Chương – 696: Bán vị diện phát triển

Bán vị diện phát triển

Lạc Đà sơn cao vút trong mây, là ngọn núi cao nhất trong phương viên trăm ngàn vạn dặm, hai toà sơn phong của Đà Phong tựa như 2 ngôi tử tinh phát ra ánh sáng tương phản nhau. Nơi sườn núi quanh năm băng tuyết bao trùm, rất hiếm người sống, từ xa nhìn lại, tựa như một đầu lạc đà màu tuyết trắng đang nằm trên đất.

Lạc Đà sơn mạch có tư nguyên phong phú, tuyết tan từ đỉnh núi chảy xuống hội tụ thành dòng sông Ni Cổ Lạp khổng lồ, làm dịu mát không khí, thổ sản phong nguyên. Nơi bờ sông có rất nhiều thành trấn to nhỏ, thậm chí có nhiều đại thành thị có thể dung nạp ngàn vạn dân cư, số lượng cư dân cực kỳ khổng lồ, kinh tế phồn vinh, lưu lãng giả tới lui nhiều vô số.

Đà Phong tòa thành nằm ngay chân núi Lạc Đà sơn, người đến kẻ đi đông đúc.

Nghe nói, rất rất lâu trước kia, khi phương viên mấy trăm vạn dặm của Lạc Đà sơn mạch vẫn còn là một mảnh hoang vu, thì nơi chân núi đã có một tòa lưu lãng giả doanh trại tên là Đà Phong sơn trang. Không ai biết doanh trại được kiến tạo nên từ lúc nào, càng không ai biết thân phận chính thức của chủ nhân đứng sau doanh địa.

Sau khi trải qua trăm ngàn vạn năm, lưu lãng giả doanh trại đơn sơ năm đó đã phát triển thành một tòa thành to lớn. Diện tích rộng lớn, dân cư thường trú đông đảo, các loại các dạng vật phẩm nhiều vô số. Thậm chí, thỉnh thoảng còn xuất hiện vị diện thương nhân thần bí, mỗi ngày đều hấp dẫn rất nhiều lưu lãng giả đến đây bổ sung vật tư.

” Theo truyền thuyết, chủ nhân của Đà Phong tòa thành là một gã tuyệt thế cường giả tiềm tu, trăm ngàn vạn năm trước đã tu luyện tới vị diện lưu lãng giả!”

Nhìn Đà Phong tòa thành hùng vĩ càng ngày càng gần, Thi Vu Vương cho dù kiến thức phong phú cũng không khỏi thất thanh sợ hãi than thầm.

Hỗn loạn vị diện có rất nhiều thần hệ, tuyệt thế cường giả có thực lực cường đại cũng không biết có bao nhiêu, có thể tại địa phương cường giả nhiều như mây này xây dựng nên một tòa lưu lãng thành truyền thừa trăm ngàn vạn năm, tuyệt đối không phải là cường giả bình thường. Uy danh của Đà Phong thành chủ tại Lạc Đà sơn mạch hay là cả hỗn loạn vị diện đều nổi danh đỉnh đỉnh, trên đường đi, Thi Vu Vương đã sớm nghe rõ ràng đại khái tình huống.

” Đi thôi, vào xem thử lưu lãng tòa thành kia rốt cuộc có cái gì nào!”

. Nhìn dòng người từ phương xa không ngừng kéo đến cùng binh lính uy phong lẫm lẫm trên tường thành, Dương Lăng dẫn mọi người đám xuống đất, phất tay thu hồi lại Song túc phi long, rồi lập tức đi nhanh về phía tòa thành, tránh cho người khác chú ý.

Đà Phong tòa thành hùng vĩ khổng lồ, cửa thành có thể dung nạp mười mấy người cùng xếp hàng ngang đi vào, người đến kẻ đi. Binh lính ở cửa thành mặc dù được võ trang đến tận răng nhưng đối với người khác cũng không có tra xét gì nghiêm khắc. Chỉ 1 lúc, mọi người đã thuận lợi tiến vào tòa thành, đi thẳng đến đại sảnh nơi lưu lãng giả giao dịch.

Dọc theo đường đi, có nhiều cuồng chiến sĩ thân cao hai thước. Có thú nhân đầu sói, có lưu lãng giả đầu đội mũ đen…, đủ mọi loại người nhiều không đếm hết. nhưng không có một ai dám ở trong thành làm càn.

Giống như A Tư Đốn Duy Lạp trang viên nơi thần ma mộ tràng, Đà Phong tòa thành luôn chào đón mọi người, đi ra đi vào đều không có gì ước thúc. Nhưng trong thành nghiêm cấm tư đấu và cừu sát, cho dù lưu lãng giả thực lực cường đại thì sau khi tới Đà Phong tòa thành cũng không dám làm loạn. Không ai dám khiêu chiến với uy nghiêm của Đà Phong thành chủ.

“Đồ long bảo đao, ba trăm mặc tinh một cái, số lượng có hạn, không mua là hết a!”

“Ám dạ phi phong đây, tốc độ đề cao mười lần, miễn dịch tất cả ma pháp công kích, chỉ có 800 mặc tinh!”

Lưu lãng giả giao dịch đại sảnh có ba tầng, tầng thứ nhất đầy các hàng quán cùng lưu lãng giả bình thường, âm thanh kêu gọi vang lên liên tục. Có người bán đồ long đao không gì không phá được, có người bán ngư lân thuẫn được xưng là có thể miễn dịch tất cả vật lý công kích…. Mấy thứ này mặt ngoài nhìn vào có vẻ tốt, giá cũng không quá cao. Nhưng hiệu quả như thế nào thì chỉ có trời mới biết được. Đà Phong tòa thành chỉ cung cấp một nơi để giao dịch cùng với thuế thu nhất định mà thôi, vật phẩm thật giả cùng tác dụng thế nào thì không thuộc phạm vi quản lý của tòa thành.

” Đại nhân, có hai kiện thiên tàm giáp vừa tới, vừa mềm lại vừa nhẹ, so với mai của long quy vạn năm còn cứng hơn, có thể ngăn cản một kích toàn lực của thần giai cường giả, chỉ có 800 mặc tinh thôi!”

Nhìn Dương Lăng áo trắng bay bay, dẫn một đám người tiến đến, phảng phất như là một gã quý tộc đệ tử đi lịch lãm. Một gã mặt tam giác trước mắt sáng ngời, vừa nói vừa đưa ra vẻ mặt tươi cười chào đón, trong tay đang cầm vài kiện bối tâm màu đen.

” Ồ, so với mai của long quy vạn năm còn cứng hơn?”

nhìn tên mặt tam giác, lại nhìn lão long quy Khoa Lôi Tát bên cạnh, Dương Lăng cười cười.

” Tuyệt đối so với mai của long quy vạn năm còn cứng hơn, Lạc Tang gia tộc chúng ta trăm vạn năm qua chuyên môn luyện chế thiên tằm giáp. Ngài xem, ta có dùng cái chủy thủ sắc bén này đâm thế nào cũng không thể lưu lại dấu vết!”

Tên mặt tam giác vỗ ngực cam đoan chất lượng của thiên tằm giáp, thấy Dương Lăng chỉ cười mà không nói liền đưa tay lấy ra một cái chủy thủ hàn quang lòe lòe từ trong ngực, đâm lên nhuyễn giáp mấy cái.

“Dát dát dát, ngươi đâm như vậy thì làm sao có vấn đề, để ta thử xem!”

Nhìn tên mặt tam giác đang làm ra vẻ, Thi vu vương dát dát cười to,

“Nếu thiên tằm giáp này thật sự lợi hại như lời người nói, vậy ta sẽ mua hết toàn bộ. Nhưng nếu vạn nhất bị đâm rách thì cũng đừng trách ta!”

Chủy thủ hàn quang lòe lòe trong tay tên mặt tam giác xuy mao đoạn phát, đích thật là một cái chủy thủ tốt. Nhưng làm một tên mua hàng có kinh nghiệm phong phú, Thi Vu Vương liền nhìn ra ngay mưu mẹo trong đó. Khi tên mặt tam giác này đâm, nhìn bên ngoài có vẻ nghiến răng nghiến lợi, tựa hồ dùng hết sức lực, nhưng kỳ thật căn bản là không dùng bao nhiêu khí lực. Chiêu lừa đảo lởm này của tên mặt tam giác này nếu xuất ra với một tên đệ tử vừa đi ra ngoài lịch lãm thì còn tốt; tại trước mặt đám người Dương Lăng mà dám dùng quả thực chính là làm trò hề.

” Việc này…”

Tên mặt tam giác chột dạ có chút chần chờ, không ngờ, còn chưa kịp nghĩ nhiều, chủy thủ cùng hắc bối tâm trong tay đã bị Thi Vu Vương đoạt mất.

Bạn đang đọc truyện tại

Truyện YY

– http://truyenfull.vn

“Dát dát dát, tốt, cái chủy thủ này quả thật là tốt. Không chỉ giết người không chết mà còn có thể dùng làm răng nanh.”

Thi Vu vương dát dát cười to, nhìn tên mặt tam giác đang đổ mồ hôi lạnh, lại nhìn lão long quy Khoa Lôi Tát dở khóc dở cười bên cạnh, nụ cười trên mặt càng ngày càng sáng lạn.

” Được rồi, La Đức Lý Cách Tư, đi thôi, lên lầu xem thử!”

Nhìn các gian hàng nơi đại sảnh vừa ồn ào lại vừa loạn, Dương Lăng lắc đầu, dẫn mọi người đi về hướng hai mỹ nữ đang đứng nghênh đón ở lối lên lầu hai. Nơi đại sảnh lầu một có một tấm bảng viết rõ tình hình của lưu lãng giả giao dịch đại sảnh. Lầu một là khu buôn bán thương phẩm bình thường, lầu hai có khu tinh phẩm, mỗi người phải nộp năm trăm mai mặc tinh mới được vào, lầu ba là khu khách quý, phải nộp một ngàn mai mặc tinh mới được đi vào.

” Hắc hắc, vị tiểu huynh đệ này nghe ta nói, lần sau muốn kiếm tiền thì cũng nên rửa mắt cho kĩ, cẩn thận tiền vốn cũng mất hết đó!”

Thi vu vương cười cười, bóp bóp chủy thủ sắc bén rồi nhanh chóng rời đi, bước nhanh đuổi theo nhóm Dương Lăng.

“Hôm nay đúng là xui xẻo, gặp ngay một đám quỷ nghèo!”

Nhìn thân ảnh nhóm người Dương Lăng nhanh chóng rời đi, tên mặt tam giác bất mãn chửi hai câu. Song, ngay khi hắn chuẩn bị thu hồi chủy thủ lại thì cả người chấn động. Chỉ thấy trên chủy thủ hàn quang lòe lòe chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một cái dấu hoa tay rõ ràng.

Cường giả, một cường giả ẩn dấu khí tức, ít nhất cũng có thực lực thượng vị thần đỉnh!

Nhớ lại những lời đầy thâm ý của Thi Vu vương trước khi đi, tên mặt tam giác sắc mặt đại biến, hiểu được trong lúc vô tình đã gặp phải một cường giả ẩn dấu khí tức cực kỳ lợi hại. Khiếp sợ qua đi, khẩn trương chùi đi mồ hôi lạnh trên trán.

So với lầu một hò hét ồn ào thì khu tinh phẩm nơi lầu hai thanh tĩnh hơn, năm trăm mai mặc tinh làm phí vào cửa đã chặn bước rất nhiều người. Vật phẩm bán ra, vô luận là vũ khí hay là khôi giáp, tất cả đều tinh xảo hơn so với lầu một. Đáng tiếc, sau khi đi một vòng, Dương Lăng vẫn không thấy có đồ gì tốt.

Có sự trợ giúp của mặc tinh tinh tủy, Ngả Luân đại sư cùng địa tinh trưởng lão đều thuận lợi dung hợp với thần cách nuốt vào, tiến giai lên thần giai, tu luyện khí vu khẩu quyết thì chỉ tốn một nửa sức mà kết quả được gấp đôi. Sau khi trải qua mấy trăm năm khổ tu cùng rèn luyện, tay nghề luyện khí đã vượt xa so với lúc trước. Ngả Luân đại sư được xưng là thiên tài luyện kim thuật sư, kỹ thuật càng đạt tới mức lô hỏa thuần thanh. Có hai người bọn họ là luyện khí cao thủ, mấy thứ bình thường gì đó Dương Lăng đã không thèm để vào mắt.

” Cáp Da Tư huynh đệ, nghe nói lầu ba có một vị diện thương nhân thần bí đến, mang theo một cái bán vị diện còn đang phát triển. Đi, nhanh nào, cho dù mua không được thì cũng phải nhìn xem thế nào!”

một gã hắc y nhân vội vã đi tới bên cạnh đồng bọn nhỏ giọng nói vài câu. Thanh âm như muỗi vo ve, tuy có thể dấu diếm được người thường nhưng không thể gạt được thần thức khổng lồ của Dương Lăng.

” Cái gì, bán vị diện còn đang phát triển?”

Tên hắc y nhân tên là Cáp Da Tư thần sắc cả kinh, không chút do dự đi theo đồng bọn nhanh chóng rời đi. Tốc độ rất nhanh, phất tay lấy ra hai ngàn mặc tinh giao cho môn vệ, nháy mắt đã không thấy bóng dáng.

Bán vị diện?

Vật chất vị diện thì đã thấy nhiều, bán vị diện còn đang phát triển, rốt cuộc là vật gì?

Dương Lăng nghi hoặc cau mày, trầm ngâm một lát rồi dẫn mọi người đi lên khu khách quý ở lầu ba. Đối với người bình thường mà nói, một ngàn mai mặc tinh chẳng biết phải tốn biết bao nhiêu năm mới kiếm được. Nhưng đối với Dương Lăng có cả Cự Long sơn mạch mà nói, mỗi người tốn một ngàn mặc tinh cũng không có vấn đề gì.

Cự Long sơn mạch đối với Hỗn Loạn vị diện mà nói là một địa phương cằn cỗi, nhưng nếu đem số lượng to nhỏ các tinh quáng dồn lại thì số lượng cũng rất khả quan. Lần này ra ngoài, trong không gian giới chỉ của Dương Lăng chứa không ít mặc tinh.

Vị diện thương nhân thần bí như thần long không thấy đuôi, thường thường bán ra một ít vật phẩm cực kỳ trân quý hiếm thấy. Chính như lời của đồng bạn hắc y nhân nói, cho dù mua không được thì đi xem một chút cũng tốt.

P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp 1 tiếng nhé. Tks

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Ma Thú Lãnh Chúa

Ma Thú Lãnh Chúa

Status: Completed Author:

Tác giả Cao Pha với sự sáng tác bằng cả đam mê đã cho ra đời truyện mang tên Ma Thú Lãnh Chúa. Nhân vật chính trong truyện là Dương Lăng sau khi xuyên qua thế giới khác, chỉ có thể triệu hoán một hai đầu ma thú, hắn dựa vào thần bí mà cường đại vu thuật, nhưng có thể thuần hóa lên tới hàng ngàn, hàng vạn đầu ma thú.

Ở cái thế giới đầy ma thú ấy hắn không có việc gì làm nên đành săn thú cho qua ngày, nào ngờ càng săn thú thì càng tu luyện hấp thu nguyên khí. Cùng theo dõi bước chân của nhân vật đầy mạnh mẽ phi thường này nhé!

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset