Bàn tay Liễu Minh dùng sức, đá xanh trong tay hắn tức khắc hóa thành bột phấn.
“Tiền bối Ma Thiên, vừa rồi ngươi có nói, chúng ta tại đây vẫn là đang ở bên trong Hư Ma Đỉnh?” Hắn phủi phủi tay tán đi bụi đá, thần sắc mừng rỡ trên mặt cũng thu liễm lại, liền hỏi.
“Đúng vậy, Hư Ma Đỉnh này chính là bảo vật trấn quốc của Trung Ương Hoàng triều, bên trong nó tự nhiên là có không gian, vị trí hiện giờ của ngươi chính là Hư Ương Cảnh bên trong Hư Ma Đỉnh, nơi này là địa phương mà lịch đại Ma Hoàng lần đầu tới bên trong Hư Ma Đỉnh đều phải đi qua.”
Liễu Minh nghe được cái hiểu cái không, liền lắc đầu, hừ lạnh nói: “Đây là nơi nào ta không có hứng thú, ta chỉ biết ngươi lợi dụng ta tiến vào đây, hành động lần này của ngươi chẳng khác nào khiến ta trực tiếp đối kháng cùng Trung Ương Vương triều rồi, mà Hoàng Phủ Ung sẽ không tìm được nơi này chứ? Chết tiệt!”
Trung Ương Vương triều tuyển chọn Hoàng Trữ, vậy mà lại chọn trúng ngoại nhân là hắn, không biết bây giờ một ít đại năng Thông Huyền cùng Ma Hoàng của Trung Ương Vương triều đã nổi giận thành cái dạng gì rồi!
Mà nếu giờ phút này Hoàng Phủ Ung xuất hiện ở trong đây, thì với thực lực của hắn căn bản không thể chống cự lại đối phương một hiệp, hơn nữa nơi đây vẫn là ở bên trong bảo vật trấn quốc của Trung Ương Hoàng triều, hắn thật giống như cá nằm trong chậu rồi.
“Ha ha, Liễu tiểu tử, ngươi yên tâm đi, bên trong Hư Ương Cảnh thì ngoại trừ người được Hư Ma Đỉnh chọn trúng thì sẽ không có bất kì ai cùng không có bất kì cách nào có thể tiến vào, kể cả bản thân Hoàng Phủ Ung cũng đồng dạng như vậy.” Ma Thiên cười ha ha, nói.
“Lần này coi như bị ngươi hại chết rồi, sau khi rời khỏi nơi đây vẫn chưa biết giải thích với Trung Ương Vương triều như thế nào. Ngươi tốt nhất là suy nghĩ tính toán đường lui cho kỹ càng, bằng không nếu gặp Ma Hoàng ta chỉ có thể vì bảo vệ bản thân mà bán ngươi đi thôi.” Liễu Minh nghe vậy thì an tâm một chút, nhưng vẫn hừ lạnh một tiếng nói.
Đến lúc này rồi, hắn tự nhiên là nhìn ra, Ma Thiên có quan hệ sâu đậm cùng Trung Ương Vương triều, có lẽ Ma Thiên cùng Hoàng Phủ Ung có quan hệ với nhau đến cả ngàn vạn lần.
“Về điểm này thì ngươi cứ an tâm đi, hiện giờ ta và ngươi còn là song sinh đồng thể, nếu như ngươi gặp chuyện không may thì ta cũng sẽ không sống khá giả.” Ma Thiên cười nhạt một tiếng nói.
Khóe miệng Liễu Minh khẽ nhăn lại, hắn vẫn chưa cảm thấy an tâm.
Với sự hiểu rõ Ma Thiên sâu sắc của hắn, thì hắn thật sự không có gì nắm chắc, không biết lúc trước lập xuống khế ước cùng Ma Thiên thật có thể tạo ra ảnh hưởng gì với Ma Thiên không nữa.
“Hiện tại không nói chuyện này nữa, Hư Ương cảnh bên trong Hư Ma Đỉnh đối với lịch đại Hoàng Trữ mà nói chính là phần thưởng được ban thêm. Ngươi đi xuyên qua lối này liền có thể đến một cái quảng trường, nơi đó có một chỗ Đại Nguyên huyết trì có tác dụng chiết xuất huyết mạch chi lực cực thần kỳ, ngươi có thể tinh luyện huyết mạch Ma tộc trong cơ thể ngươi một phen, nó đối với tu luyện sau này của ngươi rất có hữu ích. Mà qua Đại Nguyên huyết trì chính là Chú Thiên đài, ở nơi đó ngươi có thể tinh luyện bất luận một kiện pháp bảo nào trên người ngươi một phen, và sau đó chính là đến Hư Ma điện…” Ma Thiên đang giải thích liền ngừng lại, vì hắn thấy Liễu Minh tuy đang nghe hắn nói nhưng mà một bước cũng không có bước ra.
“Làm sao vậy?” Ma Thiên trầm mặc thoáng một phát, hỏi.
“Không có gì, ta chỉ cảm thấy dường như ngươi dị thường quen thuộc chỗ này, chẳng lẽ trước kia ngươi đã từng tới đây sao?” Liễu Minh thản nhiên mở miệng nói ra, sau đó hắn dĩ nhiên lại đi đến vách tường thông đạo cạnh bên, dựa lưng vào đá xanh ngồi xuống.
“Đúng vậy, xác thực trước kia ta đã tới nơi đây.” Giọng nói Ma Thiên hơi trầm xuống truyền âm trả lời.
Nghe Ma Thiên trả lời như vậy, Liễu Minh đã sớm có vài phần đoán trước nên cũng chẳng biểu hiện ra vẻ ngoài ý muốn chút nào, chỉ hơi hơi nhíu mày nói:
“Theo như lời ngươi nói lúc trước thì nơi này ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài, vậy ngươi chẳng lẽ còn không thể hiện thân đi ra sao? Trốn ở trong thân thể của ta nói chuyện cùng ta dù gì đi nữa vẫn có cảm giác mất tự nhiên.”
“Không ra, sự hiện hữu của ta không thể để cho Hư Ma Đỉnh cảm ứng được.” Ma Thiên trầm mặc thoáng một phát, liền nói.
Liễu Minh nghe vậy, chỉ im lặng chốc lát, liền chất vấn:
“Tiền bối Ma Thiên, nếu ngươi không ngại thì làm rõ chuyện này cho tại hạ hiểu, ngươi hao hết tâm tư để tới đây, hẳn là có mưu đồ. Muốn ta hỗ trợ cũng được thôi, ngươi hãy nói rõ ràng tất cả tình huống với ta, nếu như ta cho rằng có thể làm được thì tất nhiên sẽ giúp ngươi làm một ít chuyện. Còn nếu ngươi muốn ta giống như trước đây, cái gì cũng không biết, hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của ngươi mà làm việc là điều không thể nào, ta không muốn như con cờ của ngươi, đến lúc chết như thế nào cũng không hay.”
Ngôn ngữ của Liễu Minh càng nói về sau càng lúc càng lãnh lệ.
Ma Thiên nghe tất cả, nhưng sau nửa ngày cũng không đáp tiếng nào, Liễu Minh lẳng lặng dựa vào thạch bích thông đạo ngồi xuống, dường như đã bắt đầu nhập định.
“Được rồi, ta và ngươi trao đổi điều kiện, ta trả lời ngươi ba vấn đề, tương ứng ngươi cũng phải giúp ta làm một chuyện ở bên trong Hư Ma Đỉnh.” Sau nửa ngày, Ma Thiên khẽ thở dài, nói ra.
“Có thể.” Liễu Minh trầm ngâm một chút, cười nhạt một tiếng nhẹ gật đầu.
Ma Thiên hừ một tiếng, không nói gì, hình như đang chờ đợi câu hỏi của Liễu Minh.
“Huyết mạch chi lực của ngươi vậy mà có thể dẫn động Hư Ma Đỉnh, ngươi cùng Hoàng Phủ thế gia đến tột cùng có quan hệ như thế nào?” Liễu Minh cân nhắc trong chốc lát, liền hỏi vấn đề thứ nhất.
“Tên của ta vốn được gọi là Hoàng Phủ Thiên, là con trai đời Ma Hoàng trước, cùng Hoàng Phủ Ung có thể nói là huynh đệ.” Ma Thiên không do dự gì cả, giọng điệu hờ hững nói.
Chân mày Liễu Minh nhảy lên, tuy là lúc trước hắn đã mơ hồ đoán được một ít, nhưng mà sau khi nghe Ma Thiên nói, nội tâm Liễu Minh vẫn là cả kinh.
“Vấn đề thứ hai, dưới đáy Tử hải ở Man Hoang đại lục cùng trên đỉnh Ma Uyên Tháp xuất hiện bàn tay khổng lồ kia, nó là cái gì?” Ba vấn đề, từng vấn đề đều trân quý vô cùng, cho nên Liễu Minh cân nhắc thật lâu mới đưa ra câu hỏi thứ hai.
Đây là nghi vấn tồn tại trong lòng hắn đã lâu, trước kia hắn từng hỏi qua Ma Thiên nhưng luôn không đạt được đáp án.
“Đó là một đại năng Cổ Ma tộc ẩn tàng ở Cổ Ma giới.” Ma Thiên do dự một chút mới trả lời.
“Đây mà cũng được coi là đáp án sao? Đại năng Cổ Ma tộc kia gọi là gì? Lai lịch như thế nào?” Liễu Minh liếc mắt, có chút thở gấp hỏi.
“Đây xem như là vấn đề thứ ba sao?” Ma Thiên cười nhạt một tiếng, hỏi.
Liễu Minh nghe vậy khẽ giật mình, do dự một lát rồi không có mở miệng thăm dò nữa.
Cơ hội lần thứ ba, hắn còn muốn hỏi chuyện khác, không thể lãng phí cơ hội lãng xẹt như vậy được.
“Được rồi, vấn đề vừa rồi coi như xong. Vấn đề thứ ba của ta là, ta có thể đi vào Hư Ma Đỉnh này tuyệt không phải là ngẫu nhiên, lúc trước ngươi muốn ta nhất thiết phải tham gia thời điểm điển lễ này chỉ sợ liền đã tính trước rồi, vậy mục đích của ngươi đến tột cùng là gì?” Giọng nói Liễu Minh ngưng trọng hẳn lên, hỏi.
Ma Thiên nghe xong vấn đề này, trầm mặc một lát, thanh âm sâu thẳm vang vọng khắp đáy lòng Liễu Minh vang lên: “Việc này nói ra rất dài dòng, tóm lại một câu, ta muốn từ trong tay Hoàng Phủ Ung đoạt lại thứ vốn thuộc về ta!”
Liễu Minh biến sắc, sau nửa ngày qua đi, thần sắc trên mặt vẫn lộ ra đầy phức tạp.
“Ngươi muốn cái gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đoạt lại Ma Hoàng vị từ trong tay Hoàng Phủ Ung?” Giọng điệu Liễu Minh có chút khiếp sợ, nói.
Nếu như Ma Thiên muốn đoạt lại Hoàng vị, thì chuyện này quả thật phiền toái, với thực lực lèm nhèm như hiện giờ của hắn mà làm địch với quái vật khổng lồ như Trung ương Vương triều căn bản là không có một tí phần thắng.
“Tất cả ba vấn đề ta đã trả lời ngươi rồi, ngươi cũng nên thực hiện lời hứa đi thôi, ở đây không giống với dược trì, nó hạn chế thời gian, mà ngươi trì hoãn ở Hư Ương Cảnh thời gian càng dài thì chút nữa sau khi rời khỏi nguy hiểm lại càng lớn.” Ma Thiên không có trả lời câu hỏi của Liễu Minh, chỉ thản nhiên nói.
Liễu Minh nghe vậy liền biến sắc, hơi trầm ngâm một lát sau đó rất nhanh đứng lên, bước đi vào trong thông đạo.
Thông đạo đá xanh này quanh co khúc khuỷu, nhưng mà may mắn nó chỉ có một con đường, sau thời gian một khắc cuối cùng đã đi đến cuối thông đạo, trước mắt Liễu Minh xuất hiện một tòa quảng trường.
Trên quảng trường này có từng toà tinh thạch huyết sắc cao mấy trượng đứng sừng sững, tầm có gần trăm khối, nhìn như lộn xộn nhưng kì thực lại mơ hồ ẩn chứa quy luật nào đó, đây giống như là một pháp trận cỡ lớn vậy.
Bên dưới mỗi tòa tinh thạch huyết sắc đều có đường vân to cỡ cánh tay kéo dài ra, uốn lượn chạy về chỗ trung ương quảng trường.
Ở trung ương quảng trường là một cái ao nước vuông vức, trong ao tràn đầy một loại dịch thể tiên huyết nồng đặc, bên ngoài tràn ngập huyết vụ nồng đậm, gần trăm đầu đường vân huyết sắc đều hội tụ tới đây, cùng nối liền vào trong Huyết trì.
“Ồ ồ…” Huyết thủy trong ao chính không ngừng sôi trào, mặt ngoài có vô số luồng hơi màu máu vờn quanh, giống như những đầu mãng xà đang bơi lội vậy.
“Đây chính là Đại Nguyên huyết trì theo như lời ngươi nói?” Hai mắt Liễu Minh nhắm lại, thông qua tâm thần câu thông cùng Ma Thiên.
“Đúng vậy, ngươi cứ nhảy thẳng vào huyết trì là được, trong huyết trì ẩn chứa huyết nguyên chi lực sẽ tự động rèn luyện huyết mạch Ma tộc trong cơ thể ngươi, cải tạo khí lực của ngươi. Ngươi yên tâm, bên trong toàn bộ Hư Ương Cảnh không có bất kỳ nguy hiểm gì. Nơi đây đưa tất cả lịch đại Hoàng Trữ đến là để tăng cường thực lực cho bọn hắn, để đảm bảo bọn hắn có thể đảm nhiệm Ma Hoàng vị.” Ma Thiên giải thích như thế, nói.
Liễu Minh nghe vậy, ánh mắt có chút lập loè.
“Lúc trước ngươi nói đối với tiến giai Thông Huyền có chỗ tốt trợ giúp chẳng lẽ chính là chỉ cái này?” Hắn chợt mở miệng hỏi.
“Đúng vậy, ngươi không nên coi thường Đại Nguyên huyết trì này, nó chính là bí thuật truyền thừa từ Cổ Ma nhất tộc, hiệu quả to lớn đối với người Ma tộc, không phải bất luận dược lực của đan dược gì có thể bằng đâu.” Ma Thiên cười hắc hắc nói.
Liễu Minh nghe vậy, chân mày nhảy lên, hắn không nói gì mà trong nội tâm đang âm thầm suy nghĩ tin tức lộ ra trong lời nói của Ma Thiên.
“Trong cơ thể tiểu tử ngươi chỉ là dung nhập vào một giọt Chân Ma chi huyết, cùng lắm thì có thể coi là nửa Ma tộc, bất quá sau khi trải qua Đại Nguyên huyết trì rèn luyện thì huyết mạch Ma tộc của ngươi liền có thể tăng lên mấy lần. Ngày sau khi tiến giai Thông Huyền cũng sẽ nắm chắc lớn hơn nhiều.” Thanh âm Ma Thiên vang lên lần nữa.
Tâm tình Liễu Minh biến hóa một hồi, cảm thấy chuyện này Ma Thiên nói dường như cũng không giống như là đang nói láo.
“Thật sự thần kỳ như vậy sao?” Hắn đứng cạnh huyết trì, nhìn huyết vụ tràn ngập trước mắt, xa xăm nói ra.
“Là thật hay không, ngươi thử sẽ biết, mà đúng rồi, hai ma sủng trên người ngươi đều ẩn chứa bộ phận huyết mạch Ma tộc, ngươi không ngại thì cũng mang theo chúng cùng một chỗ đi vào, chỗ tốt sẽ không nhỏ. Nhưng mà huyết mạch của chúng không tinh khiết, sẽ ăn không ít đau khổ đó.” Ma Thiên cười hắc hắc, lập tức nhắc nhở.
Liễu Minh nghe vậy, sắc mặt khẽ động, lập tức nhẹ gật đầu.
Hắn ở trên Hóa Âm hồ lô phất tay một cái, liền có hai luồng hắc khí từ bên trong bay ra, đúng là Hạt nhi cùng Phi nhi.
Liễu Minh nói kiến giải của Ma Thiên cho hai ma sủng nghe, Hạt nhi cùng Phi nhi nhìn huyết trì trước mắt, trong mắt đều lộ ra thần sắc khát vọng, nhưng mà trong thần sắc lại ẩn ẩn còn có một chút sợ hãi.
“Chủ nhân, ta nguyện ý xuống cùng ngài.” Hạt nhi hít sâu một hơi, hình như hạ xuống quyết định nào đó liền nói với Liễu Minh.
Hiện giờ, thực lực Liễu Minh càng ngày càng mạnh, thời điểm dùng đến nàng cùng Phi nhi càng ngày càng ít, gần đây tuy rằng nàng một mực khổ tu bên trong Hóa Âm hồ lô nhưng mà không lâu trước đây nàng đã đạt tới Thiên Tượng trung kỳ, khoảng cách đến Thiên Tượng hậu kỳ còn sớm, mà hôm nay có cơ hội gia tăng thực lực tất nhiên nàng không muốn buông bỏ!