” Hỏa hệ, thủy hệ, thổ hệ…”
Hồ tộc trưởng lão vừa nói vừa cẩn thận cảm giác thất thải quang mang huyền bí, sắc mặt càng ngày càng nghiêm trọng, dù thế nào lão cũng không ngờ, thất thải quang mang lại ẩn chứa đến năm loại bất đồng ma lực.
trên Thái Luân đại lục, rất nhiều chủng tộc đều cho rằng bán thú nhân là tác phẩm do thú nhân cùng loài người ở cùng một chỗ sinh ra, nhưng bán thú nhân tự mình cho tới bây giờ cũng không có thừa nhận thuyết pháp đó. Trăm ngàn năm qua, bọn họ vẫn kiên trì cho rằng lịch sử của bán thú nhân cùng thú nhân và nhân loại đều xuất hiện cùng nhau, thậm chí còn ra đời trước, chứng cớ chính là điển tịch mà mỗi đời tộc nhân lưu lại. Có chút điển tịch ghi lại chuyện xưa, thậm chí truy tố tới tận thời kỳ Thần ma đại chiến, so với rất nhiều điển tịch của nhân loại và thú nhân còn lâu đời hơn.
Trong truyền thuyết của bán thú nhân, thời kỳ viễn cổ là một thế giới man hoang, Thái Luân đại lục diện tích so với bây giờ lớn hơn mười lần. Khi đó, bọn họ có một đế quốc khổng lồ, có lĩnh thổ trải rộng, nhân loại cùng thú nhân đều cũng chỉ là một chút chủng tộc hoang dã. Nhưng từ sau Thần Ma đại chiến tất cả đều thay đổi. Đại địa không ngừng liệt biến, sụp lở, hình thành vô số đảo tự, diện tích Thái Luân đại lục chỉ còn lại một khối nhỏ, bán thú nhân đế quốc cũng bị chìm xuống đáy biển.
Theo sự ra đời bất ngờ của giáo đình, nhân loại xuất hiện vài tên thánh giai cao thủ, dẫn đại quân nhân loại tấn công bán thú nhân sống sót đồng thời xâm chiếm lĩnh thổ của bọn họ. Từ đó về sau, bán thú nhân vô gia khả quy, phải chấp nhận cuộc sống nô lệ. Bất quá, bán thú nhân mặc dù bị tấn công mãnh liệt nhưng vẫn không hề ít bộ lạc bảo tồn được điển tịch ẩn cư trong thâm sơn sâm lâm tồn tại. Trong đó, kể cả bộ lạc của hồ tộc trưởng lão.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
Mặc dù chỉ tu luyện đến cao cấp Đại ma pháp sư cảnh giới, nhưng căn cứ điển tịch ghi lại, hồ tộc trưởng lão biết được không ít thượng cổ ma pháp trận. Cẩn thận cảm giác ma lực ba động trong tầng thất thải quang mang cùng tấm bia đá lão càng ngày càng khẳng định ý kiến của mình. Đây tuyệt đối là hai tòa thượng cổ ma pháp trận.
” Lĩnh chủ đại nhân, ta đã phái người liên lạc Ngưu đầu nhân cùng Mỹ đỗ toa hai bộ lạc bán thú nhân ở phụ cận, nếu không, sau khi người đến đông đủ chúng ta cùng tìm cách phá hủy hai ma pháp trận này?”
Sau khi không tìm được cách nào tìm hiểu, hồ tộc trưởng lão quyết định đợi thêm hai ngày nữa, có lẽ mấy bộ lạc khác chạy tới sẽ có biện pháp phá giải. Ngoài ra, cũng không ai biết sau khi phá trừ ma pháp trận sẽ gặp phải cái gì, đợi cường hãn ngưu đầu võ sĩ cùng công kích sắc bén Mỹ đỗ toa chạy tới cũng sẽ an toàn hơn nhiều.
” Cũng tốt, nhiều người một chút an toàn hơn!”
Vì đối phó với con quái vật bí ẩn trong huyệt động đương nhiên người càng đông càng tốt, Dương Lăng cũng không quan trọng gì việc phải đợi thêm hai ngày. Hơn nữa, trong khoảng thời gian ngắn hắn cũng không cách nào tham thấu bí mật của tấm bia đá và thất thải quang mang. Hai ngày này vừa vặn có thể cẩn thận nghiên cứu.
Di chuyển quanh thạch lâm vài vòng hắn vẫn không khám phá được chút gì, vắt hết óc cũng không tìm thấy vu trận nào ở trên tấm bia đá trong vu tháp giống ở đây.
Hoa văn trên tấm bia đá phồn phục huyền ảo. Một lúc cảm thấy như một loại vu phù đặc thù, một lúc lại cảm thấy như một loại khoa đẩu văn biến hóa. Bốn mươi bảy khối bia đá to nhỏ, hoa văn từng tấm không hề giống nhau chút nào.
Chẳng lẽ, là ảo giác của hắn thôi chứ đây không hề là vu trận gì cả? Mà là thượng cổ ma pháp trận?
Một ngày trôi qua, không chỉ không tìm được bí mật của tấm bia đá mà hơn nữa bên trong sơn động cũng không có gì dị thường. Dương Lăng thở dài một hơi đồng thời lại không khỏi có chút nhụt chí. Sau khi ăn cơm xong, dứt khoát cùng bán thú nhân nằm xuống cạnh tấm bia đá nghỉ ngơi.
Theo bóng đêm càng ngày càng đâm, bầu trời đầy sao tỏa ra một mảnh ánh sáng ngọc mông lung. Nhìn trời sao trên đầu, hắn không khỏi nhớ lúc còn bé cũng nằm ở trước cửa vui sướng ngắm sao trời. Đáng tiếc cẩn thận quan sát nửa ngày sau cũng không tìm được Bắc đẩu thất tinh quen thuộc, lúc này hắn mới khẳng định mình đã đi tới một thế giới khác hoàn toàn bất đồng.
Thần ma đại chiến, giáo đình, thượng cổ Vu sư……sờ sờ ấn ký tháp hình trên mi tâm, Dương Lăng suy nghĩ miên man, hắn vẫn có một loại cảm giác, thần bí vu tháp cùng thượng cổ Vu sư có sự liên lạc gì đó. Chỉ cần biết về đại chiến mấy ngàn năm trước cùng sự xuất hiện của giáo đình, tìm ra bí mật thượng cổ Vu sư cùng thượng cổ triệu hồi sư và mục thụ nhân đột nhiên biến mất thì có lẽ là có thể tìm được một đường trở lại địa cầu!
Đại kiếm sư, kiếm thánh, thánh giai… sau khi tu luyện đến thánh giai thì sẽ đến cảnh giới gì? Ở thế giới nhược nhục cường thực này, thực lực chính là hết thảy. Ngay cả một gã kiếm thánh Thiên bảng sát thủ đều cũng có thể dễ dàng buộc mình vào chỗ chết, Dương Lăng không dám tưởng tượng thánh giai có cở nào kinh khủng. Truyền thuyết, chính là ngay cả cửu giai ma thú đều cũng có thể đồ sát dễ dàng!
Suy nghĩ miên man, Dương Lăng lẳng lặng nằm trên mặt đất, đột nhiên, trong lúc vô tình thấy tấm bia đá bên cạnh phát ra một tia ngân quang như có như không. Tò mò khiến hắn càng nhìn kỹ lại, chỉ thấy hoa văn trên tấm bia đá vốn tối sầm đang sáng rực lên, thậm chí còn đang thong thả di động.
Một cái, hai cái…… nhìn khắp một vòng hắn phát hiện tất cả tấm bia đá đều đang không ngừng lóe sáng. Độ sáng rất yếu, gần như không thể nhận ra, đám bán thú nhân ở chung quanh đang tuần tra còn căn bản không phát hiện gì khác thường. Nếu không có cảm giác linh mẫn, thị lực tiến nhanh, sợ rằng hắn cũng không cách nào phát hiện.
Cẩn thận quan sát một hồi, Dương Lăng phát hiện tấm bia đá cùng ánh sáng của bầu trời sao lóe ra tần suất không sai biệt lắm, tựa hồ bọn chúng đang hấp thu ngân quang từ tinh mang tản mát ra.
Mệt nhọc cả ngày nên bán thú nhân đều từ từ tiến vào mộng đẹp. Thiên hàn địa đống, thậm chí còn có tuyết trắng rơi rơi, bọn họ vẫn không chút phật lòng, ngủ rất yên bình, thật không hổ là cường hãn bán thú nhân!
Dần dần, đừng nói tới số bán thú nhân tuần tra càng ngày càng ít, mà ngay cả thời gian giữa các lần tuần tra cũng càng ngày càng dài, không ai chú ý tới Dương Lăng vẫn đi tới đi lui trong thạch lâm. Càng không ai chú ý tới, tấm bia đá càng ngày càng sáng, trong bóng đêm tản mát ra một tia ngân quang.
Hoa văn di động, khoa đẩu biến hóa…… quan sát nửa ngày sau, Dương Lăng trong lòng vừa động, cảm giác hoa văn trên tấm bia đá chậm rãi tổ hợp thành một phù văn huyền ảo. Khi liên kết lại phảng phất thành một bộ vu huyền.
Tò mò, hắn xếp chân ngồi xuống, cẩn thận tìm hiểu biến hóa của hoa văn trên tấm bia đá. Bắt chước khoa đẩu biến hóa, cố gắng tạo ra những thủ ấn huyền ảo, thủ thế càng lúc càng nhanh, càng ngày càng phức tạp. Nếu bán thú nhân tỉnh lại, sẽ phát hiện ra ngay trên thân Dương Lăng cũng phát ra một tia ngân quang như có như không giống y như tấm bia đá cùng nhau hấp thu biển tinh mang.
Cảm giác được biển tinh mang đang nhập vào cơ thể, đồng thời vu lực trong cơ thể đang kịch liệt tăng mạnh Dương Lăng mừng rỡ vô cùng, hắn hiểu rốt cục trong lúc vô ý tham thấu được bí mật của thạch lâm. Nếu không đoán nhầm, đây chính là một tòa khổng lồ vu trận, một tòa phồn phục huyền ảo đại hình tụ linh trận.
Bảy bảy bốn mươi chín tấm bia đá. Ẩn dấu túc túc bốn mươi chín vu huyền bất đồng, hình thành một cái tụ linh trận đầy đủ. Hơn hai thời thần sau Dương Lăng rốt cục đã thành công thực hiện được bốn mươi chín sáo vu huyền huyền ảo. Thần bí vu huyền từ đầu đến cuối tổng cộng có 980 thủ ấn, mỗi thủ ấn, lại có tám mươi mốt loại biến hóa, nếu không phải tu luyện đến linh vu hậu kỳ, sợ rằng cho dù mất hai ngày thời gian cũng vị tất có thể hoàn toàn nhớ kỹ.
Hấp thu đầy trời tinh thần năng lượng, sanh sanh không thôi…sau này, có lẽ gọi loại vu huyền trên tấm bia đá này là Tinh mang vu huyền đi!
Sau khi hấp thu vào đại lượng tinh mang năng lượng vu lực toàn thân tràn đầy Dương Lăng hài lòng khẽ gật đầu. Giờ khắc này, hắn rốt cục xác nhận thời kỳ viễn cổ ở đại lục này khẳng định tồn tại một đám cường đại Vu sư. Chỉ cần tìm ra bí mật của bọn họ, có lẽ là có thể biết được nguyên nhân vì sao mình tự nhiên đi tới thế giới này, tiến tới tìm được đường quay về địa cầu.
Trong tụ linh trận ở Duy Sâm tòa thành thì ma thú tinh hạch cũng phát ra thất thải quang mang. Chẳng lẽ, ở xung quanh động khẩu ẩn dấu rất nhiều cao giai ma thú tinh hạch. Dưới sự nghi hoặc, Dương Lăng cẩn thận cảm nhận mối liên hệ giữa thạch lâm vu trận cùng thất thải quang mang ngoài cửa động. Quả nhiên không ngoài sở liệu, sau khi hấp thu năng lượng của biển tinh mang, thạch lâm vu trận đem tinh mang năng lượng chuyển hóa thành tinh thuần vu lực, sau đó lại cuồn cuộn không ngừng quán thâu vào lớp thất thải quang mang ở cửa động.
Không nhìn không biết, vừa nhìn liền kinh ngạc không thôi!
Thông qua việc phát ra tinh thần lực nghiên cứu thất thải quang mang thì Dương Lăng không phát hiện ra ma thú tinh hạch gì nhưng là nhận ra trên mặt đất tồn tại vô số tinh thạch lớn nhỏ. Hồng sắc ám hỏa tinh, bạch sắc hàn băng tinh, mã não tinh lam sắc…. Các loại các dạng tinh thạch ở cùng một chỗ, số lượng khổng lồ!
Chẳng lẽ, dưới mặt đất là một cái mỏ tinh thạch thiên nhiên khổng lồ?
Khiếp sợ trôi qua, Dương Lăng kích động không thôi, tri thức trên tấm bia đá bao la vạn tượng, có cách tu luyện vu thuật, trong đó, còn có không ít giới thiệu về tinh quáng và tinh thạch.
Dưới tình huống bình thường, quáng mạch thiên nhiên không có khả năng đồng thời tồn tại tinh thạch có các thuộc tính tương khắc, tỷ như, có ám hỏa tinh quáng mạch thì không thể có hàn băng tinh tương khắc. Nhưng thất thải quáng mạch là một ngoại lệ, thiên nhiên tồn tại một cổ hỗn độn năng lượng, dựng dục ra tinh thạch với những thuộc tính tương khắc. Chỉ cần có đại lượng tinh thạch, không những có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, hơn nữa còn có thể bố trí tụ linh trận cùng mê tung trận các loại vu trận, tăng mạnh phòng ngự lực của Duy Sâm tòa thành. Hít thở một lúc, Dương Lăng bắt đầu âm thầm tính toán kế hoạch kế tiếp.
Bán thú nhân chủng tộc đa dạng, có hồ tộc chuyên đào tạo ma pháp sư, có được xưng trọng bộ binh cực mạnh trên đại lục ngưu đầu nhân, còn có được xưng đao vương Mỹ đỗ toa nhất tộc. Dưới sự tấn công của thú nhân và nhân loại, bán thú nhân hầu hết đều phiêu tán, không cách nào tập trung thành một cổ khổng lồ lực lượng.
Nếu có đại lượng lưu hoàng rồi dựa vào đại lượng uy lực vô cùng của hắc tương qua, bán thú nhân có thể thành lập một đế quốc khổng lồ của bán thú nhân cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng. Nếu lại bị bọn họ thu được đại lượng cực phẩm tinh thạch, bọn họ sẽ càng như hổ thêm cánh, đối với Duy Sâm trấn cũng không phải là chuyện tốt. Vô luận như thế nào, Dương Lăng cũng không hy vọng phụ cận lãnh địa của mình lại xuất hiện một thế lực không bị khống chế.
Căn cứ theo lời của hồ tộc trưởng lão thì ngày mai sẽ có đại lượng bán thú nhân võ sĩ cùng ma pháp sư chạy tới, muốn che dấu thất thải quáng mạch dưới đất, biện pháp tốt nhất chính là dời sự chú ý của bọn họ đi. Đầu tiên phải phá hủy hết cái động khẩu có thất thải quang mang, để cho bọn họ đi đối phó với quái vật bên trong sơn động kia.
Quái vật bên trong sơn động không phải chuyện đùa, cho dù chiến thắng, sợ rằng người đông thế mạnh bán thú nhân cũng không thể không nỗ lực thảm trọng đại giới. Nếu có thể thừa dịp bọn họ tổn thất thảm trọng mà kết nạp vào trận doanh của mình, đem toàn bộ bán thú nhân của Lạp Đạt Khắc sơn mạch vững vàng nắm trong tay mình thì càng thêm tuyệt vời!
Nhìn sắc trời, Dương Lăng biết chỉ vài canh giờ nữa là sáng. Việc này không thể chậm trễ, sau khi tính xong liền bật người dậy đánh thức song đầu thực nhân ma Gia Lạp Tư cùng đám thủ hạ, lại triệu khô mộc chiến sĩ cùng một sừng thú đi ra, dưới sự hộ vệ của bọn họ đặt chân ngồi xuống. Không có đại lượng vu lực kích phát, cho dù quáng mạch dưới đất có lớn hơn nữa cũng khó có thể xuyên thấu tầng tầng đất dày mà phát ra thất thải quang mang. Nếu đại lượng hấp thu vu lực do thạch lâm vu trận tản mát ra, cắt đứt năng lượng của quáng mạch dưới đất, có lẽ có thể gian tiếp phá hủy thất thải quang mang ngăn ở cửa động kia.
Mong huynh tepga sớm ngày quay lại với bọn em!
Ma Thú Lĩnh Chủ.