Cạnh tranh kịch liệt, cuối cùng lão nhân mặc áo bào màu tro trả 80 vạn tử tinh tệ khiến tất cả mọi người đành bỏ cuộc.
Mặc dù có điểm tiếc nuối, nhưng A Lý Tư – Mật Đức cũng không có nửa điểm không hài lòng, lần này hắn cơ bản đã đạt được mục đích. Không chỉ biết tình hình của Ma Thú Lĩnh, hơn nữa còn thuận lợi cùng Dương Lăng lĩnh chủ sơ bộ lập quan hệ, đặt nền tảng để thương hội sau này dũng tiến tới.
Trước lúc rời đi, hắn lại mời Dương Lăng tới A Lạp Cống thương hội làm khách đồng thời lưu lại phương pháp liên lạc với thương hội ở đế đô Mông Đặc Sâm. Ám chỉ thương hội không lâu sau sẽ đại quy mô tiến vào Duy Sâm trấn, hy vọng song phương có thể triển khai hợp tác toàn diện.
Có tấm gương của A Lý Tư – Mật Đức, mọi người đều nắm lấy cơ hội vấn an Dương Lăng. Ai cũng hiểu, chỉ khi có sự hỗ trợ của lĩnh chủ Dương Lăng mới có thể cùng chia một phần miếng bánh ngọt này.
Lãnh địa phát triển phi tốc, thay đổi diễn ra hàng ngày!
Mặc dù ngoài mặt không lạnh không nóng, lộ vẻ thản nhiên tươi cười, nhưng Dương Lăng trong lòng rất vui mừng. Với sự cố gắng của mưu sĩ Cổ Đức cuối cùng đã đạt được mục đích của cuộc đấu giá lần này.
Hôm nay đấu giá rừng thụ tất, ngày mai sẽ có thể đấu giá thủy ngân quáng … lại thêm Cổ Đức cố tình mời các thương đội tham dự kiến thiết Hắc Thuỷ thành, hải khẩu và các đại công trình, tin rằng tin tức rất nhanh sẽ khiến cho thương nhân ở khắp nơi đều kích động. Có lẽ không cần đợi sang xuân mà sẽ có đại lượng thương hội thậm chí đại thương hội tiền hô hậu ủng tiến đến ngay lập tức.
Sau khi mọi người giải tán ra về, Cổ Đức phân phó Áo Lan Đa đưa lão nhân mặc áo bào màu tro tới phòng nghị sự, đồng thời giới thiệu cho Dương Lăng về thân phận của lão.
Thì ra, lão giả này là Duy Tư gia tộc âm thầm phái tới, là nguời phụ trách thương đội chuẩn bị mang Tư Thác Phu đi, tên là Khắc Lý Tư Đế An. Cổ Đức hơi hoài nghi hắn xuất kim tệ mua rừng thụ tất nhưng sau lưng có thể ẩn dấu âm mưu gì hay không?
“Hắc hắc, không có âm mưu là tốt nhất, nếu không, bắt lão lại rồi còn có thể mở đấu giá rừng thụ tất một lần nữa!”
Lạnh lùng cười cười Dương Lăng bước nhanh tới phòng nghị sự.
Khách sáo vài câu rồi Khắc Lý Tư Đế An cũng không nói nhiều mà đi thẳng vào vấn đề chính. Người thông minh ở cùng một chỗ nói chuyện, ngược lại càng nên nói thẳng, dù sao chẳng ai có thể gạt được đối phương.
Nguyên lai, Khắc Lý Tư Đế An là một người chế tạo thương thuyền, lần này tới Duy Sâm trấn có hai mục đích. Một mặt là hy vọng có thể mang Tư Thác Phu về, mặt khác là vì mua những cây gỗ thích hợp cho việc chế tạo thương thuyền, nay gặp rừng thụ tất chất lượng tốt tự nhiên sẽ không bỏ qua.
Uống một ngụm lãng mỗ tửu hơi trầm ngâm, Khắc Lý Tư Đế An nhìn Dương Lăng phía đối diện, thành khẩn nói:
“Lĩnh chủ đại nhân. Mẫu thân của Tư Thác Phu thiếu gia rất nhớ hắn, người xem có thể để cho thiếu gia theo ta trở về hay không? Để cảm tạ ngài trong khoảng thời gian này đã chiếu cố cho thiếu gia, ta sẽ kính biếu ba mươi vạn tử tinh tệ!”
“Thật đáng tiếc, Khắc Lý Tư Đế An đại nhân, với tình hình trước mắt Tư thác phu trở lại Ban Đồ đế quốc cũng không có ích lợi gì cho mọi người đâu!”
Dương Lăng trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của đối phương
” Hơn nữa Tư thác phu đại nhân ở đây rất tốt, các người có thể yên tâm!”
So với sự an toàn của lãnh địa, 30 vạn tinh tệ không đáng giá nhắc tới, mặc dù cũng không rõ nếu tiếp tục giữ Tư Thác Phu có tác dụng gì, nhưng Dương Lăng không nở bỏ qua bất kì cơ hội nào. Chuyện khác không nói, chỉ cần Duy Tư gia tộc một ngày còn nắm quyền là đã có thể cấp cho lãnh địa của mình tranh thủ thêm một ngày thời gian.
Bạn đang đọc truyện được lấy tại
Truyenyy
chấm cơm.
Chỉ cần qua một đoạn thời gian, đợi Địa Tinh trưởng lão miêu hội đại lượng ma pháp trận, hoặc là luyện kim thuật sỹ luyện chế ra đại lượng hắc tương qủa. Khi đó lãnh địa sẽ an toàn hơn nhiều.
Nhiều lần cố gắng tăng thêm tinh tệ mà thấy Dương Lăng không có gì dấu hiệu gì đồng ý Khắc Lý Tư Đế An không thể làm gì khác hơn đành chuyển qua thương lượng kế hoạch khai thác tất thụ. Nói tới nói lui, song phương quyết định hợp tác, ở vùng phụ cận cảng khẩu xây dựng một xưởng đóng thuyền. Dương Lăng cung cấp nhân công lao động, mặt bằng và nguyên liệu đối phương cung cấp tư kim và kỹ thuật, lợi nhuận thu được phân chia 6:4.
“Dương Lăng đại nhân, trên đường đi Mông Đặc Sâm, nhất định phải cẩn thận. Ngoài ra, khi người không có mặt ở Duy Sâm toà thành, mong người đưa Tư Thác Phu thiếu gia chuyển qua một địa phương an toàn và phái trọng binh bảo vệ!”
Trước khi đi, Khắc Lý Tư Đế An do dự chốc lát, sau đó mở lời nhắc nhở, tiếp theo từ trong lòng lấy ra một tấm lệnh bài
“Cái này là lệnh bài của Duy Tư gia tộc, ở Lợi Văn Tát công quốc liên minh nếu gặp phải chuyện gì phiền toàn, có lẽ sẽ có chút hữu dụng!”
Nhắc nhở vài câu xong, Khắc Lý Tư Đế An dẫn hộ vệ nhanh chóng rời đi. Nhìn thân ảnh lão rời xa, Dương Lăng và Cổ Đức liếc mắt nhìn nhau, yên lặng ngẫm nghĩ ý tứ trong câu nói của lão.
Trầm ngâm chốc lát, Cổ Đức nói:
“Đại nhân, nếu không, ngài ở lại Duy Sâm trấn rồi phái người khác tới Mông Đặc Sâm tham gia khánh thọ của quốc vương?”
“Hừ, điều gì đến thì sớm muộn rồi sẽ đến!”
Hừ lạnh một tiếng, Dương Lăng tiếp:
“Trong khoảng thời gian này, ta từ Hắc Thủy thành điều một đội bán thú nhân tinh duệ lại đây đề phòng. Khi ta đi, nếu gặp phải vấn đề gì, ngươi có thể tới Hắc Thủy thành gặp hồ tộc trưởng lão, lão sẽ hết sức trợ giúp ngươi.”
Nếu Khắc Lý Tư Đế An mở lời nhắc nhở, rất hiển nhiên, nguy hiểm không phải đến từ Duy Tư gia tộc. Mặc dù trong khoảng thời gian ngắn cũng khó biết nguy hiểm rốt cuộc đến từ nơi nào, nhưng Dương Lăng không lo sợ như Cổ Đức, mặc dù lãnh địa thực lực không đủ nhưng Duy Sâm trấn bây giờ không phải là Duy Sâm trấn ngày trước nữa.
Cho dù hắn không có ma thú đại quân nhưng chỉ cần đông đảo võ sĩ tinh duệ ngưu đầu nhân, mỹ đỗ toa, dã man nhân và tinh linh cung thủ liên thủ, tin rằng cho dù địch nhân bất ngờ tiến đến cũng không gây nên sóng gió gì.
Bất quá, mặc dù không lo lắng, nhưng cảnh giác và phòng bị cũng là điều cần phải làm!
Kế tiếp, Dương Lăng và Cổ Đức một lần nữa lập kế hoạch phòng thủ lãnh địa. Quân đội đóng tại A Lạp sơn khẩu không thể điều động, Thực Nhân ma phong toả sơn cốc cũng không được phép điều đi, duy nhất có khả năng điều động chính là bán thú nhân tại Hắc Thuỷ thành.
Trong khoảng thời gian này, hồ tộc trưởng lão mệt nhọc bôn ba, chiêu mộ không ít tân bộ lạc. Cùng hắn thương lượng xong, Dương Lăng điều hai trăm tên ngưu đầu nhân, hai trăm tên mỹ đỗ toa và bốn trăm cẩu nhân tới Duy Sâm trấn phòng vệ, hơn nữa Cổ Đức còn có trong tay gần 1600 hộ vệ Duy Sâm trấn cùng một nhóm Ma Pháp Sư và Địa Tinh nhất tộc, tin tưởng đủ sức đối phó với những cuộc đảo loạn quy mô nhỏ của địch nhân.
Ngoài ra, để tăng mạnh phòng thủ Duy Sâm toà thành, Dương Lăng quyết định để thạch quỷ lưu lại, phụ trách tấn công những thích khách tiềm phục tới. Bình thường, bọn chúng không hề nhúc nhích, rất giống một pho tượng nhưng khi địch nhân xuất hiện liền dựa vào tốc độ rất nhanh của mình đột nhiên tập kích.
An bài thỏa đáng xong vốn Dương Lăng định chuẩn bị trước khi rời đi tận dụng thời gian để tu luyện vu quyết, không ngờ, từ trong sơn cốc truyền đến một tin tốt. Một gã Thực Nhân ma trong khi khai thác ngũ thải quáng mạch, vô tình đã đào được một viên tinh toản!
Tinh toản, là cực phẩm trong cực phẩm, ẩn chứa rất nhiều năng lượng. Căn cứ theo Cổ Đức giải thích Tinh toản không chỉ có năng lực giúp Ma Pháp Sư đề cao ma lực và uy lực ma pháp, hơn nữa nó còn có thể giúp Ma Pháp Sư cải thiện thể chất, mỗi một gã ma pháp sư đều mơ tưởng có được bảo bối này.
Trên Thái Luân Đại Lục, cơ bản mỗi một đại đế quốc cũng đều sở hữu hơn 10 mỏ tinh quáng, nhưng khả năng kết xuất tinh toản thật sự vô cùng ít, thậm chí cơ hồ không có. Một toà tinh quáng có khả năng kết xuất tinh toản nếu bị truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ đưa đến một trường phô thiên cái địa tinh phong huyết vũ
Sau khi biết tin, Dương Lăng và Cổ Đức dẫn theo vài tên tâm phúc hoả tốc đi tới sơn cốc. Dưới sự dẫn đường của song đầu thực nhân ma Bố Lạp Tư Gia, mọi người trực tiếp đi đến địa phương đào được tinh toản.
“Chủ nhân, ngươi xem, đây là nơi đào được tinh toản!”
Bố Lạp Tư Gia vừa nói vừa từ trong lòng móc ra một viên tinh toản trắng tinh, cung kính đưa tới trước mặt Dương Lăng. Mặc dù không biết rõ giá trị của tinh toản, những hắn cũng biết bảo vật này tuyệt đối không phải bình thường nên sau khi phát hiện tinh toản, hắn liền phái thân vệ thông tri cho Dương Lăng.
Tinh toản không lớn, chỉ có nhỏ như một giọt nước nhưng Dương Lăng cảm nhận được bên trong ẩn chứa một năng lượng khổng lồ. Sơ bộ thí nghiệm, hắn phát hiện tinh toản không những có thể chuyển hoá thành vu lực mà còn có thể chuyển hoá thành Ma Lực ma pháp của thế giới này. Trước đây, hắn chỉ có thể phát ra một tia lửa yếu ớt, nhưng khi cầm tinh toản, ma lực tăng trưởng hơn gấp 10 lần, cơ hồ tia lửa gần bằng chiều dài nửa chiếc đũa.
“Bố Lạp Tư Gia, bao nhiêu người biết tin đào được tinh toản?”
Biết được giá trị lớn lao của tinh toản, nhìn lại mỏ tinh quáng khổng lồ cùng thân hình cao lớn của Bố Lạp Tư Gia ở bên, Dương Lăng chợt hỏi. Tinh toản rất trọng yếu, nhưng nếu tin tức bị truyền ra ngoài, nói không chừng ngược lại sẽ đưa tới đại hoạ.
“Chủ nhân, kể cả ta cũng chỉ có 3 người biết. Khi tộc nhân thông báo, ta đã lập tức phong toả tin tức!”
Bố Lạp Tư Gia mặc dù không quá thông minh, nhưng cũng không ngốc nên đã kịp thời phong toả tin tức rồi mới thông tri cho Dương Lăng tới đây xử lý.
“Tốt lắm, Bố Lạp Tư Gia, ngươi làm rất tốt!”
Gật đầu tán thưởng, Dương Lăng trầm giọng hạ lệnh,
“Bắt đầu từ hôm nay, tăng mạnh hộ vệ tuần tra, cho dù là một con muỗi cũng không được để lọt!”
“Vâng, ta rõ!”
Sau khi nhận lệnh, thực nhân ma Bố Lạp Tư Gia lui ra ngoài bố trí. Dưới sự chỉ huy của hắn, đám thực nhân ma đều bắt đầu bảo vệ vững vàng toàn bộ các thông đạo, nghiêm cấm người khác tiến đến.
Cảm giác bên trong tòa tinh quáng có năng lượng khổng lồ ba động Cổ Đức càng ngày càng kích động, hắn cầm chắc pháp trượng bằng hai tay mà vẫn khẽ run run. Khi thì sờ sờ quáng thạch trong suốt, khi thì nhắm mắt lại cẩn thận xem xét. Ma thú tinh thạch gắn trên pháp trượng phát ra trận trận quang mang chói mắt.
Đi vài vòng trong mỏ tinh quáng rồi Cổ Đức hưng phấn, hít một hơi thật sâu lớn tiếng nói:
“Đại nhân, ở đây ma lực thật sự là rất lớn, tuyệt đối không chỉ có một viên tinh toản. Có lẽ ở sâu trong quáng mạnh còn ẩn chứa tinh tuỷ hiếm thấy, nếu không, không cách nào hình thành nhiều ưu chất tinh thạch như vậy, càng không thể kết xuất tinh toản.”
Tinh tủy?
Mặc dù chưa nghe nói tinh tuỷ là cái gì, nhưng thấy Cổ Đức kích động như vậy, Dương Lăng hiểu tinh tuỷ tuyệt đối không phải là chuyện đùa. Một viên tinh toản nho nhỏ đã ẩn dấu năng lượng khổng lồ, giá trị liên thành như vậy hắn không cách nào tưởng tượng được Tinh Tuỷ mà Cổ Đức nói còn trân quý đến trình độ nào..
Ma Thú Lĩnh Chủ.