Kỷ Ninh gật đầu, nói:
– Ở nơi này kiếm thuật của ta đã rơi vào bình cảnh, sợ rằng phải rất lâu mới có thể tiến bộ được. Hơn nữa theo ta được biết, hơn phân nửa người thực lực cực cao đều phải rời đi a.
Bối Tháp Lai Ách muốn rời đi, Thiên Tinh Tử rời đi. Hơn phân nửa đám lão nhân trong nhóm yêu nghiệt kia đều sẽ rời đi.
– Rời đi cũng tốt, Kiếm cung so với nơi này còn tốt hơn nhiều.
Khôi Thương Đạo Quân cười nói:
– Cho dù là ở trong cương vực vô tận thì Kiếm cung chúng ta cũng coi như là một Thánh Địa của người tu luyện Kiếm Đạo a.
Kỷ Ninh gật đầu đồng ý.
Mang Nhai quốc, là một thế lực cùng cấp độ với Đạo Minh, Vĩnh Hằng quốc độ.
Tất cả người tu luyện Kiếm Đạo, cơ hồ đều tụ tập ở bên trong Kiếm cung trong Thập Nhị cung. Dưới năm tháng vô tận tích lũy, nội tình Kiếm cung thế nào không cần phải nói.
– Đúng rồi, Khôi Thương tiền bối, mời ngươi ngồi.
Kỷ Ninh vừa lấy ra tiên tửu, lại rót rượu cho Khôi Thương Đạo Quân, đồng thời cũng có chút hiếu kỳ hỏi:
– Tinh Thần đảo của Bối Tháp Lai Ách đã chìm xuống Hắc ám thâm uyên, có lẽ hắn đã rời đi, tiền bối có biết cuối cùng hắn lựa chọn cung nào hay không?
– Đừng nói là ngươi hiếu kỳ, rất nhiều Đạo Quân cũng đều chú ý tới việc này.
Khôi Thương Đạo Quân ngồi xuống, cầm lấy rượu chén nhỏ rồi uống một ngụm, nói:
– Cuối cùng hắn chọn Quang Minh cung.
– Quang Minh cung?
Kỷ Ninh khẽ giật mình:
– Hắn chuẩn bị đi theo Quang Minh nhất đạo sao?
Đường Tâm lực tu hành giả rất là cường đại.
Ví dụ như Vũ Thường Đạo Quân để lại Tâm lực truyền thừa kia đã được công nhận là Đạo Quân mạnh nhất trong cương vực vô tận! Sau khi Kỷ Ninh có được truyền thừa kia, hắn cũng hiểu ra. Khi kiến thiết được Tâm Chi Thế Giới rất là rộng lớn, khi đó chỉ cần một cái hình chiếu thế giới đơn giản là có thể nghiền áp đè chết địch nhân. Mặc dù không nghiền áp chết được thì cũng có thể trói buộc áp chế địch nhân, khiến cho thực lực của địch nhân chỉ có thể thi triển ra được hai ba phần mà thôi.
Tăng thêm rất nhiều thủ đoạn huyền diệu khác…
– Lựa chọn Quang Minh nhất đạo, như vậy mới coi như là ổn thỏa.
Khôi Thương Đạo Quân thì thổn thức cảm khái không thôi:
– Tâm lực tu hành giả, ai cũng biết cường đại khó lường. Thế nhưng tu luyện lại quá mức khó khăn, Tâm lực tu hành giả cấp độ Thế Giới Cảnh cũng rất là hiếm thấy, về phần Tâm lực tu hành giả cấp độ Đạo Quân… Ở trong cương vực vô tận cũng rất là thưa thớt, ngươi thấy đó. Tuy rằng Tâm Lực là một trong Thập Nhị cung, thế nhưng số lượng Đạo Quân cộng lại cũng không đủ mười vị!.
– Trái lại, ít nhất bên Quang Minh nhất đạo cũng xem như tương đối bình thường.
Khôi Thương Đạo Quân nói tiếp:
– Hơn nữa Bối Tháp Lai Ách kia chủ tu Quang Minh nhất đạo, cũng có thể kiêm tu đường Tâm lực a.
– Như vậy…
Kỷ Ninh khẽ nói:
– Trước đó ta giao thủ với hắn, hắn chỉ dựa vào hình chiếu thế giới để áp chế ta, về sau lại cận chiến cùng ta. Hắn ta chưa từng thi triển ra quá nhiều thủ đoạn tâm lực. Xem ra hắn đã sớm có quyết định, thủ đoạn Tâm lực chỉ là phụ trợ, chủ yếu là dựa vào cận chiến để giết địch a.
– Lựa chọn rất là ổn thỏa.
Khôi Thương Đạo Quân cảm khái, nói:
– Bởi vì ổn thỏa, cho nên có thể tưởng tượngra được tương lai của hắn. Tương lai nhất định Bối Tháp Lai Ách sẽ rất chói mắt, thậm chí nếu như thành công đi tiếp, mặc dù không trở thành cung chủ Quang Minh cung được. Thế nhưng cũng có thể trở thành một vị phó cung chủ.
…
Kỷ Ninh và Khôi Thương Đạo Quân uống rượu trò chuyện, Kỷ Ninh lại càng hiểu rõ thêm về Thập Nhị cung…Không bao lâu sao, một bầu rượu cũng đã được uống xong.
– Ta cũng cần phải đi rồi.
Kỷ Ninh đứng dậy, nói.
– Chỗ Tinh Thần đảo này có nơi truyền tống không gian, có thể trực tiếp truyền tống đến Kiếm cung.
Khôi Thương Đạo Quân cũng đứng dậy.
– Không được.
Kỷ Ninh lắc đầu nói:
– Ta còn có một vị hảo hữu, đi cùng ta tới Mang Nhai quốc này. Bây giờ nàng đang ở một chỗ nào đó trong Mang Nhai quốc… Ta muốn đi tìm nàng trước. Sau khi tìm được nàng ta thì sẽ tiến về Kiếm cung.
– Ồ?
Khôi Thương Đạo Quân khẽ nhíu mày, sau đó trịnh trọng lấy ra một tấm lệnh bài. Cái lệnh bài này không ngờ lại mơ hồ hư vô, trong suốt, bên trên còn có thể nhìn thấy chữ Kiếm mơ hồ. Khôi Thương Đạo Quân đem lệnh bài thân phận này đưa cho Kỷ Ninh, nói:
– Theo lý thuyết phải đợi tới lúc ngươi đi Kiếm cung, chính thức gia nhập Kiếm cung ta thì mới có thể đưa cho ngươi cái lệnh bài thân phận này. Bất quá đã ngươi muốn đi tìm hảo hữu của ngươi trước, như vậy ngươi cứ luyện hóa lệnh bài đi. Sau khi luyện hóa, ngươi chính là một thành viên của Kiếm cung ta.
Kỷ Ninh khẽ giật mình:
– Cho ta lệnh bài sớm sao?
– Bởi vì bên trong Mang Nhai quốc rất nguy hiểm.
Khôi Thương Đạo Quân nói:
– Nếu như không đưa cho ngươi lệnh bài, rất có thể trên đường trước khi đi đến Kiếm cung ngươi đã mất mạng rồi.
– Sao?
Kỷ Ninh giật mình.
– Mang Nhai quốc mênh mông vô cùng, có vô số sinh linh… Thậm chí Chúa tể vĩ đại còn tự mình sáng tạo ra rất nhiều nơi nguy hiểm, cũng để lại rất nhiều cơ duyên.
Khôi Thương Đạo Quân nói tiếp:
– Chính là bởi vì Chúa tể muốn để cho vô số sinh linh trong Mang Nhai quốc tranh đấu, tôi luyện. Nếu không nơi này yên bình như vậy, mỗi người đều yên vui, khả năng sinh ra đại năng sẽ thấp hơn rất nhiều….
Kỷ Ninh cũng đã hiểu ra.
Ý chí chiến đấu không thể bị mài mòn, đừng nói là cương vực vô tận, cho dù là bên trong một Hỗn độn thế giới cũng tràn ngập tranh đấu.
– Chỉ cần trở thành Đạo Quân, nhất định sẽ phải gia nhập Thập Nhị cung.
Khôi Thương Đạo Quân nói:
– Thập Nhị cung cấm tự giết lẫn nhau. Cho dù có thù oán thì cũng có thể hóa giải. Nếu như không thể hóa giải, mà lại được cho phép, như vậy mới có thể chém giết sinh tử. Không được cho phép mà đã chém giết lẫn nhau. Khi đó sẽ bị lời thề bổn mạng cắn trả, sẽ bị mất mạng tại chỗ.
– Đám Đạo Quân phần lớn sẽ rời khỏi Mang Nhai quốc, xông xáo ở bên ngoài, lịch lãm rèn luyện trong nguy hiểm.
Khôi Thương Đạo Quân cười nói:
– Muốn giết, thì giết ở bên ngoài, không được chém giết ở bên trong Mang Nhai quốc.
– Sau khi ngươi luyện hóa lệnh bài kia, đám Đạo Quân ở bên trong Mang Nhai quốc sẽ không có một người nào dám động thủ với ngươi.