Dưới mê cung khắp nơi đều là các đường ngoằn nghèo, không ai biết bên trong có bao nhiêu tinh thạch. Đứng ở cửa nhìn mê cung giống như mạng nhện thông bốn phương tám hướng, nhìn tinh thạch trong suốt có thể thấy ở khắp nơi, Dương Lăng không khỏi cảm thấy chờ mong đối với Ngũ thải quáng mạch thần bí này.
Nếu nói, Binh công tràng là đầu xe lửa để kéo sự phát triển của Lãnh địa, thì tòa Ngũ thải quáng mạch này chính là nhiên liệu để tàu hỏa chạy với tốc độ cao.
Chỉ cần khai thác một bộ phận, thông qua Duy Sâm thương đội của mình hoặc là Bố Lạp Đức thương hội bán ra ngoài, là có thể nhanh chóng thu lại vô số Tinh tệ. Liên minh của các Đại thương hội với ý đồ chèn ép mình cũng tan thành mây khói.
Dặn dò Thực nhân ma hai đầu Bố Lạp Tư Gia phong tỏa tin tức, tăng cường phòng thủ, Dương Lăng và Cổ Đức lên đường trở về Duy Sâm Trấn. Mấy canh giờ sau liền lặng lẽ chạy vào Duy Sâm tòa thành.
“Cổ Đức, nhất định phải tăng tiến độ kiến thiết Binh công tràng, cần phải nhân lực hay tinh tệ, ngươi toàn quyền xử lý”
Đưa dây cương chiến mã cho Áo Lan Đa, Dương Lăng dặn dò Cổ Đức vài câu liền nhanh chóng đi về biệt viện của mình. Phía sau, Cổ Đức bắt đầu bận rộn, tự mình đi vào Ngũ thải quáng mạch một chuyến, hắn cũng giống như Dương Lăng, vô cùng tin tưởng vào tương lai của Lãnh địa.
Khoanh chân ngồi xuống trong Tụ linh trận, Dương Lăng cẩn thận xem xét biến hóa trong cơ thể.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
Nhìn từ bề ngoài thì cơ thể mặc dù không có biến hóa rõ ràng, nhưng tràn ngập lực lượng. Ngắt một lá cây ném về phía trước,
“Hô”
một tiếng, chém đứt nhanh cây to bằng cổ tay thành hai đoạn. Vết cắt bằng phẳng, giống như bị động cơ sắc bén cắt thành hai mảnh.
Thân thể được cường hóa rõ ràng, thì vu đan trong cơ thể biến hóa càng thêm rõ ràng. Thể tích bành trướng 1/5, nhưng càng quan trọng hơn đó là nhan sắc bắt đầu xuất hiện màu lục, căn cứ trên tháp giải thích, thì sắp đột phá cảnh giới Trung cấp Thiên vu. Đến lúc đó không chỉ có khả năng tu luyện trung cấp Luyện Hồn Thuật, mà còn có thể tiếp xúc thêm vu thuật càng nhiều.
Vu đan biến hóa rõ ràng, thì độc đan xoay tròn xung quanh vu đan cũng không ngoại lệ. Thể tích bành trướng gần gấp đôi.
Mặc niệm Độc thuật, Độc đan nhanh chóng xoay tròn. Trong nháy mắt, một tia khí đen mờ nhạt mắt thường khó có thể nhìn thấy từ mười đầu ngón tay tản mát ra, nhằm về phía một gốc cây nhỏ cách đó không xa, thẩm thấu vào trong.
Rất nhanh, cây nhỏ từ từ khô héo, lá cây vốn màu xanh nhanh chóng chuyển sang màu vàng, gió lạnh thổi qua liền rụng ào ạt. Thậm chí ngay cả thân cây cũng lung lay muốn đổ.
“Khoảng cách phát độc tố tăng lên 10 bước, rất tốt, cuối cùng đã đột phá cảnh cửa thứ nhất”
Gật đầu hài lòng, Dương Lăng bắt dấu tay, trong nháy mắt biến mất, tiến vào trong Không gian Vu tháp, cẩn thận xem xét đống tinh thạch đã thu vào.
Năng lượng trong Tinh Tủy khổng lồ đến như vậy, uống vào một giọt thì hiệu quả dám chắc còn mạnh hơn so với Sinh mệnh nước suối.
Nhìn vài giọt Tinh Tủy ở khoảng cách gần, cầm nhận năng lượng tinh thuần, Dương Lăng không khỏi cảm thấy chần chờ. Không thể nghi ngờ là chỉ cần uống một giọt, ngay lập tức mình sẽ tiến giai đến Trung cấp Thiên vu.
Đáng tiếc, Tinh Tủy quá trân quý, không ai biết trong Ngũ thải quáng mạch còn có hay không. Dựa vào tốc độ tu luyện trước mắt cho dù không uống Tinh Tủy, thì không lâu sau mình cũng có thể tiến giai đến Trung cấp Thiên vu. Đã như vậy, còn không bằng lưu Tinh Tủy đó lại đến thời khắc mấu chốt rồi mang ra dùng.
Vưu Na, Ngả Lỵ Ti, Tác Phỉ Á.
Mặc dù mình không thể sử dụng dễ dàng, nhưng Dương Lăng quyết định lưa lại cho mấy người thân nhất bên cạnh mỗi người 1 giọt. Dựa vào thựa lực của mình bây giờ, cho dù gặp phải Cao thủ Thánh giai cũng có lực đánh một trận, nhưng đám người Vưu Na, Ngả Lỵ Ti, Tác Phỉ Á thực lực không đủ. Nhất là Ngả Lỵ Ti, mặc dù Độc thuật ngày tiến ngàn dặm, nhưng thực lực vẫn quá thấp, chẳng may gặp chuyện gì ngoài ý muốn, hậu quả khống dám tưởng tượng.
Quyết định chủ ý, hắn nhanh chóng rời khỏi Không gian Vu tháp, bảo Áo Lan Đa tìm Vưu Na và Ngả Lỵ Ti đến, chuẩn bị đưa cho các nàng mỗi người uống một giọt Tinh Tủy.
“Dương đại ca, đây rốt cuộc là cái gì?”
Cảm giác được năng lượng ẩn chứa trong Tinh Tủy, Vưu Na không ngập ngừng nuốt ngay vào rồi ngồi trên mặt đất minh tư, ra sức dung hợp năng lượng bên trong Tinh Tủy. Mà Tiểu nha đầu Ngả Lỵ Ti lại nghi hoặc nhìn, vừa nói vừa khó hiểu nhìn Dương Lăng.
Nhìn Tiểu nha đầu thời gian này điên cuồng tu luyện độc thuật, Dương Lăng cười cười nói:
“Hắc hắc, đây là một loại chất độc ta mới luyện chế có thể rình trộm tâm linh người khác, sau khi uống vào, ngươi nghĩ cái gì ta cũng đều rõ ràng”
Chất độc có khả năng rình trộm tâm linh người khác?
Người nói vô ý, người nghe cố tình. Sau khi phản ứng lại, nhìn Dương Lăng đang cười dài, lại nhìn Vưu Na đang minh tư bên cạnh, Ngả Lỵ Ti trong lòng vừa động, mặc dù biết Dương Lăng đang nói đùa, nhưng giờ khắc này, nàng hy vọng Dương Lăng nói là thật, hy vọng có một ngày mình có thể luyện chế chất độc như thế. Khe khẽ thở dài, uống giọt Tinh Tủy trên tay.
Sau khi uống Tinh Tủy, thân thể Vưu Na nóng lên, vẻ mặt đỏ bừng. Nhưng Ngả Lỵ Ti thì ngược lại, sau khi uống vào thì càng lúc càng lạnh, rất nhanh mặt ngoài quần áo đóng một lớp băng. Cũng không biết là do thể chất của các nàng khác nhau, hay là do phương hướng tu luyện gây ra.
Kỳ quái, sao lại như thế này?
Nhìn thấy tình huống của Ngả Lỵ Ti và Vưu Na khác nhau, Dương Lăng nghi hoặc không dám chủ quan, nhanh chóng lấy một lắm Ma thú huyết châu ra, chuẩn bị tốt nhất để tránh xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
“Dương đại ca, cái này quá tuyệt vời”
Ngay khi Dương Lăng càng lúc càng khẩn trương, Vưu Na vừa nói vừa từ từ mở hai mắt, ngay cả khẩu quyết cũng không cần niệm, 10 ngón tay liền xuất hiện ngọn lửa màu tím. Khác với hỏa cầu bình thường, ngọn lửa màu tím không có Năng lượng ba động, nhưng mỗi lần nhảy lên đều cho Dương Lăng cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Hai tay khe khẽ vung lên, nhìn ngọn lửa màu tím bay trong không khí, Vưu Na kích động nói:
“Dương đại ca, đây là Thiên hỏa màu tím mà chỉ duy nhất Thiên hồ chúng ta có, là tiêu chí khi tu luyện đến Ma đạo sư cấp cao. Không chỉ có thể đốt địch nhân thành tro bụi, còn có thể thiêu đốt linh hồn địch nhân”
Thiên hỏa màu tím trực tiếp thiêu đốt Linh hồn địch nhân?
Nhìn ngọn lửa màu tím cổ quá, Dương Lăng không kinh sợ mà lấy làm mừng. Mặc dù biết Tinh Tủy có hiệu quả rất lớn, nhưng hắn không nghĩ được rằng, Vưu Na sau khi uống vào liền đột phá đến cảnh giới Ma đạo sư cao cấp. Chỉ cần thêm một chút là sẽ tiến giai đến Á thánh, thậm chí cả Ma pháp sư thánh giai cũng không phải không có khả năng.
Dương Lăng vui mừng ra mặt, Vưu Na càng vô cùng kích động, từng bước thi triển ra bản lãnh mình am hiểu nhất. Rất nhanh, nàng phát hiện không chỉ ma lực tăng nhanh, mà ngay cả Thận huyễn kết giới cũng đạt đến trình độ trước đó chưa từng có, có thể mô phỏng ra một vùng sam mạc Ma thú hoành hành hay rừng rậm nguyên thủy rất chân thật. Điều đáng tiếc duy nhất, vẫn là không có cách nào thuần hóa Ma thú, cũng không hiểu rốt cuộc là tại sao.
Vưu Na thực lực tăng mạnh, thì Ngả Lỵ Ti cũng không ngoại lệ, trự tiếp từ Ma pháp học đồ tiến giai đến cảnh giới Đại Ma pháp sư. Mặc dù tạm thời không thể trực tiếp thi triển Ma pháp, nhưng ma lực trong cơ thể thâm hậu, Tinh thần lực cũng tăng lên rất nhiều, tin tưởng sau này tu luyện độc thuật sẽ nhanh hơn rất nhiều. Nhưng nàng cũng giống như Vưu Na vẫn không có cách thuần hóa Ma thú hộ thể.
Chẳng lẽ, không có Không gian Vu tháp thì không có cách nào thuần hóa Ma thú.
Nghĩ đi nghĩ lại, Dương Lăng chỉ tìm được một khả năng. Không có Không gian Vu tháp vậy không có cách nào tu luyện vu thuật, không thể nào thuần hóa Ma thú giống như Huyết vu. Hắn vốn còn chuẩn bị truyền thụ cho người thân vu thuật sơ cấp, để cho các nàng thuần hóa vài con Ma thú cấp cao hộ thể, bây giờ xem ra khó khăn rất nhiều.
Thấy Dương Lăng suy nghĩ mãi không có cách giải quyết, Vưu Na nói: “Dương đại ca, ngươi còn nhớ tên Mập mạp gặp được trên đường đến Mông Đặc Sâm? Có thể hay không vì không có chuỗi hạt phong ấn Lục Bì Điêu như của hắn, nên chúng ta mới không có cách nào thuần hóa Ma thú như ngươi nói?
Chuỗi hạt phong ấn Lục Bì Điêu?
Được Vưu Na nhắc nhở, Dương Lăng trong lòng vừa động. Ở khía cạnh nào đó mà nói, Ma pháp triệu hồi và Thuần hóa Ma thú phương pháp khác nhau nhưng hiệu quả giống nhau, đều là thu Ma thú vào một Không gian khác. Nếu tên Mập mạp cũng có thể đem Lục Bì Điêu thu vào trong Không gian của chuỗi hạt, vậy đem thu Ma thú thuần hóa vào cũng không phải không có khả năng.
Vậy, có biện pháp để luyện chế một Không gian phong ấn Ma thú hay không?
Loáng thoáng nắm bắt được mấu chốt của vấn đề, Dương Lăng nhanh chóng tìm được biện pháp giải quyết. Đáng tiếc, mặc dù thông qua tên Mập mạp hiểu thế nào là Ma pháp triệu hồi, nhưng ngay lập tức không rõ ràng lắm làm sao luyện chế một Không gian khác để phong ấn Ma thú.
Sau khi tìm tất cả vu thuật đã tiếp xúc, chỉ tìm được một loại biện pháp, đó là pháp thuật giam cầm có ghi trên Vu Tháp tầng 2.
Căn cứ Vu Tháp ghi lại, cấm chế giam cầm có thể khiến địch nhân giống như người thực vật không thể nào nhúc nhích, cũng có thể giống như nhà giam hạn chế Không gian hoạt động của địch nhân. Trầm tư một lát, Dương Lăng lấy một khối thủy tinh, quyết định thí nghiệm giam cầm cấm chế.
Cũng giống như việc thu vật phẩm, giam cầm cấm chế cũng hao phí rất nhiều Tinh thần lực và Vu lực, tuy nhiên từng có nhiều lần kinh nghiệm, Dương Lăng sớm có chuẩn bị. Cẩn thận không chế tốc độ chuyển động Vu lực trong cơ thể, một bên đưa Vu lực vào trong tinh thạch, một bên kiệt lực hấp thu năng lượng trong Không gian Vu tháp, nhanh chóng bổ sung Tinh thần lực và Vu lực tiêu hao.
Theo rất nhiều Tinh thần lực và Vu lực đưa vào, mặt trên tinh thạch xuất hiện từng đạo phù văn, không ngừng xoay tròn. Mỗi khi xoay được một vòng, tinh thạch lại nhỏ đi một chút, từng chút từng chút một co rút lại.
Ma Thú Lĩnh Chủ.