– Không ổn rồi… Giết, giết hắn đi!
– Giết, giết hắn!
Nhìn Thâm Uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư kiêu ngạo ngửa mặt cười lớn, bọn người Thi Vu vương và Kim Bằng giận dữ rít lên. Mắt thấy Mẫu Hoàng bị tử hỏa xung thiên bao trùm, bọn họ cảm giác được Mẫu Hoàng càng lúc càng yếu ớt, thậm chí đã không còn năng lượng dao động, cả đám con mắt đỏ bừng. Trước đây bọn họ nể mặt Hắc giác Đại Ác ma Na Tháp Lỵ nên vẫn chưa hạ sát thủ, tha cho Thâm Uyên Ác Ma lĩnh chủ Kham Tát Tư một mạng. Không ngờ chỉ nhất niệm sai lầm đã khiến cho Mẫu Hoàng chết thảm, xương cốt cũng không còn.
Thi Vu vương đau đớn gào lên, trong nháy mắt triệu tập hết nguyện lực của vong linh sinh vật trong phạm vi trăm dặm, chuẩn bị toàn lực thi triển Minh Vương tuyệt sát – Minh Nha. Kim Bằng ngửa cổ thét lên một tiếng bi thương, lao lên trời xanh lập tức hóa thành bản thể Kim Bằng vương mười hai cánh chuẩn bị thi triển Thanh Long tuyệt kĩ Thời không thác loạn. Độc Long vương hóa thành bản thể gào lên, Độc lựu cực lớn đột nhiên co rút lại. Trong Ngũ Hổ thượng tướng thì Thi Vu vương, Kim Bằng, Độc Long vương có tình cảm sâu đậm nhất với Mẫu Hoàng, lúc này dưới cơn phẫn nộ vô biên lập tức thi triển Ma thần Chiến trận với Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư, bọn họ đều không chút do dự xuất ra thần thông mạnh nhất của mình.
Hô…
Cảm giác được khí thế mạnh mẽ của ba người kia áp đến, Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ đang ngửa mặt cuồng tiếu lập tức biến sắc, vẻ mặt trở nên cực kì ngưng trọng. Thông qua thần thức khổng lồ hắn ý thức được ba tên cường giả này đang dùng Linh hồn phong tỏa, lấy mình làm trung tâm từng đạo từng đạo không gian liệt phùng không ngừng bao vây.
Gió chuyển mây trôi, một kích kinh thiên sắp tới rồi!
– Đại nhân, Kham Tát Tư…
Cảm giác được cỗ năng lượng cường bạo đang ba động mãnh liệt trên không trung, Hắc Giác đại Ác ma Na Tháp Lỵ gấp đến độ lệ rơi đầy mắt, trong lúc này chẳng biết phải làm thế nào mới tốt. Sau hơn ngàn năm chia cách nàng cũng không ngờ được tử hỏa của Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư lại lợi hại đến mức ấy, trong chớp mắt không kịp làm thế nào ngăn cản tai nạn xảy ra, bây giờ hối hận thì đã muộn.
Trong cơn chấn kinh của mọi người, ngoại trừ Dương Lăng có linh hồn cực kì cường đại ra thì không ai chú ý tới trong Tử hỏa ngập trời đó đang chập chờn tản mát từng đợt linh hồn ba động cực kì yếu ớt. Chợt có chợt không, ba động linh hồn này hình như có chút tương tự như của Mẫu Hoàng, cực kì mờ mịt. Nếu không phải nhờ vào Linh hồn lạc ấn ở sâu trong óc Mẫu Hoàng, nếu không phải từ Trung cấp Vu thần đột nhiên đột phá tiến giai lĩnh ngộ Thông thiên Vu quyết sợ rằng cả Dương Lăng trong khoảng thời gian ngắn như vậy cũng không thể cảm giác được loại ba động này.
– Tất cả dừng tay lại cho ta, Mẫu Hoàng còn chưa chết!
Ngưng thần cảm giác linh hồn ba động kia một chút, Dương Lăng chợt trầm giọng quát lớn ngăn cản ba người trên không, khiến cho Hắc Giác đại Ác ma Na Tháp Lỵ đang khẩn trương cũng thở dài nhẹ nhõm, Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư đang âm thầm kêu khổ thấy thế cũng không khỏi nhẹ nhõm đi vài phần. Cho dù thực lực đã khôi phục như cũ, cho dù Thâm uyên Tử hỏa uy lực có lớn hơn đi nữa hắn cũng không dám chắc có thể tiếp được một đòn liên thủ của ba người Thi Vu vương, Kim Bằng và Độc Long vương!
– Bình, bình, bình…
Trong khi mọi người đang nghi hoặc quan sát thì từ trung tâm của Thâm uyên Tử hỏa truyền đến từng đợt ba động linh hồn, càng ngày càng mãnh liệt rõ ràng hơn, tiếng tim đập càng lúc càng có quy luật mang theo một cỗ uy áp vô cùng nhiếp nhấn. Ba động năng lượng này cùng loại với Mẫu Hoàng nhưng lại có chút cuồng bạo và bá đạo hơn.
– Ngao…
Sau một tiếng gào kinh thiên, từ trong Thâm uyên Tử hỏa một con mãnh thú cuồng bạo hiện ra. Đầu mãnh thú này giống như Mẫu Hoàng nhưng lớn hơn rất nhiều, lân giáp trên người trở nên đỏ bừng, trên cánh được phủ một lớp lông ngũ sắc. Cả người được bao trùm trong ngọn lửa, ngọn lửa này so với tử hỏa của Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư càng mãnh liệt hơn nhiều, nhiệt độ cũng cao hơn hẳn.
Dục hỏa tái sinh!
Dưới sự thiêu đốt của tử hỏa, Hồng hoang mãnh thú Chu Tước và tinh hồn trọng sinh của Mẫu Hoàng liên tục dung hợp, thực lực đại tăng. Hoàn toàn dung hợp với Hồng hoang mãnh thú Chu Tước làm một thể, Mẫu Hoàng lập tức có được lĩnh ngộ các thần thông thiên phú của Chu Tước nhất tộc
– Thâm uyên tử hỏa, hay lắm, đến đây đi, đến đây thử xem lợi hại của Chu Tước phần hỏa của ta!
Mẫu Hoàng mở miệng thét lớn, đồng thời phun ra một ngọn bổn mạng phần hỏa. Chỉ nghe một tiếng rít xé không đã thấy khắp nơi gió nổi mây cuộn, trong phạm vi mười dặm vạn vật đều bị cuốn bay. Dù ở bên ngoài cách một đoạn khá xa nhưn bọn Dương Lăng vẫn cảm giác từng cơn sóng ba động truyền ra uy bức kinh người. Lão Long Quy Khoa Lôi Tát hơi chậm chân một bước liền bị cháy sạch từ quần áo cho tới lông mi không còn sót lại chút gì, thiếu chút nữa cả người hắn cũng bị đốt thành tro.
– Không hay!
Mặc dù cực kì bất ngờ nhưng Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư cũng không hổ là ác ma còn sót lại từ Thượng cổ thần ma đại chiến, một mặt hắn nhanh chóng chuyển thân rút lui, một mặt kiệt lực thu hút tử hỏa vào trong cơ thể chống cự. Phản ứng cực nhanh, hành động kiên quyết, cho dù là mấy người bọn Thi Vu vương và Kim Bằng cũng phải bội phục.
– Ngươi chạy không thoát đâu, mau chết đi!
Mẫu Hoàng thét lên, phần hỏa vốn đã kinh khủng lại cành trở nên khủng khiếp hơn, tốc độ thôn phệ Thâm uyên Tử hỏa bên ngoài cơ thể của Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư cũng trở nên nhanh gấp bội. Hỏa diễm trùng thiên gắt gao bao trùm lấy Kham Tát Tư không cho hắn đường lui.
– A… không!
Không kịp ứng phó Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư thất thanh kêu lên, hắn hoảng sợ nhìn Mẫu Hoàng đang lao đến, theo đó Thâm uyên tử hỏa bên ngoài cũng nhanh chóng bị thôn phệ, trong lòng càng lúc càng lạnh lẽo, thật không tưởng nổi trên đời này lại còn có loại lửa kinh khủng như vậy. Nếu nói Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư là hỏa chuyên gia thì Mẫu Hoàng dục hỏa tái sinh chính là nguồn gốc của hỏa. Đương nhiên là hỏa con cháu gặp lão hỏa tổ tông chính là gặp phải khắc tinh, mà gặp phải bậc bề trên thì chỉ có đường… tắt điện mà thôi.
Trong chớp mắt tử hỏa bên ngoài cơ thể Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư đã bị thôn phệ sạch sẽ, thậm chỉ cả người cũng bị cháy nám, trên da tay bắt đầu xuất hiện những bong bóng nước trông rất kinh khủng.
– Đại nhân tha mạng, đại nhân mau cứu Kham Tát Tư, xin người tha cho hắn một mạng!
Mắt thấy tình trạng của cố nhân như thế, Hắc Giác đại Ác ma Na Tháp Lỵ lệ tuôn như suối, vội vàng cầu xin Dương Lăng. Lúc này ngoài trừ chủ nhân Dương Lăng này ai cũng không thể ngăn cản Mẫu Hoàng dục hỏa trọng sinh đang điên cuồng trả thù.
Hô…
Ngay khi Dương Lăng chuẩn bị dùng linh hồn truyền âm cho Mẫu Hoàng dừng tay thì đột nhiên một bóng đen lao tới, không chút do dự lao vào trong đám hỏa diễm kinh thiên đó. Thân ảnh này chỉ nhoáng một cái đã nắm lấy Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư đang chịu khổ như rơi xuống mười tám tầng địa ngục kéo ra, dùng sức quăng hắn tới trước mặt Dương Lăng:
– Đại nhân, người này không thể giết. Trên cơ thể hắn có khí tức linh hồn của Đại Vu!
Trong thời khắc mấu chốt, Tổ Vu Hậu Thổ đột nhiên không ngại nguy hiểm mạo hiểm cứu thân thể đang bị trọng thương của Kham Tát Tư!
Trong cơ thể có ẩn giấu khí tức linh hồn Đại Vu?
Tổ vu Hậu Thổ vừa dứt lời mọi người đều chấn động. Dương Lăng lập tức thi triển thần thức khổng lồ, quả nhiên từ một khối ngọc bội trên ngực Kham Tát Tư phát hiện một luồng năng lượng ba động cực kì yếu ớt, nếu không để tâm thì không thể phát hiện được. Trong khi đó sau khi được Hắc giác đại mỹ nữ Na Tháp Lỵ đỡ dậy, Kham Tát Tư cũng chấn động nghi hoặc nhìn Tổ vu Hậu Thổ vừa trở lại sau lưng Dương Lăng, toàn thân hắn run lên, tựa như đang nhớ tới chuyện gì đó.
– Ngươi là ai?
Dương Lăng và Kham Tát Tư không hẹn mà cùng thốt lên một câu hỏi giống nhau, đều nghi hoặc nhìn đối phương.
– Kham Tát Tư, nhiều năm rồi mà chàng vẫn còn nông nổi như vậy!
Hắc giác đại mỹ nữ vừa nói lệ vừa rơi như mưa, thi triển Nguyên thuật trị liệu chữa trị các vết thương trên người hắn
– Trở thành thuộc hạ cho vị Thượng cổ Đại vu đại nhân này là ta hoàn toàn tự nguyện. Năm đó tại Ác ma đại điện, nếu không phải đại nhân kịp thời ra tay cứu giup Na Tháp Lỵ đã sớm chết rồi. Chàng thật quá vội vàng, chưa nghe ta nói xong đã lỗ mãng ra tay rồi híc híc
Nhìn từng cái bong bóng nước kinh khủng nổi lên trên tay Kham Tát Tư, Hắc giác đại mỹ nữ vừa thương yêu vừa đau lòng, chỉ chăm chú chữa trị cho hắn cũng không để ý tới việc mình đang nói gì. Không ngờ người nói vô tâm, kẻ nghe hữu ý. Kham Tát Tư nghe thế lập tức hai mắt sáng ngời.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY
– http://truyenfull.vn
Thượng Cổ Đại Vu!
Hóa ra Dương Lăng này chính là Ma thú Chủ thần, hay chính là vị Thượng cổ Đại vu mà mình vẫn truy tìm bấy lâu nay!
Chỉ trầm tư một lát, Thâm uyên Ác ma lĩnh chủ Kham Tát Tư giật mình hiểu ra, gỡ viên ngọc bội đang đeo trên cổ ra cung kính đưa đến trước mặt Dương Lăng:
– Đại nhân, cách đây đã rất lâu rồi, trên chiến trường có người giao cho ta ngọc bội này, nói rằng sẽ có ngày có người tìm kiếm nó. Người xem nó có đúng là vật mà người đang tìm không?
Trên chiến trường giao phó chuyện gì?
Dương Lăng càng thêm nghi hoặc, không biết cái ngọc bội thần bí này rốt cục là ẩn chứa chuyện gì.Trong ánh mắt tràn đầy mong chờ của Kham Tát Tư, hắn đưa tay cầm lấy viên ngọc bội, cẩn thận đẩy vào một tia thần thức. Lập tức trên mặt hắn hiện rõ nét kinh ngạc, hắn phát hiện bên trong ngọc bội được bố trí tầng tầng lớp lớp cấm chế linh hồn.
Chẳng lẽ đây là Di vật của Vu sư môn từ Thượng cổ truyền lại?
Dương Lăng hít sâu một hơi, lập tức thi triển Vu ấn, mặc niệm Thông thiên quyết, tinh thần lực khổng lồ tựa như thủy triều đổ vào mảnh ngọc bội thần bí, toàn bộ tinh thần chăm chú phá giải tầng tầng cấm chế trong đó. Tổ vu Hậu Thổ tóc dài tung bay, quần áo không gió mà rung lên phần phật, hắn vẫn đứng im không nhúc nhích phía sau lưng Dương Lăng. Mấy người Thi Vu vương và Kim Bằng cũng lập tức lao đến hai bên Dương Lăng tập trung tinh thần đề phòng, Mẫu Hoàng cũng nhanh chóng hóa thành hình người rồi lao đến gia nhập hàng ngũ thủ hộ.
Đinh…
Thật lâu sau, ngọc bội đột nhiên phát ra một tiếng kêu thanh thúy, lập tức từng đạo phù văn thần bí hiện ra, đồng thời tản mát một cỗ năng lượng thuần lương vô cùng. Mấy người bọn Thi Vu vương nghi hoặc không hiểu là chuyện gì đang xảy ra, nhưng Tổ vu Hậu Thổ phía đang đứng sau lưng Dương Lăng lại chấn động, kêu lên một tiếng sợ hãi nhảy lên mừng rỡ như điên.
– Kham Tát Tư, nói xem chuyện này là thế nào?
Cảm giác được một cỗ năng lượng mênh mông vô cùng vô tận bên trong ngọc bội, nghi hoặc trong lòng Dương Lăng đại tăng, trong lòng trầm trọng hơn rất nhiều. Một khối ngọc bội nho nhỏ lại ẩn chứa năng lượng hỗn độn mà bao năm tìm kiếm, cỗ năng lượng này còn mạnh hơn của Ngũ trảo Kim Long gấp trăm gấp ngàn lần. Chỉ là trước mắt nó còn bị tầng tầng cấm chế phong ấn lại mà thôi. Ngoại trừ người trong truyền thuyết – Chúa tể chí cao vô thượng là có thể gây thương tổn cho Thượng cổ Đại Vu còn ra không có ai có được năng lượng như vậy. Ngoại trừ tu luyện linh hồn đại thành cỡ Đại Vu thì vô pháp bày ra cấm chế nghiêm mật đến thế.
– Đại nhân, kì thật khối ngọc này… là chìa khóa mở ra Huyết Trì!
Thấy Dương Lăng thành công khai mở cấm chế bên trong ngọc bội, Kham Tát Tư nhanh chóng xác nhận đây chính là người mà trăm ngàn năm nay mình khổ sở chờ đợi, hắn dừng lại một chút rồi nói tiếp:
– Những năm gần đây ta không về Thâm uyên vị diện là vì không thể ly khai Thần ma mộ tràng, nói cách khác là được người nhờ cậy lấy danh nghĩa khôi phục thương thế để canh giữ cho một nơi thần bí gọi là Huyết Trì!
[/I]
Ma Thú Lĩnh Chủ.