Chúa tể vĩ đại, tồn tại cao nhất trong Mang Nhai quốc.
Bởi vì hắn cho nên mới có Mang Nhai quốc, mới có Hoàng tộc và Thập Nhị cung, mới có cái thế lực cao cấp nhất đủ để so sánh với Đạo Minh, Vĩnh Hằng quốc gia. Cho dù là Đại năng giả kiệt ngao bất tuân ở trước mặt chúa tể đều phải cúi cái đầu của mình xuống.
– Đám tiểu gia hỏa mới tới này như thế nào rồi?
Lão giả có sáu cái sừng, râu bạc chậm rãi bước tới, ở chung quanh hắn, thời không dần dần bắt đầu đình trệ. Tuy rằng hắn không cố ý phóng thích uy áp ra, thế nhưng một chút uy áp cũng đã đủ để khiến cho những Hoàng tộc có mặt ở đây, còn có các Đại Năng Thập Nhị cung đều cảm thấy hít thở không thông.
– Trong đám tiểu gia hỏa mới tới kia, người gọi là Thủy Hành Giả kia có thiên phú không tồi, những người khác thiên phú kém hơn một ít.
Một tên nam tử cực kỳ khôi ngô mặc khải giáp màu vàng, mở miệng nói. Nam tử này khôi ngô quá mức, hình thể cũng đã thu nhỏ lại. Thế nhưng có thể cánh tay của hắn so với đầu của hắn còn thô hơn một ít, tỉ lệ rõ ràng có chút mất cân đối, hắn nói:
– Bối Tháp Lai Ách cũng đã nói, thiên phú của Thủy Hành Giả này không thua gì Hoàng tộc của Mang Nhai quốc chúng ta, cũng không thua gì cổ tu hành giả.
– Thiên phú không tệ, chỉ là cái gì cũng không hiểu quá nhiều a.
Lão giả râu bạc nhẹ nhàng gật đầu.
– Về phần đám yêu nghiệt giao thủ với Bối Tháp Lai Ách, cả đám đều bị đánh bại một cách đơn giản, không có một người nào có thể so sánh được với Bối Tháp Lai Ách.
Nam tử khôi ngô mặc khải giáp màu vàng cười ha hả, nói:
– Chúa tể, Bối Tháp Lai Ách này ở trên Quang Minh nhất đạo thật sự rất là am hiểu, người để cho hắn tiến vào Quang Minh cung của chúng ta a. Ta có thể thu hắn làm đệ tử thân truyền, tự mình chỉ điểm.
Nam tử mặc khải giáp màu vàng, khôi ngô này chính là Thiên Đào Đạo Quân tiếng tăm lừng lẫy ở bên trong cương vực vô tận, chính là một trong hai đại cung chủ của Quang Minh cung trong Thập Nhị cung. Là một vị đại năng cường đại đủ để nhấc lên sóng to gió lớn trong cương vực vô tận.
– Tu hành giả Tâm lực vốn đã ít, Thiên Đào Đạo Quân, cần gì phải tranh chấp với ta cơ chứ?
Một đạo thân ảnh được bao phủ ở dưới áo đen phát ra thanh âm già nua, nói.
– Tâm Lực cung các ngươi tổng cộng được mấy Đạo Quân cơ chứ?
Thiên Đào Đạo Quân khí phách vô cùng.
– Tuy ít, thế nhưng một người lại có thể chống đỡ được mười người, trăm người.
Thân ảnh hư vô ở dưới áo đen mở miệng nói.
– Ồ? Chống đỡ mười người, trăm người? Vậy Tâm Lực cung các ngươi ai đến so tài với ta một chút?
Trong mắt của Thiên Đào Đạo Quân mơ hồ có quang mang ngưng tụ.
Đạo thân ảnh áo đen kia lập tức có chút bất đắc dĩ.
Thiên Đào Đạo Quân ở trong vô số đại năng của toàn bộ Thập Nhị cung cũng được xếp hạng top mười. Nếu như Cung chủ Tâm Lực cung của bọn hắn còn ở đây, như vậy còn có thể so sánh được với đối phương. Thế nhưng mà vị Cung chủ kia của bọn hắn một mực đang lang thang phiêu bạt ở bên ngoài, đã có hơn mười Hỗn Độn kỷ nguyên rồi trở về. Cho nên hiện tại trong Tâm lực cung quả thực không có ai địch nổi được Thiên Đào Đạo Quân này.
– Đến lúc đó các ngươi thi triển thủ đoạn, cuối cùng để cho tự bản thân Bối Tháp Lai Ách đi chọn a.
Lão giả râu bạc mỉm cười, nói:
– Ta cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện này, hai tiểu gia hỏa kia đã bắt đầu chiến đấu.
Ông ~~~~
Ở hư không bên cạnh bọn họ ngưng tụ ra hình ảnh, chính là cảnh tượng chiến đấu xảy ra ở trên hải đảo Động Thiên kia, cảnh tượng Kỷ Ninh và Bối Tháp Lai Ách chạm mặt.
– Bắc Minh này cũng xem như là hạt giống tốt, đáng tiếc lại gặp phải Bối Tháp Lai Ách.
– Không biết hắn có thể chống đỡ được bao lâu.
– Thì phải xem Bối Tháp Lai Ách nguyện ý chơi bao lâu nha.
Cả đám Đại Năng không ngừng nghị luận.
Bọn hắn rất là coi trọng Bối Tháp Lai Ách, phải biết rằng ở trong năm tháng vô tận, Tinh Thần đảo cũng đã nuôi dưỡng ra từng đám yêu nghiệt, thế nhưng đã lâu rồi chưa từng có một trận phong ba như vậy. Cũng là bởi vì cảnh giới hiện tại của Bối Tháp Lai Ách đã cực cao. Có thể nói, chỉ cần hắn đột phá trở thành nhất bộ Đạo quân, như vậy thực lực của hắn sẽ lập tức có thể ngang hàng được với tam bộ Đạo Quân.
Chỉ cần tốn một chút thời gian tu luyện là có thể trở thành nhị bộ Đạo Quân, như vậy cũng đã có thể ngang hàng với đại năng biên giới Hợp Đạo rồi!
Mà như đám người Ca Hoặc kia, tuy rằng cũng có thể tùy thời trở thành Đạo Quân, thậm chí bọn hắn cũng biết Ca Hoặc là người của Vĩnh Hằng nhất tộc. Thế nhưng đám Đại Năng của Thập Nhị cung cũng không có để vào mắt! Vĩnh Hằng nhất tộc thì sao chứ? Ngay cả Vĩnh Hằng Đế Quân Mai Lạc Ba Đại Đế của Vĩnh Hằng nhất tộc cũng bị Vạn Thần Đạo Quân đuổi giết cho chạy tứ phía nha.
Cảnh giới của đám người Ca Hoặc, so sánh với Bối Tháp Lai Ách vẫn còn kém xa.
– Bối Tháp Lai Ách, hắn đã đợi cho tới bây giờ, cũng nên đột phá trở thành Đạo Quân rồi.
Trong mắt lão giả râu bạc này cũng có vẻ chờ mong.
Tất cả đại năng đều nhìn qua hình ảnh ở trong hư không, nhìn xem một trận chiến sắp bắt đầu ở bên trong.
…
Trên hải đảo.
Thiếu niên mặc áo bào trắng lưng đeo một thanh kiếm đang nhìn ra phía xa. Phía xa xa là một thanh niên tóc trắng mặc áo bào trắng rộng thùng thình. Hai con ngươi của thanh niên tóc trắng kia giống như có ngôi sao vô tận, vừa nhìn đã khiến cho Kỷ Ninh không kìm lòng được mà phải chịu ảnh hưởng.
– Thật là lợi hại.
Kỷ Ninh âm thầm líu lưỡi.
– Bắc Minh, ta gọi là Bối Tháp Lai Ách.
Thanh niên tóc trắng, mặc áo bào trắng mở miệng nói.
– Bối Tháp Lai Ách, ta đã sớm nghe nói qua ngươi, cũng đã sớm chờ một trận chiến này.
Kỷ Ninh nói, không biết vì cái gì. Tuy rằng còn chưa từng giao thủ, thế nhưng Kỷ Ninh cũng đã cảm nhận được áp lực vô hình:
– Càng mạnh thì càng tốt, để ta xem xem, Thế Giới Cảnh rốt cuộc có thể đạt tới cảnh giới gì a.
– Có lẽ ngươi là người có thực lực mạnh mẽ nhất trong đám người mới tới a.
Bối Tháp Lai Ách mỉm cười nói:
– Hi vọng ngươi đừng khiến cho ta phải cảm thấy thất vọng.
– Cầm binh khí của ngươi đi.
Kỷ Ninh nói.
– Muốn để cho ta cầm binh khí ra?
Bối Tháp Lai Ách nở nụ cười, nói:
– Vậy đành phải nhìn xem ngươi có mạnh được như vậy hay không.