Sau khi liên tục công kích hơn một thời thần, cuối cùng không chỉ có một con nhện càng khổng lồ lao ra mà dường như toàn bộ cánh quân đối phương bị tiêu diệt sạch. Đúng lúc đó Cổ Đức dẫn một đám võ sĩ chạy tới, trong đó có cả vài vị ma pháp sư tham gia làm thực lưc mọi người càng thêm hùng hậu.
“Lãnh chủ đại nhân,sơn động này rất cổ quái, trong một ngày chúng ta không tìm hiểu rõ ràng
Thì cũng không có cách nào đào được quặng lưu huỳnh với quy mô lớn!”
Sau nhiều lần làm rõ trong sơn động không có cự nhện,Hồ tộc trưởng lão trầm ngâm đôi chút nói tiếp:
“Bây giờ thực lực chúng ta hùng hậu mà lại ở đây đợi chi bằng dứt khoát tiến vào tìm rõ ngọn nguồn.”
“Đúng, phải làm rõ tình hình trong sơn động.!”
Ngưu đầu tù trưởng giơ chiến kích sắc bén phụ hoạ với ý kiến của Hồ tộc trưởng lão.
Ngưu đầu tù trưởng thân thể cao lớn tráng kiện không thua kém gì Song đầu thực nhân ma Bố Lạp Tư Gia, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, thoạt nhìn cũng biết là chủng tộc giỏi về cận chiến. Ngoại trừ chiến kích to lớn sau lưng còn có 2 cột Đồ Đằng cao bằng nửa người,mặc dù tuyết đang rơi vẫn chỉ mặc tấm áo mỏng lộ rõ cơ bắp khoẻ mạnh, vẻ ngoài vô cùng hoang dã bạo lực.
Nhìn qua ánh mắt của mọi người,Mỹ Đỗ Toa tộc trưởng khe khẽ gật đầu tỏ vẻ đồng ý với ý kiến của Hồ tộc trưởng lão. Khác với Ngưu đầu tù trưởng trên người nàng mặc bộ giáp dầy, tả hữu hai bên là bốn cánh tay cầm loan đao tỏa hàn quang lập lòe.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
Nhìn tốc độ như bay và đao pháp sắc bén, Dương Lăng không hề hoài nghi về sức chiến đấu của họ.
” Việc này không nên chậm trễ, đi thôi, nhanh chóng làm rõ tình hình bên trong sơn động!”
Thấy A Cổ Tô dẫn đám Dã man nhân chạy tới, còn có cả bọn Cổ Đức từ xa chạy lại, Dương Lăng liền đồng ý với Hồ tộc trưởng lão. Vì số quặng lưu huỳnh lộ thiên to lớn và lượng tinh mạch khổng lồ dưới đất, lại không có bán thú nhân.
Hắn không thể không tiến vào tìm hiểu rõ ràng,huống hồ lại có nhiều Mỹ Đỗ Toa và Ngưu đầu nhân cường mạnh thế này.
Sau khi sắp xếp thỏa đáng xong, mọi người trật tự vững trãi từng bước tiến vào trong sơn động
Đi đầu mở đường là Ngưu đầu nhân thân thể cường tráng, Cẩu đầu nhân theo sát sau, phụ trách lực lượng hỗ trợ từ xa cho Ngưu đầu nhân là nhóm người trung tâm như Dương Lăng, Cổ Đức, và Hồ tộc trưởng lão, vòng trong là các tinh linh tiễn thủ phụ trách tấn công từ xa,vòng ngoài là Mỹ Đỗ Toa và Thực nhân ma kiêm tấn công phòng bị.
Cuối cùng do các Dã man nhân cường mạnh có nhiệm vụ đoạn hậu.
Trước khi đi, Dương Lăng lưu lại cho A Cổ Tô ba trăm thực nhân ma, năm mươi Tinh linh tiễn thủ và hai mươi Dã man nhân để ứng phó với tình huống bên ngoài. Cộng thêm Cổ Đức mang đến hơn hai trăm võ sĩ vừa vặn hợp thành một đại đội sáu trăm người. Đủ để ứng phó với việc đột biến và giữ đường lui cho mọi người.
Huyệt động nhền nhện rất lớn, địa hình bằng phẳng, mọi người đi lại thoải mái không có trở ngại.Ngoại trừ có mấy con nhện nhỏ ra hoàn toàn không gặp quái vật nào. Nhưng không biết vì sao Dương Lăng luôn cảm thấy cảm thấy bất an,càng vào sâu càng lộ rõ.
Lúc đầu, ngoài những mạng nhện lớn nhỏ ra hai bên vách động không có gì đặc biệt. Nhưng càng vào sâu bên trong hai vách động lại xuất hiện các bức bích họa,khắc những dãy núi nhấp nhô liên miên,biển cả vút tận chân trời, thậm chí có cả bầu trời mênh mông đầy những vì sao lớn nhỏ.
Khi vượt qua một ngã rẽ, mọi người bước vào một thông đạo lớn lát đá hoa cương ngay ngắn, cách mỗi đoạn lại có một miếng tinh thạch phát sáng. Trong ánh sáng âm u có thể thấy được bức bích họa có những thay đổi đáng kể
Khắc đầy những hình vẽ, có hình phi long hai chân dữ tợn, có tòa thần miếu cổ kính còn có cả đàn tế quỳ lạy nghiêm trang.
Lẽ nào, đây gọi là Thần tích?
Tiếp tục quan sát, Dương Lăng trong lòng càng nghi hoặc. Bằng vào văn minh khoa học kỹ thuật của thời đại này thì không thể hiểu được hình dáng trạng thái của tinh cầu, càng không nào vẽ được bầu trời chân thật vi diệu, không có đủ quyền lực thì không thể nào tạo được một sơn động khổng lồ như vậy.
Dương Lăng nghi hoặc trùng trùng, Hồ tộc trưởng lão cũng không ngoại lệ,càng vào sâu bên trong mặt trưởng lão càng ngưng đọng. Có không ít bích họa đã từng biết đến, ẩn ước như cảm thấy đâu đó không đúng nhưng nhất thời lại không nghĩ ra được.
Đi bộ sau nửa canh giờ mọi người đến một ngã ba cổ quái. Hai vách thông đạo bên trái khắc những cao giai ma thú như phi long và sư tử nhe nanh gầm rú, thông đạo giữa khắc họa những hội tế lễ trang nghiêm và thần miếu cổ kính,thông đạo bên phải khắc đầy hỏa diễm xung thiên và ác ma tay cầm liêm đao.
Phi long, thần miếu, ác ma…………..
Nhìn lối đi âm trầm, phi long và ác ma sống động như thật, đừng nói Tinh linh tiễn thủ,mà ngay cả Ngưu đầu nhân cường bạo cũng cảm thấy mối nguy hiểm mơ hồ. Mọi người vốn cho rằng sơn động chỉ là tổ của một con nhện cái, đi hồi lâu mới thấy sự tình vượt xa mình dự đoán tưởng tượng.
Ngao…
Đang lúc mọi người không biết nên đi về hướng nào, đột nhiên, trong phía sâu sơn động truyền ra tiếng rít gào.
“Huôm”
, phảng phất một trận kình phong táp vào mặt, y phục kêu phần phật.
Trong nháy mắt tiếng gầm khủng bố đã truyền đến gần người, Dương Lăng cảm giác vu đan trong cơ thể xoay tít, vu lực hộ thể chuyển động rất nhanh trong người, cả người phát ra một tầng hồng quang ẩn hiện, ngăn trở sóng thanh công kích đến. Nhưng dù vậy vẫn cảm thấy toàn thân chấn động,không tự chủ được kêu lên một tiếng đau đớn.
“Đại nhân, cẩn thận!”
Sau lúc hoảng hốt,Cổ Đức cẩn thận vung tay tạo một màn chụp nhỏ bảo vệ cho Dương Lăng. Thân là một đại Ma pháp sư hắn cảm giác được tiếng gầm ẩn chứa công kích tinh thần cường đại,đối với Dương Lăng có tổn thương đáng kể.
“Lĩnh chủ đại nhân, người không sao chứ?”
Khiếp sợ qua đi, Hồ tộc trưởng lão vội vàng nhìn Dương Lăng, sắc mặt càng thêm trầm trọng. Luận về khả năng đơn đả độc đấu, Dương Lăng thân là Triệu hoán sư đi cùng đoàn người không hề lộ diện, nhưng nói về thực lực chân chính sợ rằng tất cả mọi người cộng lại cũng không mạnh bằng hắn.
Hồ tộc trưởng lão tin tưởng, chỉ cần Dương Lăng gọi ra đại quân ma thú với đội hình hùng mạnh,e rằng Ngưu đầu tù trưởng cường hãn cũng khó sống sót mà xông đến trước mặt hắn. Đối phó với quái vật khủng bố bên trong sơn động dù không có Ngưu đầu nhân hay Mỹ Đỗ Toa cũng được, nhưng không có Dương Lăng thì căn bản có thể nói không có phần thắng nào.
“Yên tâm, không có việc gì!”
Sau khi hít một hơi thật sâu, Dương Lăng cảm giác không có thương tổn thực chất nào.
Sau khi ngưng kết vu đan, năng lực chống lại công kích linh hồn mạnh lên rất nhiều, nếu như trước đây hai ngày, sợ rằng chỉ một tiêng gầm cũng có thể làm cho chính mình thổ ra mấy ngụm máu tươi.
Căn cứ phương tiêm bi giải thích, người có linh hồn càng mạnh thì càng mẫn cảm với công kích linh hồn. Chính bởi vì thế cho nên cùng là tiếng gầm như nhau nhưng Ngưu đầu nhân, Dã man nhân và Thực nhân ma ngược lại an toàn nhất, thứ đến là các ma pháp sư như Cổ Đức và Hồ tộc trưởng lão, còn Dương Lăng bị ảnh hưởng nhiều nhất.
Vu sư rất mẫn cảm với công kích linh hồn, khi công lực không đủ rất dễ bị trọng thương, nhưng chỉ cần tu luyện đến trình độ nhất định thì năng lực chống lại công kích linh hồn gia tăng gấp bội, Thực nhân ma và Dã man nhân vượt xa linh hồn bạc nhược. Chính vì thế, Dương Lăng mới không bị tổn thương mang tính thực chất, nếu như chưa tiến vào địa vu, e rằng hắn sớm phải lui ra ngoài rồi.
Nhìn ba thông lộ âm trầm, mọi người chần chờ một hồi lâu rút cuộc không biết phải đi đường nào. Nhưng chẳng ai đề nghị chia ra hành động, trong sơn động âm trầm này tách nhóm là hành động ngu ngốc nhất, sẽ bị quái vật ẩn tàng tấn công.
Đáng tiếc, giác phong thú khó mà ngăn cản được tiếng gầm khủng bố.
Nhớ lại tiếng gầm hàm chứa công kích linh hồn, Dương Lăng bất đắc dĩ lắc đầu. Vốn, nếu không có tiếng gầm khủng bố đó, phái giác phong thú đi dò đường là lựa chọn hay nhất. Nhưng ngay gần ổ của quái vật, phái chúng đi khác nào tự vẫn,có đi mà không có về.
“Lĩnh chủ đại nhân, người rút cuộc quyết định đi lối nào, tất cả chúng tôi đều nghe theo!”
Sau khi thương lượng, Hồ tộc trưởng lão đại biểu bán thú nhân lấy Dương Lăng làm thủ lĩnh, nghe chỉ huy và sắp xếp từ hắn. Vô luận là thể chất hay là lực lượng, nhân loại trời sanh so ra kém hơn cường hãn bán thú nhân cùng thú nhân, nhưng nói đến năng lực lĩnh quân cùng ứng biến trên chiến trường lại là chủng tộc có trí tuệ xuất sắc nhất. Mặc dù không chào đón loài người, nhưng rất nhiều chủng tộc không thể không thừa nhận điểm này, bán thú nhân cũng không ngoại lệ.
Trong suy tính của hồ tộc trưởng lão Dương Lăng có thể dựa vào thực lực của hắn đánh lui Ban Đồ đế quốc hàng vạn danh hắc giáp quân, vững vàng nắm giữ quyền chỉ huy Duy Sâm trấn, tự nhiên hắn phải có bản lãnh hơn người. Hơn nữa, trong cả đoàn người thì thế lực của hắn cũng cực mạnh, ngoài việc tùy thời có thể triệu hồi ra ma thú đại quân còn có gần trăm tên tinh linh tiến thủ, dã man nhân cùng mấy trăm danh thực nhân ma đã chiếm một nửa thực lực.
Tất cả đều nghe tự mình phân phó?
Biết hồ tộc trưởng lão đẩy cho mình cái khó, Dương Lăng lắc đầu cười khổ, nhưng cũng không chối từ. Chỉ cần có kế hoạch cụ thể, thuận lợi giết chết quái vật bên trong sơn động xong không chỉ có thể vững vàng khống chế được toàn bộ thế cục của sơn cốc, hơn nữa còn có thể đặt cột trụ cho việc thu phục các bộ lạc bán thú nhân ở Đạt Lạp Khắc sơn mạch, một mủi tên hạ hai chim!
Không bỏ con săn sắt sao bắt được con cá rô!
Trầm ngâm một lát sau, nhìn cái động khẩu âm trầm Dương Lăng quyết định đánh cược một chuyến, chuẩn bị dù phải hy sinh vài con giác phong thú cũng phải biết rõ ràng đường đi.
Không ngờ, ngay lúc hắn chuẩn bị đặt chân ngồi xuống thì ấn ký hình tháp nơi mi tâm đột nhiên kịch liệt nhảy lên. Liền đó, thiếp thân hộ vệ một sừng thú
” Oàm”
một tiếng kêu lên, rất nhanh, chung quanh liền truyền đến một trận sa sa thanh khiến kẻ khác lạnh sống lưng.
” Mau, bày trận, mau!”
Kinh hãi, Dương Lăng lớn tiếng hạ lệnh, chút nào không dám chậm trễ. Kinh nghiệm qua mấy tràng sanh tử đại chiến khiến hắn bản năng cảm giác được một mối nguy hiểm chưa từng có.
Dưới sự hiệp trợ của hồ tộc trưởng lão, rất nhanh, mọi người đã hình thành một đội hình khẩn mật ngay trên thông đạo rộng rãi. Bưu hãn ngưu đầu nhân cùng thực nhân ma ở phía trước, phụ trách tấn công phạm vi gần, dã man nhân cùng Mỹ đỗ toa cản phía sau, để phòng địch nhân đột nhiên từ sau lưng xông ra, những người còn lại đứng ở giữa để tiếp ứng.
Chi…… theo một tiếng quái khiếu chói tai, từ cả ba xóa khẩu đều dũng xuất đại quần quái vật. Trên cổ có hai cái đầu to, thân thể đầy lông mao cứng như lông nhím, một tả một hữu đều có đôi móng ngựa chắc chắn. Hàm răng sắc bén hàn quang lòe lòe, dưới mông còn có cái đuôi như đuôi lợn, thoạt nhìn quỷ dị vô cùng!
” Song đầu mã chu, trời ạ, là song đầu mã chu!”
Nhìn đại quần quái vật đột nhiên xuất hiện, thấy rõ ràng bộ dáng dữ tợn của chúng rồi hồ tộc trưởng lão thất thanh kêu to, nắm chặt chiếc pháp trượng trong tay.
Chúc mừng sinh nhật đệ thienlang2, quà ít lòng nhiều mong đệ vui…
Ma Thú Lĩnh Chủ.