Chương 1320

Chương 1320

– Tốt, Tuế Mộng ngươi ra tay đi.

– Được, chư vị Tâm Lực Tu Hành Giả, đắc tội.

Tuế Mộng Giáo Chủ, bài danh thứ năm trong các Đạo Quân! Gần với Quang Minh Vương. Hắn và Tửu Thần khác nhau, Tửu Thần là kiêm tu Tâm lực lưu. Mà Tuế Mộng Giáo Chủ lại hoàn toàn dùng Tâm Lực làm chủ! Tâm chi thế giới của hắn so với Tửu Thần, Hành Vân Cung Chủ còn khổng lồ hơn một ít.

– Trấn áp!

Oanh!

Trên không trung bảy tên Đạo Quân, chỗ đó uy lực của hình chiếu thế giới đột nhiên tăng vọt. Kể cả Tửu Thần ở bên trong, hình chiếu của tất cả các Tâm Lực Tu Hành Giả khác lập tức bị nghiền nát. Hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh ở khu vực kia cũng bị nghiền nát, kỳ thật cũng là do hình chiếu thế giới của mọi người cũng không bao hàm tính công kích. Cho nên mới đơn giản bị nghiền ép tới vỡ nát như vậy.

Thế giới mịt mờ hư ảo, ở bên trong có một gã Thần Linh ngồi đó, ở phía dưới là vô số sinh linh đang thần phục.

– Thần phục a, thần phục a, thần phục a…

Vô số thanh âm vang lên ở trong đầu bảy tên Đạo Quân kia.

Đồng thời hình chiếu thế giới đáng sợ cũng giống như ngọn núi lớn vô tận, trực tiếp trấn áp xuống.

– A.

Một lão phụ nhân mặc áo bào xám kêu thảm một tiếng. Trực tiếp mất mạng.

– Làm sao lại mạnh mẽ như vậy chứ?

Một người khác thân thể vỡ vụn, kêu thảm một tiếng, về sau cũng bị nghiền ép cho đến chết.

Tuy nhiên năm tên Đạo Quân khác lại có thể chống lại được.

Đạo Quân đẳng cấp thứ hai có thủ đoạn giống như là bất tử thân cũng chỉ là số ít mà thôi. Người như Kỷ Ninh không có bất tử thân, như Cửu Trần Giáo chủ trước khi đột phá đến tứ bộ Đạo Quân cũng sẽ không có thủ đoạn bực này. Cho nên khi đối mặt với hình chiếu thế giới đều chỉ có thể ngạnh kháng mà thôi.

– Hình chiếu thế giới thật là mạnh mẽ

Năm tên Đạo Quân này nhìn nhau, mỗi một người đều biến sắc, bọn hắn đều cảm giác được dường như thân thể bị rơi vào trong vũng bùn, tốc độ chậm tới mức không hợp thói thường, tốc độ phi hành chỉ sợ ngay cả một phần trăm bình thường cũng không tới.

– Chỉ sợ là Tuế Nguyệt Giáo chủ đang động thủ a.

Năm người bọn hắn vô cùng kinh hãi.

Bọn hắn coi như là Đạo Quân đẳng cấp thứ hai a, thế nhưng rốt cuộc chênh lệch với Đạo Quân đỉnh phong nhất có bao nhiêu, bọn hắn cũng không rõ ràng cho lắm. Bọn hắn chỉ biết là, một khi giao thủ mà nói, đó chính là muốn chết. Cần biết thực lực của Đạo Quân đỉnh phong nhất vẫn có chút khác nhau a. Như Tư Gia Đạo Quân hiện tại xếp hạng thứ mười ba, nếu như đem một ít thứ tính toán vào, sợ rằng còn kinh khủng hơn vị trí thực tế của hắn.

Tuế Mộng Giáo Chủ thì lại khác, hắn là Tâm Lực Tu Hành Giả đơn thuần, cũng chính là người mạnh nhất hiện nay.

– Đáng chết.

Một tên Dị tộc ục ịch trong đó, trong mắt có lệ mang lóe lên, trong tay xuất hiện một khối kim loại màu đen, sau đó hắn đột nhiên bóp nát.

Ô…ô…n…g!

Một cỗ hắc quang bao phủ lấy tên Dị tộc ục ịch này, hoàn toàn bảo hộ lấy Dị tộc ục ịch, không bị hình chiếu thế giới này quấy nhiễu.

– Đi.

Tên Dị tộc ục ịch lập tức tăng tốc, cưỡng ép kháng cự lại hình chiếu thế giới áp bách, tốc độ lập tức tăng vọt lên.

– Xích Xương Đạo Quân.

– Xích Xương, tên kia.

Sắc mặt bốn gã Đạo Quân khác lập tức thay đổi, dưới hình chiếu thế giới này trấn áp, mặc dù bọn hắn có một ít kỳ vật, quả thực có thể siêu việt không gian để trốn chạy. Lại có một ít là công kích đấy. Những thứ này đối mặt với hình chiếu thế giới đều không có tác dụng, công kích sao? Công kích cũng sẽ chỉ đánh vào trên không khí mà thôi. Bởi vì hình chiếu thế giới vốn là một loại hình chiếu, như Xích Xương Đạo Quân vậy, có bảo vật hoàn toàn bảo hộ toàn thân, ngăn cách được áp bách phủ xuống.

Kỳ vật cùng loại như vậy quá hiếm thấy.

Sưu.

Trong ba hô hấp, Xích Xương Đạo Quân đã vọt tới chỗ lòng núi, xoát một cái đã vọt vào bên trong.

– Không.

– Tại sao lại có thể như vậy chứ?

– Động Minh Ngọc Phù của ta.

Bốn vị Đạo Quân khác đều vô cùng lo lắng, mặc dù bọn hắn là người cùng một đội ngũ. Lúc liên thủ đã sớm lập nhiều lời thề không được làm tổn thương lẫn nhau. Thế nhưng khi gặp được Động Minh Ngọc Phù, cũng không khả năng khiêm nhường lẫn nhau. Mỗi một người trong bọn hắn đều cực kỳ muốn, đương nhiên tất cả đều phải bằng thủ đoạn của mình để tranh đoạt. Ai tới trước cướp được thì sẽ thuộc về kẻ đó.

– Tửu Thần huynh, Hành Vân huynh, bảy tên Đạo Quân kia đã bị ta ép chết hai người. Xích Xương Đạo Quân trong năm người còn lại ỷ vào kỳ bảo kháng cự lại thế giới hình chiếu của ta, đã xông vào trong lòng núi.

Ý niệm của Tuế Mộng Giáo Chủ truyền ra bên ngoài.

– Mấy tên không coi vào đâu! Hiện tại lại có một phiền toái lớn tới rồi.

Ý niệm của Tửu Thần cũng truyền ra, hắn nói:

– Hiện tại Ca Tước Vương cách lòng núi rất gần, đoán chừng trong thời gian một trăm hơi thở là có thể đi đến nơi.

– Ca Tước Vương?

Hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ lập tức khuếch tán ra, lúc trước hình chiếu thế giới của hắn co rút lại, chuyên tâm đối phó với bảy tên Đạo Quân kia.

Một khi khuếch tán, hắn lập tức phát hiện ra.

Ca Tước Vương mặc một thân áo bào màu bạc, toàn thân đắm chìm trong hỏa diễm màu đỏ tươi. Trên mặt tràn ngập vẻ lạnh lẽo như băng, trong mắt thì mang theo vẻ điên cuồng. Đang dùng tốc độ nhanh nhất bay thẳng về phía phương hướng ngọt núi.

– Là Ca Tước Vương, làm sao bây giờ, chúng ta không ngăn được hắn a. Một khi để hắn đi đến, dùng thực lực của hắn, rất có thể sẽ đem Động Minh Ngọc Phù cướp đến tay. Một khi Động Minh Ngọc Phù đã đến trong tay hắn, muốn lại đoạt lại cũng sẽ rất khó khăn a.

Ý niệm của Tuế Mộng Giáo Chủ truyền ra.

– Ngăn cản Ca Tước Vương, làm tốc độ của hắn chậm lại một chút.

– Hừ, coi như hắn đạt được thì cũng đừng nghĩ có thể đơn giản mang nó rời khỏi đây.

Ba người Tuế Mộng, Tửu Thần, Hành Vân đều có cùng một suy nghĩ.

Đạo Quân đỉnh phong nhất rất khó chết, thế nhưng vì Động Minh Ngọc Phù, những Đạo Quân đỉnh phong khác cũng sẽ điên cuồng dốc sức liều mạng. Một ít bảo vệ ẩn giấu tính mạng, bởi vì liều mạng cho nên đều sẽ được dùng. Dưới sự điên cuồng, cho dù là loại người cấp độ như Ca Tước Vương, vẫn có khả năng vứt bỏ tính mạng của mình như cũ. Đương nhiên, nói một cách tương đối, nếu so Ca Tước Vương với Xích Xương Đạo Quân các loại thì còn khó chơi hơn nhiều.

– Oanh ~~~

Vẫn như cũ là Tuế Mộng Giáo Chủ ra tay, hình chiếu thế giới trấn áp.

Mãng Hoang Kỷ

Mãng Hoang Kỷ

Score 8
Status: Completed Author:

Một đứa bé sinh ra đã bị bệnh hiểm nghèo, vừa hiểu được giá trị của cuộc đời đã phải đếm dần ngày chết.

Cô độc gặm nhấm nỗi đau mười tám năm trời cuối cùng cũng không thể tránh được số mệnh, người thanh niên đó mãi mãi ra đi.

Nhưng hắn đâu ngờ chết đi lại là một khởi đầu mới, là một chuỗi nối tiếp nhân quả của kiếp trước, và là cơ may cũng như một tương lai rạng ngời cho kiếp sống mới, luân hồi, đầu thai… những khái niệm mà người thanh niên này chỉ gặp trong phim ảnh bỗng chốc hóa thành hiện thực…

Dang tay đón chào hắn là một vùng trời bao la rộng lớn, Trái Đất trước kia vốn chỉ là một trong hàng tỉ thế giới nhỏ nhoi, ở trên còn thêm ba nghìn thế giới lớn nữa… và tất cả cũng chỉ mới nằm trong Nhân Giới trực thuộc Tam Giới.

Kỳ ngộ nhờ công đức từ kiếp trước, nay sẽ giúp hắn có cơ hội sánh vai cùng thiên binh thiên tướng, Khoa Phụ, Hậu Nghệ… hơn nữa còn có khả năng được tiếp xúc với các vị thần xa xưa như Bàn Cổ, Nữ Oa…

Chặng đường rất dài, tranh đấu khốc liệt, bước từng bước nhỏ trên con đường tu tiên để đạt được trường sinh vĩnh hằng, các tầng lớp thế giới chất chồng lên nhau, người – ma – yêu - tiên ẩn hiện khó lường, vô số cạm bẫy giăng đầy phía trước…

Cuối cùng Kỷ Ninh, nhân vật chính của chúng ta sẽ đi trên con đường chông gai đó như thế nào đây? Hãy cùng tận hưởng những cảm xúc hồi hộp, oai hùng lôi cuốn và xúc động…

Mời các độc giả cùng theo dõi tiểu thuyết tu tiên huyền huyễn của tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị: Mãng Hoang Kỷ.

Để lại cảm xúc của bạn

Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Options

not work with dark mode
Reset