màu tím cùng với lệnh bài gia chủ Thanh gia đưa cho vị quản sự này. Trung niên quản sự phất tay đánh ra một đạo pháp quyết, ngọc phù màu tím bỗng tản ra một đạo hào quang.

“Dạ đúng rồi, chỗ ở của chư vị ở trong này!” Trung niên quản sự ha ha cười vui nói, sau đó lại đưa tay lấy ra một Ngọc Khuê màu trắng, quét qua xem xét lệnh bài gia chủ.

Phía trên Ngọc Khuê lập tức phát sáng, hiện ra một số thông tin về Thanh gia, ngay cả tên của Liễu Minh cũng có trong đó.

“Thì ra là Liễu Minh gia chủ, xem ra người đi theo Liễu gia chủ không nhiều, vậy mới chư vị vào ở đình viện số hai mươi chín vậy.” Thái độ của trung niên quản sự hết sức khiêm cung, dáng vẻ tươi cười nói tiếp, hiển nhiên hắn là một người khéo léo ứng xử.

Trung niên quản sự trong lúc nói chuyện vẫn không dừng bước, đã đưa đám người Liễu Minh đi sâu vào trong Trăn Tân Viên. Trăn Tân Viên thoạt nhìn giống như một khách sạn bình thường, cùng Thúy Trúc Cư mà Liễu Minh từng ở tại thành Quảng Hàn có chút giống nhau. Bên trong, từng gian đình viện đều được sắp xếp rất dễ nhìn, chỉ là từng đình viện có lớn có nhỏ không đồng nhất, nhìn qua một lượt đã thấy có không dưới một trăm gian đình viện.

Thoáng chút, trung niên quản sự đã đưa đám người Liễu Minh đến một gian đình viện bậc trung, bên trong có bảy tám gian phòng, có thể miễn cưỡng cho đoàn người Thanh gia cư trú.

“Thật sự có lỗi, chỉ vì quá nhiều thế gia đến Hoàng thành và số người mang theo đều không ít, nên chuyện nhà ở có chút khó khăn, kính xin chư vị thông cảm ở tạm thời!.” Trung niên nam tử có chút áy náy nói.

“Các hạ không cần khách khí, có một chỗ nghỉ chân là tốt rồi.” Liễu Minh cười nhạt một tiếng, đáp.

Hắn đối với chuyện nhà ở, phòng ốc không có yêu cầu khắt khe.

“Liễu gia chủ, triều cống ba ngày sau sẽ tiến hành, đến lúc đó các vị gia chủ sẽ tiến vào Ma Hoàng Cung để tham gia đại điển, còn những đạo hữu khác có thể tự do hoạt động bên ngoài.” Trung niên quản sự quay sang nói với Liễu Minh.

“Được, ta biết rồi” Liễu Minh gật đầu nói.

Trung niên quản sự chắp tay thi lễ với Liễu Minh sau đó cáo từ rời đi. Thanh Vũ căn cứ theo nhân số và số gian phòng, rất nhanh đã phân phối chỗ ở cho cả đám người Thanh gia. Liễu Minh tự nhiên là ở trong gian phòng có điều kiện tốt nhất, những người khác hoặc một hoặc hai người cùng ở một gian phòng.

“Gia chủ, chỗ ở của bọn họ hiện tại đã sắp xếp ổn thỏa. Bọn họ chắc cũng rất nóng lòng muốn đi ra ngoài tham quan, người tính …” Thanh vũ tới gian phòng của Liễu Minh bẩm báo một lượt rồi nói đến đó thì có phần ngập ngừng chờ ý kiến Liễu Minh.

“Không sao, các ngươi có thể đi ra ngoài tham quan, trong thành đã có lệnh cấm đấu pháp nên các ngươi đi ra ngoài cũng có phần an toàn, chỉ là nhớ là không được xông loạn tới những nơi cấm địa là được.” Liễu Minh suy nghĩ một chút rồi dặn dò.

“Tuân lệnh gia chủ!” Thanh vũ có chút hưng phấn nói, sau đó sắc mặt hân hoan lui ra.

Sau một lát, thì một trận tiếng chân truyền đến ở phía sân sau, mười mấy tên đệ tử Thanh gia đã đi ra ngoài.

Ma Thiên Ký

Ma Thiên Ký

Status: Completed Author:

Một thiếu niên lớn lên trong một nơi người ăn thịt người, học được chút ít bí kỹ đánh đấm. Trong một lần Hung đảo nơi hắn lớn lên trong một đêm không biết vì sao biến mất dưới đáy biển, hắn thoát ra khỏi đó và bị người truy đuổi.

Sau khi chạy không thoát cảnh bị đuổi giết, thiếu niên đó ngã xuống ...

Nhưng kết thúc là một khởi đầu mới, nhờ cơ duyên xảo hợp hắn thay đổi được thân phận, được bước vào trong một Tông môn tu luyện. Từ đó về sau, người đã tiếp cận với một thế giới bao la bát ngát, mở ra trước mắt hắn một thế giới hoàn toàn mới mẻ.

Nhưng "Âm" và "Dương" luôn khác biệt và bài xích lẫn nhau, người luôn gặp phải cảnh tùy thời có khả năng đánh mất trí nhớ, hóa thân thành "Ma vật" háo sát, dẫn đến nguy cơ sát thân...

Truyện sẽ diễn biến ra sao, Liễu Minh, nhân vật chính của chúng ta đối mặt với những khó khăn thử thách như thế nào?

Mời quý độc giả đón đọc tiểu thuyết Tiên hiệp thứ hai của Vong Ngữ, với bố cục chặt chẽ, logic vốn có, hứa hẹn tràn ngập tình tiết lôi cuốn và mới mẻ: Ma Thiên Ký.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset