Chương – 300: Lạt thủ tồi hoa

Lạt thủ tồi hoa

Sau khi vây quanh Thi vu vương lại, Xu ky Bạch y giáo chủ, Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu đều không nhúc nhích, rình rập tìm kiếm cơ hội ra tay.

Áo bào trắng trên người Xu ky Bạch y giáo chủ không gió mà bay phất phới, tạo ra âm thanh phần phật. Ở giữa hai tay phát ra một vầng ánh sáng chói mắt, biến thành một mặt trăng lưỡi liềm, ngưng tụ một cỗ Năng lượng khổng lồ, thi thoảng phát ra từng đạo tia chớp. Đây là hắn dùng toàn lực thi triển Thời không đại liệt trảm, nhìn một cái khiến cho kẻ khác tê dại da đầu.

Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á vẻ mặt lạnh như băng, Tinh không trường kiếm trở lên chói mắt, cả người giống như một thanh kiếm sắc bén đợi phóng ra. Một con muỗi không cẩn thận bay qua,

“chi”

một tiếng liền bị kiếm khí chém thành hai nửa.

Khác với Xu ky Bạch y giáo chủ và Gia Tây Á, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu không rên một tiếng, cả người bao trùm trong một đoàn Hắc khí. Cả người không có Năng lượng ba động, ngay cả tiếng hít thở cũng không thể nghe thấy, nhìn có vẻ không có uy hiếp gì,nhưng cảm giác cẩn thận lại khiến cho người ta một mối nguy hiểm mãnh liệt.

Đối phương cẩn thận, Thi vu vương cũng không dám tùy tiện động thủ, đứng yên không nhúc nhích. Thi độc hóa thành hắc khí không ngừng chuyển động xung quanh, hai bên không ai dám coi thường vọng động, cứ giằng co như vậy. Tuy nhiên, đội quân truy sát càng ngày càng gần, tình thế càng ngày càng bất lợi cho Thi vu vương.

Một lúc sau, cảm giác quân đội càng ngày càng gần, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu đột nhiên mở hai mắt, nhìn Thi vu vương trong sân lạnh lùng nói:

“Giao ra Thần Khí, nếu không hôm nay sẽ là ngày giỗ của ngươi”

“Ngươi rất mạnh, nhưng nếu không giao Thần Khí ra, lần này ngươi tuyệt đối không thể trốn thoát”

Hoàng mông diện võ sĩ Gia Tây Á mặt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Thi vu vương đang được bao phủ trong Thi độc.

Mục đích chủ yếu lần này của Xu ky Bạch y giáo chủ là cứu nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi, mà trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu và Gia Tây Á lại không thể buông tha Thần Khí bị Thi vu vương lấy đi, tiếp theo mới là tiêu diệt Thi vu vương. Nhiệm vụ lần này bọn họ đều tổn thất trầm trọng, nếu cái gì cũng không đoạt được, vậy lỗ nặng.

Thần Khí?

Chẳng lẽ trên người Tiểu mỹ nhân này còn mang theo Thần Khí gì đó?

Nhìn trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu không nhúc nhích và Gia Tây Á công kích sắc bén, Thi vu vương trong lòng vừa động. Hâu hết Thần lực của Thần thuật giả đều do trời sinh, nhưng cũng có một số người thông qua Quang minh Thần Khí, mạnh mẽ có được Thần lực. Tuy nhiên, tìm một hồi, ngoại trừ chuỗi hạt thủy tinh trên cổ, hắn không phát hiện được trang bị đặc thù gì trên người nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi.

Không ổn, không thể để bọn họ giằng co như vậy được.

Thấy Thi vu vương đang lần mò trên quần áo của An Kỳ Nhi, Dương Lăng giấu ở một bên kêu không ổn. Triệu Thiên diện huyễn điêu ra, ra lệnh cho nó thi triển Quần thể pháp thuật. Biến thành năm tên Xu ky Bạch y giáo chủ, Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu, chuẩn bị chỉ huy bọn họ điên cuồng tấn công Thi vu vương.

Hắn vốn chuẩn bị đợi đến khi hai bên Lưỡng bại câu thương rồi mới ra tay. Bây giờ xem ra, không thể không hành động trước. Nếu bị các Thế lực lớn biết được Thi vu vương không cầm đi Thần Khí ở Tòa thành dưới đất, vậy rất có thể mọi người sẽ nghi ngờ mình.

Một người, hai người, ba người.

Nhìn một đám huyễn thể đột nhiên xuất hiện, đừng nói là Thi vu vương mà ngay cả ba người Xu ky Bạch y giáo chủ, Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu đều chấn động. Nhớ đến con Ma thú nhỏ cổ quái bên cạnh Dương Lăng, lập tức hiểu ra Dương Lăng đã sớm ẩn núp ở xung quanh.

“Đoạt mệnh nhất kích”

Thừa dịp Thi vu vương chấn động tâm thần trong nháy mắt, Gia Tây Á rốt cuộc ra tay. Cả người như viên đạn pháo lao thẳng về Thi vu vương. Bên ngoài cơ thể tản mát ra một vầng sáng chói mắt, ngăn cản Thi độc ăn mòn, Tinh không kiếm sắc bén nhằm thẳng vào trái tim hắn.

Gia Tây Á vừa ra tay, năm tên huyễn thể cũng hành động theo, sử dụng chiêu thức y như vậy, mặc dù lực chiến đấu không bằng Gia Tây Á, nhưng năm người cùng ra tay, vậy uy lực không phải chuyện đùa.

“Dát dát dát, tốt”

Thấy Gia Tây Á lao đến, Thi vu vương linh cơ vừa động, đem nữ Ma pháp sư trong lòng ngực làm tấm chắn, lập tức triệu một đám Vong hồn Kỵ sĩ ra, chỉ huy bọn chúng lao lên. Đối với Giáo Đình mà nói, một Thần thuật giả hiếm có thật sự quá quan trọng, đối mặt với vòng vây của các Thế lực lớn, hắn quyết định đánh cuộc một phen.

Quả nhiên, nhìn thấy trường kiếm sắc bén của Gia Tây Á nhằm ngay vào An Kỳ Nhi trong lòng ngực Thi vu vương. Xu ky Bạch y giáo chủ ở một bên

“Hô”

một tiếng đánh ngã một tên Vong hồn Kỵ sĩ, lớn tiếng kêu lên:

“Gia Tây Á đại nhân, Ma pháp sư trong lòng ngực của đối phương là Thánh nữ của Giáo Đình, mong hạ thủ lưu tình”

“Thánh nữ?”

Nhìn nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi nằm im không nhúc nhích trong lòng ngực Thi vu vương, lại nhìn vẻ khẩn trương của Xu ky Bạch y giáo chủ, Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu rốt cuộc hiểu ra tại sao lão hồ ly Xu ky Bạch y giáo chủ lại bộc phát, không hề bảo tồn thực lực.

Thời kỳ cường thịnh của Thi vu vương vô cùng kinh khủng. Sau khi bị Dương Lăng làm trọng thương ở Tòa thành dưới đất, thực lực không mạnh hơn Thánh giai bình thường là bao nhiêu, nếu không phải các Thế lực lớn lúc đó đấu trí lẫn nhau, sợ rằng sớm đem đối phương chém thành trăm ngàn mảnh.Không ai muốn toàn lực ứng phó, chuẩn bị giữ gìn thực lực đạt được lợi ích lớn nhất. Kết quả, chỉ có Dương Lăng 1 cơ hội làm trọng thương, còn lại đều bỏ qua rất nhiều thời cơ giết chết hắn.

“Hừ, Tật phong bộ”

Nhìn An Kỳ Nhi không thể nào nhúc nhích nhưng ý thức vẫn còn bình tĩnh, đang vô cùng hoảng sợ, Gia Tây Á bất đắc dĩ thở dài một hơi. Hừ lạnh một tiếng rồi thông qua Tật phong bộ lướt ngang ra ngoài, chuẩn bị tấn công từ bên cạnh Thi vu vương. Không ngờ Thi vu vương đem An Kỳ Nhi ra như một tấm lá chắn, lại ngăn cản công kích sắc bén của hắn.

Cứ như vậy, Xu ky Bạch y giáo chủ, Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu vướng chân vướng tay, lo ngại không cẩn thận chẳng may giết chết Thánh nữ An Kỳ Nhi không có cách nào nhúc nhích,ngược lại Thi vu vương dựa vào tấm lá chắn sống An Kỳ Nhi lại như cá gặp nước. Đối mặt với sự tấn công của mọi người thì sẽ chỉ huy Vong linh Đại quân ngăn cản, hoặc là trực tiếp đem An Kỳ Nhi đưa lên phía trước đón đỡ, khiến mọi người không thể không thu tay.

“Dát dát dát, Thánh nữ?”

lần lượt tránh qua các đợt hợp kích của mọi người, nhìn An Kỳ Nhi không có cách nào nhúc nhích ở trong lòng ngực, Thi vu vương cười to:

“Có thể nuốt chửng máu và Linh hồn của một Thánh nữ, đừng nói phong ấn 8000 năm mà 10000 năm cũng đáng, “

Dát dát dát”

Biết được thân phận của nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi, Thi vu vương càng thêm hưng phấn, mấy ngàn năm trước, ngoại trừ Thần thánh cự long Ngã Nhĩ Mạt Tây Nặc hắn đã chịu không ít đau khổ từ Giáo Đình. Có thể uống máu và Linh hồn của một Thánh nữ cao cao tại thượng, có thể hành hạ Thánh nữ cao quý thuần khiến nhất của Giáo Đình, thì còn sung sướng hơn dẫn Vong linh Đại quân tấn công Thánh thành.

“Hắc hắc, nhìn ngươi còn kiêu ngạo đến lúc nào”

Nhìn Thi vu vương mở miệng cười to, Dương Lăng ra lệnh cho Thiên diện huyễn điêu chỉ huy huyễn thể trực tiếp tấn công nữ Ma pháp sư An Kỳ Nhi. Vì liên thủ giết chết Thi vu vương, Gia Tây Á và trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu không thể không để cho Xu ky Bạch y giáo chủ mặt mũi, nhưng hắn thì không thèm để ý.

Trên chiến trường, đao thương không có mắt, chẳng may giết chết là rất bình thường. Cho dù tức giận vô cùng, Giáo Đình cũng không thể nào than phiền, chỉ có thể cắn răng nuốt nước mắt vào trong bụng.

Điều tiếc nuối duy nhất đó là sự rằng sau này rốt cuộc không tìm được con thỏ trắng thí nghiệm như An Kỳ Nhi, nhân cơ hội hấp thu Thần lực trong cơ thể nàng. Tuy nhiên, so sánh với việc bại lộ Thần Khí đang ở trong tay mình, vậy cái này không đáng gì.

Sau khi An Kỳ Nhi bị vài huyễn thể đánh cho bị thương, nhìn bọn hắn không hề e ngại, đến lượt Thi vu vương vướng víu tay chân. Chẳng may Tiểu mỹ nhân bị giết chết, vậy tâm cơ của hắn sẽ uổng phí, thà rằng bị một đao, hắn cũng không muốn An Kỳ Nhi bị đám huyễn thể đánh trọng thương.

Cứ như vậy, An Kỳ Nhi không thể nào nhúc nhích lại trở thành gánh nặng của hắn. Luống cuống tay chân, khiến cho đám vong hồn Kỵ sĩ triệu về tiêu diệt không còn một ai, mà ngay cả bản thân hắn cũng chịu hai ba đòn nghiêm trọng.

Phần eo bị Thời không đại liệt trảm của Xu ky Bạch y giáo chủ chém mất một mảnh thịt lớn, vai trái bị Tinh không kiếm của Gia Tây Á xuyên thủng, chân trái trúng phải Ma pháp hủ thực của trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu, tất cả chỉ còn lại xương trắng mà thôi.

Đương nhiên dưới sự phản kích của Thi vu vương, đám người Gia Tây Á cũng không tốt hơn được.

Xu ky Bạch y giáo chủ không những bị đánh gãy ba đoạn xương, đùi phải còn bị móng vuốt sắc bén của Thi vu vương cào phải, thân trúng phải Thi độc kinh khủng,Gia Tây Á bị một đạo Linh hồn tấn công, đầu óc choáng váng, lảo đảo, cả nửa ngày cũng không tìm được phương hường,trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu thì bị một con chó ba đầu đột nhiên xuất hiện làm trọng thương, mở miệng phun một ngụm máu lớn, sắc mặt trắng bệch.

Đánh trọng thương mấy người, phá được vòng vây, Thi vu vương không dám tham chiến, ôm An Kỳ Nhi chạy như điên.

Viện quân của các Thế lực lớn càng lúc càng gần, mà quan trọng nhất đó là Dương Lăng còn chưa có ra tay. Sau khi Lưỡng bại câu thương với đám người Xu ky Bạch y giáo chủ, thực lực giảm mạnh, nếu còn không nhanh chóng rời đi, sợ rằng chết không có chỗ chôn.

Bạn đang đọc truyện tại

Truyện FULL

– www.Truyện FULL

“Hừ, xem ngươi còn chạy đi đâu”

Triệu Hắc Long vương ra, Dương Lăng giơ thanh Huyết Tinh Linh chủy thủ lên đuổi sát theo sau. Thi thoảng chỉ huy Hắc Long vương phun ra một ngọn lửa hoặc là Long tức, khiến cho Thi vu vương cắn răng chạy như điên, ngay cả vết thương cũng không kịp cầm máu.

Trực tiếp giết người diệt khẩu, hay là nhìn xem có thể đem quái vật hình người này thuần hóa hay không?

Nhìn Thi vu vương tránh phải né trái, chạy như điên trên mặt đất, Dương Lăng trong lòng vừa động. Ma thú lĩnh không thiếu dũng sĩ, cũng không thiếu Vũ khí, nhưng cao thủ chính thức chỉ đếm trên đầu ngón tay. Thi vu vương thực lực còn chưa khôi phục đã khiến cho các Thế lực lớn hãi sợ, nếu hắn khôi phục hoàn toàn thực lực thì?

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Ma Thú Lãnh Chúa

Ma Thú Lãnh Chúa

Status: Completed Author:

Tác giả Cao Pha với sự sáng tác bằng cả đam mê đã cho ra đời truyện mang tên Ma Thú Lãnh Chúa. Nhân vật chính trong truyện là Dương Lăng sau khi xuyên qua thế giới khác, chỉ có thể triệu hoán một hai đầu ma thú, hắn dựa vào thần bí mà cường đại vu thuật, nhưng có thể thuần hóa lên tới hàng ngàn, hàng vạn đầu ma thú.

Ở cái thế giới đầy ma thú ấy hắn không có việc gì làm nên đành săn thú cho qua ngày, nào ngờ càng săn thú thì càng tu luyện hấp thu nguyên khí. Cùng theo dõi bước chân của nhân vật đầy mạnh mẽ phi thường này nhé!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset