– Trước đó ta và Đại Mạc một mực bị đuổi giết, gặp phải đội ngũ Đạo Quân nào thì lại đuổi giết một lần… Quả thực rất là đáng thương a.
Thiên Nhất Đạo Quân cũng nói.
Cửu Trần Giáo chủ thì dùng mặt lạnh, cau mày nói:
– Hai người các ngươi đi theo chúng ta, một khi bị đội ngũ Đạo Quân khác phát hiện ra, chỉ sợ vẫn sẽ tạo thành một trận đại chiến như trước a.
– Điểm ấy ngươi không phải lo.
Đại Mạc Đạo Quân nói:
– Căn cứ vào quan sát và suy đoán của ta về Dịch Ba giới, về Động Minh Ngọc Phù… Nhất định Dịch Ba Đế Quân đã sớm có sắp xếp thích đáng. Dùng năng lực suy diễn của ta căn bản không có khả năng phá hỏng sắp xếp của Dịch Ba Đế Quân. Cũng không có khả năng trực tiếp tìm được Động Minh Ngọc Phù, cho nên ta và Thiên Nhất tạm thời trốn vào trong Động Thiên của Bắc Minh a.
– Trốn vào bên trong Động Thiên của ta?
Kỷ Ninh gật đầu, sau khi hai người bọn họ trốn vào Động thiên, trên đường đi gặp phải các Đạo Quân khác cũng không đến mức khiến cho bọn hắn phải chiến đấu.
– Đại Mạc.
Cửu Trần Giáo chủ nhíu mày nói:
– Ý của ngươi là ngươi không có trợ giúp gì đối với chúng ta hay sao?
– Thời khắc mấu chốt có lẽ sẽ có một chút trợ giúp, về phần hiện tại, quả thực không có trợ giúp gì khác a.
Đại Mạc gật đầu thừa nhận:
– Thủ đoạn của Dịch Ba Đế Quân đã vượt xa ta a. Cho dù ta có trở thành tứ bộ Đạo Quân thì cũng còn xa không kịp Dịch Ba Đế Quân. Hiện tại Động Minh Ngọc Phù không có hiện ra. Ta căn bản không có khả năng tìm ra được! Nếu như ta suy diễn, nói không chừng còn có thể nằm trong tính toán của Dịch Ba Đế Quân a.
Kỷ Ninh gật đầu đồng ý.
Có đạo lý!
Dịch Ba Đế Quân bố cục, đâu cho phép một tên tiểu tử hậu bối suy diễn phá giải cơ chứ? Cho nên vẫn nên thành thành thật thật giống như phần đông Đạo Quân khác, đều thử tìm vận may thì hơn. Như vậy sẽ an toàn hơn một chút
…
Kỷ Ninh thu hồi Thiên Nhất và Đại Mạc. Lại cùng với Cửu Trần tiếp tục hành tẩu ở trong Dịch Ba giới.
Chỉ có hai người bọn họ hành tẩu ở bên trong Dịch Ba giới, mặc dù ngẫu nhiên gặp phải đội ngũ Đạo Quân khác, thế nhưng cũng không có ai dám động thủ đối với bọn họ.
*******
Động Minh Ngọc Phù xuất thế, đảo mắt đã qua một nghìn năm.
Trong một nghìn năm này, toàn bộ các đại thế lực trong cương vực vô tận đều có từng tên một Đạo Quân biên giới hợp đạo cố gắng chạy đến! Có một ít người bởi vì khoảng cách thật sự quá xa xôi không chạy tới kịp. Bất quá đám Đạo quân nghịch thiên chính thức, thời gian một nghìn năm cũng đã đủ để cho bọn hắn từ bất luận một nơi nào trong cương vực vô tận chạy tới Dịch Ba giới rồi. Như người bài danh trong mười thứ hạng đầu, một hai trăm năm đầu cũng đã sớm chạy tới.
Oanh oanh oanh ~~~~
Dịch Ba giới rộng lớn bỗng nhiên chấn động lên, một cỗ khí tức trùng trùng điệp điệp lan tràn ra. Bao phủ toàn bộ Dịch Ba giới.
– Có chuyện gì xảy ra vậy?
Một chi đội ngũ Đạo Quân đang di chuyện ở bên trong dãy núi có chút nghi hoặc ngẩng đầu nhìn lên bên trên.
Một nam tử tóc đen đang di chuyển trong hoang dã đột nhiên ngẩng đầu nhìn lenet rên không trung.
Trên một chiếc thuyền đang phiêu bạt trên biển, một lão giả gầy còm đang khoanh chân ngồi ở thuyền híp mắt ngẩng đầu nhìn lại.
Một chi đội ngũ Đạo Quân đang cẩn thận từng li từng tí hành tẩu ở trong vực sâu hạp cốc cũng nghi hoặc ngẩng đầu nhìn về phía không trung của hạp cốc.
…
Toàn bộ Dịch Ba giới, bất luận là Đạo Quân ở chỗ nào đều ngẩng đầu nhìn lên trên không trung.
Bên trên chiếc thuyền rộng tám trăm trượng đang di chuyển trên một dòng sông, Kỷ Ninh và Cửu Trần cũng ngẩng đầu nhìn lên trên không trung.
– Đó là?
Cửu Trần ngây ngẩn cả người.
– Có động tĩnh rồi. Đại ca, Đại Mạc Đạo Quân, có động tĩnh lớn rồi.
Kỷ Ninh vung tay lên, bên cạnh hắn đột nhiên xuất hiện Đại Mạc và Thiên Nhất, sau khi Đại Mạc và Thiên Nhất xuất hiện, cũng lập tức ngẩng đầu nhìn lên bên trên không trung.
Trên bầu trời xuất hiện quang mang mịt mờ, quang mang hội tụ. Dần dần hình thành một hình người.
Đây là thân ảnh của một nam tử người mặc màu trắng nguy nga, hắn quan sát đám người Kỷ Ninh ở phía dưới rồi nói:
– Chư vị Đạo Quân.
Thanh âm của hắn vang lên, quanh quẩn ở mỗi một chỗ bên trong Dịch Ba giới.
Giờ phút này!
Toàn bộ thập trọng cảnh của Dịch Ba giới xuất hiện hàng ngàn nam tử mặc áo bào trắng, thân ảnh rậm rạp chằng chịt xuất hiện ở mỗi một chỗ trên không trung Dịch Ba giới, đang cúi nhìn xuống tất cả đội ngũ Đạo Quân.
– Ta là linh của Dịch Ba đại trận do tất cả trận pháp cấm chế trong Dịch Ba giới cấu thành, cũng có thể xem như là Giới Linh của Dịch Ba giới!
Nam tử mặc áo bào màu trắng ở trên không trong nói:
– Các ngươi có thể gọi ta là Bồ La.
– Giới Linh?
Ngàn vạn Đạo Quân ở bên trong Dịch Ba giới lập tức hiểu rõ.
Nếu như trận pháp đạt tới cảnh giới cực cao, như vậy sẽ dễ hình thành trận pháp chi linh a. Như Vạn Thần Phủ của Vạn Thần Đạo Quân cũng có trận pháp chi linh! Mà Dịch Ba đại trận mà Dịch Ba Đế Quân bố trí hiển nhiên còn phức tạp huyền diệu hơn nhiều. Cho nên việc hình thành Giới Linh cũng là chuyện đương nhiên a.
– Ta phụng lệnh chủ nhân chờ ở nơi này vô số năm tháng.
Hàng ngàn nam tử áo trắng đều đồng thanh nói. Thanh âm không hoàn toàn quanh quẩn ở bên trong Thiên Địa:
– Rút cuộc Đại Mạc Đạo Quân đã khởi động cấm chế mà chủ nhân để lại, năm miếng Động Minh Ngọc Phù xuất thế! Chư vị tìm kiếm một nghìn năm nay đã đủ rồi. Đạo Quân chân chính có thực lực có lẽ cũng đã đều đi tới Dịch Ba giới rồi. Cho nên hiện tại vị trí của Động Minh Ngọc Phù cũng đã có thể công khai a.
– Một nghìn năm đã đủ rồi?
Lập tức Quang Minh Vương, Ca Tước Vương, Tửu Thần…, và vô số Đạo Quân đều thầm mắng.
Khó trách tới tận hôm nay không có ai tìm được Động Minh Ngọc Phù, hóa ra Dịch Ba Đế Quân cố ý muốn để cho bọn hắn chịu đựng ở trong này một nghìn năm a.
– Kỳ thật năm miếng Động Minh Ngọc Phù ở ngay bên trong Dịch Ba giới này! Hai khỏa ở cửu trọng cảnh, ba khỏa còn lại đều ở trong thập trọng cảnh. Các ngươi một mực không tìm thấy cũng chỉ có thể trách cơ duyên của các ngươi không đủ mà thôi.
Giới Linh Bồ La ở trên không trong tiếp tục nói.
– Cửu trọng cảnh? Thập trọng cảnh? Cái này, cái này…
Kỷ Ninh, Cửu Trần lập tức im lặng.
Đạo Quân đến từ các nơi trong cương vực vô tận, tâm tính của bọn họ không giống nhau, thế nhưng lúc này tất cả đều phải âm thầm chửi bới không thôi.