“Dát dát dát”
.
Nhìn nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi bị lây Thi độc không thể nào nhúc nhích ở trong lòng ngực mình, La Đức Lý Cách Tư vô cùng hưng phấn, thi thoảng triệu vài bộ Khô lâu và Cương thi ra ngăn cản đám người Xu ky Bạch y giáo chủ, Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu đang bám riết phía sau, nhanh chóng chạy vào sâu trong dãy núi Lạp Đạt Khắc.
Sửng sờ, hưng phấn, mừng như điên.
Cảm giác được Thần lực tinh thuần trong cơ thể nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi, hắn không khỏi ca ngợi Minh thần vô biên. Thần lực trong cơ thể An Kỳ Nhi rất tinh thuần, nhưng càng quan trọng hơn, Tiểu mỹ nhân vẫn không biết cách lợi dụng, rõ ràng là một Thần thuật giả còn chưa thức tỉnh.
Giáo Đình có Kỵ sĩ cường đại, có Ma pháp sư cao minh, nhưng kinh khủng nhất lại là Thần thuật giả. Một Thần thuật giả cường đại có thể thông qua tín ngưỡng mượn lực lượng của thần linh, thi triển Thần thánh Ma pháp cao cấp, khó lòng phòng bị, uy lực không gì so sánh nổi. Trong đó, kinh khủng nhất chính là Đại dự ngôn thuật.
Giáo Hoàng là người thống trị cao nhất của Giáo Đình, cũng là Thần thuật giả có thực lực không lường được, nắm giữ Đại dự ngôn thuật kinh khủng.
Theo truyền thuyết, Đại dự ngôn thuật tu luyện đến mức cao nhất, thì Thần thuật giả chính là Thần linh. Hô gió được gió, gọi mưa được mưa, nắm giữ Pháp tắc trong Thiên địa. Đừng nói là cao thủ thánh giai mà ngay cả Lĩnh vực cường giả cũng không chịu nổi một kích của bọn họ.
Thần thuật giả rất cường đại, nhưng thần vận mệnh rất công bằng, số lượng của bọn họ rất ít. Trong mấy trăm vạn thậm chí ngàn vạn lần tín đồ cũng không nhất định có thể sinh ra một tín đồ trời sinh đã có Thần lực.
Có Thần lực cũng không có nghĩa là có thể trở thành Thần thuật giả. Cần phải có tín ngưỡng kiên định, Thần lực phải đạt đến một hạn độ nhất định, và trải qua rất nhiều lần tu luyện, thì mới có thể nắm giữ thần thuật cơ bản nhất. Thần thuật giả chưa Giác tỉnh thì không khác gì nhiều so với người bình thường.
Rất may mắn, nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi chính là một Thần thuật giả chưa Giác tỉnh, điều này khiến cho La Đức Lý Cách Tư mừng rỡ như điên.
Thực lực bây giờ mới khôi phục được sáu thành, thực lực của hắn hiện nay đã là Lĩnh vực cường giả sơ cấp, đánh du kích các Thế lực lớn cũng thừa sức. Nếu thuận lợi hấp thu Thần lực trong cơ thể nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi, thì không những có thể khôi phục đến trạng thái Lĩnh vực đỉnh, có lẽ còn có thể phá tan cánh cửa, bước vào Thần giai cảnh giới.
Đến lúc đó, đối với hắn mà nói, đám người Xu ky Bạch y giáo chủ, Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu truy sát phía sau không khác gì một con kiến. Không những có thể đi thăm dò bí mật của Thần ma mộ tràng, còn có thể thông qua Thời không đường hầm tự do qua lại giữa Thái Luân đại lục và Vong linh vị diện, trở thành Thi vu cường đại nhất trong lịch sử.
“Nhanh, lần này nhất định phải giết chết hắn. Nếu không, Đại lục sẽ có một tràng tai nạn rất lớn”
Nhìn An Kỳ Nhi trong lòng ngực Thi vu vương, Xu ky Bạch y giáo chủ sắc mặt ngưng trọng, vừa quát vừa phát ra một đạo Thánh quang đánh nát một tên Vong hồn Kỵ sĩ cản đường. Lao sát theo như tia chớp, lúc này, hắn rốt cuộc không có ý nghĩ bảo tồn thực lực.
Đám người Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu không biết thân phận của nữ Ma pháp sư, nhưng là Xu ky Bạch y giáo chủ quyền cao chức trọng của Giáo Đình, hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Thần thuật giả sắp Giác tỉnh, Thánh nữ tương lai, được xưng là hậu duệ của Hoàng kim sư tử Bác Cách gia tộc.
Nếu bị Thi vu vương cướp An Kỳ Nhi đi ngay trước mặt, biến nàng thành Cương thi, thì hậu quả tuyệt đối khó có thể tưởng tượng. Tin tức mà truyền ra, Giáo Đình sẽ bị hàng ngàn vạn tín đồ nghi ngờ, cũng bị áp lực trầm trọng từ Hoàng kim sư tử gia tộc. Đến lúc đó, không thể nghi ngờ mình sẽ trở thành kẻ bị mọi người chỉ trích.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
Phẫn nộ, Xu ky Bạch y giáo chủ rốt cuộc thể hiện ra thực lực kinh khủng. Đám vong linh cản đường bất kể là Cương thi da thịt rất dày, hay là Vong hồn Kỵ sĩ hành động nhanh nhẹn đều không chịu được một kích của hắn. Mà ngay cả Cốt long Thi vu vương hấp tấp triệu đến cũng bị Thời không đại liệt trảm của hắn chém thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Chạy như điên, hắn càng lúc càng gần Thi vu vương,
“Xuy Xuy”
như tiếng xé gió, lưu lại một chuỗi tàn ảnh, khiến Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu ở lại phía sau rất xa. Thực lực của Lĩnh vực cường giả được thể hiện ra rất rõ ràng.
“Hừ, Tật phong bộ”
Nhìn thấy cách Xu ky Bạch y giáo chủ càng lúc càng xa, Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á hừ lạnh một tiếng, cắn răng thi triển ra tuyệt kỹ gia truyền. Trong nháy mắt tốc độ tăng lên gấp đôi, lao như viên đạn đuổi theo, hận không được đuổi đến tên Thi vu vương ghê tởm, sử dụng
“Cuồng phong nhất kiếm”
chém hắn thành trăm ngàn mảnh nhỏ.
“Hắc hắc, chạy hết rồi chẳng lẽ ta vẫn ở đây”
Nhìn Xu ky Bạch y giáo chủ ở xa xa, lại nhìn Gia Tây Á đột nhiên bộc phát, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu lắc đầu. Ngâm nga một lát liền gia trì
“Phong thuật”
cho mình, nhanh chóng đuổi theo Gia Tây Á, thi thoảng lưu lại vài tiêu thức ở ven đường, chỉ dẫn phương hướng cho quân đội theo sau.
Xu ky Bạch y giáo chủ, Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu chạy như điên, nhưng Dương Lăng lại cưỡi Siêu giai Ma thú Hắc Long vương, bay trên trời cao quan sát hành động. Nhìn xuyên qua tầng mây, tập trung nhìn cũng chỉ thấy một điểm đen loáng thoáng, không khiến kẻ nào chú ý đến hành tung của hắn.
Sách sách, còn kích thích hơn ngồi máy bay chiến đấu siêu âm.
Nhìn rừng rậm và Hồ nước loáng qua, nhìn đám mây đâm đầu đến, Dương Lăng thấy vô cùng kích thích. Trước kia trong lúc đi du lịch khắp nơi, đi máy bay cũng không ít, nhưng loại máy bay khác biệt thế này, đúng là lần đầu tiên hắn tiếp xúc.
Nếu nói Giác phong thú là máy bay chiến đấu siêu âm, Thú một sừng là tên lửa Trường chinh, vậy hắn không biết cái gì để hình dung Hắc Long vương ngoài 3 chữ nhanh như điện.
Nhanh, tốc độ của Hắc Long vương thật sự quá nhanh. Nhanh đến mức cơn gió nhẹ thổi đến như cây đao thổi qua, hai mắt và vùng da lộ ra ngoài vô cùng đau đớn, bắt buộc phải nhắm mặt lại. Sau này, hắn quyết định nhắm mắt lại, dùng Tinh thần lực tập trung vào Thi vu vương đang ở trên mặt đất.
“Dát dát dát, lại đây, xem ai chạy nhanh hơn”
Chạy mấy canh giờ, nhìn nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi không nhúc nhích nằm trong lòng ngực, lại nhìn đám truy binh tốc độ càng ngày càng chậm, Thi vu vương hưng phấn cười to. Triệu một đám Vong hồn cản đường, lập tức như cơn gió lao về phía một ngọn núi. Rừng rậm và loạn thạch đối với người bình thường thì rất khó đi, nhưng đối với hắn thì không có trở ngại gì.
Thi vu vương vô cùng hưng phấn, nhưng đến khi hắn chạy lên đến lưng chừng núi, vòng qua một cái đèo, thì lại phát hiện Dương Lăng đã sớm đợi ở đó từ lâu, tiếng cười không khỏi dừng lại.
“La Đức Lý Cách Tư đại nhân, chúng ta thật sự là có duyên, trời lạnh như vậy, tuổi đã nhiều như thế mà còn ôm một Tiểu mỹ nhân chạy xa như vậy, thật sự là quá đáng thương”
Nhìn vẻ chấn động của Thi vu vương, Dương Lăng cười nhạt:
“Lại đây, ta mời ngươi uống vài chén rượu cho ấm.”
Nhìn chuẩn đường đi của Thi vu vương, hắn cưỡi Hắc Long vương chạy đến phía trước, ngăn cản đường đi của hắn. Thi vu vương thật sự chạy đi thì đám người Xu ky Bạch y giáo chủ, Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu ở phía sau không thể nào đuổi theo kịp, đánh phải giúp bọn hắn một ít vậy.
Đương nhiên, chỉ là trì hoãn một chút thời gian là đủ rồi, còn việc liều mạng để lại cho đám người Xu ky Bạch y giáo chủ. Mặc dù Thi vu vương có uy hiếp rất lớn đối với Ma thú lĩnh, nhưng Thánh nữ tương lai bị cướp, vậy kẻ lo lắng nhất chính là Giáo Đình. Đối với mình mà nói, bảo tồn thực lực, ở thời khắc mấu chốt cho Thi vu vương một kích trí mạng mới là lựa chọn tốt nhất.
“Thật đáng thương?”
Nhìn Dương Lăng đang cười cười, lại nhìn Hắc Long vương khổng lồ bên dưới, Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư vừa sợ vừa giận. Không nghĩ rằng chạy lâu như vậy, mình mệt mỏi gần chết, mà Dương Lăng lại dễ dàng chạy đến trước.
“Hắc hắc, Ma thú lĩnh, tốt, tốt lắm”
Cắn chặt răng, Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư vòng về phía sau rút lui. Một Lĩnh vực cường giả lợi hại thêm một con Siêu giai Ma thú Hắc Long, nếu ở thời kỳ hoàng kim hắn không thèm để ý, nhưng thực lực bây giờ mới khôi phục được sáu thành, hắn không muốn mạo hiểm.
Dù sao, sự đáng sợ của Dương Lăng, hắn đã được lĩnh giáo ở trong Địa hạ mê cung.
Thực lực bị đánh chỉ còn một thành, ngay cả Giác hồn xà hóa thành Xà hình Ma pháp trượng cũng mất đi, bài học này hắn ghi nhớ rất sâu. Nhân cơ hội đánh lén thì không có vấn đề gì, nhưng trực tiếp đánh một trận với Dương Lăng, tuyệt đối là một lựa chọn ngu xuẩn.
“La Đức Lý Cách Tư đại nhân, đường hơi ẩm và trơn trượt, chạy nhanh như vậy cẩn thận ngã đó”
Thấy Thi vu vương không chiến mà lui lại, nụ cười trên mặt Dương Lăng càng sáng hơn, hiệu quả như vậy đúng hợp suy nghĩ của hắn. Vừa có thể trì hoãn thời gian để cho đám người Xu ky Bạch y giáo chủ nhân cơ hội rút ngắn khoảng cách, lại không cần mạo hiểm chém giết với Thi vu vương.
Mặc dù hấp thu một bộ phận Thần lực trong cơ thể An Kỳ Nhi nên thực lực tiến nhanh, nhưng hắn cũng không muốn dễ dàng động thủ với Thi vu vương.
Lần trước ở Địa hạ mê cung, thực lực của Thi vu vương không đủ, hơn nữa có Cấm chế Không gian kiềm chế, mình mới có thể khiến hắn trọng thương. Nhưng bây giờ vội vàng không kịp bố trí Cấm chế, thực lực của đối phương lại tăng lên rất nhiều, tùy tiện lao lên tuyệt đối là lựa chọn ngu xuẩn nhất.
“Nhanh, vây quanh hắn”
Mặc dù Thi vu vương chỉ chậm trễ một chút mà thôi, nhưmg Xu ky Bạch y giáo chủ toàn lực đuổi theo vẫn nhân cơ hội chạy đến, Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu theo sát phía sau, ba người cẩn thận vây quanh Thi vu vương. Tinh anh của các Thế lực lớn đang chạy đến, tình thế càng ngày càng bất lợi cho Thi vu vương.
Hai bên kiếm bạt cung giương, đại chiến sắp xảy ra, không ai dám coi thường. Không ai chú ý đến, Dương Lăng thu hồi Hắc Long vương, thông qua Thổ độn pháp thuật thuấn di lẩn vào một ngọn cây.
Ma Thú Lĩnh Chủ.