Hít thật sâu mấy hơi, Dương Lăng mới bình tĩnh trở lại. Đem chỗ vu khí còn lại thu vào không gian giới chỉ. Lập tức khoanh chân ngồi xuống, kiệt lực hấp thu năng lượng ngưng tụ trong Thông Thiên Tháp. Cùng lúc đó, ở cách ngàn dặm bên ngoài Vân Trung Thành, bên trong một cái lều rộng lớn, thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần, Yêu Đao cùng với rất đông chủ thần đang bàn bạc kế hoạch với nhau.
“Ma quân Đại thống lĩnh có lệnh. Vô luận như thế nào, nhất định phải công phá Vân Trung Thành. Cho dù phải trả giá như thế nào đi nữa, cũng phải tiêu diệt cho bằng được Ma thú thần hệ!”
Nhìn lướt qua đám chủ thần vẫn đang yên lặng chờ đợi. Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần dừng một chút rồi nói tiếp:
” Hiện tại. Chúng ta đã không còn đường lui, các ngươi về chuẩn bị đi, ngay khi trời sáng, toàn quân sẽ tổng công kích Vân Trung Thành!”
Cho dù đã thử dùng nhiều cách cũng không thể nào đem chủ lực của Ma thú thần hệ dẫn dụ vào trong Thí Thần đại trận. Không thể giết chết được Dương Lăng, Ma thú chủ thần. Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần cùng Yêu Đao thật sự là đã hoàn toàn bất lực. Đối mặt với áp lực đến từ vô tận hải dương, bây giờ ngoại trừ huy động toàn bộ lực lượng cho một trận chiến cuối cùng, hai người bọn hắn cũng không còn lựa chọn nào tốt hơn.
” Đại nhân. Đợi thêm một thời gian nữa được không. Biết đâu chúng ta có thể tìm được biện pháp phá giải huyết vụ đang bao phủ bên ngoài Vân Trung Thành!”
Nhớ lại sự khủng bố của Ma thú thần hệ. Một chủ thần sắc mặt tái nhợt bước ra, khéo léo đưa ra ý kiến phản đối. Mấy ngày vừa rồi, thuộc hạ tinh nhuệ của hắn số chết số bị thương đã lên đến hơn phân nửa. Bây giờ nếu mạo hiểm thâm nhập vào huyết hải khôn cùng, có lẽ tất cả sẽ một đi không trở lại, đội tinh nhuệ của hắn sẽ bị xóa sổ hoàn toàn.
” Đúng vậy. Một ngày không phá giải được huyết vụ đáng giận kia. Đại quân mà liều lĩnh hành động là cực kỳ nguy hiểm. Chỉ cần không cẩn thận một chút, còn chưa tới gần vân trung thành e rằng chủ lực quân đoàn của chúng ta đã chết dưới mai phục của Ma thú thần hệ.”
Một chủ thần bên hông mang trường kiếm lớn tiếng phụ họa. Thật sự không ai muốn mang số binh lính còn lại của mình tiến vào đại vu thiên địa cùng huyết hải khôn cùng. Trong lòng mọi người đều đã sớm tính đến đường lui, chỉ hận không thể ngay lập tức rời khỏi Vân Trung Thành càng xa càng tốt. Bây giờ ai cũng rất hối hận, lúc trước đã không suy tính kỹ càng đã lỗ mãng nhận lời tham gia cuộc đại chiến này.
Có người dẫn đầu, đám đông chủ thần đều nhao nhao phản đối mệnh lệnh tổng công kích. Mọi người đều đã được lĩnh giáo sự khát máu cũng như điên cuồng của Ma thú thần hệ, vì vậy không một ai dám bước lên con đường chỉ có đi không có về. Đem đại quân của mình đi vào chỗ chết, cho dù cuối cùng công phá được Vân Trung Thành đi nữa thì cũng không còn ý nghĩa. Không có ai muốn cuối cùng mình lại trở thành một tên lưu manh đầu đường xó chợ. (ý nói chả còn gì)
“Đây là mệnh lệnh của Ma quân Đại thống lĩnh. Phải toàn quân xuất ra. Tất cả các thần hệ phải chấp hành vô điều kiện!”
Thấy hầu hết các chủ thần đều lên tiếng phản đối, Thủ hộ chiến tướng Yêu Đao hừ lạnh một tiếng. Sắc mặt đanh lại, hai mắt như hai lưỡi dao lạnh lùng nhìn mọi người sau đó lại nói tiếp:
“Thần hệ nào đi theo Tài Phán giả quân đoàn tấn công Vân Trung Thành. Vô luận là thành công hay thất bại. Sau khi chiến dịch qua đi đều sẽ được vô tận hải dương tận lực ủng hộ cũng như sẽ bồi thường tổn thất đầy đủ. Kẻ nào không muốn tham gia hoặc là cố tình chậm trễ. Vậy thì đi làm mồi cho thí thần đại trận đi. Tòa thượng cổ thí thần đại trận này còn cần rất nhiều vong hồn cùng tinh huyết!”
Uy hiếp. Đây là sự uy hiếp trắng trợn!
Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần mặc dù tính tình thô bạo, giết người không nháy mắt. Nhưng khi nói đến sự độc ác, bất nhân thì không thể qua mặt được Yêu Đao.
Làm vật tế cho Thí Thần đại trận?
Ngẫm lại trăm vạn đại quân đã bị chết oan, vĩnh viễn không được siêu thoát. nhìn ánh mắt âm trầm của Yêu Đao mà thấy giống như ác ma chi nhãn (ánh mắt ác ma) khủng bố. Đám đông chủ thần cả người chấn động, ánh mắt sợ hãi nhìn về phía Thủ hộ chiến tương yêu đao. Mọi người đều lưỡng lự nhìn nhau, rốt cuộc không một ai dám tiếp tục công khai phản đối. Bên ngoài thì biểu hiện quyết tâm chiến đấu nhưng trong lòng lại không ngừng kêu khổ. Một bước sa cơ ngàn năm ôm hận, tiến công vân trung thành chắc chắn là dữ nhiều lành ít, nhưng nếu bây giờ mà phản đối mệnh lệnh.Có lẽ chỉ trong nháy mắt, ngay cả bản thân bọn họ cũng xương cốt không còn!
” Được. Tốt lắm. Một khi các vị đã không còn dị nghị, quyết định vậy đi. Ngay khi trời sáng toàn bộ đại quân sẽ tiến ra. Trực tiếp công kích Vân Trung Thành!”
Thấy đám chủ thần rốt cuộc không dám phản đối, Thủ hộ chiến tương Yêu Đao hài lòng gật gật đầu liền đứng lên. Vừa định nói thêm điều gì đó thì đột nhiên, thủy tinh cầu trên ngực phát ra một tiếng ngâm khẽ.
Bạn đang đọc truyện tại
Truyện YY
– http://truyenfull.vn
” Cái gì. đại quân của liên minh đã công phá thần chi tù lung. Giaỉ phóng cho vô số tù binh đang bị giam giữ tại đây, lúc này đang vây công Lưu Tinh tòa thành?”
Đọc ma pháp truyền tin trong thủy tinh cầu, Bảo hộ chiến tương yêu đao thất thanh kêu lên. Sắc mặt chợt tái nhợt, thẫn thờ như người mất hồn, chiến ý đang sôi sục trong lòng giờ đã nguội lạnh.
Trước khi quyết định tiến công Vân Trung thành, bọn hắn cũng đã tính tới khả năng liên minh lưu lãng giả có thể nhân cơ hội gây khó dễ. Nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới, bọn họ lai có thể trực tiếp công phá thần chi tù lung. Đem trọng binh bao vây, tấn công lưu tinh tòa thành, điều không ngờ nhất cuối cùng đã xảy ra. liên minh lưu lãng giả đã ẩn nhẫn biết bao nhiêu năm, đã âm thầm xây dựng và cất giấu được một lực lượng khủng bố đến như vậy.
Ông, ông, ông…..
Tiếng báo hiệu ma pháp truyền tin vang lên không dứt, mọi người không hẹn nhưng đều nhận được tin tức kinh người này. đọc hàng chữ viết trên thủy tinh cầu, trên mặt cả đám đều hiện ra nét bàng hoàng, kinh ngạc. Sắc mặt đại biến!
Thật sự là ngoài ý muốn. Khiếp sợ. Rung động!
Thần chi tù lung bị công phá, Lưu tinh tòa thành bị bao vây, tấn công. Tình thế đã phát triển vượt xa tưởng tượng của mọi người. Ban đầu mọi người đều hy vọng, sau khi tham gia chiến dịch Vân Trung thành, thần hệ của mình sẽ được thế lực Tài Phán giả trong Vô tận hải dương giúp đỡ. Bây giờ chỗ dựa cuối cùng cũng đang lung lay, chẳng may Lưu tinh tòa thành bị thất thủ. Vậy thì các thần hệ dưới trướng của chúa tể sẽ ra sao? Ai sẽ là người bảo vệ cho họ vượt qua tai kiếp này?
Cho dù là ma thú thần hệ hay là liên minh lưu lãng giả, bọn họ tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha các thế lực a dua theo chúa tể! Sau khi Tài Phán giả quân đoàn bị tiêu diệt, lấy cái gì để ngăn cản sự trả thù của bọn họ? Trừ phi.
đọc xong tin tức tức trên thủy tinh cầu, Mọi người liền đưa mắt nhìn nhau. Tuy không nói ra nhưng trong lòng đám chủ thần đều xuất hiện cùng một suy nghĩ giống nhau. Tất cả đều đồng lòng, dứt khoát không đem đại quân của mình tham gia chiến dịch tổng công kích Vân Trung thành cùng Tài Phán giả quân đoàn. Không chấp nhận đem lực lượng của mình trở thành vật hy sinh cho danh lợi của kẻ khác.
Tin tức kinh người được truyền đi một cách nhanh chóng, binh lính từ trên xuông dưới sau khi nghe tin đều đứng ngồi không yên. khong khí hoảng loan lan ra toàn bộ đại bản doanh. Lòng người đã quá xao động mất rồi, không một ai còn ý chí tiếp tục chiến đấu. Đừng nói binh lính bình thường của các đại thần hệ, mà ngay cả đội ngũ Tài Phán giả cũng như vậy.
Công phá thần chi tù lung, bao vây, tấn công lưu tinh tòa thành a. Đối với rất nhiều người ngay cả nghĩ đến cũng không dám, bây giờ liên minh lưu lãng giả có hành động quyết liệt như vậy làm cho mọi người không khỏi không kinh ngạc. trải qua bao năm có rất nhiều người âm thầm chống lại sự áp bức của Tài Phán giả, ngay khi nghe tin cũng tụ tập lại. Lần lượt các nhóm Tài Phán giả trên các vị diện cũng bị tấn công.
Đại loạn là không thể ngăn cản!
Ông.
Một hơi hấp thu xong toàn bộ năng lượng ngưng tụ trong thông thiên tháp, Dương lăng cảm giác thực lực lại tiến thêm một bước. Mơ hồ có lại dấu hiệu đột phá, đang chuẩn bị tiếp tục tìm hiểu đoạn thông thiên vu quyết huyền ảo vừa tìm thấy thì đột nhiên thủy tinh cầu trên ngực liền vang lên một tiếng ngâm khẻ. Nhận được ma pháp truyền tin do Tinh Không thành chủ Tạp Mai Long gửi đến.
“Được. Thật sự là tin tức tốt!”
Xen đi xem lại vài lần tin tức vừa nhận được, Dương Lăng không khỏi đắc ý vỗ đùi vài cái lập tức đứng lên. Trong khoảng thời gian mười ngày vừa rồi, hắn cũng cảm nhận được là liên minh đáng có một kế hoạch hành động tương đối mạnh mẽ. Nhưng ngàn vạn lần đều không nghĩ tới là bọn họ có thể hành động điên cuồng đến như vậy. Trực tiếp công phá thần chi tù lung, lại còn bao vây và tấn công lưu tinh tòa thành. Qủa thực nếu đen so sánh với mình thì bọn họ có lẽ hơn xa về sự điên cuồng.
Dưỡng binh ngàn ngày. Dùng binh một giờ.
Ngẫm lại hỏa thần Lôi Mông thực lực sâu không lường được, nghĩ tới thân phận chân chính của hắn, Dương Lăng không khỏi tâm phục khẩu phục. Vì báo thù. Ẩn nhẫn mười năm hai mươi năm cũng không phải là vấn đề, chỉ cần một người cẩn thận cũng sẽ làm được. Nhưng ẩn nhẫn hàng trăm vạn năm để chuẩn bị lực lượng, chấp nhận tủi nhục trong thời giam dài như vậy thì không phải ai cũng làm được.
“Kiên trì phòng thủ mười ngày, chiến dịch Vân Trung thành cũng đã đến thời điểm kết thúc rồi.”
Nhìn sáu đại tổ vu cầm trong tay cao nhất vu khí đang tề tụ xung quanh mình, cảm giác một chút năng lượng dao động mênh mông trong cơ thể bọn họ. Dương lăng ngửa cổ thét lên một tiếng thật dài, thu sáu đại tổ vu tiến vào vu tháp không gian. Nhanh chóng tập hợp Ma thú đại quân. Tập trung lực lượng tinh nhuệ quyết đoán lao ra!
Đại phản công!
Lần này liên minh kéo quân tới Lưu Tinh tòa thành chính là thông cáo cho một cuộc nổi dậy, một cuộc tấn công quy mô vào ách thống trị của Tài Phán giả. Chỉ cần Ma thú thần hệ có thể đánh tan Tài Phán giả quân đoàn và liên quân thần hệ tại Vân Trung thành, thì đây chính là đóng góp rất lớn cho liên minh. Ngoài ra có thể nhân cơ hội này để cứu sống lại vưu na cùng con gái của thi vu vương. Nếu tụ tập đủ mười hai tổ vu, bản thân Dương Lăng cũng có thể chỉ huy ma thú đại quân đi tới vô tận hải dương để tham gia cùng liên minh công kích lưu tinh tòa thành, hang ổ của Tài Phán giả.
“Cát mỗ huynh đệ. Nghe nói Đan Ni Nhĩ thần hệ, bọn họ tất cả đều lặng lẽ rời khỏi quân doanh. Nhanh chóng chạy trốn thông qua vị diện thông đạo trên trật tự vị diện. chúng ta tiếp tục lưu lại tuyệt đối là chỉ có chết. khi nào thì bọn mình sẽ trốn?”
Nhìn biên giới Huyết hải đang quay cuồng, hai tên đều lo lắng nghĩ đến mạng sống của bản thân.
“Thật là tức chết đi. Quân doanh bên ngoài khắp nơi đều có Tài Phán giả đi tuần tra. Ngay cả vị diện thông đạo cũng bị Tài Phán giả quân đoàn phong tỏa lại rồi. Hiện tại nếu vẫn cố chạy ra, tuyệt đối là chịu chết!”
Tên binh lính Cát Mỗ cẩn thận nhìn chung quanh, rồi thấp giọng nói tiếp:
” Lô khắc. Lúc trước trong khi đi tuần tra, ta đã phát hiện ra một hang động bí ẩn ở sườn núi phía bên kia. Có lẽ nó là hy vọng sống sót cuối cùng của bọn mình.”
“Cát Mỗ. Ý của ngươi là trước tiên chúng ta sẽ trốn ở trong cái huyệt động bí ẩn kia, sau khi sóng gió qua đi thì sẽ rời khỏi cái nơi chết tiệt này?”
Tên Lô khắc nghe đồng bọn nói như vậy hai mắt không khỏi sáng ngời.
” Đúng vậy. Nhớ kỹ. Sự tình này tuyệt đối không thể để lộ ra. Bây giờ chúng ta cứ ngồi im ở trong này. trời cũng sắp tối rồi, căn cứ theo quy luật bình thường. Đội tuần tra của Tài Phán giả sẽ đổi ca vào lúc trời vừa rạng sáng, đến lúc đó chúng ta sẽ lặng lẽ đi ra ngoài. Trốn vào trong cái huyệt động bí ẩn kia.”
Cát Mỗ cố gắng cúi thật thấp cẩn thận trốn trong ở bụi cỏ. Sau khi biết được cái tin tức kinh người kia hắn liền sắp xếp kế hoạch trốn tránh kiếp nạn. Đang định nhắc nhở them tên đồng bọn bên cạnh một chút, thì hắn vô ý nhìn thấy một đám mây đen phía xa xa. Nhìn kĩ lại, hắn cảm thấy rợn cả tóc gáy.
Chỉ thấy cả rừng ma thú đang từ trong huyết hải âm thầm phóng ra. Một nhóm hai nhóm, càng ngày càng nhiều, nhìn không thấy điểm cuối nữa.