Chương 1531: Khúc Hoàng cùng Khúc Xích

Khúc Hoàng cùng Khúc Xích

Chân phu nhân lên tiếng một cách bình thản giống như đã sớm đoán trước việc này.

Linh áp mà hai đạo ánh sáng màu xám đang bắn nhanh đến kia đã vượt rất xa Thiên Tượng cảnh, nơi mà nó đi qua, Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu cao giai ở xung quanh đều bị kình phong thổi văng ra ngoài. Trong nháy mắt cả hai đã nhào đến phía trước đại quân liên minh.

Vào thời khắc này, từ bên trong đại quân Nhân tộc có hai đạo cầu vồng màu xanh cùng màu lam bắn rất nhanh ra, chia ra đón đầu hai đạo ánh sáng màu xám ở đối diện.

“Phanh phanh” hai tiếng nổ!

Sau khi hai đạo ánh sáng màu xám giao thủ với hai đạo cầu vồng màu xanh cùng màu lam, cả hai bên đều bị ngăn lại. Ánh sáng màu xám thu lại, hóa ra là hai con Minh Trùng có dạng con rết dài trăm trượng, mà hai đạo độn quang màu xanh với màu lam kia cũng tiêu tán đi mất, thân ảnh bên trong hiện ra, là hai tồn tại Thông Huyền Nhân tộc gồm một nam một nữ, có vẻ là đến từ Bát Đại Thế Gia.

Song phương đều có một chút nhận định về đối phương, không nói một lời mà lập tức giao thủ. Hai cỗ pháp lực kịch liệt đan vào nhau, thỉnh thoảng hình thành từng cột sáng thật lớn phóng lên cao, đám Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu thực lực thấp kém ở xung quanh nếu trốn không kịp, bị cuốn vào trong tranh đấu, lập tức bị nghiền ép đến tan xương nát thịt.

Sau khi phái ra hai vị tu sĩ Thông Huyền cảnh bám trụ đối phương, đại quân liên minh không ngừng lại một chút nào mà tiếp tục tiến thẳng đến sâu bên trong sơn mạch Cô Phượng. Nhưng mà không tiến lên được bao xa, hai bên núi non phía trước đồng thời phát ra một tiếng gầm rú như sơn băng địa liệt. Núi đá rất lớn ở phía trước rời khỏi vị trí bay lượn khắp nơi, từng tiếng xé gió tiếp tục vang lên.

Chỉ thấy hai bên trái phải đều có bốn đạo quang mang màu bạc bắn ra, rất nhanh bay thẳng về phía đại quân. Tám đạo quang mang này, mỗi một đạo đều phát ra khí tức không kém gì hai đầu Minh Trùng Thông Huyền lúc nãy.

“Lại là Minh Trùng Thông Huyền cảnh! Không phải, lần này là Khúc Nghiêu!” Sắc mặt Chân phu nhân đột nhiên trở nên đại biến.

“Xem ra Khúc Nghiêu này đã có dự trù từ lâu. Chư vị, chuẩn bị sẵn sàng!” Sắc mặt Huyền Ngư lão tổ cũng trở nên rất khó coi.

Tám đạo ánh sáng màu bạc cơ hồ trong nháy mắt đã xuất hiện phía trước đại quân liên minh, ánh sáng màu bạc tán đi. Lộ ra tám đầu nửa người nửa tằm, chính là Khúc Nghiêu màu bạc có hình thể khổng lồ. Đám Khúc Nghiêu này xếp thành hình vòng cung chắn phía trước đại quân liên minh, đại quân liên minh chưa kịp làm ra phản ứng gì thì trên người chúng đã bộc phát ra ánh sáng màu bạc.

“Xuy xuy” tiếng xé gió mãnh liệt.

Đám Khúc Nghiêu này đồng thời phun ra vô số sợi tơ vô cùng nhỏ bé màu bạc, hầu như che phủ cả một nửa không trung bầu trời, bao phủ xuống hơn mười Sơ Vân Khôi Lỗi đi đầu phía trước đại quân liên minh.

Vô số sợi tơ vô cùng nhỏ bé màu bạc rất nhanh bao phủ xuống, che phủ toàn bộ hơn mười đầu Khôi Lỗi to lớn do Sơ Vân Chiến Thuyền biến thành.

Tốc độ của sợi tơ vô cùng nhỏ bé màu bạc này vô cùng nhanh, trong nháy mắt hơn mười đầu Sơ Vân Khôi Lỗi đã bị sợi tơ vô cùng nhỏ bé này quấn chặt đến bảy tám vòng quanh người, sau một phen giãy giụa, tuy rằng cũng đánh vỡ được mấy tầng sợi tơ, nhưng một lát sau cũng đành bất động, bị bao phủ hoàn toàn.

Tu sĩ Nhân tộc phía sau biến sắc, lập tức phát động công kích đánh tới những sợi tơ này, các loại Pháp Bảo pháp thuật giống như mưa đánh lên trên những cuộn tơ trắng.

Nhưng những tơ trắng này cực kỳ cứng cỏi, cơ hồ không thể phá hủy.

(*Má lão Béo, trên thì bạc dưới lại trắng! – DG)

Ánh mắt của Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu xung quanh thấy đại quân nhân tộc ngừng lại, phát ra tiếng gầm rú hưng phấn, từng đợt từng đợt nối tiếp nhau đánh về phía đại quân liên minh. Hơn mười vạn tu sĩ trông thấy cảnh này, nhất thời cũng không giữ được bình tĩnh, trở nên dao động, trận hình có chút hỗn loạn.

Cùng lúc đó, mấy đạo độn quang khí tức to lớn từ trong đại quân liên minh bắn rất nhanh ra, bay thẳng về phía tám đầu Khúc Nghiêu kia. Trong đó có một đạo ánh sáng màu vàng rực rỡ lớn hơn hẳn, lập tức đánh về phía vô số sợi tơ trắng mà tám đầu Khúc Nghiêu phun ra. Ánh sáng vàng chợt lóe, một bóng người hiện ra, đúng là trưởng lão đầu bạc của Hạo Nhiên Thư Viện. Trước người lão có một quyển điển tịch màu vàng lơ lửng, ánh sáng màu vàng rực rỡ phát ra từ bề mặt của nó. Pháp Bảo điển tịch màu vàng tản mát ra từng đợt dao động Pháp Tắc cực kỳ mãnh liệt, bảo vật này rõ ràng là bảo vật trấn phái của Hạo Nhiên Thư Viện từng xuất hiện qua một lần ở đại hội Thiên Môn năm đó.

Theo từng tiếng lẩm bẩm trong miệng của trưởng lão đầu bạc, từng đạo pháp quyết rơi lên trên điển tịch màu vàng. Ánh sáng vàng mà điển tịch màu vàng tản mát ra chợt cường đại gấp đôi, thể tích cũng rất nhanh hóa lớn, trong nháy mắt đã biến thành quyển sách lớn đến mấy trượng.

“Rầm” một tiếng, điển tịch màu vàng mở ra, vô số phù văn màu vàng hiện ra ở chung quanh. Sắc mặt trưởng lão đầu bạc ngưng trọng bấm tay một cái. Phù văn màu vàng này chợt lóe hóa thành từng quả cầu lửa màu vàng to như cái đấu, bắn về phía tấm lưới màu bạc vô cùng lớn.

Oanh long long!

Quả cầu lửa màu vàng đánh vào phía trên sợi tơ vô cùng nhỏ bé màu bạc, lập tức phát ra tiếng nổ ầm ầm, quả cầu lửa này tựa hồ có ẩn chứa một tia lực lượng Pháp Tắc. Uy lực cực lớn, lập tức đốt những sợi tơ vô cùng nhỏ bé màu bạc này đứt gãy.

Chỉ qua mấy nhịp thở, sợi tơ vô cùng nhỏ bé màu bạc che phủ phía trước đại quân liên minh gần như bị thiêu hủy hoàn toàn. Sắc mặt lão giả đầu bạc có chút tái nhợt, hiển nhiên là tiêu hao khi kích hoạt Pháp Bảo quyển sách màu vàng đối với lão cũng là rất lớn.

Vào giờ phút này, trong một sơn cốc ở phía sâu bên trong khe không gian gần sơn mạch Cô Phượng, từng trận hắc khí tuôn ra, cơ hồ tràn ngập toàn bộ sơn cốc.

Chiếm giữ bên trong sơn cốc là một đầu Minh Trùng hình nhện có hai màu đen trắng đan xen vào nhau. Minh Trùng này có hình thể đặc biệt khổng lồ, tám cái chân màu đen trắng đan xen nhau chống đỡ cơ thể lớn đến mấy trăm trượng, tỏa ra khí tức cũng cực kỳ khổng lồ, ước chừng phải cường đại gấp mấy lần Khúc Nghiêu Thông Huyền bình thường.

Xung quanh Minh Trùng hai màu đen trắng chiếm cứ có mười mấy quả cầu sương mù màu đen khổng lồ, bên trong từng quả cầu rõ ràng đều là một đầu Minh Trùng Thông Huyền, nhưng ở trước mặt Minh Trùng hai màu đen trắng thì mơ hồ có cảm giác như là chỉ chờ đợi để bị sai khiến. Bên kia sơn cốc, còn có bốn năm đầu Khúc Nghiêu nửa người nửa tằm rất lớn đang đứng, khí tức tản mát ra rõ ràng cũng đều đạt đến cảnh giới Thông Huyền.

Giờ phút này trong sơn cốc, có một màn sáng rất lớn màu đen hiện ra tình hình chiến đấu lúc này, lão giả Hạo Nhiên Thư Viện thi triển bí thuật, lấy sức một mình, thiêu hủy toàn bộ bổn mạng tơ tằm của tám đầu Khúc Nghiêu Thông Huyền phun ra, sau khi có thêm vài vị tu sĩ Thông Huyền cảnh gia nhập, tám đầu Khúc Nghiêu này một lần nữa bị ngăn chặn. Mắt thấy cảnh này, Minh Trùng Thông Huyền cùng Khúc Nghiêu trong sơn cốc trở nên rối loạn.

“Thế công của Nhân tộc so với dự đoán của chúng ta còn mãnh liệt hơn rất nhiều, xem ra chỉ dựa vào tộc nhân ở bên ngoài thì rất khó mà ngăn cản bước tiến của bọn chúng, tiếp theo chúng ta phải làm thế nào cho hợp lý?” Một đầu Minh Trùng Thông Huyền cảnh bộ dáng bọ cánh cứng màu đen ong ong mở miệng nói, ánh mắt nhìn hướng về phía Minh Trùng Hắc Bạch Tri Chu.

Minh Trùng Hắc Bạch Tri Chu không có trả lời ngay, ngẩng đầu lên, đôi mắt kép nhìn về khe hở không gian ở giữa không trung. Từng đạo ánh sáng yếu ớt lóe ra từ cái khe không gian thật lớn, trung tâm của nó đang không ngừng chấn động khuếch trương, cái khe mơ hồ có xu thế hiện ra rõ ràng, nhưng mà cả quá trình cực kỳ thong thả, cơ hồ mắt thường khó có thể phát hiện.

“Chư vị. Còn bao lâu nữa Khúc Xích Đại Nhân mới có thể đả thông không gian thông đạo, buông xuống đại lục Trung Thiên?” Minh Trùng hai màu đen trắng trầm ngâm một chút, ánh mắt nhìn về phía vài đầu Khúc Nghiêu Thông Huyền kia rồi hỏi.

Một đầu Khúc Nghiêu toàn thân màu trắng nghe thấy vậy. Lật tay lấy ra một cái trận bàn sáu cạnh màu trắng, tỏa ra ánh sáng màu trắng lơ lửng trước mặt, dòng chữ khắc phía trên trận bàn lập tức phát ra ánh sáng mạnh, cũng tỏa ra ánh sáng màu trắng, bên trong ánh sáng màu trắng mơ hồ vang lên từng trận thanh âm cổ quái. Phảng phất như có tiếng người thấp giọng nói chuyện với nhau.

“Khúc Xích đại nhân hồi âm nói, có lẽ còn cần ước chừng một ngày nữa, vừa sơ bộ đả thông không gian giữa hai giới vừa buông xuống chân thân, ngoài ra, lần này còn có cả Khúc Hoàng đại nhân cũng đang đi tới đây.” Sau một lát Khúc Nghiêu màu trắng ngẩng đầu nói.

“Khúc Hoàng đại nhân! Tốt, chỉ cần ngài ấy tới đây, cho dù lão già Ma Nhai kia có xuất hiện cũng không cần phải để ý nữa…” Ánh mắt Minh Trùng hai màu đen trắng chợt lóe, nghe vậy thì tự thì thào nói một câu.

“Chư vị. Lời vừa nãy mọi người cũng đều đã nghe được, chỉ cần tiếp tục kiên trì một ngày, Khúc Hoàng cùng Khúc Xích đại nhân sẽ đồng loạt hàng lâm Nhân giới, lúc đó chúng ta sẽ giành được thắng lợi! Bất kể như thế nào cũng phải tiếp tục tranh thủ thêm thời gian một ngày nữa.” Thân hình Minh Trùng hai màu đen trắng bay đến giữa không trung của sơn cốc, cất giọng nói.

Trong sơn cốc, Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu cùng kêu lên đáp lại. Sau một lát, hơn mười đạo bóng đen cùng vài đạo ánh sáng màu bạc từ trong sơn cốc bay ra, bẳn thẳng tới chỗ liên minh Nhân tộc.

Cung trang màu bạc trên người Diệp Thiên Mi tung bay trong gió, sắc mặt như sương, miệng lẩm bẩm. Ngón tay ngọc vung lên. Phi kiếm màu bạc bên cạnh nàng hóa thành một đạo kiếm quang màu bạc thật lớn dài hơn mười trượng, từ giữa không trung bắn nhanh xuống, chém thắng tới một đầu Minh Trùng Thiên Tượng.

Minh Trùng Thiên Tượng miệng phát ra một tiếng gào thét, há to miệng phun ra một cột sáng màu đen nhánh, không ngờ có thể kìm hãm lại được kiếm quang màu bạc.

Trong mắt Diệp Thiên Mi chợt lóe sáng, miệng lẩm bẩm, kiếm quyết trong tay biến đổi. Xung quanh kiếm quang màu bạc chợt lóe sáng rực rỡ, bỗng nhiên hiện ra tám đạo kiếm quang màu bạc nhỏ hơn một chút, mơ hồ một cái đã xuất hiện bên cạnh Minh Trùng Thiên Tượng, nhanh như chớp xoắn lại với nhau.

Ánh mắt Minh Trùng Thiên Tượng lộ ra vẻ hoảng sợ, trên người nổi lên tia sáng hộ thể màu đen, nhưng mà đã muộn. Kiếm quang màu bạc liên tục chớp lên, thân thể Minh Trùng Thiên Tượng rõ ràng đã bị chém thành vô số đoạn, huyết dịch màu lam bắn ra tung tóe.

Cánh tay ngọc của Diệp Thiên Mi khẽ vẫy, phi kiếm màu bạc cùng tám đạo kiếm quang đồng thời bay vụt trở về, bay múa bên cạnh người nàng. Ánh mắt nàng nhìn lại xung quanh, vẻ lạnh lùng trên mặt cũng không khỏi xuất hiện một tia dị sắc.

Đại quân liên minh tu sĩ chiến đấu cùng đại quân Minh Trùng Khúc Nghiêu, đã hoàn toàn lâm vào tình huống gay cấn, thỉnh thoảng truyền ra từng tiếng kêu gào thảm thiết của tu sĩ hoặc là Minh Trùng lúc sắp chết phát ra.

Vào giờ phút này, đại quân liên minh Nhân tộc đánh vào sơn mạch Cô Phượng đã được hơn nửa ngày. Tình hình chiến đấu cực kỳ kịch liệt. Non nửa khu vực sơn mạch Cô Phượng đã bị đại chiến phá hủy.

Ngay từ đầu, liên minh Nhân tộc đã lấy hơn mười Khôi Lỗi do Sơ Vân Chiến Thuyền biến thành làm mũi nhọn tạo thế như chẻ tre đánh vào nơi này. Nhưng càng đánh sâu vào bên trong sơn mạch Cô Phượng, phản kích của Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu lại càng thêm kịch liệt. Vòng cấm chế bảo hộ của Khôi Lỗi rất lớn do Sơ Vân Cự Thuyền biến thành rốt cục cũng dần dần bị Minh Trùng công phá, lập tức trải qua một phen chiến đấu, hơn mười chiến thuyền Sơ Vân Khôi Lỗi đều bị phá hủy hầu như không còn.

Đã không có Sơ Vân Chiến Thuyền, liên minh nhân tộc không có mũi nhọn, đành phải triển khai chiến đấu trực diện với Minh Trùng cùng Khúc Nghiêu, từng chút từng chút đánh dần về phía khe không gian phía sâu trong sơn mạch. Chiến cuộc giờ phút này không thể nói rõ ra được là phương nào đang chiếm ưu thế, vô luận là đại quân liên minh Nhân tộc, hay là Minh Trùng Khúc Nghiêu đều gánh chịu tổn thất thảm trọng.

Rống rống!

Lại có ba đầu Minh Trùng Chân Đan bắn nhanh đến phía Diệp Thiên Mi, đột nhiên há miệng lớn cắn xuống. Đôi mi thanh tú của Diệp Thiên Mi hơi nhíu, trên mặt hiện ra hàn ý đáng sợ, mặt không chút thay đổi bấm tay liên tục.

Vèo một tiếng!

Kiếm quang màu bạc cùng tám đạo ánh kiếm nhỏ hơn bên cạnh nàng cuồn cuộn bay ra, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã lóe lên hiện ra bên cạnh ba đầu Minh Trùng.

Phốc phốc phốc! Ba tiếng trầm đục truyền ra!

Thân thể của ba đầu Minh Trùng Chân Đan đột nhiên nổ tung ra, biến thành huyết vụ đầy trời, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát ra đã bị Diệp Thiên Mi chém giết.

Ma Thiên Ký

Ma Thiên Ký

Status: Completed Author:

Một thiếu niên lớn lên trong một nơi người ăn thịt người, học được chút ít bí kỹ đánh đấm. Trong một lần Hung đảo nơi hắn lớn lên trong một đêm không biết vì sao biến mất dưới đáy biển, hắn thoát ra khỏi đó và bị người truy đuổi.

Sau khi chạy không thoát cảnh bị đuổi giết, thiếu niên đó ngã xuống ...

Nhưng kết thúc là một khởi đầu mới, nhờ cơ duyên xảo hợp hắn thay đổi được thân phận, được bước vào trong một Tông môn tu luyện. Từ đó về sau, người đã tiếp cận với một thế giới bao la bát ngát, mở ra trước mắt hắn một thế giới hoàn toàn mới mẻ.

Nhưng "Âm" và "Dương" luôn khác biệt và bài xích lẫn nhau, người luôn gặp phải cảnh tùy thời có khả năng đánh mất trí nhớ, hóa thân thành "Ma vật" háo sát, dẫn đến nguy cơ sát thân...

Truyện sẽ diễn biến ra sao, Liễu Minh, nhân vật chính của chúng ta đối mặt với những khó khăn thử thách như thế nào?

Mời quý độc giả đón đọc tiểu thuyết Tiên hiệp thứ hai của Vong Ngữ, với bố cục chặt chẽ, logic vốn có, hứa hẹn tràn ngập tình tiết lôi cuốn và mới mẻ: Ma Thiên Ký.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset