Sau khi hấp thụ một bình sinh mạng tuyền, Dương Lăng trầm tư xem xét danh sách hơn hai mươi danh tính các cường giả dưới trướng An Nạp gia tộc do Cổ Đức thu nạp gồm đại kiếm sư, ma pháp sư, lại có cả mưu sỹ chuyên phân tích tình hình cùng thu nhập tin tức tình báo. Sau khi rõ ràng thân thể đã thanh tẩy hoàn toàn chất độc, Dương Lăng đang tính cách sử dụng nguồn nhân lực này, tổ chức một nhóm trấn thủ tại Duy Sâm trấn, lại kiến tạo một mạng lưới tình báo, định danh Anh Vũ. Duy Sâm trấn tình thế ngày càng phức tạp, nếu không nắm được tin tức chuẩn xác kịp thời, tương lai phi thường bị động.
Dưới sự trợ lực từ những người ủng hộ cùng sử dụng vật chất khôn khéo, Anh Vũ đội lớn mạnh nhanh chóng, ổn định họat động. Một số tên thì ẩn dưới danh nghĩa dong binh của một dong binh đoàn nào đó, số khác lại trà trộn vào đám thương nhân giả thành tiểu thương, số còn lại hóa thân thành các tên gia hỏa lang thang không nhà không cửa. Rất nhanh thu thập thông tin trong Duy Sâm trấn, cuồn cuộn truyền về không ngừng một lượng lớn tin tức. Sau khi kiểm nghiệm các tin đáng chú ý, dưới sự an bài của Cổ Đức, Tạp Tây dẫn theo một nhóm nhỏ thuộc hạ ngầm bắt giữ một hay một nhóm người khả nghi, đoạn dùng nghiêm hình bức cung. Duy Sâm trấn thời gian này là đích đến của vô vàn dong binh đoàn cũng như các mạo hiểm giả, giữa các thế lực liên tiếp nổ ra tranh đấu, xung đột không ngừng nên một lượng nhỏ người biến mất là bình thường, không gây nên chú ý đặc biệt nào.
Căn cứ tin tức tình báo cùng các thông tin khẩu cung có được, tình thế từ từ trở nên minh bạch. Nguyên lai truyền rằng xuất hiện viễn cổ cự long bảo tàng trong Đặc Lạp Tư sâm lâm. Vì thế, các đoàn dong binh cùng mạo hiểm giả từ bốn phương tám hướng ào ạt tràn tới, hòng nhanh chân chiếm trước cự long bảo tàng. Hơn nữa, có tin đồn một số ẩn giả ẩn thân tu luyện nhiều năm rất cường đại cũng đã xuất hiện tại đây. Các dong binh đoàn dũng mãnh và mạo hiểm giả dù số lượng đông đảo nhưng Ban Đồ đế quốc, La Tư đế quốc cùng Lợi Văn Tát liên minh công quốc vẫn chiếm đa số.
Ba thế lực này hiện gần Đặc Lạp Tư sâm lâm nhất, mối quan hệ tương tác giữa các bên rất phức tạp và vi diệu. Ban Đồ đế quốc sản vật phong phú, quốc lực hùng hậu mà phương Bắc La Tư đế quốc địa hình nghiêm mật, kỵ binh danh vang thiên hạ. Vì cương thổ quốc gia cùng nguồn tài nguyên tinh thạch tại biên cương, các đời đế vương hai đế quốc này đã tiến hành chiến tranh liên miên. Qua hơn trăm năm thắng bại đan xen, thù hận ân oán tích lũy rất nhiều, quân đội hai bên đều gườm nhau cùng một địa điểm, tưởng chừng chỉ cần phật ý bởi một tranh biện đơn giản cũng dễ dẫn tới đại chiến tranh qui mô lớn.
Còn Lợi Văn Tát liên minh công quốc, gồm 15 công quốc tạo thành, giáp với cả Ban Đồ và La Tư đế quốc. Công quốc này buôn bán phát đạt, không chỉ có lượng hùng hậu các ma pháp sư, còn là nơi tụ họp của đông đảo các dong binh đoàn cường hãn. Do vậy, dù Ban Đồ và La Tư đều nuôi tham vọng thôn tính mười mấy công quốc này qua bao năm vẫn không toại nguyện. Lợi Văn Tát liên minh công quốc tận lực bảo trì thế trung gian với tả hữu lưỡng lập đế quốc.
Lần này, một lượng lớn các dong binh đoàn tiến nhập Duy Sâm Trấn từ Ban Đồ và La Tư đế quốc đã chuyển từ một hồi khẩu chiến sang triển khai chiến tranh qui mô lớn, Duy Sâm trấn liền dưới một trận huyết tinh phong vũ náo động. Các dong binh đoàn từ Lợi Văn Tát liên minh công quốc và các nơi khác vẫn giữ thái độ trung lập, lạnh lùng tọa thị bàng quan. Bởi gần Duy Sâm trấn hơn, số dong binh đoàn đến từ Ban Đồ đế quốc ngày càng nhiều, nhân số ngày một đông nên dần dần chiếm thế thượng phong trên chiến trường. Nếu không phải Dương Lăng mạnh mẽ trấn áp, e rằng hắc giáp võ sỹ từ Ban Đồ đế quốc đã huyết tẩy Hương cách lý lạp lữ quán.
– Cổ Đức, ý ngươi đây chỉ là một hồi hỗn chiến thông thường?
Nghe xong hồi báo của Cổ Đức, Dương Lăng bất động thanh sắc.
– Bởi tin tức tình báo không đủ, tình hình chiến sự song phương cũng không rõ ràng, nên ý đồ thâm thúy phía sau lại càng không nắm chắc.
Cổ Đức ngừng giây lát rồi tiếp
– Bất quá số lượng tiến về Duy Sâm trấn, không nghi ngờ gì nữa, sẽ ngày một nhiều. Có lẽ bước đi tốt nhất là chúng ta tăng cường lực lượng phòng vệ.
Trong khoảng thời gian này, dù thỉnh thoảng xảy ra hỗn chiến, nhưng nhân số đổ về Duy Sâm trấn không giảm mà ngày càng tăng. Thống lĩnh phòng thủ là Tạp Tây, chỉ huy lực lượng tình báo là Cổ Đức đều chịu áp lực lớn, ngày ngày đều tiếp nhận những tin tức mỗi lúc một trầm trọng. Nhất là Cổ Đức hàng ngày chìm ngập trong việc điều động lực lượng, quản lý Hương cách lạp lý, lại phải phân tích tin tức tình báo cùng đề các ứng đối nhanh chóng cấp thời.
– Lặng lẽ kiểm kê, đăng ký dân cư và tài sản trong vùng! Hắc hắc, Cỗ Đức, ngươi không nhận thấy có chút bất thường sao? – Dương Lăng xuất ra trong lòng một tin tình báo, lạnh lùng nói:
– Dong binh đoàn đến Duy Sâm chấn là theo các thương nhân hoặc muốn sát hại ma thú lấy tinh hạch mà thôi. Cổ Đức, ngươi có biết qua việc đăng ký nhân khẩu cùng tài sản đám dong binh không?
– Lặng lẽ đăng kiểm nhân khẩu cùng tài sản?
Nhìn nét mặt Dương Lăng khi tiếp nhận tin tức tình báo, Cổ Đức cả người chấn động, trong nháy mắt hiểu được hai điểm. Thứ nhất, dong binh tuyệt đối không có quen hỗn chiến ẩu như vậy. Thứ hai, Dương Lăng còn có nguồn tình báo khác mà nhiều tin tức mật chính bản thân mình không nắm được. Phàm thượng vi giả, dù tin cẩn cũng không có dùng chỉ một người, tai mắt của một người, Cổ Đức trấn áp nỗi khiếp sợ ngoài ý muốn đang dâng lên trong lòng, nhanh chóng lấy lại tỉnh táo. Dương Lăng lai lịch quá thần bí, mọi người đều hiểu hắn đến từ một đại gia tộc, nhưng rốt cục là gia tộc nào thì không một ai rõ. Đối với loại xuất thân từ đại tộc như thế, việc sử dụng nhiều tai mắt là bình thường, ngược lại việc dùng một trợ thủ mới là bất thường.
Cổ Đức rất kinh hãi nhưng e rằng nếu hắn biết tin tức Dương Lăng nhận được là do huynh đệ của A Cổ Tô tên đạo tặc A Khắc Tô bí mật tra ra hẳn sẽ vạn phần chấn kinh.
Đại bộ phận có tiền có của hoặc xuất thân quí tộc đều xem A Cổ Tô là đạo tặc ti tiện, e rằng không bằng một con chó. Nhưng Dương Lăng lại khác, cho rằng trộm gà bắt chó thật ra cũng tính là một loại tài năng nếu biết sử dụng đúng cách. Chính những người này lại thường vô ý biết được những thông tin cơ mật không dễ điều tra.
– Cổ Đức, Tật Phong dong binh đoàn đoàn trưởng Cơ Nỗ Duy Tư đã cung khai chưa?
– Không có, hắn vẫn nhất quyết không khai khẩu!
Cổ Đức lắc đầu, trong thời gian này hắn đã thử qua nhiều biện pháp mà vẫn không thể lấy thông tin từ Cơ Nỗ Duy Tư.
– Hắc hắc, để ta, lão gia hỏa này đến đầu lưỡi cũng phải thổ ra ngoài!
Dương Lăng vừa nói vừa đi nhanh ra ngoài. Hắn có cảm giác mơ hồ rằng nhiệm vụ bí mật của Cơ Nỗ Duy Tư và tình thế phức tạp hiện tại có liên hệ mật thiết với nhau. Chỉ cần khiến lão gia hỏa này khai khẩu, có thể tính như đã qua một cửa ải tối quan trọng.
Dưới ngọn đèn mờ ảo, Cơ Nỗ Duy Tư nằm bất động trên sàn giam lạnh buốt, toàn thân nhuộm huyết. Xem ra, lão gia hỏa đã chịu không ít đau khổ.
– Đứng lên, theo Lợi Tư thì tên này cả ngày nay giả chết hả?
Làm theo chỉ đạo của Dương Lăng, hai gã dã man nhân lực lưỡng xốc Cơ Nỗ Duy Tư thẳng dậy, ụp thẳng một chậu nước băng giá xuống đầu tù binh. Tức thời, Cơ Nỗ Duy Tư cảm nhận một trận run rẩy, hữu khí vô lực từ từ mở mắt.
– Cơ Nỗ Duy Tư, ta cho ngươi thêm một cơ hội – Dương Lăng ngừng một hơi, lạnh lùng nói tiếp: – nếu không…
– Mơ đi! Có bãn lĩnh thì giết ta đi, ha ha ha…
Cơ Nỗ Duy Tư trở nên cuồng loạn cười ha hả:
– Mơ mộng moi trong miệng ta được gì sao! Ta có biến thành quỉ cũng sẽ không buông tha ngươi! Ha ha ha, rất nhanh sẽ có người thu thập tính mạng các ngươi! Lúc đó các ngươi sẽ phải bồi táng cho phụ tử chúng ta!
Nhi tử bị giết, dong binh đoàn triệt để không còn, Cơ Nỗ Duy Tư tâm đã tàn ý đã lạnh. Lão định rõ rằng dù Dương Lăng có buông tha một mạng thì giá trị lợi dụng của lão đã hết, ngày sau tất sẽ bị tru sát bịt miệng. Hoàn toàn tuyệt vọng, lão đã sớm không còn gì sợ hãi, đối với thủ phạm là Dương Lăng lại càng căm hận thấu xương. Nhìn Cơ Nỗ Duy Tư đang điên cuồng, Dương Lăng cười băng lãnh, hiểu rằng đối với loại người đã cùng đường, không còn màng tới tính mạng này chỉ còn cách mạnh tay, xuống giọng nói thầm vào tai tên dã man nhân bên cạnh. Chỉ thấy tên này ban đầu kinh ngạc, sau hung hăng gật gật đầu.
Tên dã man nhân cuồng bạo hít sâu một hơi, tiến hành bẻ nát từng đoạn từng đoạn nhỏ một tiểu cốt thối của Cơ Nỗ Duy Tư, đợi Cơ Nỗ Duy Tư bước một chân vào quỉ môn quan, lại nhỏ một giọt sinh mạng tuyền giúp hắn tạm hồi phục nguyên khí. Cứ như vậy, một lần vừa qua, lại một lần tới,… khiến cho Cơ Nỗ Duy Tư cảm thấu cái gì là sống không bằng chết.
Nguồn truyện:
Truyện FULL
– A, ác quỉ, đừng mơ khai thác được bí mật của ta!
Một ngày sau, Dương Lăng vào đại lao, Cơ Nỗ Duy Tư bị hành hạ không còn là hình người vẫn quyết không cung khai.
– Đã như vậy, hắc hắc, đừng trách ta không khách khí!
Dương Lăng cười lạnh lùng, triệu hồi một giác phong thú to lớn và đói khát, ra lệnh cho nó nhào tới tấn công phần trên xương đùi phải của Cơ Nỗ Duy Tư. Dù bị dã man nhân cuồng bạo tra khảo hay từng tấc từng tấc bẻ nát xương cốt, Cơ Nỗ Duy Tư cương cường không mở miệng, nhưng nay trơ mắt nhìn độc giác phong điên cuồng từng ngụm từng ngụm cắn xé bản thân thì hắn cảm nhận một cơn đau đớn thấu xương, chấn động cả linh hồn, sắc mặt đại biến. Cơ Nỗ Duy Tư cuối cùng đã sụp đổ!
Rốt cục đã sụp đổ!
Khi Cơ Đức bắt đầu lấy bức cung, hắn cái gì cũng nói ra, ngay cả nội y của bọn thê tử tỷ muội cũng nói ra! Giờ phút này, hắn không cầu mạng sống, hắn chỉ cầu một giải thoát thống khoái a!
Nguyên do liên miên bao năm chinh chiến, phát hiện tài nguyên trong nước dần cạn kiệt, Ban Đồ đế quốc bắt đầu coi trọng nguồn tài nguyên của Đặc Lạp Tư sâm lâm, manh nha thôn tính các thế lực tại Duy Sâm trấn. Sau khi cùng các đại thần bàn tính, để tránh kinh động tới các thế lực thù địch, Ban Đồ quốc vương bí mật phong cấp cho Duy Tư gia tộc vài ngàn dặm bao quanh Duy Sâm trấn, khiến gia tộc này dưới danh nghĩa Duy Tư gia tộc đánh chiếm thống trị Duy Sâm trấn, khi thành công mới bố cáo sự thật một cách rộng rãi. Nhiệm vụ bí mật của Cơ Nỗ Duy Tư chính từ Duy Tư gia tộc là tìm hiểu cùng triệt hạ các thế lực có khả năng uy hiếp tại Duy Sâm trấn. Tất cả đều nhằm dọn đường cho sự thống trị của chủ nhân. Theo tiết lộ của Cơ Nỗ Duy Tư, ngoài tật phong dong binh đoàn do hắn thống lĩnh đã lộ diện, Duy Tư gia tộc sau đó còn xuất ra nhân số đông đảo các gia tộc võ sỹ.
– Duy Sâm lĩnh chủ?
Bức ra được đại bí mật sau cùng, mọi người cả kinh thất sắc, ẩn ước nhận ra sau trận tinh phong huyết vũ nhất định sẽ xảy tới đại sự gì. Có lẽ La Tư đế quốc đã đánh hơi được, phái người đến quyết phá hỏng mưu đồ, cùng người của Duy Tư gia tộc sinh tranh tử đấu liên miên nhuộm Duy Sâm trấn một trời mưa máu gió tanh.
Trầm tư một hồi, Cổ Đức cắn răng bày tỏ:
– Đại nhân, Duy Sâm trấn là đại bản doanh của chúng ta, chi bằng chúng ta… động thủ trước, tuyên bố phương viên mấy ngàn lý là lãnh địa của chúng ta?
– Không, chúng ta cứ để bọn chúng tử đấu với nhau trước, chúng ta không việc gì lộ diện hứng lấy mũi nhọn giáp công làm gì!
Suy nghĩ một thoáng, Dương Lăng cự tuyệt đề nghị của Cổ Đức. Tiên hạ thủ vi cường quả là một ý niệm mê người à.
Cây cao gió cả!
Bất kể Ban Đồ đế quốc hay La Tư đế quốc đều là ác lang ăn thịt người không nhả xương à. Xuất đầu lúc này tức khắc trở thành mục tiêu công kích của khắp các loại thế lực à. Mặc dù nắm trong ma thú đại quân đã sơ khởi phát triển sâu rộng, Dương Lăng hoàn toàn chưa đáo để tự tin có thể đối kháng trực diện với đại quân một đế quốc à. Giờ phút này, rút lực lượng vào bóng tối, dĩ bất biến ứng vạn biến mới là vương đạo à.
Ma Thú Lĩnh Chủ.